Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 1486 - Chương 1486: Áp Chế Thực Lực

Chương 1486: Áp chế thực lực Chương 1486: Áp chế thực lựcChương 1486: Áp chế thực lực

Chương 1486: Áp chế thực lực

"Cái này. . " Mang Tiêu gia chủ nhất thời có chút tiến thoái lưỡng nan. Lục Tiểu Thiên vốn ít khi tiết lộ trình độ luyện đan của bản thân ra ngoài. Nếu mình nói ra, e rằng sẽ khiến cho đối phương không vui. Nhưng lỡ tên Hạng cuồng này thật sự động thủ thì, hắn ta cũng chỉ có thể chịu đòn. Không còn cách nào khác, dù thế nào cũng không thể để một Luyện Đan đại tông sư, đi đấu pháp với một đại tu sĩ được.

Nghĩ đến đây, Mang Tiêu gia chủ vội vàng cất tiếng can ngăn nói với Hạng Cuồng rằng, kẻ trước mặt chính là Đông Phương tiên sinh, một vị Luyện Đan tông sư.

Khi Hạng Cuồng nghe danh đối phương là Luyện Đan đại tông sư, tuy có chút ngẩn người, nhưng cũng không quá để tâm. Trong suy nghĩ của Hạng Cuồng, cho dù là Luyện Đan tông sư, cũng chẳng giúp ích gì cho y. Còn việc các thế lực coi trọng Luyện Đan tông sư như thế nào, thì liên quan gì đến y? Hạng Cuồng y lại chẳng cần Kết Anh đan, cũng chẳng cần mấy thứ lặt vặt loạn thất bát tao khác.

Hạng Cuồng còn chưa kịp lên tiếng mặc kệ, thì Lục Tiểu Thiên đã không lạnh không nhạt nói.

"Huynh đài là đại tu sĩ, ta chỉ là Nguyên Anh sơ kỳ. Nếu huynh đài dùng thực lực đại tu sĩ để đối phó với ta, tự nhiên ta không phải là đối thủ của huynh đài."

Lục Tiểu Thiên âm thâm truyền âm cho Mang Tiêu gia chủ, tỏ ý đối phương không cần lo lắng.

"Ha ha, nghe giọng điệu của ngươi, ý là nếu ta chỉ sử dụng thực lực Nguyên Anh sơ kỳ, ngươi sẽ là đối thủ của ta?" Hạng Cuồng nghe vậy thì cười lên vui vẻ nói.

"Đông Phương tiên sinh, chớ nên dùng lời này kích động lão ta. Hạng lão quái này cực kỳ hiếu chiến, không chỉ thích giao thủ với những người cùng cảnh giới. Nếu y rảnh rỗi, dù đối thủ yếu hơn một chút, y cũng có thể đánh đến hăng say."

Mang Tiêu gia chủ vốn tưởng Lục Tiểu Thiên có diệu kế gì, nhưng vừa nghe xong, liền cảm thấy hỏng bét vội vàng truyên âm nhắc nhở.

"Mang Tiêu gia chủ không cần lo lắng, ta tự có chủ ý." Lục Tiểu Thiên thầm truyền âm đáp. Hắn không ngờ Hạng Cuồng này lại là một kẻ cuồng chiến như vậy. Thay vì nói y hiếu chiến, chi bằng nói y tâm tính phóng khoáng, theo đuổi sở thích của mình, muốn chiến thì chiến, còn những thứ như Luyện Đan tông sư hay đại tông sư gì đó, trong mắt y đều là hư vô. Trong mắt người này chỉ có những thứ liên quan đến tu luyện.

Lục Tiểu Thiên vốn cần một đối thủ luyện tập thích hợp để tu luyện Thập Chuyển Dung Nguyên Công, hơn nữa thực lực của đối thủ này không được kém hắn bao nhiêu. nếu mạnh hơn hắn, tất nhiên là không gì có thể tốt hơn.

Nhưng kẻ đồng giai so với hắn càng mạnh hơn, e rằng trong số cường giả Nguyên Anh trung kỳ cũng tuyệt đối hiếm có, mà đại tu sĩ lại rõ ràng lại mạnh hơn hắn không ít, dù hắn là Luyện Đan tông sư, có thể nhờ đại tu sĩ giúp đỡ một số việc, nhưng làm sao có thể để đối phương thường xuyên đối luyện với hắn. Khó khăn lắm mới gặp được Hạng lão quái, một kẻ kỳ quái trong mắt người khác, nếu có thể có được đối thủ luyện tập như vậy, tất nhiên là không thể tốt hơn.

Đặc biệt là lời nhắc nhở của Mang Tiêu gia chủ lúc nấy, Hạng Cuồng người này không chỉ thích giao thủ với người cùng cảnh giới, mà còn chọn cả những người có thực lực yếu hơn.

"Huynh đài nếu như động dụng thực lực của đại tu sĩ, bản thân ta tự nhận không phải là đối thủ, nhưng nếu huynh đài áp chế thực lực xuống cùng cảnh giới, e rằng cũng thật là khéo léo vô cùng, ta cũng ít khi gặp đối thủ trong đồng giai." Lục Tiểu Thiên mỉm cười nói một cách đầy khí phách.

"Ha ha." Hạng Cuồng ngửa đầu cười lớn, chiếc áo choàng đỏ rực sau lưng rung lên lạo xạo, Tốt, tốt lắm, rất lâu rôi không có ai dám nói lời như vậy trước mặt ta."

Mang Tiêu gia chủ thâm kêu hỏng bét trong lòng, Hạng Cuồng trước đây tên thật là Hạng Kính Tâm, sau này vì hành vi của y bị người ta âm thầm gọi là Hạng Cuồng. Bản thân y cũng rất hài lòng với cách gọi này, dân dần người biết tên thật của y càng ngày càng ít.

Phần lớn hậu bối sau này chỉ biết tên Hạng Cuồng, không biết tên gốc của y. Bởi vì Hạng Cuồng thích tìm người đánh nhau, gần như là không kiêng ky gì cả, chỉ cần người khác có chút bản lĩnh đặc biệt, y đều có hứng thú xuất tay.

Kỳ nhân trên đời nhiều vô số kể, không thiếu những người có tư chất thiên phú, kinh tài tuyệt diễm. Ban đầu cũng không phục Hạng Cuồng, kết quả không ngoại lệ, rơi vào tay Hạng Cuồng, đều bị hung hăng giáo huấn qua vài lần, muốn dừng mà không được.

Đây chỉ còn là chuyện trước đây, Hạng Cuồng giờ đây đã bước vào vị trí đại tu sĩ tôn quý. Tu vi của y, ngay cả trong giới đại tu sĩ cũng hiếm ai sánh bằng, hơn nữa còn chạm vào môn khảm của Thổ hệ chân ý. Cho dù chỉ sử dụng pháp lực của cảnh giới Nguyên Anh sơ kỳ, với thân phận đại tu sĩ, khả năng hiểu biết và vận dụng pháp lực của Hạng Cuồng đã vượt xa so với một tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ bình thường. pháp lực gần như vô tận.

Về mức độ tiêu hao và ngưng luyện pháp lực, hai bên cũng không thể so sánh.

So sánh về thông linh pháp khí, Mang Tiêu gia chủ cho dù điều khiển sáu con kim diễm Hổ Đầu Nghĩ kết trận, cũng không phải là đối thủ của ngũ sắc Giao Đầu Côn.

Trong mắt Mang Tiêu gia chủ, Lục Tiểu Thiên dù sao cũng chỉ là một Luyện Đan đại tông sư, tu vi cho dù lợi hại đến đâu, cho dù là ngang bằng với những người có tư chất tốt nhất, cũng khó có thể chống đỡ được Hạng Cuồng trong một thời gian dài.

Luyện Đan đại tông sư này, luyện đan quả thật lợi hại, là người hiếm có mà y từng gặp. Tuy nhiên, luyện đan mới là sở trường của hắn. Nếu muốn so tài tu vi với Hạng Cuồng, người gần như bất bại trong cùng cảnh giới, chẳng phải là tự chuốc lấy phiền phức sao?
Bình Luận (0)
Comment