Chương 1573: Phong Lôi Song Sứ
Chương 1573: Phong Lôi Song SứChương 1573: Phong Lôi Song Sứ
Chương 1573: Phong Lôi Song Sứ
Không chỉ Nghiêm Tiểu Ngọc, ngay cả Tử Thanh thượng nhân, một đại tu sĩ, sâu trong nội tâm cũng chấn động không thôi.
Liệt Phong Mai Sát Trận vừa rồi của Tiêu gia không phải là quả hông mềm. Tuy thực lực của hai tên Nguyên Anh trung kỳ kia kém hơn Lục Tiểu Thiên và Hạng Nhất Hàng một chút, nhưng sau khi liên thủ, dưới sự giúp đỡ của trận pháp, không ngờ lại có xu thế ngang ngửa với một đại tu sĩ như lão. Sự ngạc nhiên lần này của Tử Thanh thượng nhân là điều hoàn toàn dễ hiểu.
Năm sáu trăm tên Phong hệ tu sĩ Kim Đan kỳ kia rõ ràng đã được huấn luyện nghiêm chỉnh. Sự kết nối giữa các trận pháp cũng vô cùng chặt chẽ, không có khe hở nào Ngay cả lão, muốn phá trận, cũng không thể làm được trong chốc lát. Không ngờ tên gia hỏa Lục Tiểu Thiên kia lại trực tiếp lao vào trong trận. Mà ngay khoảng khắc hắn ta đắc thủ, đòn công kích của Hạng Nhất Hàng cũng phát hủy hiệu quả vừa đúng lúc vừa triệt để, hủy diệt nhục thân của Tiêu Kình Phong, khiến cho toàn bộ Liệt Phong Mai Sát Trận cơ hồ như bị phá hủy. Mức độ phối hợp ăn ý, tâm nhìn độc đáo của hai người này, khi liên thủ lại, cho dù lão có sử dụng hết mọi thủ đoạn, cũng chưa chắc có thể đánh bại được hai người bọn họ.
Sau khi đắc thủ lần này, nếu như có cơ hội, nhất định phải loại trừ ngay mới được, hiện tại đã khó xử lý như vậy, thời gian càng kéo dài, khó tránh khỏi sẽ trở thành mối nguy hại.
Trong bóng tối, trong lòng Tử Thanh thượng nhân bất động thanh sắc nhen nhóm lên sát cơ.
"Tiêu gia này quả nhiên không phải ai cũng có thể xâm nhập, chúng ta không ngờ lại bạo lộ nhanh như vậy." Lúc này sắc mặt Tử Thanh thượng nhân cũng bắt đầu trở nên u ám.
"Nếu như chút năng lực này mà Tiêu gia cũng không có, thì làm sao có thể trụ vững ở Hạng Quốc suốt bao nhiêu năm nay mà không ngã. Bị phát hiện cũng không sao, chẳng phải cũng còn những người khác tham gia vào sao." Hạng Nhất Hàng hừ lạnh nói.
"Không sai, mạch nước ngầm ở Mạch Thượng Sơn trước mắt đã phun trào, hiện tại bất quá chỉ là một món khai vị mà thôi!" Thần sắc Lục Tiểu Thiên vô cùng bình thản.
Việc bị Tiêu gia phát hiện cũng không có gì quá bất ngờ. Cho dù Tiêu gia muốn khởi động đại trận, cũng phải đợi khi phần lớn cường địch hiện thân, sau đó mới dồn lực tiêu diệt một lần.
Dẫu sau, đại trận có lực sát thương càng lớn, cái giá phải trả khi khởi động cũng càng không nhỏ. Lục Tiểu Thiên đưa tay ra, trong lòng bàn tay hiện ra một khối bảo thạch màu xanh lam, tỏa ra hơi nước mờ ảo.
Một luồng ánh sáng xanh lam thẳm dịu nhẹ lan tỏa ra, tựa hồ như để giải mã viên bảo thạch màu lam thắm này.
"Thủy Phách Thạch!" Ngươi không ngờ lại có thể tìm được kỳ vật như vậy. Tốt, nếu như đã bị Tiêu gia phát hiện, thì chúng ta hãy dùng chiến thuật đánh nhanh thắng nhanh thôi. Trước khi Tiêu gia hoàn toàn phát hiện được tung tích chúng ta, thì hãy tìm cho ra Trấn Hà Thạch Bi, sau đó nhanh chóng rút lui. !" Vừa nhìn thấy khối Thủy Phách Thạch trên tay Lục Tiểu Thiên, Hạng Nhất Hàng và Tử Thanh thượng nhân vừa kinh ngạc vừa vui mừng nói.
Lãnh địa Mạch Thượng Sơn của Tiêu gia với phương viên mênh mông, rộng lớn hơn cả ngàn dặm. Nếu chỉ dùng nguyên thần đi dò tìm, e rằng chưa kịp tìm được Trấn Hà Thạch Bi là đã bị phát hiện rồi.
Do đó, vừa rồi bọn họ chỉ kịp hủy đi nhục thân và Tiêu Kình Phong và phụ nhân trung niên kia, còn nguyên thần lại không kịp bắt lấy. Sở dĩ chỉ bắt mà không phải tiêu diệt, bởi vì bọn họ lo lắng nếu tiêu diệt luôn nguyên thần của Tiêu Kình Phong và phụ nhân trung niên, khả năng cao sẽ đánh động tới tên đại tu sĩ Tiêu Kình Lôi kia. Một khi tên đại tu sĩ của Tiêu gia này tìm đến bọn họ, hậu quả sẽ rất là khó lường.
Tuy rằng Hạng Quốc cũng có một vài đại tu sĩ, nhưng sáu vị đại gia chủ có thể xưng hùng nhiều năm như vậy, tự nhiên là bởi vì thực lực hơn hẳn người khác một bậc. Một khi đối đầu với Tiêu Kình Lôi, vô luận là Lục Tiểu Thiên, hay là Hạng Nhất Hàng, đều không đặt bao nhiêu hy vọng lên người Tử Thanh thượng nhân.
Nguyên thần của Lục Tiểu Thiên thôi động Thủy Phách Thạch, đột nhiên một tia sáng kỳ dị từ bên trong Thủy Phách Thạch lan tỏa ra. Lục Tiểu Thiên cảm giác được ở hướng chính Tây, có một luồng Thủy linh lực cường đại tựa hồ như có chút ba động.
"Đi" Lục Tiểu Thiên giơ tay tóm lấy Nghiêm Tiểu Ngọc rồi thấp giọng quát. Trên mặt Hạng Nhất Hàng và Tử Thanh thượng nhân cũng lộ ra mấy phần thần sắc mong đợi, lao vun vút như thiểm điện về phía Tây trung của Mạch Thượng Hồ.
Ngay sau khi mấy người Lục Tiểu Thiên rời đi không bao lâu, từ trong tâng mây đen kịt của bầu trời đêm, có một đôi mắt không mang theo chút cảm xúc nào nhìn từ trên cao xuống. Nơi mà ánh mắt này nhìn lướt qua, chính là địa phương Liệt Phong Mai Sát Trận bị phá vừa nay.
Trong nháy mắt khi Tiêu Kình Phong và trung niên phụ nhân đối đấu với Tử Thanh thượng nhân, đã truyền âm cho Tiêu Kình Lôi rằng họ đã gặp phải đại tu sĩ và hai đối thủ thực lực cường hoành.
Tiêu Kình Lôi vừa nghe tin vội vàng chạy đến, nhưng không ngờ lão còn chưa chạy tới, nơi này đã trở thành một mảnh hoang tàn. Hai tu sĩ Nguyên Anh kỳ của gia tộc là Tiêu Kình Phong, Tiêu Kình Thu bị hủy đi nhục thân, Liệt Phong Mai Sát Trận bị phá, tổn thất thảm trọng.
"Phong Lôi song sứ!" Tiêu Kình Lôi thu hồi ánh mắt lạnh lùng từ mặt đất, lôi vân quay cuồng một hồi, âm thanh cuồng bạo vang động khắp nơi.
Hai bóng người, một xanh, một tím, tóc dài bay vút lên trời, xông thẳng vào tầng mây đen kịt. Bóng người áo xanh cuồng phong gào thét xung quanh, bóng người áo tím điện tẩu long xà.
"Gia chủ!"
"Tìm ra kẻ phá trận, sống phải bắt được người, chết phải thấy xác!" Lôi vân nhấp nhô, tiếng nói dan tan biến, lôi vân đã trôi về một nơi khác.
"Dạt" Hai tên Phong Lôi song sứ gật đầu cứng nhắc, đồng thời ánh sáng xanh và tím lóe lên. Khi lôi vân bay đi trong chớp mắt, hai người đã biến mất khỏi bầu trời, độn đi rất xa.