Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 1589 - Chuong 1589: Han Loan

Chuong 1589: Han loan Chuong 1589: Han loanChuong 1589: Han loan

Chuong 1589: Hon loan

Trận chiến khoáng thế trong mảnh lôi ngục cuồng bạo, khiến cho đám khách nhân kinh hãi vạn phần, đồng thời càng thêm vô cùng khao khát. Khi nào thì bản thân họ mới có thể giống như đám người ở bên trong trận, sở hữu những thủ đoạn kinh thiên này.

Ông một tiếng, Ẩn Lôi Kim Lộ hóa thành một mảnh kim quang bám lên trên vách Quý Thủy Thần Lôi Trận, cuối cùng đã ăn mòn ra một cái lỗ hỏng lớn đủ để tu sĩ ra vào.

Tử Thanh thượng nhân lập tức vui mừng, ở lại trong đại trận này dù chỉ thêm một hai cái chớp mắt cũng có khả năng dẫn đến kết cục hình thần câu diệt. Lúc này có thể mở ra một con đường thoát, thì còn chần chu lưu lại làm chỉ nữa. Thân là người mở ra con đường này, Tử Thanh thượng nhân cũng có được ưu thế độc nhất vô nhị. Bóng người nhoáng lên, liền trực tiếp chui ra khỏi lỗ hỏng.

"Lão phu đi trước một bước, chư vị hãy nhanh chóng theo sau, chúng ta cùng nhau giết ra một con đường máu." Tử Thanh thượng nhân cũng không quên kêu gọi đám người Lục Tiểu Thiên.

Đương nhiên, không phải bởi vì lão nói nghĩa khí, mà lúc này ở bên ngoài đại trận, vô số tu sĩ Kim Đan kỳ của Tiêu gia dưới sự dẫn dắt của tu sĩ Nguyên Anh kỳ đã bày bố ra đại trận. Tuy rằng không nguy hiểm bằng ở bên trong Quý Thủy Thần Lôi Trận, nhưng Tiêu Kình Tùng, Tiêu gia Phong Lôi nhị sứ. .. cùng một đám cường giả Nguyên Anh kỳ tụ tập. Một đại tu sĩ bình thường như lão cho dù thoát khỏi Quý Thủy Thần Lôi Trận, cũng sẽ không có kết cục tốt đẹp gì.

Lãnh địa Tiêu gia này hung hiểm như vậy, đã vượt xa khả năng của một đại tu sĩ có thể giết ra khỏi vòng vây. Trước đây Tử Thanh thượng nhân có ý định lao ra đầu tiên, chính bởi vì tu sĩ Tiêu gia ở bên ngoài còn chưa kịp hình thành thế vây công. Lúc này tình thế đã phát sinh biến hóa, ý nghĩ trước đây của Tử Thanh thượng nhân hoàn toàn tan biến.

Yêu lực thao thiên. Cự Ngạc vẫy đuôi. Ma Tảo bay đầy trời. Pháp tướng Thanh Loan khổng lồ gáy vang. Hai luồng sáng đen trắng do Âm Dương Pháp Hoàn tạo thành không hề bị lực lượng lôi đình lấn át. Bạch Ngạch Yêu Hổ tán phát ra khí tức cuồng bá. Bốn đạo công kích cường đại lần lượt bạo phát ra.

Trong khoảng thời gian cực ngắn ngủi này, công kích tương đương với bốn vị đại tu sĩ đồng thời bạo phát.

Ngay cả vài chục đạo lôi đình đao luân do Tiêu Kình Lôi dùng lực lượng trận pháp hình thành, còn có Quý Thủy Âm Lôi trút xuống như mưa trên đỉnh đầu, cũng bị một kích liên thủ của bốn người Lục Tiểu Thiên ép cho lui lại vài phần.

"Đi!" Khi Lục Tiểu Thiên thoát ra khỏi trận pháp bằng lổ hỏng do Tử Thanh thượng nhân tạo ra, một tay nắm lấy Nghiêm Tiểu Ngọc khẽ quát.

Thủy Linh chỉ bảo đã có linh thức, lúc này cũng theo sát mọi người ra khỏi Quý Thủy Thần Lôi Trận. Về phần một con khác, trước đó bởi vì bay theo một phương hướng khác, đã trở thành vật trong rọ của Tiêu gia, không còn đường để trốn. Việc rơi vào tay Tiêu gia đã là chuyện không thể tránh khỏi.

"Khốn khiếp!" Tiêu Kình Lôi nhìn thấy bốn tên địch nhân không ngờ lại phá trận thoát đi, không khỏi vô cùng tức giận. Tử sắt và sát ý trong mắt càng trở nên điên cuồng.

Chỉ là tuy Tiêu Kình Lôi khát máu nhưng lại không hề mất đi lí trí. Bốn người một yêu này, bất kể là thực lực hay là tâm trí đều tuyệt đối không thấp. Một khi thoát khỏi trận, nếu như không kịp thời khống chế, hậu quả sẽ thật sự rất khó lường!

Tiêu Kình Lôi không chút do dự, cũng đuổi theo sát phía sau. "Tu sĩ Tiêu gia nghe lệnh, toàn lực tru sát bốn người một yêu này, nhất định phải lưu tất cả bọn họ lại."

"Tần thất kỳ lộc, thiên hạ cộng trục chi. Tiên Tân Trấn Hà Thạch Bi vẫn còn ở dưới đáy Mạch Thượng Hồ. Thủy Linh chi bảo này cũng là Trấn Hà Thạch Bi sau khi hấp thu Thủy linh lực của Cửu Khúc Xích Hà năm xưa mới thai nghén ra, có lẽ không chỉ có hai con. Thủy Linh chi bảo này là di vật Tiên Tần, không phải thuộc về Tiêu gia. Chư vị còn đợi cái gì nữa."

Hai người Lục Tiểu Thiên và Hạng Nhất Hàng cơ hồ như đồng thời quát lên.

"Hay cho câu Tần thất kỳ lộc, thiên hạ cộng trục chi. Bản tọa đã lật tung cổ tịch, cũng từng suy đoán rằng Tiên Tần hộ triều long thú chính là Long Lộc, chỉ là một mực vẫn là hoài nghi, không dám dễ dàng hạ kết luận, không ngờ tới lại thật sự có chuyện này. Người này nói không sai, nếu Thủy Linh chỉ bảo là di vật của Tiên Tần, bản tọa ngứa tay, cũng muốn tranh đoạt một phen. Tiêu huynh, mấy người này làm loạn Tiêu gia, ta đến trợ giúp huynh tru diệt mấy người này!"

Nguyên Thiên Phóng cất tiếng cười dài, phất ống tay áo lên, một thanh băng kiếm cực kì băng lãnh phóng thẳng về phía Thủy Linh chi bảo vừa mới lao ra khỏi trận pháp.

Lại thêm một vị đại tu sĩ xuất thủ, hơn nữa thực lực của người hoàn toàn cùng cấp bậc với cường giả như Tiêu Kình Lôi. Chỉ riêng hàn khí lạnh thấu xương tỏa từ trên băng kiếm, đã đủ khiến cho những người có tu vi hơi thấp cơ hồ không thể nào đứng vững trên không trung, hàn khí thấu xương khiến những người đứng hơi gần muốn đông cứng cả từ đầu tới chân.

"Nguyên Thiên Phóng, ngươi dám!" Nhìn thấy Nguyên Thiên Phóng là người đầu tiên xuất thủ nhúng tay vào, ánh mắt Tiêu Kình Lôi trở nên giận dữ không thôi.

"Tiêu huynh, cục diện quá mức hỗn loạn, huynh và ta đều là một trong lục đại thế gia ở Hạng Quốc, lẽ ra nên giúp đỡ lẫn nhau. Hiện tại bốn kẻ dụng tâm khó dò kia đã thoát ra khỏi đại trận. Chỉ bằng vào Tiêu gia ngươi tuyệt đối khó mà thu thập cục diện này. Tuy huynh không vui, nhưng ta cũng không thể không quan tâm đến tình nghĩa gắn kết giữa lục đại thế gia. Đợi sau khi Tiêu gia bình định cục diện, ngày sau cũng không cần phải cảm tạ ta."
Bình Luận (0)
Comment