Chương 1440: Chuẩn bị đột phá
Chương 1440: Chuẩn bị đột pháChương 1440: Chuẩn bị đột phá
Chuong 1440: Chuan bi dot pha
Thanh niên trên bệ ga hiển nhiên là Lục Tiểu Thiên.
Hắn liên tục biến ảo tư thế của các loại mãnh thú. Sau vài canh giờ, Lục Tiểu Thiên cơ hồ đã thi triển qua một lượt tất cả các loại công pháp giống như yêu vật trong thức hải. Lúc này hắn mới dừng lại.
Ông, một luồng khí huyết hùng hồn bùng phát từ trong cơ thể Lục Tiểu Thiên, giống như một lớp cương tráo, bao bọc chặt chẽ xung quanh thân thể. Ngưng huyết thành cương, đây chính là biểu hiện của thực lực cửu giai Thể Tu. Huyết cương càng nồng đậm, chứng tỏ tu vi Thể Tu cũng càng cao thâm. Lúc này, huyết cương tỏa ra từ trong cơ thể Lục Tiểu Thiên đã ngưng tụ thành thực chất.
"Có vẻ như không thể tiến bộ thêm nếu không đột phá đến thập giai." Sau một hồi suy tư, Lục Tiểu Thiên chống cằm nhìn mặt hồ Ngọc Tuyền chập trùng lăn tăn gợn sóng.
Ngọc Tuyền Sơn này có phương viên hàng trăm dặm, là một trang viên được Vu Nhã với danh nghĩa là Quận Vương phi mượn từ một người bằng hữu trong hoàng tộc.
Hạng Đô tuy rộng lớn, nhưng hoàng tử, hoàng tôn và các tu tiên thế gia cũng không ít. Vùng đất này tuy không tính là nơi xa hoa, nhưng cũng coi như không tệ.
Lục Tiểu Thiên dùng tay trái nâng một viên Linh Tuy Tinh Thể Ngọc trong suốt, tinh khiết. Tuy tạm thời không phục dụng linh vật này, nhưng thân là một Thể Tu, chỉ cần cầm linh vật này trên tay, Lục Tiểu Thiên cũng có thể cảm nhận được một loại cảm giác thoải mái khác thường.
Vào những năm đầu khi còn ở giai đoạn Kim Đan kỳ, ở Lam Ma hải vực, ngoài Đan Vương thành, hắn đã săn lùng không ít yêu vật cấp Kim Đan kỳ, sử dụng Thôn Hồn đại pháp để rèn luyện nhục thân trong Chiến Tiên tháp, ngày qua ngày, năm qua năm, mấy chục năm như một, nên tảng được xây dựng vô cùng vững chắc. Bây giờ lại trải qua bao nhiêu năm tháng, ngày càng lắng đọng, đã hoàn toàn sẵn sàng để xung kích lên thập giai Thể Tu.
Chẳng mấy chốc, một tia linh quang lướt nhanh từ trên trời xuống, thân hình yểu điệu động lòng người, chính là Quận Vương phi Vu Nhã.
"Nô gia đã thu thập trước một nhóm linh vật mà chủ nhân cần, xin chủ nhân xem qua." Vu Nhã lấy ra một chiếc túi trữ vật đưa cho Lục Tiểu Thiên nói.
Lục Tiểu Thiên nhận lấy túi trữ vật xem qua, phần lớn đều là vật dụng tu luyện dành cho Thể Tu, còn có ba bộ trận pháp phòng ngự lôi kiếp, năm con cửu giai khôi lỗi tốn không ít linh thạch mới thu thập được, trong đó một con ngân tượng khôi lỗi còn lợi hại hơn cả con ngưu thủ cự nhân khôi lỗi trong tay Ngư Tiểu Kiều, bốn con còn lại thì kém hơn một chút.
Vừa là trận pháp vừa là khôi lỗi, hiển nhiên là để trong lúc độ kiếp cố gắng không sử dụng pháp lực vượt quá cảnh giới cửu giai Thể Tu này.
"Không tồi, nếu sau này không có chuyện gì, thì ở bên cạnh hộ pháp cho ta đi." Lục Tiểu Thiên cười nói.
"Tuân mệnh." Ánh mắt Vu Nhã sáng lên, trước đây Lục Tiểu Thiên bảo nàng thu thập những linh vật này, trong lòng nàng còn có chút nghi hoặc. Dù sao cũng đã tận mắt chứng kiến trình độ luyện đan của vị chủ nhân này, còn có chiến lực kinh người không phù hợp với cảnh giới. Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, nàng thật khó mà tưởng tượng rằng hắn ta còn là một Thể Tu.
Vu Nhã không khỏi lẩm bẩm thâm nghĩ: "Bất kỳ ai, chỉ cân đạt được một loại trong ba loại mà chủ nhân có, đều đủ sức trở thành nhân kiệt một phương. Ba điều hội tụ trên một người, thật không biết hắn tu luyện thế nào mà có được. Cho dù là thiên kiêu trong Ma tộc, so với chủ nhân này, e rằng cũng không hơn được."
Đang lúc Vu Nhã đang suy nghĩ miên man, Lục Tiểu Thiên vung tay ném ra hai bộ trận kỳ và một trận bàn, phân bố một cách trật tự ở xung quanh.
"Trận pháp sư!" Nhìn thấy Lục Tiểu Thiên thao tác thuần thục, ánh mắt Vu Nhã trở nên quái dị, ánh mắt nhìn chủ nhân mình như nhìn một tên quái thai. Tu sĩ bình thường nhận được trận kỳ, trận bàn ắt hẳn phải nghiên cứu thành thục một phen. Thân là Quận Vương phi, bản thân lại còn là tu sĩ Nguyên Anh kỳ, tuy đi theo con đường song tu, chiến lực đơn độc có phần yếu kém, nhưng tâm mắt lại không hề tâm thường.
Người có trình độ vừa xuất thủ, chỉ cần nhìn qua liền biết. Lục Tiểu Thiên điều khiển trận kỳ trận bàn vô cùng thuần thục. Một người chỉ hiểu biết sơ sài về trận pháp, đổi lại là Vu Nhã nàng thì tuyệt đối không thể làm được.
"Sở học của chủ nhân quả thật rất rộng." Sắc mặt Vu Nhã phức tạp nói.
"Nếu không phải vậy, e rằng thi cốt của ta sớm đã lạnh rồi." Lục Tiểu Thiên bình thản cười đáp. Bởi vì thân phận của Vu Nhã, cộng thêm sự tồn tại của Âm Dương Hồn Chú Phù, Vu Nhã hiện tại có thể coi như là tâm phúc của hắn, chuyện này cũng không có gì cần giấu diếm.
Vừa dứt lời, Lục Tiểu Thiên liền đồng thời tế ra năm con khôi lỗi, phân bố xung quanh mình.
"Thật là cẩn trọng quá mức a." Vu Nhã thầm nghĩ trong lòng, chỉ là vượt qua Nguyên Anh thiên kiếp thôi mà, vậy mà lại bày ra trận địa như vậy. Năm con cửu giai khôi lỗi, ba bộ trận pháp, đối với một tu sĩ Kim Đan kỳ bình thường xuất thân không cao quý, nếu trong lúc tu luyện có thể lấy ra được một trong những thứ này cũng đã coi là không tệ rồi.
Vừa nghĩ đến đây, Vu Nhã nhìn thấy kiếp vân trên bầu trời, sắc mặt lập tức đại biến, vội vàng lui về sau hàng ngàn trượng. Ngay cả với tu vi hiện tại của nàng, khi nhìn thấy kiếp vân cuồn cuộn trên bau trời, cũng không hề cảm thấy nhẹ nhõm chút nào.
"Khó trách hắn lại chuẩn bị kỹ lưỡng đến vậy, e rằng trước đây khi vượt qua thiên kiếp cũng đã từng gặp phải trường hợp tương tự rồi." Vu Nhã hoảng hốt nói, nếu đổi lại là lúc nàng còn ở Kim Đan hậu kỳ, gặp phải lôi kiếp trình độ này, e rằng đã sớm thân tử đạo tiêu rồi.
Lục Tiểu Thiên ung dung nhìn kiếp vân cuồn cuộn trước mắt, thực lực bất đồng, cảnh giới bất đồng, góc độ nhìn nhận sự vật và nguy hiểm tự nhiên cũng không giống nhau. Với thực lực hiện tại của hắn, cho dù vượt qua thiên kiếp thất bại, hắn cũng có tự tin toàn thân rút lui từ trong kiếp vân này, hoàn toàn khác với tâm thái không thành công thì thành nhân khi lần đầu vượt qua Nguyên Anh đại kiếp trước đây.
Hiện tại, mục tiêu của hắn chính là thu lấy lợi ích tối đa từ trong trận lôi kiếp này. Tuy nhiên, cũng không thể nói trong đó không có một chút hung hiểm. Việc rèn luyện thân thể bằng Lôi Kiếp tuy hiệu quả nhưng nếu không cẩn thận, hắn cũng có thể bị thương không nhẹ.
Kiếp vân cuồn cuộn tụ tập ở phụ cận Ngọc Tuyền Sơn ngày càng dày đặc, chỉ trong chốc lát công phu đã bao phủ khu vực rộng hàng chục dặm. Thậm chí, nhiều tu sĩ ở phụ cận Ngọc Tuyên Sơn cũng bị kinh động.
Tuy Hạng quốc là tiên triều đại quốc ở Xích Uyên đại lục, số lượng tu sĩ Nguyên Anh cũng nhiều hơn nhiều so với Vọng Nguyệt tu tiên giới. Tuy nhiên, tu sĩ Hóa Thần kỳ chỉ tồn tại trong truyền thuyết. Đối với số lượng tu sĩ Kim Đan kỳ và Trúc Cơ kỳ cực kì nhiêu kia, trong mắt bọn họ Nguyên Anh lão tổ đã là bậc đại năng.
So với số lượng tu sĩ khổng lồ này, số lượng tu sĩ Nguyên Anh vẫn là một bộ phận cực kì thưa thớt. Bất kỳ nhân vật nào có thể bước lên đại đạo Nguyên Anh đều có thể gánh vác một phương thế lực. Một thế lực không có tu sĩ Nguyên Anh kỳ tọa trấn, dù ở Hạng quốc hay Xích Uyên đại lục, cũng chỉ được xếp vào hàng tam giáo cửu lưu.
"Có vẻ như lại có người đang độ Nguyên Anh thiên kiếp a." Trên lưng một con thất giai Linh Ưng ở góc Tây Nam Ngọc Tuyền sơn, một thanh niên mặc áo khoác ngắn, gương mặt đầy vẻ ngưỡng mộ nói.
"Chẳng biết đến bao giờ ta mới có được một ngày như vậy."
"Vô tri." Một giọng nói lạnh lùng vang lên, rõ ràng là không hề coi trọng tên thanh niên áo khoác ngắn.
"Tên đạo sĩ già kia, ngươi nói ai hả?" Thanh niên áo khoác ngắn quay đầu lại, nhìn thấy một đạo sĩ râu dài, y phục rách rưới ngự phong bay đến, ánh mắt không he thiện cảm nói.
"Nguyên anh thiên kiếp này, lão đạo ta cũng may mắn thấy qua hai lần." Lão đạo râu dài phớt lờ ánh mắt giận dữ của tên thanh niên áo khoác ngắn, ung dung vung phất trần trong tay, chậm rãi nói.
"Cái gì? Lão lại nhìn thấy qua nguyên anh thiên kiếp hai lần? Quả thật là kiến thức rộng rãi, là người từng trải qua, không biết đạo trưởng xưng hô như thế nào?" Một số tu sĩ Trúc Cơ kỳ ở xung quanh không dám xen vào, nhưng lại có không ít tu sĩ Kim Đan kỳ vây quanh, nhiệt tình hỏi han lão giả râu dài này.