Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 1391 - Chương 1391: Khan Cảnh

Chương 1391: Khan cảnh Chương 1391: Khan cảnhChương 1391: Khan cảnh

Chương 1391: Khốn cảnh

Sau khi giết lui nhóm tu sĩ Kim Đan kỳ này, Lục Tiểu Thiên cũng không hề ở lại lâu, khống chế khôi lỗi cấp Kim Đan kỳ cõng bản thân đi đường, tránh khỏi mấy nhóm tu sĩ tới tâm bảo, nhưng cũng gặp phải phàm nhân thế tục.

Sau này gặp phải một đôi trung niên phu phụ đang am trong tay một đứa trẻ, chỉ là phàm nhân thế tục, Lục Tiểu Thiên liền thu lại ngưu thủ cự nhân khôi lỗi, sắc mặt xám xịt, bước chân lao đảo. Đôi trung niên phu phụ tưởng rằng hắn bị bệnh nặng, sau khi hỏi thăm liền biết Lục Tiểu Thiên chỉ lẻ loi một mình, tưởng rằng hắn không có nơi nương tựa.

Đôi trung niên phu phụ này rất khó có con, mãi cho đến trung niên, mới sinh ra một nữ nhi tên Tiểu Kiều. Chỉ là thân thể Ngư Tiểu Kiều từ nhỏ đã yếu ớt nhiều bệnh, trung niên phu phụ bôn ba khắp nơi, cầu y nhưng không có kết quả, cũng không thể nào thay đổi được việc thân thể yếu nhược của Ngư Tiểu Kiều. Đại phu nói với đôi phu phụ trung niên rằng với thể chất của Ngư Tiểu Kiều, khó mà sống qua được mười tuổi.

Phu phụ hai người thương tâm vô cùng, gia tài cơ hồ cạn kiệt. Trong một lần phu phụ hai người vào miếu thắp hương, cầu một quẻ xăm. Quẻ xăm khuyên phu phụ hai người tích đức hành thiện, hoặc có lẽ sẽ có quý nhân tương trợ.

Phu phụ hai ngươi vốn tâm tư lương thiện, vì chúc phúc cho nữ nhi, nên sau khi biết rằng Lục Tiểu Thiên không nơi nương tựa, liền nhiệt tình đưa hắn về Hồng Ngư trấn, an trí ở tửu phường lụi bại của một vị huynh đệ, đúng lúc gặp ngay nhi tử của vị huynh đệ này đậu khoa thi cử, cả nhà đều dời đi, liền tặng lại tửu phường đó cho Ngư gia phu phụ. Lục Tiểu Thiên cũng có thể an cư yên ổn bên trong tửu phường.

Lúc này Lục Tiểu Thiên sớm đã nghe được tình huống nơi đây, Hồng Ngư trấn nơi hắn đang dừng chân hiện tại là một tòa tiểu trấn nằm ở biên hoang Hạng quốc. Bây giờ hắn đã lần nữa đặt chân lên Xích Uyên đại lục, nghĩ nghĩ lại cũng không có gì đáng ngạc nhiên.

Lúc trước tam túc đỉnh mà cung trang nữ tử sử dụng cũng có chỗ tương tự với công pháp truyền thừa của hoàng tộc Hạng quốc, lại quen thuộc với Huyết Đỉnh Luyện Ma trận. Hắn một đường đuổi giết cung trang nữ tử, đối phương tất nhiên là chạy về phía Hạng quốc quen thuộc.

Hiện tại Lục Tiểu Thiên càng thêm xác định, lần bí cảnh xuất hiện này chí ít đã liên kết với Xích Uyên đại lục, Thanh Vũ đại lục, Lam Ma hải vực, cùng với một bộ phận Quỷ tộc, Cự Thạch nhất tộc, loại chủng tộc truyên thừa xa xôi này.

Mà Triệu tộc vốn đã biến mất từ thời đại thượng cổ Tiên Tần nay cũng xuất hiện bên trong Vân Môn bí cảnh kia.

Cường giả trong bí cảnh lại tang tang lớp lớp như mây, hắn đã có thể ngộ sâu sắc, ngay cho bản thân hắn, cũng mấy lần suýt tí nữa vẫn lạc.

Địa vực mấy đại tu tiên giới liên thông tại một nơi, các chủng tộc bí ẩn lần lượt xuất hiện. Lục Tiểu Thiên có một loại dự cảm, tùy theo sự kịch biến của loại địa vực tu tiên này, về sau còn không biết phải tạo thành bao nhiêu rung chuyển.

Sống ở Hồng Ngư trấn này hơn sáu năm, vết thương của Lục Tiểu Thiên cũng coi như đã ổn định, tuy thực lực của hắn vẫn không hoàn toàn khôi phục, nhưng thể nhược nhiều bệnh của Ngư Tiểu Kiều giống như kỳ tích bắt đầu chuyển biến tốt hơn từ sau sự xuất hiện của Lục Tiểu Thiên ở tửu phường, mãi cho đến sau này thể chất của Kiều nhi còn tốt hơn những nam đồng cùng thế hệ nhiều, ngay cả thương hàn cũng không trúng qua một lần.

Hai người trung niên phu phụ tự nhiên xem Lục Tiểu Thiên là quý nhân trong quẻ xăm kia nhắc đến. Mỗi khi tới tiết khánh, đều tặng chút cá thịt cho Lục Tiểu Thiên.

Lục Tiểu Thiên tất nhiên là không dùng tới thực vật dành cho phàm nhân, nhưng ở trong tửu phường, Lục Tiểu Thiên lại dùng số linh tửu trộn chung với nước rượu bình thường đem bán, dùng điều này để che mắt mọi người xung quanh. Thời gian mấy năm qua, hắn đều dùng toàn lực để khôi phục thương thế.

Trong suốt mấy năm qua, Lục Tiểu Thiên cũng cực kỳ lo lắng cho an nguy của mấy người La Tiêm. Đặc biệt là phút cuối cùng La Tiêm liêu mạng vì bản thân ngăn cản phi châm của tam thủ yêu xà, càng khiến Lục Tiểu Thiên lo lắng không thôi.

"Điều quan trọng nhất lúc này vẫn là khôi phục thương thế, với thực lực hiện tại của bản thân, cho dù lần nữa tiến vào trong bí cảnh đó, ngay cả khả năng tự vệ cũng không có, càng đừng nói đến việc đi tìm tung tích La Tiềm."

Sau khi trở lại tửu phường một lúc, Ngư gia phu phụ cũng tới đón Ngư Tiểu Kiều về, Lục Tiểu Thiên nhìn theo lắc đầu khe khẽ thở dài.

Đột nhiên thân hình Lục Tiểu Thiên hơi chấn động, một luồng pháp lực tinh thuần quấn quanh thân thể, y phục trên thân không người tự giải, lộ ra một bên tay cụt với hình dạng giọt nước nơi vết đứt.

Thân là một Thể tu, thân thể Lục Tiểu Thiên có thêm một loại cảm giác đẹp de khác biệt so với tu sĩ bình thường. Chỉ bất quá nơi vị trí đứt của cánh tay, có một đoàn khí tức màu đen đang không ngừng cố gắng muốn chui vào trong cơ thể Lục Tiểu Thiên.

Khí tức màu đen hung ác này chính là Bích Quỳnh yêu tức mà mấy năm trước tam thủ xà yêu thi triển tất cả vốn liếng để đánh lên người Lục Tiểu Thiên.

Yêu tức này thủy hỏa khó diệt, với cảnh giới của Lục Tiểu Thiên hiện giờ, cũng không cách nào khu trừ bằng pháp lực.

Mấy năm nay, nó giống như giòi bọ trong xương, cứ ở ngay vị trí cánh tay cụt, không ngờ muốn xâm nhập vào trong cơ thể Lục Tiểu Thiên.

Mà chỗ cánh tay cụt gần với phủ tạng chính là một tia linh hỏa màu xanh trắng, Phạm La chân hỏa. Bích Quỳnh yêu thứ phân ra từng tia hắc khí không ngừng muốn xâm nhập thêm một bước, đều bị Phạm La chân hỏa ngăn cản, không thể không lui vê.

Mấy năm trôi qua mà vẫn chưa thể khu trừ Bích Quỳnh yêu tức, trên mặt Lục Tiểu Thiên cũng có mấy phần bất đắc dĩ, nếu như không có Phạm La chân hỏa trấn áp, hắn sớm đã hóa thành bạch cốt rồi.

Nhưng cho dù là vậy, cái giá hắn phải trả trong cuộc chiến của tam thủ yêu xà cũng cực kỳ lớn. Hai tia Phạm La chân hỏa, một tia bị hắn đánh vào trong cơ thể tam thủ yêu xà, một tia thì dùng để trấn áp Bích Quỳnh yêu tức, căn bản không cách nào vận dụng lần nữa. Phạm La chân hỏa là sát thủ giản của Lục Tiểu Thiên, lúc này cơ hồ như đã bị phế.

Phiêu Mieu kiếm trận đồng dạng cũng bị Bích Quỳnh yêu tức đả thương. Muốn lần nữa khôi phục lại linh tính của Phiêu Miểu phi kiếm, ngắn thì mấy chục năm, dài thì hơn trăm năm. Đây cũng là điều khó khăn mà không ít tu sĩ Nguyên Anh kỳ gặp phải. Một khi thông linh pháp khí bản thân luyện chế nhiều năm bị hủy hay hư hại, thực lực của bản thân cũng giảm xuống trên diện rộng.

Lục Tiểu Thiên hiện tại chính là gặp phải loại tình huống này, chỉ bất quá trên tay hắn vẫn còn Thất Cấp Phù Đồ có thể sử dụng.

Từ trận chiến này, cũng có thể thấy được những rào cản nghiêm ngặt do khoảng cách chênh lệch tầng thứ trong tu tiên giới.

Lục Tiểu Thiên tưởng rằng thực lực của mình không hề yếu, nhưng hắn vẫn phải trả giá đắt như vậy khi chiến đấu chống lại tam thủ xà yêu với thực lực chưa hề khôi phục đến cảnh giới đại yêu.

"Ở trong Hồng Ngư trấn này mấy năm thời gian, cũng bất quá mới chỉ áp chế yêu lực của cây phi châm do tam thủ xà yêu tung ra xâm nhập vào cơ thể. Nhưng còn Bích Quỳnh yêu tức thì nhất thời cũng khó mà rung chuyển được. Dựa theo tiến độ bây giờ, dựa vào thực lực bản thân, muốn hoàn toàn khôi phục thương thế, thời gian tiêu tốn thật sự quá dài."

Lục Tiểu Thiên nhíu chặt lông mày, một lần nữa cố gắng điều động pháp lực hiệp trợ Phạm La chân hỏa triệt để luyện hóa Bích Quỳnh yêu tức. Nhưng mức độ tinh thuần và khó đối phó vượt xa pháp lực hiện tại của Lục Tiểu Thiên.

Khi Lục Tiểu Thiên điều động pháp lực ý đồ luyện hóa đối phương, thì pháp lực của hắn lại kiên trì không tới vài hơi thở liên bị sự phản kích của Bích Quỳnh yêu tức đánh cho tan rã.

Sau khi liên tục thử đi thử lại vài lần, Lục Tiểu Thiên tạm thời cũng chỉ có thể bất đắc dĩ mà từ bỏ.

"Xích Uyên đại lục nhân kiệt địa linh, thiên tài địa bảo hơn xa Vọng Nguyệt. Chỉ dựa vào sức một mình, muốn khôi phục đến thời kì toàn thịnh sợ rằng là không hiện thực. Nhưng nếu như có thể tìm được linh vật có tác dụng trị thương, cũng chưa hẳn không thể rút ngắn thời gian khôi phục đi nhiều." Lục Tiểu Thiên sờ sờ cằm nói.

Lúc đầu tam thủ yêu xà nhiều lần đả thương hắn, nghiêm trọng nhất tự nhiên chính là Bích Quỳnh yêu tức ở chỗ cánh tay cụt, chỉ có Phạm La chân hỏa mới có thể áp chế, sau đó chính là một châm bắn ngay giữa trán hắn, may mắn là có La Tiềm liều mình ngăn cản.

Cho dù là vậy, cuối cùng phi châm đó vẫn chấn cho chủ nguyên thần của Lục Tiểu Thiên gần như sụp đổ. Nếu không phải hắn sở hữu mấy đạo nguyên thần, thì đã không thể thoát khỏi vận mệnh bị hôn mê tại chỗ, cuối cùng sẽ bị tam thủ yêu xà diệt sát.
Bình Luận (0)
Comment