Chương 1515: Liên tiếp xuất hiện
Chương 1515: Liên tiếp xuất hiệnChương 1515: Liên tiếp xuất hiện
Chuong 1515: Lien tiep xuat hien
"Các hạ tuy rằng thực lực mạnh mẽ, nhưng chỉ dựa vào sức một mình, lẽ nào thật sự dám đối đấu với Tiêu gia hay không? Nếu như biết điều thì hãy mua dừng tay lại, mới còn có khả năng hòa giải." Trên mặt Hầu Liệt hiện lên một tia thanh khí nói. Từ khi thành danh đến nay, y chưa từng phải chịu nhục nhã như ngày hôm nay.
"Xem ra ngươi vẫn chưa nhận thức được tình cảnh của bản thân, coi lời ta nói như gió thoảng bên tai." Lục Tiểu Thiên nhàn nhạt nói, ngón tay khẽ điểm, một đạo kiếm khí phiêu dật lao thẳng về phía đan điền của Hầu Liệt.
Phốc! Hầu Liệt kinh hãi, muốn ngăn cản, nhưng lại bị Cực Hắc Thánh Thiên Trấn Yêu tháp trên đỉnh đầu đè ép khiến cho toàn thân kêu lên răng rắc, lân nữa phun ra một ngụm máu tươi. Trong lòng Hầu Liệt đại hận, bảo tháp bảy tâng này cổ quái dị thường, bị hắc quang trên đó quét trúng khiến bản thân phải thừa nhận áp lực nặng nề, không thể nào thoát thân được.
"Dừng tay!"
Luồng kiếm khí sắc bén ap đến, đã cắt vào da thịt ba phần, chỉ cách Nguyên Anh vài tấc. Nguyên anh vừa mới tu thành của Hầu Liệt, lúc này cuối cùng cũng sợ hãi. Quyền thế và địa vị của y toàn bộ đều được xây dựng dựa trên thực lực của bản thân. Ngay cả khi liên hôn với Tiêu gia, Tiêu gia cũng chỉ nhìn vào tiềm năng và không gian tiến bộ của y. Một khi nguyên anh của y bị phá hủy hoặc bị thương nặng, rơi xuống cảnh giới Kim Đan kỳ, Tiêu gia sẽ không vì mối liên hôn mà ngó ngàng tới y thêm lân nào nữa.
"Đây là cơ hội cuối cùng, giao Hạng Hoa và Tiểu Kiều ra đây. Nếu không, ta sẽ trực tiếp phế bỏ ngươi. Ngươi nghĩ Tiêu gia sẽ ra mặt vì một kẻ phế vật sao?" Thần thức Lục Tiểu Thiên khẽ động, luồng kiếm khí kia đột ngột dừng lại.
"Khẩu khí thật là lớn!" Một âm thanh sắc nhọn vang lên, một nam tử gầy yếu với mái tóc bạc phơ, đôi mắt sáng ngời phá không lao tới. Phía sau là một người trung niên nam tử với thân hình khôi ngô vạm vỡ, nhưng khuôn mặt lại có chút ẻo la có phần mâu thuẫn với vóc dáng. Tuy nhiên, khi nhìn thấy Lục Tiểu Thiên, người này lại cau mày.
"Mặc tông sư, cứu ta." Hầu Liệt vừa nhìn thấy lão giả gây gò, râu tóc bạc phơ xuất hiện, sắc mặt lập tức vui mừng. Vốn y đã gần như muốn khuất phục trước Lục Tiểu Thiên rồi, nhưng giờ đây lại chẳng còn để lời uy hiếp của Lục Tiểu Thiên vào mắt.
"Hạng Liên Nhi bái kiến Mặc tông sư."
Hạng Liên Nhi trông thấy Mặc tông sư Mặc Chiêm Thanh dẫn theo một vị Nguyên Anh lão tổ khác tới đây, liền khẽ cúi người hành lễ với y.
Trong Hạng Đô này, tu sĩ Nguyên Anh kỳ không phải hiếm gặp. Hạng Liên Nhi dù là hậu bối, nhưng bản thân lại sở hữu thiên tư tu luyện cực giai, được sách phong làm Ngọc Tâm công chúa, do vậy cũng chẳng cần phải quá mức kiêng kị đám Nguyên Anh lão quái này.
Chỉ bất quá tên Mặc Chiêm Thanh mới xuất hiện dù đột phá không lâu, nhưng lại hậu tích bạc phát, trong hơn hai năm thời gian ngắn ngui đã vang danh thiên hạ, khiến không ít Luyện Đan tông sư phải thán phục. Đối với một vị Luyện Đan tông sư như vậy, đặc biệt là tiến cảnh của y cực nhanh, Hạng Liên nhi dù là công chúa hoàng tộc, có hành lễ với y cũng chẳng khiến người khác cảm thấy có gì không ổn.
"Ừm, Ngọc Tâm công chúa quả nhiên người cũng như tên, không chỉ có lan tâm huệ chất, mà khiêm tốn hữu lễ." Mặc Chiêm Thanh lão trầm trì trọng gật gật đầu.
"Mặc bá bá, cũng may là người đến kịp, nếu không phụ thân sẽ bị tên tặc tử kia đả thương rồi. Người này ngang nhiên xông vào tướng quân phủ ta, động thủ đả thương người, thật là vô lễ, còn xin Mặc bá bá thay gia phụ chủ trì công đạo." Hầu Tích Vũ nhìn thấy Mặc Chiêm Thanh xuất hiện, như gặp được cứu tinh. Mặc Chiêm Thanh tuy tu vi không cao, nhưng địa vị tôn quý, những tu sĩ Nguyên Anh bình thường nào dám không nể mặt y.
"Hiên chất yên tâm, với giao tình của ta và phụ thân ngươi, ta tuyệt đối sẽ không khoanh tay đứng nhìn." Mặc Chiêm Thanh an ủi Hầu Tích Vũ một câu, ánh mắt sắc bén lướt qua Lục Tiểu Thiên.
"Ban ngày ban mặt, xông vào Trấn Viễn tướng quân phủ, đánh bị thương Hầu tướng quân, và cả Tiêu huynh, rốt cuộc các hạ muốn làm gì? Nhìn ngươi mặt mày lạ lãm, chẳng lẽ không biết quy củ trong kinh thành này sao?”
"Còn việc Hầu Liệt giam giữ đồ đệ và hậu bối của Đông Phương tiên sinh, thì lại nói như thế nào hả? Chẳng lẽ chỉ cho quan phủ các ngươi đốt lửa, không cho bách tính chúng ta thắp đèn? Càng huống chi chúng ta đây cũng chẳng phải bách tánh bình thường. Nếu không, chuyện hôm nay sẽ còn bị các ngươi đổi trắng thay đen, ức hiếp đến chừng nào?”
Xa xa một bóng trắng như lăng ba tiên tử, đằng vân giá vũ bay đến, chính là Quận Vương phi Vu Nhã.
"Hạng Hoa thân là thế tử của Quận Vương phủ ta, và Ngư Tiểu Kiều là nghĩa nữ của bản Quận Vương phi, há lại là các ngươi muốn bắt giữ là có thể bắt giữ?"
"Hừ, chỉ là một Quận Vương phi nho nhỏ, cũng dám ở trước mặt lão phu nói năng càn rỡ, không biết trời cao đất rộng." Mặc Chiêm Thanh một bộ dạng lão thần tại tại, hoàn toàn không để Vu Nhã vào mắt.
"Đúng vậy, Vu Nhã, ngươi thân là Quận Vương phi, liền đừng cả ngày dây dưa với những tên vô danh tiểu tốt, uổng phí thanh danh hoàng thất của ta. Tuy Trường Ninh tu luyện siêng năng hơn một chút, ít khi ra ngoài, nhưng ngươi cũng phải chú ý một chút."
Một giọng nói quen thuộc hả hê truyền đến, không ngờ lại chính là Hạng Vũ Trạch hai năm trước bị Lục Tiểu Thiên thu thập một trận. Hạng Vũ Trạch vốn chỉ là đi ngang qua nơi này, lúc đầu thấy có người đánh nhau, còn chưa phát hiện ra là Lục Tiểu Thiên, dù sao lúc đó người đấu pháp với y khi ấy sử dụng chính là kiếm trận. Chỉ là Hạng Vũ Trạch y dù sao cũng là Nguyên Anh trung kỳ, tâm mắt cũng không kém, sự xuất hiện của Vu Nhã đã khiến y lập tức nhận ra Lục Tiểu Thiên.