Chương 1483: Kim diễm Hổ Đầu Nghĩ
Chương 1483: Kim diễm Hổ Đầu NghĩChương 1483: Kim diễm Hổ Đầu Nghĩ
Chuong 1483: Kim diem Ho Dau Nghi
"Chẳng lẽ thật sự sẽ đánh nhau sao?" Lục Tiểu Thiên nhìn cảnh tượng trước mắt không khỏi cảm thấy có phần dở khóc dở cười. Hắn đã gặp qua không ít tu sĩ Nguyên Anh kỳ, nhưng đây là lân đầu tiên gặp phải một người kỳ lạ như vậy.
Trong lúc Lục Tiểu Thiên ngẩn người, Hạng Cuồng vung tay, một cây Ngũ Sắc Giao Đầu Côn nhanh chóng phóng lớn lên đến hàng trăm trượng, tựa như cây cột chống trời, mang theo khí thế vô cùng hung mãnh lao về phía Mang Tiêu gia chủ. Cây Ngũ Sắc côn này di chuyển nhanh như chớp, tựa hồ như muốn xé toạc cả hư không. Nơi nó đi qua, vang lên tiếng nổ đì đùng dữ dội.
Nhìn thấy khí thế kinh người của cây Ngũ Sắc Giao Đầu côn này, sắc mặt Mang Tiêu gia chủ trở nên vô cùng ngưng trọng. Mang Tiêu gia chủ lập tức há miệng, phun ra sáu con Kiến đầu Hổ hung dữ với vầng trán màu đỏ như vương miện. Những con Kiến này có khuôn mặt như Hổ, thân hình như Kiến, tiếng kêu vang vọng như tiếng Hổ gầm. Nơi chúng đi qua, kim sắc hỏa diễm lan tỏa, yêu khí ngút trời.
"Kim diễm Hổ Đầu Nghĩ!" Lục Tiểu Thiên nhìn thấy những con kiến đầu hổ toàn thân bốc cháy kim sắc hỏa diễm, sắc mặt lập tức biến đổi. Linh diễm trên thân Hổ Đầu Nghĩ có bốn màu đen, đỏ, bạc và vàng. Đây là bản mệnh yêu hỏa của Hổ Đầu Nghĩ, đồng thời cũng là biểu hiện trực tiếp cho thực lực của chúng. Bốn màu tương ứng với bốn cấp bậc yêu thú. Kim sắc hỏa diễm chính là đã đạt đến cấp độ của yêu thú Nguyên Anh kỳ rồi.
Kim diễm bốc cháy cao ba thước thì chính là cảnh giới đại yêu. Sáu con Hổ Đầu Nghĩ trước mặt, trong đó bốn con có kim diễm cao hai thước, tương đương với thập nhất giai yêu thú, thực lực chỉ thua kém đại yêu. Hai con còn lại có kim diễm cao hơn một thước nhưng chưa đến hai thước, đã là thập giai hậu kì yêu thú.
"Kim diễm Hổ Đầu Nghĩ, xem ra những năm qua ngươi cũng chẳng rảnh rỗi. Loài Hổ Đầu Nghĩ này cực kỳ khó nuôi đến giai đoạn trưởng thành. Sáu con của ngươi tuy chưa triệt để trưởng thành, nhưng cũng chẳng còn kém xa nữa. Ta nghe đồn rằng kim diễm Hổ Đầu Nghĩ khi đạt đến trạng thái hoàn toàn trưởng thành, gần như bất tử bất diệt, chẳng thể tiêu diệt bằng thủ đoạn bình thường. Lần cuối cùng loài Hổ Đầu Nghĩ này xuất hiện đã là chuyện của ngàn năm trước, không biết lời đồn kia có thực hay không. Mang Hắc Than, đừng vội thu kim diễm Hổ Đầu Nghĩ của ngươi lại, để ta kiến thức một chút, ta sẽ để cho ngươi và tên tiểu tử này tiến vào hắc ngục của ta."
Sáu con kim diễm Hổ Đầu Nghĩ gầm lên một tiếng, uy thế vô cùng kinh người. Trong sát na, chúng há miệng phun ra kim diễm hừng hực, hóa thành sáu quả cầu lửa lao vê phía cây Ngũ Sắc côn khổng lồ.
Âm ầm ầm. Vụ nổ dữ dội khiến thiên địa đều rung chuyển.
"Uy lực của quả cầu lửa do kim diễm Hổ Đầu Nghĩ phun ra không ngờ lại lớn như vậy." Khi Lục Tiểu Thiên nhìn thấy những quả cầu lửa nổ tung, tuy rằng đã trải qua đại chiến với tam thủ xà yêu Bích Quỳnh, nhưng vẫn không nhịn được mà có vài phần kinh hãi trong lòng.
Dù sao tam thủ xà yêu mà hắn đối mặt khi ấy, thực lực đã suy yếu đi rất nhiều. Còn trước mắt chính là cuộc chiến giữa hai vị đại tu sĩ đang ở thời kì toàn thịnh, tự nhiên là không thể nào so sánh được. Thật lòng mà nói, nếu như bản thân phải đối mặt với sáu con kim diễm Hổ Đầu Nghĩ này, chỉ sợ không qua mấy hiệp, liền bị áp chế rơi xuống hạ phong.
Vào lúc những quả cầu lửa này nổ tung, tỏa ra uy lực kinh thiên động địa, khiến trong lòng Mang Tiêu gia chủ cũng có vài phần tự tin. Nhưng khi nhìn thấy Ngũ Sắc côn ở trong vụ nổ, vẫn không hề lay chuyển chút nào, vẫn vô tư nghiền nát hết thảy mọi trở ngại.
Sắc mặt Mang Tiêu gia chủ không khỏi thay đổi, lớn tiếng nói: 'Hạng Phong Tử, ngươi nếu không chịu nương tay, ta hiện tại liền thu lại hết toàn bộ kim diễm Hổ Đầu Nghĩ, không đánh với ngươi nữa.'
"Mang Hắc Than, ngươi dám có ý định thu hôi mấy con kiến nhỏ này, thì chớ trách ra xuất thủ độc ác, ngoan ngoãn để mấy con kiến nhỏ này chơi đùa với ta một lát. Đợi khi ta thỏa mãn rồi, sẽ tự động để cho chúng quay về."
Hạng Cuồng ngửa mặt lên trời cười lớn nói. Tiếng cười khặc khặc vang lên như tiếng vịt kêu.
"Kim diễm Hổ Đầu Nghĩ này của ngươi tuy lợi hại, nhưng ngũ sắc Giao Đầu côn của ta lại ngưng luyện với U Minh, côn nặng như núi, chư tà bất xâm. Dù lực sát thương của kim diễm có lớn hơn nữa, cũng không thương tổn được tới cây bảo côn này của ta nửa phần, còn bản lĩnh áp đáy hòm gì không, đều thi triển ra hết đi."
"Tên Hạng Phong Tử này." Mang Tiêu gia chủ nghiến răng nghiến lợi. Ngay cả loại kỳ vật như U Minh mà cũng bị Hạng Cuồng có được, hơn nữa còn ngưng luyện vào trong Giao Đầu côn của y. Quả cầu lửa cho Hổ Đầu nghĩ phun ra không thể nào gây ra tổn thương cho cây côn này cũng là điều dễ hiểu.
Mang Tiêu gia chủ trong lúc cấp bách lại liếc nhìn về phía Lục Tiểu Thiên, thâm nghĩ lần này thực sự phải bỏ ra vốn lớn rồi. Việc đã tới nước này, ky hổ nan hạ, chỉ mong tên Luyện Đan đại tông sư này ngày sau không quá keo kiệt là được.
Hống hống hống, sáu con Hổ Đầu nghĩ lần nữa phát ra âm thanh giống như Hổ gầm, trong đó có ba con thực lực hơi mạnh hơn một chút, phun ra ba sợi kim tuyến, uốn lượn quấn quanh lấy Giao Đầu côn, trong nháy mắt công phu, đã quấn chặt lấy cây côn này.
Ba con còn lại thì lao thẳng về phía Hạng Cuồng. Kim sắc hỏa diễm bao phủ, tốc độ như điện xẹt, không hề thua kém Lục Tiểu Thiên sử dụng Tử Tiêu Hỏa Độn Thuật. Trong nháy mắt, chúng đã đến cách Hạng Cuồng chưa đầy vài trượng.
Kim sắc hỏa diễm cuồn cuộn, tựa hồ như muốn hoàn toàn nuốt chửng Hạng Cuồng.
Trong lòng Lục Tiểu Thiên thầm kinh hãi. Ngay cả hắn là thập giai Thể Tu, nếu để kim sắc hỏa diễm đó tiếp xúc trong khoảng cách gần hơn một chút, cũng sẽ vô cùng nguy hiểm.