Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 1572 - Chương 1572: Mắt Không Kịp Quan Sát

Chương 1572: Mắt không kịp quan sát Chương 1572: Mắt không kịp quan sátChương 1572: Mắt không kịp quan sát

Chương 1572: Mắt không kịp quan sát

"Cái gì!" khi nhìn thấy địch nhân trực tiếp xông thẳng vào trong trận, Tiêu Kình Phong và vị phụ nhân trung niên chủ trì Liệt Phong Mai Sát Trận lập tức bị dọa cho nhảy dựng. Hai người họ đang định trục xuất kẻ xâm nhập không mời này ra khỏi trận pháp, thì bỗng nhiên từ trong trận pháp vang lên tiếng nổ ầm ầm và những cột lôi trụ khổng lồ. Ánh sáng chói lọi từ những cột lôi trụ và điện hồ lóe lên rực rỡ, thắp sáng cả bầu trời đêm nơi đây.

Cùng với tiếng lôi trụ âm vang, còn có tiếng kêu thảm thiết của vô số tu sĩ Kim Đan kỳ cũng vang vọng khắp nơi. Dù sao, những tu sĩ Kim Đan kỳ này cũng chỉ mượn nhờ vào lực lượng trận pháp, mới có thể chống lại tu sĩ Nguyên Anh kỳ. Nhưng một khi mất đi sự bảo hộ của trận pháp, dưới đòn công kích hung mãnh của Lôi Nguyên Bạo Châu, tựa như một kích của tu sĩ Nguyên Anh kỳ, lập tức tử thương thảm trọng, thậm chí không ít tu sĩ Kim Đan kỳ trực tiếp hóa thành tro bụi hình thần câu diệt trong tiếng lôi minh.

Chỉ trong chớp mắt, Liệt Phong Mai Sát Trận vừa rồi còn sắc bén vô cùng đã tan vỡ thành từng mảnh vụn. Tất nhiên, không phải là Liệt Phong Mai Sát Trận của Tiêu gia dày công rèn luyện không đủ lợi hại, mà là do gặp phải đối thủ quá cường đại, liên tiếp hứng chịu sự công kích dữ dội của Tử Thanh thượng nhân và Hạng Nhất Hàng. Tiếp theo đó, lại bị Lục Tiểu Thiên, người nắm bắt thời cơ một cách tỉnh vi và tinh thông về trận pháp, sử dụng Tử Tiêu Hỏa Độn thuật để xông vào trận. Vài viên Lôi Nguyên Bao Châu cũng nổ tung tại vị trí then chốt và bạc nhược nhất của trận pháp, do đó cũng tạo ra lực sát thương đạt tới mức độ lớn nhất.

Chưa hết. Hầu như ngay khoảnh khắc lôi trụ bốc lên, khi Tiêu Kình Phong và người phụ nhân trung niên kinh ngạc và tức giận, một vòm sáng trong suốt lập tức bao bọc lấy Lục Tiểu Thiên. Lúc này, Lục Tiểu Thiên như hóa thành một thanh kiếm bay lượn phiêu dật, thân kiếm lóe lên, trong chớp mắt đã đến trước mặt Tiêu Kình Phong.

"Kiếm nhanh thật!" Tiêu Kình Phong giật nảy mình, vung tay vẽ một vòng trong hư không, một tấm thiên phong linh thuẫn có thanh khí lượn lờ xung quanh hiện ra trước mặt. Thực lực Tiêu Kình Phong vốn đã không bằng Lục Tiểu Thiên, lúc này ngạnh kháng với Phiêu Miểu kiếm thai của hắn, lập tức gương mặt đỏ bừng lên như gan lợn.

Và cùng lúc này, Âm Dương Pháp Hoàn của Hạng Nhất Hàng không bỏ lỡ thời cơ mà đánh về phía lưng Tiêu Kình Phong.

Về phân trung niên phụ nhân tu vi Nguyên Anh trung kỳ, lúc này trận pháp bị phá, đám tu sĩ Kim Đan kỳ còn chưa kịp hồi phục lại tinh thần, đã rơi vào thế nguy hiểm trước đồn công kích của Tử Thanh thượng nhân.

Từ khi trận pháp bị phá, Tiêu Kình Phong và phụ nhân trung niên ngay cả thời gian thở dốc cũng không có, liền gặp phải công kích mãnh liệt sắc bén cực kì.

Phụ nhân trung niên tự thân khó bảo toàn, Tiêu Kình Phong đối mặt với Lục Tiểu Thiên còn không địch lại, sau lưng lại bị Hạng Nhất Hàng giết tới, lập tức sợ hãi thất hồn bạt vía.

Khoảnh khắc ấy, ranh giới giữa tu sĩ Kim Đan kỳ và Nguyên Anh kỳ đã bộc lộ rõ ràng. Trong loại chiến đấu này, Lục Tiểu Thiên, Hạng Nhất Hàng và Tử Thanh Thượng Nhân nắm bắt thời cơ cực kì chuẩn xác và tàn nhẫn. Với tốc độ phản ứng và thực lực của tu sĩ Kim Đan kỳ, bọn họ hoàn toàn không thể theo kịp những biến hóa kịch liệt trong trận chiến, nhất thời không thể can thiệp.

Tiêu Kình Phong, sau khi may mắn né được Dương Hoàn, phải gánh chịu công kích của Âm Hoàn của Hạng Nhất Hàng, lập tức huyết nhục văng tung tóe.

Nhục thân Tiêu Kình Phong trực tiếp bị Âm Hoàn của Hạng Nhất Hàng đánh thành một đống thịt nát. Nhưng Tiêu Kình Phong cũng coi như không ngốc, trong nháy mắt nhục thân bị hủy, nguyên anh liên chạy vào trong giữa đám tu sĩ Kim Đan kỳ đang hỗn loạn.

Trong mắt Lục Tiểu Thiên và Hạng Nhất Hành đồng thời lóe lên sát khí, phong tỏa lối thoát của phụ nhân trung niên. Vạt áo Tử Thanh thượng nhân tung bay, quán chú pháp lực vào trong liệt diễm thứ. Ba cây liệt diễm thứ giống như ba đoàn lửa lớn hừng hực thiêu đốt trên không trung, mang theo xu thế như Thái Sơn ép về phía phụ nhân trung niên.

Một kích không hề nương tay của đại tu sĩ, sắc mặt phụ nhân trung niên hiện lên vẻ tuyệt vọng.

Còn chưa đợi ả tuyệt vọng bao lâu, kiếm thai của Lục Tiểu Thiên đã nhanh hơn Hạng Nhất Hàng một bước, xuyên qua cơ thể của phụ nhân trung niên.

"Đi!" Trong nháy mắt Lục Tiểu Thiên đắc thủ, trong lòng Hạng Nhất Hàng đã biết không còn việc của mình. Nhưng y cũng không muốn lãng phí thời gian, trực tiếp vươn tay chộp lấy Nghiêm Tiểu Ngọc, cùng với Lục Tiểu Thiên và Tử Thanh thượng nhân phá không rời đi, một mực bay sát mặt đất hơn mấy chục dặm mới tạm thời dừng lại.

Lúc này Nghiêm Tiểu Ngọc mới dừng bừng tỉnh khỏi cơn mơ, nghĩ tới một màn vừa rồi, tu sĩ Tiêu gia ở trong sơn động ôm cây đợi thỏ, khí thế hung hăng xông ra. Trái tim Nghiêm Tiểu Ngọc không khỏi đập mạnh. Đối phương có tới hai lão tổ Nguyên Anh kỳ, còn có mấy trăm tu sĩ Kim Đan kỳ kết thành đại trận. Đối với loại người xuất thân trong gia tộc cỡ nhỏ như nàng, đây là loại tràng diện cực kì hiếm thấy.

Thế nhưng Tiêu gia cường thế như vậy, nhưng cơ hồ chỉ trong vài hơi thở thời gian, hai lão tổ Nguyên Anh kỳ của Tiêu gia đã bị hủy đi nhục thân. Kể cả những tu sĩ Kim Đan kỳ tạo thành đại trận, cũng tử thương nằm ngổn ngang.

Hết thảy những thứ này chỉ diễn ra trong điện quang hỏa thạch, quá nhanh, thậm chí khiến nàng có chút không kịp quan sát.

Lúc này Nghiêm Tiểu Ngọc mới hiểu được thực lực của ba vị tu sĩ Nguyên Anh kỳ bên cạnh đáng sợ như thế nào. Không chỉ thực lực cường hoành, điều càng khiến nàng kinh hãi chính là khả năng kiểm soát cuộc chiến của bọ. Cả ba người cơ hồ đều đạt tới trình độ mà người khác khó lòng theo kịp.
Bình Luận (0)
Comment