Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 1413 - Chương 1413: Chào Từ Biệt

Chương 1413: Chào từ biệt Chương 1413: Chào từ biệtChương 1413: Chào từ biệt

Chuong 1413: Chao tu biet

Tung tích của La Tiềm vẫn chưa được tìm ra, nhưng không có gì đảm bảo rằng khi Lục Tiểu Thiên trở lại bí cảnh sẽ không gặp phải tam thủ yêu xà.

Hắn hao phí mười mấy năm thời gian, mới khôi phục như lúc ban đầu. Chỉ có uy lực của kiếm trận gia tăng một chút, có được ảo diệu của kiếm thai hợp nhất, nhưng lại không thể vận dụng trong thời gian dài.

Thực lực tam thủ yêu xà hơn xa hắn, chắc hẳn còn khôi phục nhanh hơn nhiều. Với trạng thái của hắn hiện giờ, cho dù gặp lại tam thủ yêu xà lân nữa, cũng chỉ là cục diện tất bại.

Một khi tam thủ yêu xà Bích Quỳnh đó khôi phục đến trạng thái đại yêu đỉnh phong, sợ rằng ngay cả bỏ chạy cũng khó khăn.

Có được Linh Tủy Tinh Thể ngọc, đợi Thể tu đột phá tới thập giai, mới có thể phát huy ra uy lực càng lớn hơn nữa của Thôn Hồn đại pháp. Nếu như thu thập thêm nguyên thần tinh phách của thập nhị giai yêu thú, dù khi đối mặt với tam thủ yêu xà mà không địch lại, cũng không phải không có cơ hội bảo toàn bản thân.

Lúc trước khi truy sát cung trang nữ tử, nửa đường bị tam thủ yêu xà chặn lại. Cung trang nữ tử đó lại quen thuộc với Huyết Đỉnh Luyện Ma trận, phương hướng bỏ chạy lại là Hạng quốc ở lối ra vào bí cảnh.

Ả ta chỉ có một mình, muốn dừng chân bên trong bí cảnh là chuyện không hề dễ dàng, Lục Tiểu Thiên suy đoán rất có thể ả ta đã trốn ve Xích Uyên đại lục, có khả năng là ở Hạng quốc, nhưng cũng không thể bài trừ khả năng ả đã đi đến tu tiên quốc gia khác.

Tóm lại khả năng lớn nhất là ở Hạng quốc, trước tiên tìm kiếm ở Hạng quốc một phen rồi tính.

'Há miệng!"

Vu Nhã cũng không suy nghĩ nhiều, trực tiếp há to miệng, một viên đan dược bay vào trong. Vất máu loang lo bên ngoài cơ thể do ả tự mình gây ra lập tức nhanh chóng khép lại với tốc độ mắt thường có thể thấy được.

"Sinh Cơ Tục Cốt đan!" Vu Nhã kinh ngạc kêu lên.

Sinh Cơ Tục Cốt đan này thậm chí có thể nối lại xương cốt bị gãy, mà nàng chỉ là bị chút vết thương ngoài da, phục dụng đan dược này, chẳng khác nào là đại tài tiểu dụng. Mới qua thời gian mấy cái hô hấp, vết thương bên ngoài đã lành hẳn, không để lại sẹo nào, thân thể dụ hoặc trước kia lần nữa khôi phục lại nguyên dạng.

"Xem ra sinh mệnh tạm thời được đảm bảo rồi. Vị chủ nhân đột ngột xuất hiện này, quả nhiên hành sự quả đoán, cũng không phải là dạng người hẹp hòi, so với tên Hạng Trường Ninh kia mạnh hơn không biết bao nhiêu lần." Vu Nhã âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

-Mac y phục vào. "Dạ, chủ nhân." Vu Nhã gật đầu, lập tức lấy một bộ y phục màu trắng mặc vào, khôi phục lại phong thái Quận Vương phi thiên kiêu bách mị như trước.

"Dị biến ở Quận Vương phủ này, ngươi sẽ xử lý như thế nào?" Lục Tiểu Thiên nói.

"Hạng Trường Ninh ra ngoài tìm kiếm cơ duyên, chỉ cần nguyên anh bất diệt, hôn bài sẽ không vỡ vụn, cũng không có ai truy cứu việc này.' Quận Vương phi nói.

"Hạng Trường Ninh có khi thỉnh thoảng ra ngoài, ngay cả nô gia cũng không rõ là đi đâu. Ngoại nhân có hỏi tới, cũng dễ dàng trả lời qua loa. Còn một vài tên tu sĩ Kim Đan kỳ của Quận Vương phủ, chết cũng đã chết rồi, chiêu mộ lại vài tên là được."

"Cho ngươi mấy ngày, xử lý việc trong Quận Vương phủ. Còn nữa ở bên ngoài, cứ gọi ta Lục đạo hữu là được, không cần xưng hô chủ nhân gì cả." Lục Tiểu Thiên gật đầu nói.

Như vậy xem ra, nguyên anh của Hạng Trường Ninh xác thực không thể tùy tiện động vào, bất quá địch nhân bình thường cũng không cần vận dụng Huyết Đỉnh Luyện Ma trận.

"Lời thê nô gia lập ra không thể coi thường, nào có thể tùy tiện thay đổi. Chủ nhân nếu như không thích, nô gia ở bên ngoài sẽ gọi chủ nhân là công tử hoặc tiên sinh có được không?” Quận Vương phi Vu Nhã hỏi thêm.

"Cũng được, cứ như vậy đi." Lục Tiểu Thiên gật đầu.

"Sự tình trong Quận Vương phủ ngươi hãy xử lý cho tốt, không nên để lọt tin tức ra ngoài. Mấy ngày nữa, ngươi hãy cùng ta đi tìm ngươi có Mặc Vi tinh đồ trên thân."

"Dạ, chủ nhân." Vu Nhã khẽ cúi đầu nói với Lục Tiểu Thiên.

Lục Tiểu Thiên vung tay lên, màn ánh sáng màu lam bao phủ bốn phía liền biến mất.

"Hồ tử thúc, thúc không sao chứ." Màn ánh sáng vừa biến mất, Ngư Tiểu Kiều liên lao tới quan tâm hỏi.

"Thúc có thể có chuyện gì, mấy ngày này liền theo thúc làm khách ở Quận Vương phủ đi." Lục Tiểu Thiên lắc đầu, nhịn không được cười lên nói.

"Hả, chúng ta không quay về ư." Vẻ mặt Ngư Tiểu Kiều không vui nói.

Quận Vương phủ này tuy tốt, nhưng đối với nàng mà nói. Vẫn là Túy Nhân Gian tửu phường và nhà của mình mới thoải mái nhất. Hơn nữa nhìn mảnh vụn y phục của Quận Vương phi dưới mặt đất, còn có y phục trên người rõ ràng đã thay đổi. Ngay cả bản thân Ngư Tiểu Kiều cũng khhông phát giác được, ánh mắt bản thân nhìn về phía Vu Nhã có thêm vài phần địch ý.

"Khanh khách, tiểu muội muội, hãy làm khách ở Quận Vương phủ mấy ngày, sẽ không khiến muội muội thấy nhàm chán đâu." Vu Nhã cười khanh khách nói. Một người trưởng thành như ả sao không hiểu được tâm tư của tiểu nha đầu Ngư Tiểu Kiều này chứ.

"Công tử, mời đi bên này." Vu Nhã không tiếp tục để ý tới ánh mắt của Ngư Tiểu Kiều, dùng tay làm dấu mời với Lục Tiểu Thiên.

"Không cần, ngươi xử lý tốt chuyện của mình là được." Lục Tiểu Thiên gật đầu. Thân hình loe qua, cả người đã xuất hiện bên trên một chiếc thuyền hoa trong cái hồ nhỏ của Quận Vương phủ, roi khoanh chân ngồi xuống trên mũi thuyền rộng rãi.

Ngư Tiểu Kiều lại hừ một tiếng, trừng mắt nhìn Vu Nhã rồi cũng bay người lên hạ xuống thuyền hoa cách Lục Tiểu Thiên không xa. Quận Vương phủ tuy tốt, nhưng lại không phải là nơi yêu thích của Ngư Tiểu Kiều.

Chốc lát sau, sau khi Hạng Hoa lần nữa bái lạy mẫu thân đã qua đời, liền thu thập lại tâm tình, cũng bay lên thuyên hoa, khom người định quỳ xuống với Lục Tiểu Thiên, chỉ là lại bị một cơn gió nhẹ ngăn cản, bất kể y dùng sức ra sao, cũng khó mà quỳ xuống được.

"Tiền bối, không biết van bối phải đạt được điều kiện gì, mới có thể bái tiền bối làm sư phụ." Vẻ mặt Hạng Hoa đầy mong đợi nhìn Lục Tiểu Thiên nói.

"Ta sớm đã nói qua với ngươi rồi. Ta không thích thu đồ đệ, hơn nữa ngươi là tu sĩ Phong hệ, ta cũng không có công pháp gì tốt để dạy cho ngươi." Lục Tiểu Thiên lắc đầu nói,'Nếu như ngươi là vì việc này mà đến, thì có thể rời đi được rồi."

"Hồ tử thúc, Hoa sư huynh cố gắng như vậy "

"Không liên quan đến con, hãy ngồi đả tọa tu luyện cho tốt đi." Lục Tiểu Thiên trách mắng nói.

Ngư Tiểu Kiều lè lưỡi, làm ra vẻ mặt bất lực dễ thương với Hạng Hoa.

"Vãn bối tư chất kém cỏi, vẫn không lọt được vào pháp nhãn của tiền bối." Trên mặt Hạng Hoa tràn đầy đắng chát, hai tay đưa ra phía trước, một cái ngọc giản bay về phía Lục Tiểu Thiên.'Bên trong đây là số công pháp còn lại, đa tạ tiền bối những năm gan đây đã chiếu cố vãn bối."

"Ngươi đây là muốn rời đi?" Lục Tiểu Thiên nhận lấy ngọc giản hỏi.

"Tiên bối tuệ nhãn như đuốc." Hạng Hoa gật đầu nói.

"Tư chất ngươi cũng coi là thượng giai, tâm tính trầm ổn, trước đó vì cừu hận quấy nhiễu. Hiện tại đã giải quyết xong thù hận, rời khỏi Quận Vương phủ này đối với ngươi cũng có chỗ tốt. Ngọc bất trác bất thành khí, tu tiên chi đạo, như đi ngược dòng nước, khổ tu, rèn luyện, thiếu một thứ cũng không được."

"Ngoài ra bên trong này có vài món đồ vật, và cả phương pháp sử dụng mộc oa oa, ngươi cứ cầm lấy đi. Mỗi người đều có kỳ ngộ của riêng mình, chắc hẳn thu hoạch cũng khác nhau. Bái hay không bái sư cũng không trọng yếu, lòng có điều cần thủ hộ, hành sự vì điều trong lòng mình, ngày sau tất có thành tựu." Lục Tiểu Thiên vung tay đưa một cái túi trữ vật tới trước mặt Hạng Hoa.

"Đa tạ tiền bối dạy bảo." Hạng Hoa gật đầu, có chút hiểu được cúi người bái tạ.

"Đi thôi.”

"Van bối cáo lui, tiền bối bảo trọng, Tiểu Kiều bảo trọng." Hạng Hoa rời khỏi Quận Vương phủ, không he ngoảnh đầu lại, không chút luyến tiếc. Trở lại sơn cốc trước kia một mực đối luyện với ngưu thủ cự nhân khôi lỗi, trong mắt xuất hiện một mảnh thần sắc lưu luyến.

"Toàn bộ Hạng Nam châu, cũng chỉ có nơi này đáng để ta lưu luyến." Trên mặt Hạng Hoa lộ ra thần sắc nhẹ nhõm chưa từng có như lúc ở Quận Vương phủ. Tuy rằng mỗi ngày ở sơn cốc này đều mệt đến mức mồ hôi ướt đẫm lưng, nhưng không cần suy nghĩ những chuyện khác, không cần lo lắng bị đám gọi là huynh muội gì đó trong Quận Vương phủ tính kế.

Hạng Hoa mở túi trữ vật ra nhìn, sắc mặt lập tức kinh hãi. Sau khi kiểm kê một hồi, lại nhìn thấy ngưu thủ cự nhân khôi lỗi trước đây, trong mắt đều là sự kính trọng vô cùng.

Đối phương tuy không thu y làm đồ đệ, nhưng đổi lại là người khác, thật sự có thể làm được tới mức này hay sao?

Trong túi trữ vật là Hồi Thiên đan có thể giúp cho tu sĩ Trúc Cơ kỳ hồi phục pháp lực trong thời gian cực ngắn, hai thanh Phong hệ đan nguyên pháp khí, hai tấm thất giai Hỏa hệ linh phù, một tấm bát giai Thủy hệ linh phù, một tấm cửu giai Thổ hệ linh phù, một kiện Phong hệ phòng ngự thạch giáp, một đôi Phong Hành ngoa có thể khiến tốc độ gia tăng trong thời gian ngắn.

Mà hai con khôi lỗi oa oa càng trân quý hơn cả, có thể sử dụng tới Kim Đan kỳ, vào thời khắc sinh tử chết thay một lần, bảo vật như vậy, cho dù ở trong các đấu giá hội cũng tuyệt đối hiếm thấy.
Bình Luận (0)
Comment