Chương 1590: Trách phạt nhiều người cùng lúc là điều không thể
Chương 1590: Trách phạt nhiều người cùng lúc là điều không thểChương 1590: Trách phạt nhiều người cùng lúc là điều không thể
Chương 1590: Trách phạt nhiều người cùng lúc là điều không thể
Hạng Quốc dù sao cũng có pháp độ, Nguyên Tiên Phóng tự nhiên không thể thừa nhận rằng đang làm loạn Tiêu gia, một mực cắn rằng khẳng định muốn giúp Tiêu gia bình định hỗn loạn, mà Thủy Linh chỉ bảo lại là di vật vô chủ của Tiên Tần.
"Hoàng tộc ta cũng muốn xem xem, di vật còn sót lại từ thời Tiên Tần có can hệ trọng đại. Chỉ bằng vào sức lực một mình Tiêu gia, sợ rằng không thể nào gánh vác nổi." Một thân ảnh xinh đẹp vén chiếc mũ tơi trùm đầu màu trắng ra, vạt áo tung bay bước đến, Người này có dung mạo thanh lệ thoát tục, nhưng lại mang theo một sự kiêu hãnh và lạnh lùng mà người bình thường khó có thể tiếp cận, chính là Hạng Khuynh Thành.
"Ngọc Tâm công chúa!" Trong đám đông lại vang lên một tràng tiếng kinh ngạc.
Hạng Khuynh Thành nhìn lướt qua mọi người ở đây, ánh mắt dừng lại trên thân ba người và một yêu đã thoát khỏi đại trận. Mặc dù hai trong số họ đeo mặt nạ, nhưng Hạng Khuynh Thành vẫn cảm thấy một người trong số họ rất quen thuộc, đặc biệt là ánh mắt từ đầu đến cuối vẫn luôn cực kì bình thản.
Hạng Khuynh Thành thực ra đã ở trong đám đông từ lâu, chỉ là trước đây nàng không muốn tiết lộ thân phận mà thôi. Dù sao, nàng mặc dù là quý tộc hoàng gia, nhưng ngay cả Nguyên Thiên Phóng trước đó cũng thúc thủ vô sách, chỉ có thể chờ đợi thời cơ. Nàng tự nhiên cũng chỉ có thể đứng ở bên đợi chờ.
Hạng Khuynh Thành đã nhìn thấy rõ ràng tràng kinh thế đại chiến trong Quý Thủy Thần Lôi Trận. Đặc biệt là tám thanh phi kiếm, vô cùng quen thuộc hơn cả. Chỉ là đối phương không sử dụng kiếm trận mà là tám kiếm hợp nhất, uy lực còn mạnh hơn nhiều so với nam tử tóc bạc tự xưng là Đông Phương mà nàng đã từng giao thủ. Cỗ kiếm ý phiêu dật linh động đó là điều mà những tu sĩ bình thường khác tuyệt đối không thể bắt chước được.
Tuy nhiên, Hạng Khuynh Thành rất ngạc nhiên khi đối phương không hề lấy phi kiếm làm chủ đạo, mà sử dụng những thủ đoạn khác thậm chí còn có thể sánh ngang với đại tu sĩ. Điều này khiến trong lòng Hạng Khuynh Thành không khỏi có chút nghi hoặc.
Với sự dẫn đầu của Nguyên Tiên Phóng và Hạng Khuynh Thành, trong số các vị khách nhân cũng có một vài tu sĩ Nguyên Anh kỳ không thể nhịn được nữa, họ hét lên một tiếng và gia nhập vào đại quân hỗn loạn này.
Nguyên Tiên Phóng xuất thủ, những người này tuy không dám trực tiếp đối đầu, nhưng trong tình cảnh hỗn loạn như vậy, ai có thể đảm bảo không có chuyện gì bất ngờ xảy ra?
Càng huống chi, cho dù không tranh được Thủy Linh chi bảo trước mắt, người kia trước đây không phải đã nói rằng trong Mạch Thượng Hồ có Tiên Tần Trấn Hà Thạch Bi sao?
Tạm không nói thật hay giả, ít nhất là lực lượng Thủy linh lực tràn ngập tỏa ra từ Mạch Thượng Hồ là không thể làm giả được, và hai Thủy Linh chi bảo lao ra khỏi mặt hồ cũng đã ở ngay trước mắt. Ngay cả khi không tranh được linh vật, dù chỉ được vào Mạch Thượng Hồ để chiêm ngưỡng Tiên Tần Trấn Hà Thạch Bi cũng là điêu không tệ.
"Khốn kiếp!" Ban đầu, trong số những vị khách nhân được Tiêu gia mời đến, đã có không ít người rục rịch muốn động, chỉ vì e dè trước thực lực của Tiêu gia, trong lúc nhất thời không dám mạo muội hành động. Giờ đây, khi có sự xuất hiện của Nguyên Thiên Phóng và Hạng Khuynh Thành, cục diện bỗng chốc mất kiểm soát.
Tuy rằng trong số những vị khách nhân đến Tiêu gia, có không ít người giao hảo với Tiêu gia, nhưng trước những lợi ích và cám dỗ đủ lớn, giao tình trước đây rõ ràng là không đủ sức nặng. Huống hồ, trách phạt nhiều người cùng lúc là điều không thể, mỗi vị khách nhân đều đại diện cho một phương thế lực, chẳng lẽ Tiêu gia thật sự có thể tiêu diệt hết những người này sao? Nếu thật sự làm vậy, e rằng kết cục của Tiêu gia sẽ vô cùng bi đát.
Hơn nữa, mối nguy hại từ việc bạo động của những vị khách nhân này không chỉ là xông vào Mạch Thượng Hồ, mà còn xông vào công kích cả đại trận do tu sĩ Tiêu gia bày ra.
Người đầu tiên lao ra khỏi Quý Thủy Thần Lôi Trận là Tử Thanh thượng nhân. Vừa ra khỏi trận pháp, hai đạo đao mang, một tím và một xanh, đã đan xen chém tới. Một tia sét âm ầm vang động, một tia khác lại nhanh như gió.
Tử Thanh thượng nhân vung tay áo lên, ba cây liệt diễm thứ đối chọi gay gắt, lao thẳng về phía trước. Hỏa quang trên liệt diễm thứ xung thiên, khí thế kinh người. Pháp lực trên người Tử Thanh thượng nhân cuộn trào, không hê nương tay chút nào. Tuy nhiên, khi giao thủ với Phong Lôi nhị sứ, nhất thời cũng không thể hạ gục được hai người này.
Tê! Một tiếng hót thanh vang vang vọng giữa thiên địa, thân ảnh Thanh Loan khổng lồ bay thẳng lên mây xanh. Nhiều tu sĩ Nguyên Anh kỳ Tiêu gia đã sớm chuẩn bị từ lâu đồng loạt tế ra thông linh pháp khí, chém về phía pháp tướng Thanh Loan.
Tiếp theo, Lục Tiểu Thiên, Hạng Nhất Hàng và Ma Tảo Thanh Ngạc cũng lần lượt ra khỏi đại trận.
Thủy Linh chi bảo cũng vừa mới bay ra, một thanh băng kiếm sắc bén vô song lăng không chém tới. Lại có hơn mười tu sĩ Nguyên Anh kỳ lần lượt giết tới. Tuy nhiên, những người này lại chỉ nhắm vào Thủy Linh chi bảo.
Những người này xen ngang vào, lập tức làm rối loạn bố trí của Tiêu gia.
Lục Tiểu Thiên, Hạng Nhất Hằng, Tử Thanh thượng nhân và những người khác nào có thể bỏ lỡ cơ hội tuyệt hảo như vậy. Ngay cả rất nhiều tu sĩ của Tiêu gia, cũng không dám tùy tiện xuất thủ với đám khách nhân này, nếu không sẽ biến thành một tràng loạn chiến.
"Khốn kiếp! Các vị hãy cùng ta giết địch!" Ngoại trừ đại tu sĩ Tiêu Kình Lôi, và Phong Lôi nhị sứ liên thủ lại có thể ngang bằng với đại tu sĩ ra, còn có gân ba mươi vị tu sĩ Nguyên Anh kỳ của Tiêu gia, tự mình lăng không bay lên ngăn cản.
Lúc này cục diện hỗn loạn, đám tu sĩ Kim Đan kỳ đã không có khả năng nhúng tay vào. Tuy vậy, gân ba mươi tu sĩ Nguyên Anh kỳ của Tiêu gia cũng chỉ đủ ngăn cản đám người bạo động một khoảng thời gian, chỉ cần có thể ngăn cản đến khi Tiêu Kình Lôi chạy đến, tiêu diệt một vài người trong đây, thì mọi vấn đề sau đó sẽ dễ dàng xử lý.