Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 1385 - Chương 1385: Lấy Được Phi Kính

Chương 1385: Lấy được phi kính Chương 1385: Lấy được phi kínhChương 1385: Lấy được phi kính

Chương 1385: Lấy được phi kính

"Huyễn Thần Diệu Nhật đao!" Triệu Hân quát lên một tiếng chói tai. Mấy thanh đoản đao đồng thời bay ra, hình thành một cái đao trận hình tròn, đao quang lấp lánh, sáng lóa, khiến đối thủ cảm thấy hoa mắt chóng mặt.

Cùng lúc đó, một đóa hoa Loa Kèn từ trong đao trận bay ra, nhanh chóng biến lớn thành một đóa cự hình yêu hoa, há miệng lao về phía Lục Tiểu Thiên.

Triệu Hân vẫn như cũ không bỏ lỡ thời cơ, ý đồ kiềm chế Lục Tiểu Thiên lại đồng thời đưa tay chộp về phía phi kính kia.

Lục Tiểu Thiên hừ lạnh một tiếng, bây giờ không phải là thời điểm ẩn giấu thực lực. Hắn trực tiếp tế ra Phạm La chân hỏa, hai đóa Phạm La chân hỏa trực tiếp lao vào giữa miệng cự hình yêu hoa kia.

Không trung vang lên một tràng tiếng kêu thê lương, gương mặt xinh đẹp của Triệu Hân càng trở nên trắng bệch, thở hổn hển không ngừng. Ánh mắt nhìn Lục Tiểu Thiên tràn đầy vẻ sợ hãi. Đóa yêu hoa này ả phải trải qua biết bao gian khổ mới có được, lực công kích không phải là xuất chúng, nhưng hiệu quả phòng ngự và khốn địch lại cực tốt, không ngờ vừa mới giao thủ đã bị Lục Tiểu Thiên phá trong chớp mắt.

"Linh hỏa thật là đáng sợi" Trong khi Triệu Hân còn đang run ray sợ hãi, Lục Tiểu Thiên đã phá vỡ những cánh hoa đang khép miệng kia. Đồng thời Hỏa Loan Huyễn Linh cũng xuất hiện với Phiêu Miểu phi kiếm lượn lờ xung quanh công kích về phía Triệu Hân.

Triệu Hân lấy làm kinh hãi, ả có cảm nhận sâu sắc về sự lợi hại của Phiêu Miểu kiếm trận này. Nếu ả không toàn lực ứng phó sợ rằng không thế nào địch lại. Vô số đoản đao như cát dương diệu thế, tật hành như phong, vút qua trên không trung, tựa hồ muốn cắt đứt cả không gian vậy.

Đinh đinh đinh, vô số đoản đao và Phiêu Miểu phi kiếm giao tranh kịch liệt trên không trung, vừa đi vừa chiến, Triệu Hân đã đến Nguyên Anh trung kỳ, cho dù không phải là cường giả đỉnh cấp trong cùng cảnh giới, nhưng nếu như không gấp công cận lợi để lộ ra sơ hở, thì Phiêu Miểu kiếm trận cũng tuyệt đối không thể đánh bại ả trong thời gian ngắn. Hai cỗ pháp lực hoàn toàn khác biệt va chạm dữ dội như sấm nổ, bốc lên từng cơn gió lốc quét về bốn phía, vô cùng mãnh liệt.

Nhưng mặc dù chặn được kiếm trận của Lục Tiểu Thiên, trên mặt Triệu Hân lại không có một chút vui mừng nào. Mắt thấy Phạm La linh hỏa đang cuồn cuộn lao tới, thân sắc Triệu Hân vô cùng ngưng trọng. Mặc dù khí tức của linh hỏa này kém hơn linh hỏa vừa nay mới đánh tan yêu hoa không ít, nhưng Triệu Hân lại không dám có chút chủ quan nào. Tuy là không biết thanh niên tóc bạc này có lai lịch như thế nào, nhưng mỗi lần hắn hành động đều luôn luôn đánh trúng chỗ yếu hại.

Bất kể lần đầu tiên giao thủ với ả, hay là sau đó hắn dẫn dắt tổ đội đi qua thông đạo vô cùng nguy hiểm kia, phá vỡ hắc thiết Sư đại trận. Đừng nói là Nguyên Anh sơ kỳ, ngay cả tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ cũng đã vẫn lạc mất mấy người. Thực lực của người này không thể tính toán đơn giản bằng cảnh giới trước mặt.

Cũng bởi vì Lục Tiểu Thiên quá mức cường thế. Vốn ả đã âm thầm đạt thành đồng minh với Ngưu Đàm, hy vọng có thể hợp sức áp chế hắn và những người khác trong đội ngũ của hắn.

Chỉ là sau khi phá vỡ số hắc thiết Sư còn lại, rồi bị hút vào nơi này. Lục Tiểu Thiên lại không hề đi tranh đoạt Hạo Thược linh thảo với Ngưu Đàm. Sỡ dĩ tên ma ngưu đó muốn đạt tới thành đồng minh với Triệu Hân cũng chỉ là muốn tranh đoạt Hạo Thược linh thảo. Hiện tại tên cường địch như Lục Tiểu Thiên lại không hề gia nhập vào vòng tranh đoạt, Ngưu Đàm tự nhiên cũng không muốn đi trêu chọc tới tên thanh niên tóc bạc thực lực mạnh mẽ này.

Nhưng điều khiến Ngưu Đàm vừa tức giận vừa kinh sợ chính là, khi y đưa tay chộp về phía trước, chuẩn bị hái lấy mấy đóa Hạo Thược linh thảo, lại phát hiện thứ bắt được vào tay chẳng qua chỉ là huyễn ảnh.

"Không ngờ lại là huyễn thuật chết tiệt!" Sau khi chụp vào khoảng không, hư ảnh bị nứt vỡ lại khôi phục như thường.

Bận rộn tới hiện tại thế nhưng vẫn là công dã tràng, Ngưu Đàm làm sao không tức giận? Mà Kiều Lam và Bát Túc Ma Ngưu thú cũng đã lần lượt giết tới.

"Tìm chết!" Ngưu Đàm đang tức giận ngùn ngụt không có chỗ phát tiết. Nhìn thấy cự đại thạch chùy của Bát Túc Ma Ngưu thú nện xuống, tấm lụa nhiêu màu của Kiều Lam giống như cương tiên vụt qua, hai mắt lộ ra sát cơ, trực tiếp tế ra tiểu Tốn Ngưu ma ấn. Hai cái ngưu hình trấn ấn cự đại phân biệt đánh về phía thông linh pháp khí của Bát Túc Ma Ngưu thú và Kiều Lam.

Bát Túc Ma Ngưu thú đi theo con đường Dương Cương, bấy giờ gặp phải phản kích càng thêm kịch liệt, bị chấn cho hai mắt đỏ bừng. Trước đó dù có liên thủ với Phiêu Miểu kiếm trận của Lục Tiểu Thiên, cũng khó mà chính diện đối địch với tiểu Ton Ngưu ma ấn. Lúc này trợ thủ đổi thành Kiêu Lam, khiến nó biến thành đối tượng thừa nhận công kích chính của ấn này. Chỉ mới một kích đã chấn cho tâm thần nó gần như thất thủ, ngược lại thì biểu hiện của Kiêu Lam lại tốt hơn nó một chút.

Một người một thú miễn cưỡng cầm cự dưới công kích của tiểu Tốn Ngưu ma ấn, ánh mắt không khỏi nóng vội nhìn về phía Lục Tiểu Thiên.

Mặc dù thực lực Ngưu Đàm mạnh mẽ, nhưng tiểu Tốn Ngưu ma ấn còn lợi hại hơn nhiều. Hai thứ kết hợp lại, sợ rằng bọn họ cũng không chống đỡ được lâu. Còn La Tiềm lại đi bắt mấy con phi điểu do Linh Tủy Tinh Thể ngọc hóa thành nên không thể gia nhập vòng chiến. Nếu không có Lục Tiểu Thiên xuất thủ, thời gian dài ra, bọn họ không chết cũng bị thương nặng.

Chính và lúc Bát Túc Ma Ngưu thú và Kiều Lam lo lắng nhìn qua đó. Triệu Hân dốc mọi thủ đoạn kia đang kêu gào đau đớn dưới sự thiêu đốt của Phạm La linh hỏa. Đoản đao đã rơi xuống hạ phong khi đối mặt với Phiêu Miểu kiếm trận. Triệu Hân vội lấy ra một cây kim sắc trường bút, lăng không múa may họa ra một cái phù triệu cổ quái. Cổ hoàng sắc phù triện hóa thành một cự yêu Mãnh Mã (Voi Ma Mút) màu vàng rực rỡ bước về phía trước, răng nanh khổng lồ đâm về phía Lục Tiểu Thiên.

Vẻ mặt Lục Tiểu Thiên trở nên ngưng trọng. Xem ra muốn vận dụng kim sắc trường bút này phải trả một cái giá khá lớn. Nếu không lần trước giao thủ với bản thân, ả cũng không cần giấu giếm làm gì. Thông linh pháp khí bản mệnh đoản đao của ả tuy rất tầm thường, nhưng yêu hoa và kim sắc trường bút này thì lại không tâm thường chút nào.

Cự yêu Mãnh Mã bước từng bước lớn tới, khi cặp răng nanh to lớn cách Lục Tiểu Thiên không tới một trượng, hắn liên hóa thành một đạo hỏa ảnh ngay chỗ cũ, cả người biến mất không thấy.

"Hỏa Độn thuật!" Sắc mặt Triệu Hân trở nên khó coi, còn chưa đợi nàng kịp phản ứng. Thân hình Lục Tiểu Thiên lần nữa hiện ra cách bên trái ả vài trượng. Lúc này Lục Tiểu Thiên đã vận dụng Thôn Hồn đại pháp, nuốt vào một viên nguyên thân tinh phách cách không tung ra một chưởng.

Triệu Hân không còn quan tâm đến việc khống chế Mãnh Mã, trong lúc vội vàng, kim bút trong tay vung lên, một cái đại thuẫn xuất hiện ngăn ở trước người. Nhưng so với khí thế hùng hậu vô bì của Mã Mãnh, thì lực phòng ngự của đại thuẫn này tựa hồ như kém hơn không ít. Chỉ có thể ngăn được một chưởng, mấy chưởng liên tiếp sau đó võ lên, khiến đại thuẫn lập tức nổ tung.

Chưởng kình hùng hậu như cương đao lạnh thấu xương không ngừng khuấy động không khí trên không trung. Triệu Hân không ngờ rằng thực lực của Lục Tiểu Thiên lại mạnh mẽ đến như thế. Chỉ riêng lực lượng nhục thân, tùy tiện tung ra vài chưởng mà vẫn có thể mạnh mẽ đến trình độ như vậy, không hề kém hơn thông linh pháp khí bao nhiêu.

Lúc này bản thân đã dốc hết mọi thủ đoạn, đại thuẫn bị phá, không còn sức lực ngăn cản. Triệu Hân cũng nắm bắt cơ hội rất nhanh, cấp tốc bay ra sau, tránh khỏi địa phương có chưởng kình mãnh liệt nhất, chỉ bị đánh trúng một phần nào đó. Thân thể lăn lộn trên không trung mấy vòng, khi lần nữa đứng yên thân hình, chỉ thấy Lục Tiểu Thiên đã đưa tay lên không trung hút lấy tấm kính kia vào lòng bàn tay.

Lục sắc phi kính tựa hồ không cam tâm thần phục, đang giãy giụa kịch liệt. Lục Tiểu Thiên cảm thấy phiên muộn, không ngờ khi Triệu Hân muốn thu lấy thì tấm kính này không hê phản kháng, nhưng khi hắn muốn lấy thì lại khó khăn như vậy. Nếu không phải việc thu lấy tấm phi kính này hút lấy phần lớn sự chú ý của hắn, vừa rồi thừa dịp Triệu Hân thất thủ, lại hạ trọng thủ, cho dù không thể giết chết cũng đủ đánh trọng thương đối phương, khiến ả không còn sự uy hiếp nào nữa.

"Cổ Nguyệt động phủ này, quả nhiên là có liên quan đến Triệu tộc." Khi Triệu Hân phục hồi lại tinh thần, Lục Tiểu Thiên tay nâng phi kính, một đoàn pháp lực quấn quanh trấn áp.

Nhưng bởi vì việc trấn áp phi kính níu lấy không ít thực lực của hắn, nên trước khi nó triệt để thân phục, Lục Tiểu Thiên cũng không muốn chủ động xuất thủ thêm nữa với ả Triệu Hân đang kinh hồn lạc vía kia. ebookshop.vn
Bình Luận (0)
Comment