Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 1497 - Chương 1497: Tương Đấu, Tu Luyện

Chương 1497: Tương đấu, tu luyện Chương 1497: Tương đấu, tu luyệnChương 1497: Tương đấu, tu luyện

Chương 1497: Tương đấu, tu luyện

"Đáng tiếc cái gì, thiên hạ vạn vật đều có quy luật của riêng nó. Đời người ngắn ngủi, nên hãy tận hưởng nó đi, có ích thì nên dùng, vô dụng thì chớ cưỡng cầu, lo lắng nhiều quá làm chi. Ngươi những năm nay, tu vi không tăng trưởng bao nhiêu, tâm tư đều đặt trong gia tộc. Nếu như không kịp thời quay đầu, cả đời này cũng chỉ đến đây mà thôi." Hạng Cuồng ngửa cổ uống cạn chén linh tửu nói.

Lục Tiểu Thiên nghe xong, trong lòng có điều suy nghĩ. Lời Hạng Cuồng nói tuy là đơn giản, nhưng lại ẩn chứa đạo lý làm người, thậm chí là một loại thái độ tu luyện, có không ít thứ đáng để học tập.

"Đông Phương tiên sinh, về sau nếu như cần phiên ngài luyện đan, mong rằng có thể cho chút thể diện."

Sau một hồi uống rượu say sưa, trước khi rời đi, Mang Tiêu gia chủ âm thầm truyền âm nói với Lục Tiểu Thiên.

Dù sao Lục Tiểu Thiên cũng phải ở trong hắc ngục này một đoạn thời gian không ngắn, lại còn phải thỉnh thoảng đánh với Hạng Cuồng một trận. Đối với bản lĩnh của Hạng Cuồng, Mang Tiêu y hiểu rõ hơn ai hết. Lục Tiểu Thiên bị tục sự quấy nhiễu như vậy, ắt hẳn sẽ có ảnh hưởng rất lớn đến việc luyện đan.

"Đan dược bình thường thì Mang Tiêu gia chủ cũng đừng mang đến nhờ vả ta. Nếu như là đan dược đáng cho ta xuất thủ, cứ đưa đến là được. Ngoài ra những thứ mà ta cần, cũng phiên Mang Tiêu gia chủ hỗ trợ thu thập một chút."

Lục Tiểu Thiên gật đầu, âm thâm truyền âm đáp lời. Đan phương liên quan đến Bàn Đào, cùng với nguyên thần tinh phách của thập nhị giai yêu thú, lại hoặc là một vài đồ vật cần thiết khác, tự nhiên là càng nhiều càng tốt.

Mang Tiêu gia chủ nghe được Lục Tiểu Thiên đồng ý, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, chắp tay cáo lui.

Trong thời gian ngắn, Lục Tiểu Thiên cũng không suy nghĩ rời khỏi hắc ngục. Hạng Cuồng ngoại trừ thích uống rượu, hiếu chiến ra, đối với một số ngoại vật khác đều không mấy để tâm. Tòa động phủ trong hắc ngục kia thành ra lại tiện nghi cho Lục Tiểu Thiên.

Sau khi tiến vào động phủ, Lục Tiểu Thiên tạm thời ở lại bên trong hắc ngục. Hạng Cuồng quả nhiên là không phụ với danh tiếng hiếu chiến của mình. Ngay ngày hôm sau liền tiến đến khiêu chiến với Lục Tiểu Thiên.

Lục Tiểu Thiên giao đấu với y một trận. Hạng Cuồng chỉ sử dụng thực lực của Nguyên Anh sơ kỳ, vẫn chỉ đánh ngang tay nhau, không làm gì được Phiêu Miểu kiếm trận của Lục Tiểu Thiên. Mà Lục Tiểu Thiên cũng khá là đau đầu đối với ngũ sắc Giao Đầu côn của Hạng Cuồng. Nhưng Hạng Cuồng dù sao cũng đã là đại tu sĩ, khả năng vận dụng pháp lực hơn xa Lục Tiểu Thiên. Hơn nữa thời gian uẫn dưỡng ngũ sắc Giao Đầu côn càng không thể so sánh được. Từ phương diện này mà nói, Lục Tiểu Thiên thực sự là chịu chút thiệt thòi.

Thời gian dần trôi qua, Hạng Cuồng và Lục Tiểu Thiên luận bàn càng đánh càng hăng say. Phiêu Miểu kiếm trận tuy mang danh là kiếm trận, có dấu vết của trận pháp, nhưng điều hạch tâm của nó vẫn là cỗ ý cảnh phiêu dật xuất trần kia. Dấu tích của trận pháp, kết hợp với ý cảnh này, lại thiên biến vạn hóa, không có quy luật cố định nào có thể tìm ra.

Hạng Cuồng có khi đánh tới hăng say, vì để thăm do giới hạn của Lục Tiểu Thiên, khó tránh khỏi có lúc sẽ vận dụng nhiều pháp lực hơn. Chỉ là theo sự lĩnh ngộ của Lục Tiểu Thiên đối với kiếm trận càng ngày càng sâu, ngược lại cũng có thể miễn cưỡng chống đỡ được.

Hạng Cuồng chân chính cảm thấy hứng thú chính là sự biến ảo muôn hình vạn trạng này của Phiêu Miểu kiếm trận.

Khi số lần giao chiến càng ngày càng nhiều, tốc độ khôi phục pháp lực của Lục Tiểu Thiên dù sao cũng không thể nhanh bằng một đại tu sĩ như Hạng Cuồng. Khi pháp lực không thể tiếp nối kịp, việc khống chế huyết cương chỉ lực dưới áp lực mạnh mẽ như vậy ngược lại càng trở nên thuần thục hơn.

Cảnh giới pháp lực dù sao cũng có nền tảng, không phải có thể đạt được trong chốc lát. Mà Thể tu thì mới đột pháp tới thập giai không lâu, căn cơ chưa ổn, nhưng giao thủ với loại cường giả cấp bậc như Hạng Cuồng phải xuất hết mọi thủ đoạn, khiến cho Lục Tiểu Thiên có tiến cảnh cực nhanh trên phương diện Thể Tu, căn cơ được củng cố nhanh chóng.

Vốn Hạng Cuồng cho rằng Lục Tiểu Thiên dù sao vẫn là một Luyện Đan tông sư, cho dù là tu luyện, ít nhiều cũng coi việc luyện đan làm trọng. Chỉ là sự thật lại có phân khác xa so với dự liệu của y, khi Lục Tiểu Thiên tu luyện, tựa hồ cũng không hề kém hơn y bao nhiêu.

Hạng Cuồng chỉ có ba việc làm ở trong hắc ngục này. Tu luyện, giao đấu với Lục Tiểu Thiên, hoặc là uống rượu trong lúc rảnh rỗi.

Từ sau khi uống được Túy Tiên tửu, khẩu vị của Hạng Cuồng cũng càng lúc càng trở nên kén chọn, cách ba đến năm ngày liền hỏi xin Lục Tiểu Thiên một ít. Cũng may Lục Tiểu Thiên lúc trước đã ủ chế lượng lớn Túy Tiên tửu trong kết giới, số lượng trong đó tạm thời cũng có thể đáp ứng được.

Mà Lục Tiểu Thiên ngoại trừ tu luyện, cũng thích vừa uống rượu vừa trò chuyện với Hạng Cuồng. Thỉnh thoảng cũng sẽ nói đến một số chuyện liên quan đến việc tu luyện. Hạng Cuồng cũng không hề kiêng kị, mỗi khi Lục Tiểu Thiên đưa ra một nghi hoặc nào đó, y với tư cách là đại tu sĩ, đều có thể đưa ra một số kiến giải độc đáo, khiến cho Lục Tiểu Thiên thu được lợi ích không nhỏ.

Trong hắc ngục mà Hạng Cuồng chưởng quản, tuy cũng giam giữ một tên đại tu sĩ, nhưng lại bị thương khá nặng, không thể chiến đấu. Thập nhất giai yêu tu khác, hay hoặc là Nguyên Anh trung kỳ, cũng hiếm ai có thực lực có thể sánh ngang với Lục Tiểu Thiên.

Trong hắc ngục này, Hạng Cuồng một là không tìm được đối thủ thích hợp, hai là cũng khá tán thành tâm thái một lòng hướng đạo của Lục Tiểu Thiên. Thời gian cứ thế dần trôi qua, giao tình của hai người cũng càng ngày càng sâu sắc.

Đối với hắc ngục này, Hạng Cuồng chỉ là một tên chưởng quỹ nhàn nhã, ngoại trừ việc tu luyện của bản thân, nhưng việc còn lại khác, y đều không quan tâm không hỏi đến, cũng mặc kệ sống chết của những người bị giam giữ.

Ngược lại thì Lục Tiểu Thiên thỉnh thoảng lại đi khắp nơi. Nói về sự hiểu biết trong hắc ngục, sợ là vị chủ nhân Hạng Cuồng này, hiện giờ còn kém xa Lục Tiểu Thiên.
Bình Luận (0)
Comment