Chuong 1392: C6 giap
Chuong 1392: C6 giapChuong 1392: C6 giap
Chuong 1392: Co giap
Tuy nhiên, dẫu Lục Tiểu Thiên thoát khỏi kiếp nạn này và dù yêu lực của phi châm nhập thể không khó đối phó bằng Bích Quỳnh yêu tức, nhưng cũng cực kì ngoan cố. Vị trí cả hai đánh vào lại khác nhau, tạo thành hậu quả cũng hoàn toàn bất đồng.
Tam thủ yêu xà Bích Quỳnh là cường giả cấp bậc đại yêu, mức độ yêu lực tinh thuần đồng dạng cũng không phải là điều Lục Tiểu Thiên có thể sánh bằng.
Lại cộng thêm việc yêu lực xâm nhập vào từ trán, nên nó còn khó loại bỏ hơn nhiều so với vị trí ở chỗ tay cụt.
Mãi cho đến lúc này, Lục Tiểu Thiên cũng không thể không điều động phần lớn pháp lực để từng bước dần dần loại bỏ yêu lực xâm nhập vào cơ thể.
Mặc dù pháp lực của hắn đã khôi phục lại như trước kia, nhưng căn bản không cách nào vận dụng được toàn bộ. Nghiêm ngặt mà nói, Lục Tiểu Thiên lúc này là một tu sĩ Nguyên Anh kỳ, nhưng chiến lực phát huy ra, lại chỉ nằm giữa mức tu sĩ Nguyên Anh kỳ và Kim Đan kỳ mà thôi.
Đương nhiên, nếu như hắn vận dụng Thôn Hồn đại pháp, cũng có thể đạt tới mức thực lực có thể tranh phong với tu sĩ Nguyên Anh kỳ trong thời gian ngắn.
Tương đối mà nói, qua thêm mười mấy năm nữa, Lục Tiểu Thiên có lòng tin sẽ hoàn toàn tiêu trừ được hết tất cả yêu lực trong cơ thể, khôi phục lại chiến lực cấp Nguyên Anh kỳ, vấn đề là thời gian dài hay ngắn mà thôi. Chỉ bất quá Phạm La chân hỏa, Phiêu Miểu kiếm trận lại không cách nào sử dụng được trong thời gian ngắn, Hỏa Loan huyễn linh đã bị tam thủ yêu xà hủy đi, nguyên anh cần dùng cho Huyết Đỉnh Luyện Ma trận, ngoại trừ cái của Chiêm Vân Lượng ra, còn lại cũng đã tiêu hao sạch sẽ hoàn toàn.
Cho dù có được chiến lực cấp Nguyên Anh kỳ, nhưng so với trước đây, thực lực của hắn không những không tăng mà còn giảm.
Muoi người là có tám chín người nhân sinh không như ý, con đường tu tiên còn dài, cũng không cần phải để ý quá mức."
Đối với khốn cảnh lúc này, Lục Tiểu Thiên cũng không quá mức ảo não. Bản thân đã là tu sĩ Nguyên Anh kỳ, cho dù đối mặt với khốn cảnh, nhãn giới cũng rộng mở hơn trước kia không ít.
"Điều lo lắng duy nhất chính là tìm kiếm linh vật có thể trị thương, thực lực bản thân hiện tại còn không bằng tu sĩ Nguyên Anh kỳ kém nhất, vết thương trên người lại do cường giả cấp bậc đại yêu gây nên. Với trạng thái bình thường hiện giờ, muốn dựa vào thực lực đi tâm bảo ở các hiểm địa, cơ hồ là không có khả năng đạt được linh vật loại cấp bậc đó. Quá trình cũng quá mức nguy hiểm. Nhưng ngược lại thì số linh thạch cùng với những linh vật khác trên người, cũng không phải không có cơ hội. Dù sao bản thân từng tiến vào bí cảnh, có được Hạo Thược linh thảo, Bích Trâm trúc, Bích Trâm mộc, cùng với các loại linh vật tích lũy từ trước, đều không phải loại tâm thường." Lục Tiểu Thiên sờ sờ cằm, dự định vận dụng cả hai phương pháp. Một mặt thì bản thân dùng pháp lực không ngừng tiêu trừ yêu lực tàn dư trong cơ thể, một mặt khác thì bắt đầu nghe ngóng về các loại thiên địa linh vật có tác dụng trị thương.
Tay trái Lục Tiểu Thiên duỗi ra, trong lòng bàn tay xuất hiện một tấm kính màu xanh phỉ thúy óng ánh, to chừng vài thước, chính là tấm phi kính mà hắn đoạt được trong Cổ Nguyệt động phủ.
Trước đó thương thế còn chưa ổn định, pháp lực chưa đủ, căn bản không thể nhìn ra được sự kỳ quặc của tấm kính này. Nhưng nếu dạng cường giả Nguyên Anh trung kỳ như Triệu Hân coi trọng, bỏ qua cả Bích Trâm trúc để đoạt lấy, vật này nhất định có chỗ bất phàm của nó.
Nguyên thần của Lục Tiểu Thiên cùng với pháp lực lập tức quán chú vào trong.
"Ông!" Lục Tiểu Thiên chỉ cảm thấy thần thức run lên, bên trong có một loại cảm giác trời đất quay cuồng, mị ảnh trùng trùng, loáng thoáng có thể nhìn thấy ba chữ Na Di kính. Chỉ là trước khi Lục Tiểu Thiên kịp nhìn rõ, pháp lực của hắn không thể tiếp nối, nguyên thần liền bị ép lui trở ra.
"Na Di kính?" Trên mặt Lục Tiểu Thiên mang theo vài phần khó hiểu và hiếu kì.
"Nếu đã có liên quan đến Triệu tộc, sự kỳ quặc bên trong cứ lưu lại sau này phá giải. Việc cấp bách hiện giờ vẫn là trị thương quan trọng,"
"Tam thủ xà yêu Bích Quỳnh! Trong mắt Lục Tiểu Thiên hiện lên một tia hàn ý, phần thù oán này, vê sau nhất định phải đòi lại cho bằng được.
Thu lại Na Di kính, trong tay Lục Tiểu Thiên lại xuất hiện một tấm ngọc bài nhỏ, chính là vật mà Vân Nhai đấu giá hội đã tặng cho hắn sau khi hắn bán đấu giá bộ công pháp « Xích Diễm Thác Tháp ma công » của Xích Vân Tang ở trên Huyết Sư lĩnh.
Tấm ngọc bài này ngoại trừ tương trưng cho thân phận ra, còn có thể dựa vào tin tức bên trong để tìm đến các trú điểm khác ở các nơi trong Hạng quốc.
Lục Tiểu Thiên dựa vào thực lực hiện tại, lại không có đủ nguồn tin tức, căn bản không thể nào đạt được đủ linh vật để chữa trị thương thế của bản thân. Biện pháp trực tiếp nhất tự nhiên là tới từ Vân Nhai đấu giá hội, lại hoặc là những đấu giá hội cỡ lớn khác.
Lục Tiểu Thiên đang suy nghĩ xem lúc nào đi tìm trú điểm của Vân Nhai đấu giá hội, đột nhiên thần thức vừa động, phát hiện một thanh niên nam tử sắc mặt có vài phần đôn hậu đang tiến vào tửu phường. Thanh niên nam tử này chính là người vừa rồi đi bên cạnh tên tu sĩ Kim Đan kỳ Dư Quán Trung của Trường Ninh quận vương phủ.
"Van bối Hạng Hoa, muốn cầu kiến tiên bối. Không biết tiên bối có ở đây không, có thể gặp được hay không?" Sắc mặt Hạng Hoa cung kính và cố ý hành lễ với bên trong tửu phường nói.
"Không phải ta đã nói người của Quận Vương phủ các ngươi không nên tùy tiện tới làm phiền ta sao, vì sao nhanh như vậy đã quên rồi?" Lục Tiểu Thiên hừ lạnh một tiếng, phanh phanh, cửa sổ không gió tự mở, khí thế ngưng trọng phá cửa sổ lao ra, trực tiếp đè ép lên thân Hạng Hoa.
Sắc mặt Hạng Hoa trở nên căng thẳng, nhưng tu vi của y mới chỉ Trúc Cơ tầng ba làm sao có thể ngăn cản được khí thế của Lục Tiểu Thiên. Cho dù Lục Tiểu Thiên đã thu liễm lại, khí thế chỉ ở mức Kim Đan hậu kỳ, cũng vượt xa khả năng một tiểu bối Trúc Cơ kỳ có thể ngăn cản.
"Vãn bối có việc tương cầu, vẫn xin tiền bối nghe vãn bối nói hết lời."
Sắc mặt Hạng Hoa hoảng hốt, sợ Lục Tiểu Thiên không cho y cơ hội mở lời, vội vàng lấy từ trong túi trữ vật ra một kiện cổ giáp màu xanh đen. Với nhãn lực của Lục Tiểu Thiên lúc này, không ngờ cũng nhìn không ra lai lịch của nó.
Lục Tiểu Thiên vốn định trực tiếp đánh đuổi đối phương đi cho xong việc, nhưng khi nhìn thấy một kiện đồ vật mà hắn không nhìn rõ được lai lịch, tự nhiên cũng có vài phần hiếu kì.
"Kiện cổ giáp này, là vãn bối đạt được từ trong một khu bí cảnh nguy hiểm, lai lịch vô cùng thân bí, ngay cả tu sĩ Kim Đan kỳ cũng khó có thể nhìn ra lai lịch của nó, càng không biết nó là vật gì. Tiền bối là người nhìn xa trông rộng, chắc hẳn sẽ có chút tác dụng với người." Hạng Hoa cung kính nói.
Khóe miệng Lục Tiểu Thiên giật giật. Sự nịnh nọt này của đối phương thật là chẳng ra làm sao, đừng nói là tu sĩ Kim Đan kỳ, ngay cả tên tu sĩ Nguyên Anh kỳ hàng thật giá thật như hắn, cũng đồng dạng nhìn không ra lai lịch của vật này.
Ngón tay Lục Tiểu Thiên chỉ lên trên đó, một tia thần thức thuận theo đó tiến vào trong cổ giáp.
Lập tức một đạo âm thanh vô cùng uy nghiêm vang lên chấn cho sắc mặt Lục Tiểu Thiên tái nhợt, thân thức cơ hồ nhưng không thể quay về trong cơ thể.
"Tiền bối, người không sao chứ?" Hạng Hoa nhìn thân hình Lục Tiểu Thiên run lên kịch liệt, sắc mặt vô cùng tái nhợt, cũng lấy làm kinh hãi, không biết đã phát sinh chuyện gì. Kiện cổ giáp màu xanh đen này y đã thử qua không ít pháp môn, nhưng lại không có phát hiện gì.
Tu sĩ Kim Đan kỳ khác cũng không thể làm được, chỉ cảm thấy đây là một kiện linh vật thân bí, không cảm thấy có bao nhiêu tác dụng.
Vốn Hạng Hoa cũng chỉ ôm tâm lý thử xem sao, sẵn tiện làm quen với vị tiền bối thực lực cao thâm mạc trắc này rồi nói, không ngờ tới đối phương lại thật sự có thể phát hiện ra được chút gì đó trong kiện cổ giáp này.
"Không có chuyện gì." Trên miệng Lục Tiểu Thiên tuy nói như vậy, nhưng vẻ mặt lại khó che giấu được thần sắc kinh hãi. Điều này thật vô cùng hiếm có đối với một người xưa nay luôn bình tĩnh gặp nguy cũng không loạn như Lục Tiểu Thiên hắn. Sau khi hồi đáp Hạng Hoa một câu, thần thức của Lục Tiểu Thiên liền xâm nhập vào trong kiện cổ giáp lần nữa.
Mặc dù hiện tại Lục Tiểu Thiên còn cần phải áp chế lực lượng tam thủ yêu xà Bích Quỳnh xâm nhập vào cơ thể, nhưng thần thức vẫn thuộc về tầng thứ tu sĩ Nguyên Anh kỳ. Ngay cả cường giả Nguyên Anh trung kỳ, cũng hiếm có người nào có thể hơn được thần thức của hắn. Về phân độ mạnh của nguyên thần, sau khi giao thủ với tam thủ xà yêu Bích Quỳnh, Lục Tiểu Thiên tự cảm thấy nguyên thần của bản thân cũng không chênh lệch bao nhiêu với một số đại tu sĩ hay hoặc là đại yêu bình thường.