Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 1414 - Chương 1414: Na Di

Chương 1414: Na di Chương 1414: Na diChương 1414: Na di

Chương 1414: Na di

Và thứ trong bình đan dược cuối cùng, lại chính là hai viên Phong hệ thượng phẩm Ngưng Kim đan.

Tuy trên danh nghĩa là trao đổi, nhưng số bảo vật bên trong này rõ ràng đã được lựa chọn tỉ mỉ. Đối với bất kì một tên Phong hệ tu sĩ nào mà nói, đều là tinh phẩm trong tỉnh phẩm, không phải đơn giản có linh thạch là mua được.

Tuy rằng không có danh sư đồ, nhưng dù thật sự có bái một tu sĩ Nguyên Anh kỳ làm sư phụ, thì có thể đạt được những thứ này sao? Chỉ sợ quá nửa chỉ là hư vô hão huyền. Những đồ vật này cũng không phải là một tu sĩ Nguyên Anh kỳ bình thường có thể lấy ra được.

Chính vào lúc Hạng Hoa đang thất thần, phía chân trời thoáng hiện ra một tia linh quang, chỉ thấy một thiếu nữ trẻ trung đang ngự kiếm bay đến.

"Tiểu Kiều sao lại tới nơi này?" Hạng Hoa khẽ giật mình nói.

"Ở Quận Vương phủ buồn chán chết đi được. Lại có hồ mị tử kia ở đó, khiến cả người muội đều không được tự nhiên. Cũng không biết hồ tử thúc đã xảy ra chuyện gì, không ngờ lại chịu tin lời hồ mị tử kia nói." Ngư Tiểu Kiều tức giận nói.

"Ta sắp đi rồi, ngươi dự định lúc nào trở vê?" Hạng Hoa hỏi.

"Trở về nhìn hồ mị tử kia câu dẫn hồ tử thúc sao, không trở về nữa, mắt không thấy tâm không phiền." Ngư Tiểu Kiều tức giận nói,'Sư huynh, huynh đi đâu, muội cũng đi cùng để giải sầu một chút."

"Vừa rồi nghe lời giảng dạy của tiền bối, huynh dự định đi xông pha ở chung quanh, để rèn luyện một chút. Mặc dù tu vi của huynh mấy năm gần đây đề thăng nhanh chóng, nhưng tâm cảnh lại chưa hề được rèn luyện. Nếu tâm cảnh bất ổn, coi như cưỡng ép vượt qua Kim Đan lôi kiếp, chỉ sợ căn cơ sau này sẽ bất ổn." Hạng Hoa nói.

"Được rồi, chúng ta cứ đi xung quanh một chút đi, dù sao phu mẫu muội cũng đã đi thăm người thân ở xa rồi. Bên phía hồ tử thúc mắt không thấy tâm không phiền. Muội cũng nhàn rỗi không có chuyện gì. Đúng rồi, đồ vật mà hồ tử thúc đưa cho huynh có tốt không, nếu như chất lượng không ổn, muội chia một ít của muội cho huynh." Ngư Tiểu Kiều nhanh mồm nhanh miệng nói.

"Cũng không tồi đâu, tiền bối cho huynh không ít thứ, muội cứ lưu lại cho bản thân dùng. Thứ tiên bối đưa cho muội tất nhiên có giá trị không nhỏ, vô công bất thụ lộc, ta cũng không dám nhận bừa bảo vật mà tiền bối ban cho muội." Hạng Hoa vội vàng cự tuyệt nói.

"Huynh suy nghĩ nhiều quá rồi đó. Thôi cũng được, thứ hồ tử thúc cho muội, tùy tiện đưa cho huynh cũng không hay lắm. Yên tâm đi, lần này ra ngoài muội bảo vệ huynh." Ngư Tiểu Kiều vỗ ngực vẻ mặt đầy hào khí tự tin nói.

"Tài không thể lộ, Tiểu Kiều, vật mà tiền bối ban tặng nếu như quá mức trân quý, tốt nhất không nên tùy tiện lấy ra sử dụng, tránh khiến cho người hữu tâm khác để ý tới." Hạng Hoa dặn dò nói.

"Yên tâm đi, trước đó hồ tử thúc cũng từng nói qua như vậy rôi. Muội mới không ngu ngốc như thế. Lại nói, muốn để ý tới muội, cũng phải có bản lĩnh mới được." Ngư Tiểu Kiều hừ một tiếng, sau đó nhỏ giọng nói.

Hạng Hoa nghe được nhất thời không nói nên lời, có tồn tại như Cự Linh Thần kia, coi như người đó có đánh thắng được họn họ, vẫn phải cân nhắc đến nguy cơ khi đắc tội với người đứng sau lưng bọn họ.

Lúc này Lục Tiểu Thiên đang ngồi trên mũi thuyền, trong tay đang cầm một tấm hắc kính, chính là Na Di kính đạt được bên trong Cổ Nguyệt động phủ.

Lúc này vô luận là nguyên thần, hay là pháp lực trong cơ thể, đều đã khôi phục tới thời kì đỉnh phong. Khi thần thức lân nữa xâm nhập vào trong hắc kính, ba chữ Na Di kính trở nên rõ ràng hơn lần trước vô số lần.

"Thần niệm sở chí, na di thiên địa!" (Thần niệm đi tới đâu, na di đi tới đó!)

Na di thiên địa, khẩu khí thật lớn, ngay cả Lục Tiểu Thiên khi nhìn thấy tám chữ này, cũng không khỏi cảm thấy có vài phần khoa trương. Nhưng với thực lực của hắn hiện tại, còn phải tu luyện Tử Tiêu Hỏa Độn thuật, mới có thể thực hiện na di trong một khoảng cách nhất định.

Trên thực tế, trong trận chiến trước kia với tam thủ yêu xà Bích Quỳnh, Lục Tiểu Thiên đã mấy lần vận dụng Tử Tiêu Hỏa Độn thuật tránh né công kích của đối phương.

Nhưng mỗi lần vận dụng sau khi hiện thân, tam thủ xà yêu đều có thể bắt được hắn một cách chuẩn xác. Thường thường khi hắn vừa hiện thân, công kích của tam thủ xà yêu cũng có thể tới ngay như hình với bóng.

Có thể thấy loại cường giả cấp bậc đại yêu, đại tu sĩ này, với thủ đoạn, độn thuật bình thường không thể giải quyết được bao nhiêu vấn đề. Đối phương có thể lần theo dấu vết Hỏa thuộc tính yếu ớt để xác định vị trí của hắn.

Tử Tiêu Hỏa Độn thuật, đối với Lục Tiểu Thiên mà nói, đã là pháp thuật thần thông hiếm thấy. Nhưng chỉ có tác dụng bỏ chạy, đồng thời khoảng cách lại ngắn nên không có bao nhiêu lực uy hiếp đối với đại tu sĩ, thậm chí còn không đủ quỷ dị để có thể trốn thoát.

Mà Na Di kính này không ngờ dám xưng là có thể na di thiên địa, cảm giác đầu tiên của Lục Tiểu Thiên chính là khẩu khí quá lớn đi.

Không dây dưa quá nhiều trên câu nói có phần khoác lác này, thân thức của Lục Tiểu Thiên chìm vào trong Na Di kính. Bên trong diễn sinh ra một không gian khác, bên trong không gian tối tăm mờ mịt, từng hàng chữ cổ với khí tức cổ xưa cực kì nông đậm, giống như là gợn sóng, phiêu đãng trên không trung, chính là pháp quyết sử dụng Na Di kính.

"Tâm chi sở chí, như ảnh tùy hình." (Tâm tới đâu, như bóng với hình. )

"Thì ra không phải thật sự na di thiên địa, mà là hình chiếu. Chiếu hình ảnh của một chỗ này ra một chỗ khác. Khó trách một đám tu sĩ Nguyên Anh kỳ cũng nhìn không ra chỗ kỳ quặc của các linh vật ở bên trong vòng vây bầy Hắc Thiết sư kia."

"Bích Trâm mộc, Linh Tủy Tinh Thể ngọc, Hạo Thược linh thảo đều thật sự có tồn tại, chỉ là bị phản chiếu vị trí thật sự của chúng vào bên trong vòng vây bây Hắc Thiết sư. Nhưng nhiều tu sĩ Nguyên Anh kỳ như vậy mà vẫn bị hình chiếu đó đánh lừa, có thể thấy nó không đơn giản chỉ là huyễn tượng."

Lục Tiểu Thiên trâm ngâm suy nghĩ. Tên cường giả Nguyên Anh trung kỳ Triệu Hân của Triệu tộc kia, không ngờ lại từ bỏ linh vật trong dược viên mà lựa chọn đoạt lấy tấm Na Di kính này, đoán chừng là nó không hề đơn giản, chắc hẳn có công dụng đặc thù nào đó với truyền thừa huyễn thuật của Triệu tộc.

"Điều này chẳng phải nói lỡ như tin tức về Na Di kính truyền ra ngoài, bản thân có khả năng sẽ đắc tội Triệu tộc?" Lục Tiểu Thiên sờ sờ cằm nói.

"Cho dù là đắc tội Triệu tộc thì lại như thế nào. Bảo vật đã tới tay, lẽ nào còn chắp tay nhường cho người khác sao? Lẽ nào chắp tay nhường ra rồi thì đối phương sẽ không tìm mình gây phiền phức ư? Mặc kệ chúng, trước tiên thử một chút uy lực của Na Di kính rồi nói.

Dựa theo hướng dẫn bên trong Na Di kính, Lục Tiểu Thiên gia tăng pháp lực quán chú vào vận chuyển theo lộ tuyến của pháp quyết.

Ngay vào lúc nguyên thần của Lục Tiểu Thiên chìm đắm vào trong Na Di kính, đồng thời ở khoảng cách ngoài mười mấy vạn dặm, một khối tử thạch trong tay một lão giả râu nâu đột nhiên rung lên.

"Định Không thạch động, Na Di kính mở. Xem ra kính này đã bị người ta luyện hóa." Lão giả râu nâu này chính là Triệu Trung Lỗi trong Triệu tộc, vài tên cường giả Triệu tộc đứng bên cạnh nghe vậy, sắc mặt đều thay đổi.

"Ông!" Na Di kính khẽ ngâm vang, Lục Tiểu Thiên chỉ cảm thấy thần thức bản thân bị lắc lu một hồi, thân thể đột nhiên nhẹ đi, giống như một cơn gió bồng bềnh, mơ hồ trôi đi.

Mắt thấy thân thể muốn đụng vào một tòa tháp cao bảy tâng, thân thức Lục Tiểu Thiên khẽ động, thân thể liền nhẹ nhàng lui vê phía sau. Hơi không chú ý lại đụng phải một cây linh thụ bên cạnh tòa tháp.

Nhưng điều khiến Lục Tiểu Thiên kinh ngạc chính là thân thể hắn tựa hồ như không hề chịu lực nào, trực tiếp xuyên qua gốc linh thụ đó.

Na Di kính này quả thật thần dị vô cùng, chỉ là lực độ khống chế của Lục Tiểu Thiên ở bên trong Na Di kính không đủ, thần thức lại động, không ngừng gia tăng pháp lực quán chú vào.

Lúc này thân hình hắn lóe lên, giống như điện quang hỏa thạch, vượt qua không biết bao nhiêu cự ly.

Trong một tòa sơn trang yên tĩnh, hiền hòa tựa tiên cảnh, sương mù lượn lờ, ôn tuyên chậm rãi chuyển động. Bên trong ôn tuyền, một thân ảnh nữ tử như bạch ngọc tuyệt đẹp hồn nhiên thiên thành chậm rãi khuấy động nước trong ôn tuyền. Một đầu tóc xanh dài như thác nước xõa phía sau đầu, cánh tay thon dài đưa ra khỏi nước, vài dòng nước thuận theo bàn tay chảy xuống đầu, rồi dọc theo đường cong mê người trượt xuống bên dưới.

Nữ tử nhẹ nhàng nhắm mắt lại, trên khuôn mặt xinh đẹp lộ ra vẻ vô cùng hưởng thụ.
Bình Luận (0)
Comment