Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 1514 - Chương 1514: Sử Dụng Sai Chỗ

Chương 1514: Sử dụng sai chỗ Chương 1514: Sử dụng sai chỗChương 1514: Sử dụng sai chỗ

Chương 1514: Sử dụng sai chỗ

Nhiếp Thần lắc đầu nói. Y là nhi tử của Nhiếp Sĩ Chiêu. Sớm vào mấy năm trước, phụ thân của y, còn có Tiêu Kình Minh, tận mắt chứng kiến Tiêu Vũ Trạch bị người này dùng kiếm trận vây lấy. Nếu như không phụ thân y và Tiêu Kình Minh chạy đến, sợ rằng Hạng Vũ Trạch đã gặp phải nguy hiểm,

Chỉ là Hạng Vũ Trạch không muốn mất mặt nên không đi rêu rao khắp nơi. Phụ thân y Nhiếp Sĩ Chiêu cũng không tiết lộ ra ngoài. Nhưng y là nhi tử của Nhiếp Sĩ Chiêu, nên cũng nghe được một vài chuyện.

"Gia phụ đã từng đánh bại không chỉ một hai tên tu sĩ Nguyên Anh kỳ. Kẻ vô danh tiểu tốt trước mắt này tuyệt đối không thể là đối thủ của gia phụ." Tiêu Dương ngạo nghễ nói.

"Nếu Tiêu công tử đã tự tin như vậy, vậy chúng ta hãy chờ xem." Nhiếp Thần khẽ cười, ánh mắt hoàn toàn bị thu hút bởi các tu sĩ Nguyên Anh kỳ trong cuộc chiến.

Nhưng lời Tiêu Dương vừa dứt, sắc mặt đã lộ ra vẻ kinh ngạc, tiếp theo là sự tức giận xen lẫn sợ hãi. Chỉ thấy Tiêu Kình Phong, vừa rồi còn tới vô ảnh đi vô tung, vây khốn tên tu sĩ Nguyên Anh kỳ tóc bạc vô danh kia vào giữa, bỗng nhiên thân hình lảo đảo, ngã ra sau hàng chục trượng. Ngay sau đó, từ phía đối diện, hàng loạt tòa bảo tháp bảy tâng lấp lánh ánh sáng rực rỡ, nối tiếp nhau bay đến. Mọi người quan chiến lúc này mới chợt nhận ra rằng, khi đối phó với Hầu Liệt, tên tu sĩ Nguyên Anh kỳ tóc bạc không ngờ mới chỉ vận dụng một phần thủ đoạn nho nhỏ mà thôi.

Dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Tiêu Kình Phong, vị Nguyên Anh lão tổ của Tiêu gia, chỉ sau vài hiệp đã bị đánh lui một cách thảm hại. Tên tu sĩ thanh niên tóc bạc trước mặt này quả thực là một kẻ đáng sợ.

Tuy Phong Ảnh Thuật của Tiêu Kình Phong bị đối phương phá vỡ và đánh lui, nhưng y không hề bị thương. Tuy nhiên, khi nhìn Lục Tiểu Thiên, trong ánh mắt Tiêu Kình Phong không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc. Phong Ảnh Thuật của y, đây là lần đầu tiên bị một người dưới cảnh giới đại tu sĩ phá giải một cách gọn gàng và dứt khoát như vậy.

Ánh mắt Lục Tiểu Thiên bình thản nhìn lại, không hề có chút đắc ý nào. Phong Ảnh Thuật của Tiêu Kình Phong quả thực không tâm thường. Nhưng y lại sử dụng sai chỗ. Nếu Tiêu Kình Phong dùng nó để phòng thủ, Lục Tiểu Thiên trong lúc nhất thời muốn hạ gục Tiêu Kình Phong cũng không phải dễ dàng. Nhưng y lại dùng nó để tấn công, áp sát Lục Tiểu Thiên. Nguyên thần của Lục Tiểu Thiên mạnh hơn Tiêu Kình Phong không ít, lại cộng thêm hai năm nay cùng Hạng Cuồng đấu pháp không dưới trăm lần, kinh nghiệm chiến đấu cực kì phong phú không phải khi không có được. Cho dù danh tiếng của Tiêu Kình Phong trong tâng thứ Nguyên Anh trung kỳ có vang dội đến đâu, nhưng so với Hạng Cuồng, thủ đoạn của y vẫn còn kém xa một bậc. Mặc dù cảnh giới của đối phương cao hơn Lục Tiểu Thiên một tâng, nhưng trong số những cường giả mà Lục Tiểu Thiên từng đối mặt, những người mạnh hơn Tiêu Kình Phong đã vượt quá một bàn tay. Mới giao đấu chưa bao lâu, dù chưa bị tổn thương, nhưng Tiêu Kình Phong cũng đã mất đi tiên cơ.

Lục Tiểu Thiên khẽ mỉm cười, điều động thêm năm tòa Trấn Yêu Tháp, bao vây Tiêu Kình Phong bốn phía. Bốn bề hóa thành biển lửa, thanh sắc Phạm La linh hỏa bùng lên dữ dội.

Tiêu Kình Phong đang định ra sức chống đỡ, bỗng nhiên hét lên một tiếng thảm thiết, sắc mặt tái nhợt, ánh mắt nhìn Lục Tiểu Thiên tràn đầy thần sắc kinh hãi.

Lúc nấy Phong Ảnh Thuật bị phá cũng thôi đi, nhưng giờ đây, Tiêu Kình Phong lại cảm nhận rõ ràng, trong thanh sắc Phạm La linh hỏa kia, không ngờ lại có tôn tại có khả năng hủy diệt y bất cứ lúc nào. Điều này quả thật là không hề tâm thường, Tiêu Kình Phong y không có bao nhiêu năng lực kháng cự. Loại cảm giác này chỉ xuất hiện khi đối mặt với những đại tu sĩ.

"Phụ thân!"

"Tiêu bá phụ, người thế nào rồi!" Lúc này Tiêu Dương và Hầu Tích Vũ đều trợn tròn mắt, nhìn Tiêu Kình Phong và Hầu Liệt đang giao chiến trong sân, sắc mặt tái nhợt. Với tu vi cảnh giới của bọn họ, cho dù chỉ đứng ở bên cạnh quan sát cũng phải đứng ở một khoảng cách khá xa mới có thể không bị ngộ thương, đừng nói chi đến việc trợ giúp cho hai người kia.

"Dừng tay, gia phụ là nguyên lão của Tiêu gia, ngươi dám đả thương gia phụ, chính là coi cả Tiêu gia là địch."

Tiêu Dương tự biết thực lực bản thân, nếu dính phải thanh sắc linh hỏa kia sẽ bị thiêu đốt đến hồn phi phách tán. Lúc này thứ duy nhất y có thể dựa vào cũng chỉ có uy danh hiển hách của Tiêu gia ở trong Hạng quốc.

Kẻ trước mặt này tuy có thực lực tuyệt mạnh, cũng không biết chui từ đâu ra, lại chưa thấy gặp qua bao giờ. Cho dù thực lực có mạnh hơn một chút, dám vươn móng vuốt vào Tiêu gia, ngươi có phần đảm lượng này cũng không nhiều.

"Thế nào, vừa đến đã kêu gào muốn chém muốn giết, hiện tại đánh không lại rồi, lại muốn dùng gia tộc ép người sao." Lục Tiểu Thiên hừ lạnh, liếc mắt nhìn Tiêu Kình Phong và Hầu Liệt bị trấn dưới Trấn Yêu tháp nói một cách châm chọc.

Mặt mũi Hầu Liệt và Tiêu Kình Phong lập tức đỏ bừng như gan Heo. Chỉ là lúc này bị Lục Tiểu Thiên dùng pháp khí chấn trụ, nhưng lại không thể tìm được lời nào để phản bác.

"Ngọc Tâm công chúa, việc này công chúa cũng có phần. Bản tướng quân vẫn là trọng thần tiên triều. Ngọc Tâm công chúa lại là tôn thất hoàng tộc, lúc này bản tướng chịu nhục nhã lớn như vậy. Lẽ nào Ngọc Tâm công chúa chỉ có thể thúc thủ bàng quan sao?" Hầu Liệt cất tiếng phấn nộ, nhìn vê phía Hạng Liên Nhi nói.

"Lục. .. Lục tiền bối, việc này. .. trước đây van bối cũng không biết Hạng Hoa và Ngư Tiểu Kiều là ái đồ của tiền bối, e rằng có chút hiểu lầm trong chuyện này. Không biết Lục tiền bối có thể nể mặt van bối mà thả Hầu tướng quân với Tiêu tiền bối ra hay không?" Lúc này, Hạng Liên Nhi dốc hết can đảm bước ra nói với Lục Tiểu Thiên. "Được, giờ ngươi đã biết rồi, vậy hãy thả người ra đi." Lục Tiểu Thiên đáp.
Bình Luận (0)
Comment