Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 1565 - Chương 1565: Nghiêm Thị Huynh Muội

Chương 1565: Nghiêm thị huynh muội Chương 1565: Nghiêm thị huynh muộiChương 1565: Nghiêm thị huynh muội

Chương 1565: Nghiêm thị huynh muội

"Chuyến đi này của chúng ta chỉ là thay thế hai người khác mà thôi, có thiệp mời trong tay, lại có người đi cùng, quang minh chính đại tiến vào. Tất nhiên, trang phục thì cần phải thay đổi một chút. Lục huynh, mái tóc bạc của ngươi thật là quá nổi bật. Lúc trước khi giết Ma tộc Tinh Sứ ở Thanh Đỉnh Thành, dịch dung thuật của huynh xuất thần nhập hóa, đa phần là nhờ Dịch Hình Đan, sao bây giờ không sử dụng?" Hạng Nhất Hàng sau khi giới thiệu cho Lục Tiểu Thiên xong, có chút ngạc nhiên hỏi.

"Có chút xung đột với công pháp tu luyện, nên dạo này không thể sử dụng được." Lục Tiểu Thiên tùy tiện tìm một lý do nói

"Thì ra là vậy." Hạng Nhất Hàng cũng không nghi ngờ nhiều, dù sao thì việc Lục Tiểu Thiên kết oán với Tiêu Kình Lôi là chuyện ai cũng biết, Lục Tiểu Thiên không sử dụng Dịch Hình Đan e rằng đa phần là vì lý do này.

Sau một thời gian ngắn, hai người đi đến một thị trấn nhỏ bên ngoài Lục Đỉnh Châu Thành. Lúc này, Lục Đỉnh Châu đã chật kín người. Nhi tử trực hệ của Tiêu gia, với thiên phú dị bẩm, tương lai rất có khả năng trở thành nhân tuyển sáng giá cho vị trí gia chủ của Tiêu gia. Số người đến dự hỗn lễ của y quả thật không ít.

Dĩ nhiên, với số lượng tu sĩ đông đảo như vậy xuất hiện ở đây, ngoài hôn lễ ra, cũng có không ít người từ khắp nơi thiên Nam địa Bắc tụ tập lại để bàn luận chuyện khác.

Lúc này tại Vân Dương Trấn, số lượng tu sĩ qua lại cũng nhiều hơn so với trước đây. Lục Tiểu Thiên dùng chất lỏng của Mặc Đề Thảo nhuộm đen mái tóc bạc, lại quấn thêm khăn đen. Sau đó, dùng Súc Cốt chi thuật để điều chỉnh một chút diện mạo khuôn mặt, chỉ nhìn từ bên ngoài, rất khó để nhận ra dấu vết trước đây. Tuy nhiên, nếu gặp phải người có tu vi cao thâm hoặc tinh thông về phương diện này, vẫn có thể bị nhìn thấu.

Tại khe núi Vân Phong thuộc hướng Đông Vân Dương Trấn, có một quán rượu mang tên Tiêu Ký với quy mô không lớn. Khách trong quán vô cùng thưa thớt, so với cảnh tấp nập ở những nơi khác lộ rõ vẻ khác biệt, nhưng cũng không có gì đặc biệt. Vì có không ít tu sĩ giàu có sẽ bao trọn một địa phương, đây là chuyện không hiếm gặp.

Lúc này, bên trong có ba huynh muội, trong thân sắc có vẻ lo lắng. Họ liên tục nhìn ra ngoài cửa sổ, một bàn đầy thức ăn nhưng không ai đụng đũa.

Ba huynh muội này đều đeo mặt nạ đen che kín khuôn mặt, chỉ hở ra mắt và trán, đầu cũng quấn khăn đen.

"Đại ca, người mà huynh nói sẽ đến chứ?" Nam tử ngồi bên trái nôn nóng không kìm được hỏi.

"Ta làm sao biết được, người đó kêu chúng ta tới đây chờ đợi. Vê phần khi nào thì đến, ta cũng không rõ ràng cho lắm. Tiểu mệnh của chúng ta đều nằm trong tay đối phương. Người ta đến lúc nào thì đến, nói nhiều như vậy làm gì."

Ngữ khí của lão đại không được vui vẻ cho lắm. Bọn họ là người của Nghiêm thị gia tộc vốn là một gia tộc tu tiên cỡ nhỏ thuộc Sơn Âm quận, Lục Đỉnh Châu, do ba huynh muội họ cùng nhau chèo lái. Nhờ dựa vào cây đại thụ Tiêu gia, làm chút kinh doanh da lông yêu thú để mưu sinh. Đại ca hiện tại đã tu luyện đến Kim Đan trung kỳ, nhị đệ và tam muội chỉ mới Kim Đan sơ kỳ. Tuy nhiên, nửa năm trước, họ đã thay Tiêu gia thu thập được di hài của một con thập giai Kiếm Nha Yêu Tượng, so với những gia tộc Kim Đan khác ở Sơn Âm quận, đây là một sự cống hiến to lớn. Để tỏ lòng ưu ái, lần này nhân dịp đại hôn của thân tử Tiêu gia, họ được đặc cách mời đến dự lễ.

Mới đầu, ba huynh muội Nghiêm thị cũng khá là hưng phấn, cho đến một ngày gần đây có một vị khách không mời xông vào Nghiêm gia. Ba người không hề có năng lực phản kháng đã bị đối phương khống chế. Điểm hưng phấn vốn có ban đầu liền hoàn toàn hóa thành hư vô, thay vào đó là sự lo lắng và Sợ hãi.

"Thế nào, chờ lâu đến mức mất kiên nhẫn rồi à?" Một giọng nói lạnh lùng truyên đến. Ba người còn chưa kịp phản ứng thì hai bóng người đã giống như u linh, lần lượt bước vào quán rượu.

"Không dám, xin hỏi tiền bối có gì phân phó?" Ba huynh muội Nghiêm thị nghe tiếng động giật mình, vội vàng đứng dậy cúi người nghênh đón hai vị khách không mời mà đến này.

"Lấy thiệp mời ra đây." Hạng Nhất Hàng nhàn nhạt nói.

"Dạ, tiền bối." Ba huynh muội Nghiêm thị nhìn nhau, sau đó mỗi người lấy ra một tấm thiệp mời đặt lên bàn.

Hạng Nhất Hàng cười lạnh, trong mắt lóe lên một tia sát khí. Lục Tiểu Thiên đứng ngoài quan sát, rõ ràng là Hạng Nhất Hàng đã lấy được thiệp mời của họ, nhưng lại không muốn tin tức bị lộ ra ngoài, cách tốt nhất là khiến ba người này ngậm miệng. Hạng Nhất Hàng vốn xưa nay tàn nhẫn, tâm cơ thâm sâu, Lục Tiểu Thiên tự nhận bản thân cũng quyết đoán không kém Hạng Nhất Hàng, chỉ có điều về phong cách hành sự, so với Hạng Nhất Hàng, vẫn còn thiếu đi vài phần độc ác. Tuy nhiên, cũng giống như tu luyện, mỗi người có con đường tu luyện riêng, phong cách hành sự tự nhiên cũng có sự khác biệt. Lục Tiểu Thiên cũng không cảm thấy có gì không ổn.

"Tiền bối, việc kinh doanh linh vật của gia tộc vãn bối, hoàn toàn nhờ vào sự bảo hộ của Tiêu gia. Tuy rằng quy mô không lớn, nhưng cũng có không ít việc vặt vãnh phải tiếp xúc với Tiêu gia. Hầu hết mọi việc đều do hai vị huynh trưởng của vãn bối tự thân đi làm. Mấy ngày nay tuy là đại hôn của thân tử Tiêu gia, nhưng cũng không hề gián đoạn. Van bối từng có lời hẹn với người khác, nếu như vãn bối không quay về bẩm báo, sợ rằng sẽ gặp họa. Mà huynh muội ba người vãn bối hiện tại đang ở trên địa bàn của Tiêu gia, đến lúc đó mạng sống của ba người vãn bối chỉ là chuyện nhỏ, chậm trễ đại sự của hai vị tiền bối mới là chuyện lớn." Nghiêm Tiểu Ngọc không kiêu ngạo không tự tỉ nói.
Bình Luận (0)
Comment