Chuong 1500: Hang Khuynh Thanh
Chuong 1500: Hang Khuynh ThanhChuong 1500: Hang Khuynh Thanh
Chuong 1500: Hang Khuynh Thanh
Thập Chuyển Dung Nguyên Công mới tu luyện xong đệ nhất chuyển, ngưng kết ra một viên Dung Nguyên Huyết Châu. Sau này nếu không có gì bất ngờ, chỉ riêng thời gian Lục Tiểu Thiên lưu lại trong hắc ngục này ít nhất cũng có tám năm, mười năm.
Nơi này hoang vắng, nhưng đối với Lục Tiểu Thiên mà nói, lại là một nơi thanh tịnh, là một nơi tu luyện hiếm có.
Hai ba năm thời gian, đối với Lục Tiểu Thiên mà nói, hoàn toàn có thể chờ đợi được. Nếu không phải có tên thập nhất giai Quỷ tu này, đổi lại là một địa phương khác, nơi đâu tìm được một tên Quỷ tu lợi hại như vậy làm loại việc khổ sai này dùm hắn. Về phần hai người Cát Trường Đình và Tiêu Tam Nương, một là vì không biết khi nào mới có thể gặp lại họ, hai là thực lực của hai người họ dù gì cũng thấp một chút.
Từ trong thông đạo đi ra, lông mày Lục Tiểu Thiên nhíu chặt, phát hiện có người đang tiến đến gan đây, hơn nữa lại là hai ngươi, nhưng không có Hạng Cuồng.
"Lẽ nào Hạng Cuồng đã quay trở lại, hay hoặc là Hạng Cuồng cho phép người này tiến vào hắc ngục?" Rất nhanh, Lục Tiểu Thiên lại lắc lắc đầu, có lẽ là người trong hoàng tộc cũng nói không chừng. Tạm không quan tâm họ, cho dù là người trong hoàng tộc, cũng không làm gì được bản thân, dù sao cũng chẳng có giao tình gì với người của hoàng tộc.
Mang theo cách nghĩ như vậy, Lục Tiểu Thiên cũng không hề né tránh hai người này, định rằng quay trở lại động phủ để tiếp tục tu luyện. Hai bên đi đến đối diện nhau, một người trong đó là một nữ nhân xinh đẹp với một vùng da trắng mịn như tuyết lồ lộ ra trước ngực trông rất quen mặt, hóa ra là Hứa Tịnh, chủ nhân của Ngọc Tuyền sơn vực.
Một người khác có dung mạo bình thường, chỉ là vóc dáng thon thả, lại vô cùng diễm lệ.
Khi Hứa Tịnh nhìn thấy Lục Tiểu Thiên, trên mặt lộ ra vẻ khác thường, nhưng cũng không quá quan tâm, dù sao hai người cũng không quen biết. Chỉ là người nữ tử mặc áo trắng dung mạo bình thường kia nhìn thấy Lục Tiểu Thiên, trong mắt lóe lên một tia màu lam, đột nhiên hai mắt chứa đầy sát khí, một đạo kiếm khí sắc bén không chút lưu tình chém về phía Lục Tiểu Thiên.
"Nữ nhân này chẳng lẽ điên rồi sao?" Lục Tiểu Thiên khẽ duỗi ngón tay, một đạo kiếm khí phiêu dật mạnh mẽ chém lên kiếm ý của đối phương.
Hai luông khí thế va chạm, hai luông kiếm khí hoàn toàn khác biệt trong chớp mắt tan biến, bất phân thắng bại.
"Tên này cũng là kiếm tu, lại còn lợi hại như vậy, Thất muội, chẳng lẽ tên này đã đắc tội với muội sao?”
Hứa Tịnh kinh ngạc nhìn nhìn Hạng Khuynh Thành, lại nhìn nhìn Lục Tiểu Thiên. Tình huống như vậy vẫn là lân đầu tiên nàng thấy được trên người Hạng Khuynh Thành. Người vốn dĩ xưa nay luôn lạnh lùng với nam nhân, tuyệt đối không dễ dàng bị chọc giận, không ngờ lại đại động can qua như thế, không nói một lời đã xuất thủ đánh người.
Hạng Khuynh Thành nghiến răng nghiến lợi nhìn Lục Tiểu Thiên, gan từng chữ một nói:
"Đây không chỉ là đắc tội, muội nhất định phải giết chết tên này!" Nàng vung tay lên, ba thanh phi kiếm lấp lánh như ngọc xếp thành một hàng ngang, vun vút lao đến Lục Tiểu Thiên với tốc độ nhanh như điện xẹt.
Ánh sáng đỏ nhạt lóe lên, Lục Tiểu Thiên biến mất tại chỗ cũ. Khi lần nữa xuất hiện, người đã ở cách đó hàng trăm trượng.
"Không biết ta có chỗ nào đắc tội với ngươi, cho dù là khai chiến, cũng phải cho ta một cái lý do chứ."
"Không có lý do, hôm nay ta muốn giết người mà thôi!"
Hai mắt Hạng Khuynh Thành ẩn chứa sát khí, không cho Lục Tiểu Thiên chút cơ hội câu hòa nào.
Lục Tiểu Thiên cực lực né tránh phi kiếm của đối phương, không phải vì hắn sợ nữ nhân này. Đối phương vừa xuất thủ, hắn liền biết tu vi của đối phương cũng chỉ là Nguyên Anh trung kỳ mà thôi. Dưới Đại Tu sĩ, người khiến hắn e ngại e rằng thật sự chưa từng gặp qua.
Chỉ là vô duyên vô cớ, không đâu vào đâu đánh một trận hồ nháo như thế, Lục Tiểu Thiên tự nhiên sẽ không làm.
Trong quá trình né tránh, tâm tư Lục Tiểu Thiên xoay chuyển như tia chớp. Hắn đã đến Xích Uyên đại lục được một khoảng thời gian không ngắn. Nhưng số người hắn tiếp xúc lại vô cùng ít ỏi, lác đác không có mấy ai. Kẻ thù lại càng ít. Úy Trì Vũ cũng có thể tính là một, nhưng nhìn biểu tình của nữ nhân này, rõ ràng là đang vô cùng phẫn nộ với hắn. Nếu là Úy Trì Vũ tìm đến, ả ta không nên có loại biểu cảm như vậy mới phải, hay là cố nhân của Hạng Nhất Hàng?
Hay là... ?
Trên mặt Lục Tiểu Thiên lộ ra mấy phần cười khổ, nhanh chóng bay về phía lối ra vào của hắc ngục. Nhờ có Ngục Địa Lệnh của Hạng Cuồng ban cho, hắn có thể tự do ra vào nơi này. Việc trước tiên vẫn là thoát khỏi tay ả nữ nhân này đã rồi nói.
"Muốn đi, cũng phải xem ngươi có bản lĩnh hay không!"
Tiếng quát tháo kiều diễm vang lên, cánh tay trắng ngà như ngọc của Hạng Khuynh Thành khẽ vung lên, một cây kiếm trạc (loại mỏng như cánh ve quấn ở cổ tay) lao đi trên không trung, hóa thành một dòng sông kiếm cuồn cuộn từ trên không trung ập xuống. Nữ nhân sau lưng tuy tốc độ không nhất thiết phải nhanh hơn Lục Tiểu Thiên, nhưng dòng sông kiếm cuồng nộ này lại chặn đứng trước người Lục Tiểu Thiên.
"Là ngươi!" Bị dòng sông kiếm này ngăn chặn, Lục Tiểu Thiên sao có thể không nhận ra đối phương là ai? Thủ đoạn của nữ nhân này cũng chẳng phải tầm thường, vừa thấy hắn thi triển Tử Tiêu Hỏa Độn Thuật, lập tức vận dụng kiếm hà (dòng sông kiếm), kiếm từ tứ phía như mưa như dòng sông cuồn cuộn, rậm rạp chằng chịt. Nữ nhân này chính là nữ tử mà hắn đã tình cờ nhìn thấy đối phương đang mục dục khi lân đầu tiên vận dụng Na Di kính.
Nữ tử kia sở hữu dung nhan tuyệt thế, da thịt trắng mịn như ngọc, mắt sáng long lanh, răng trắng như tuyết, quả thực là mỹ nhân khuynh thành. Khác hẳn với nữ tử dung mạo bình thường trước mắt. Tuy nhiên, hắn có thể sử dụng Dịch Hình Đan, ắt hẳn người khác cũng có thể dùng loại phương pháp nào đó che giấu dung nhan. Dung mạo có thể lừa gạt người khác, nhưng công pháp tu luyện lại không thể lừa dối được. Tuy chỉ nhìn thấy qua đối phương thi triển kiếm hà từ Kiếm Trạc một lần, nhưng uy lực vô song, khí thế ngút trời của công kích đó đã lưu lại ấn tượng cực kì sâu sắc vào trong tâm trí Lục Tiểu Thiên.
ebookshop.vn