Chương 1634: Minh Huyết Động (2)
Chương 1634: Minh Huyết Động (2)Chương 1634: Minh Huyết Động (2)
Chương 1634: Minh Huyết Động (2)
Ánh mắt Lục Tiểu Thiên nheo lại, huyết kình thành cương bên trong cơ thể, ẩn dưới làn da, rồi cũng theo sát phía sau lục nhãn lão quái và âm dương quái nhân.
Hạng Khuynh Thành nhìn lối vào Minh Huyết Động, trên mặt lộ ra vài phần thần sắc chần chừ. Chỉ là khi quay đầu nhìn lại, Kim Giáp Thi Vương cùng với năm tên thủ hạ đã càng đuổi càng gần. Với thực lực của nàng, nếu như có thể ngăn cản được chúng thì ban đầu đã không cần phải bỏ chạy rồi.
Năm cỗ thập giai Thi Vương mặc thanh sắc hoa phục tản ra rải rác khá xa nhau, cho dù có đơn độc đối mặt, nhất thời cũng cực kì khó thoát ra. Một khi để Kim Giáp Thi Vương bao vây thì lại quá mức nguy hiểm. Hạng Khuynh Thành cắn chặt răng, cũng theo sau tiến vào Minh Huyết Động.
Trong Minh Huyết Động, tâm nhìn cực kì hạn chế. Bốn người Lục Tiểu Thiên, ba trước một sau một đường bay về phía trước. Cho dù có vận dụng Linh Mục Thuật, cũng chỉ nhìn thấy khoảng cách vài trăm trượng. Phía trên đỉnh đầu, ngẫu nhiên có thể nhìn thấy một thông đạo hình trụ khổng lồ, cứng cáp và ẩm ướt, phía dưới là một vùng không gian đen kịt không biết sâu bao nhiêu. Thỉnh thoảng, một giọt chất lỏng nhỏ xuống từ trên cao, không biết rơi xuống đâu, mãi sau mới vang lên tiếng "bộp bộp”" khi rơi xuống nước.
"Địa thế bên trong Minh Huyết Động không chỉ đơn giản là dùng hai từ lộn xộn để hình dung. Phía trên đỉnh đầu, tựa hồ như có vô số thông đạo khổng lồ chạy ngang qua, thỉnh thoảng có một nơi có các loại tà dị linh thảo như Sí Sát Mộc, Âm Quyết Thảo, Độc Nãi Hoa sinh trưởng trên một cái bình đài nhỏ, bên dưới lại như là vạn trượng thâm uyên. Bất kể là chung quanh hay trên dưới, đều có thể nhìn thấy những khối nhỏ mặt cỏ hay là linh mộc sinh trưởng, thỉnh thoảng còn có thể nghe được từng đợt âm thanh du tẩu của yêu vật loài rắn trong các bụi cỏ.
So sánh với không khí lạnh lẽo vô cùng trong cổ mộ, bên trong Minh Huyết Động này lại có một cỗ sát khí kỳ dị như kim châm không ngừng muốn xâm nhập vào cơ thể. Lục Tiểu Thiên dù sở hữu thể phách cực kì cường hãn nhưng cũng cảm thấy vô cùng khó chịu trong hoàn cảnh này. Sau một lúc, trong cơ thể vận huyết thành cương, tự động ngăn chặn những áp lực từ bên ngoài.
Lục nhãn lão giả lấy từ trong Tu Di giới chỉ ra một khối ngọc xám ánh sáng lấp lánh, ngậm vào trong miệng. Khuôn mặt nhỏ vốn đã âm trầm nay càng thêm kỳ dị bởi ánh sáng xám bao trùm. Tuy nhiên, viên nhuyễn ngọc của lão trông cũng không phải là vật tâm thường. Lục Tiểu Thiên dù ở xa cũng có thể cảm nhận được nguồn tà khí âm u tỏa ra từ viên ngọc đó, giúp lục nhãn lão giả chống lại sát khí kinh người trong Minh Huyết Động.
Bên kia, Âm Dương quái nhân và Hạng Khuynh Thành cũng sử dụng các thủ đoạn riêng để ngăn cản, không hề bị sát khí này làm khó dễ. Có thể thấy, bảo vật trong tay họ đều là những vật phẩm phi phàm. Điều này cũng dễ hiểu, bởi nếu không có pháp bảo hộ thân thượng thừa, họ căn bản không thể ở lại trong cổ mộ được lâu. Việc họ có thể ở trong cổ mộ trong thời gian dài như vậy chứng tỏ họ đều có sự chuẩn bị chu đáo.
"Hết sức cẩn thận không để minh huyết trên đỉnh đầu rơi trúng vào ngươi. Minh huyết này không rõ lai lịch gì, lại có khả năng ăn mòn bảo vật hộ thể. Một hai giọt nhỏ có lẽ không sao, nhưng nếu dính nhiều, bảo vật hộ thân sẽ bị tổn hại. Sát khí trong Minh Huyết Động này cũng không nên coi thường." Âm Dương quái nhân dặn dò.
"Tê!" Một đạo âm thanh khàn khàn, không thể thấp hơn vang lên. Trên đỉnh đầu, một bụi Âm Quyết Thảo mọc thành từng cụm, một con Phi Sắt (Rận) lớn như cối xay, toàn thân màu tím đen, trên lưng có bảy chấm màu trắng ve cánh bay về phía Lục Tiểu Thiên.
Sắt Trùng này há cái miệng hung dữ, hướng về Lục Tiểu Thiên mà cắn tới.
Lục Tiểu Thiên duỗi ngón tay thon dài, pháp lực ngưng tụ thành một đạo phi châm đánh về phía đầu Phi Sắt. Chỉ thấy lớp vỏ cứng rắn bên ngoài của Phi Sắt thu lại, đầu rụt sâu vào trong. Đinh một tiếng, thân thể Phi Sắt khựng lại, bị phi châm do pháp lực hóa thành bắn lui về sau mấy thước. Tuy nhiên Phi Sắt vẫn bình yên vô sự, tiếp tục hung hãn vô cùng lao về phía Lục Tiểu Thiên.
"Đạo hữu, Thất Tinh Phi Sắt này tuy không có thần thông lợi hại, nhưng một thân mình đồng da sắt lại cực khó bị tiêu diệt. Các loại độc khí thông thường cũng không hề có tác dụng với nó. Thủ đoạn bình thường cũng không đối phó được với loại trùng này. Nhất định phải dùng thủ đoạn lôi đình, nhất kích tất sát mới có thể đoạn tuyệt hậu hoạn. Thất Tinh Phi Sắt này cực kì thù dai, sợ rằng sẽ bám riết theo đạo hữu không buông." Lục nhãn lão giả lên tiếng, giọng nói như có hơi lo lắng. Chỉ là một con Thất Tinh Phi Sắt, mặc dù phiền phức, nhưng cũng không đáng để bọn họ phải liên thủ đối phó.
Tên gia hỏa gia mạo Quỷ Tu trước mắt này, cực kì thần bí, có thể có cơ hội nhìn thấu được nội tình của hắn. Bất kể là lục nhãn lão quái hay là âm dương quái nhân bên cạnh, cũng đồng dạng vui vẻ đứng nhìn, cơ hội cầu còn không được này.
"Hai vị trông như rất hứng thú xem náo nhiệt nhỉ." Lục Tiểu Thiên hừ lạnh nói.
Hắn tự nhiên là không e sợ Thất Tinh Phi Sắt này, chỉ là cái mai rùa cứng hơn một chút mà thôi.
Linh trí của Phi Sắt này không hề cao, muốn giết nó không khó, chỉ là cũng phải dùng chút thủ đoạn thật sự thôi.
Nhưng Hạng Khuynh Thành đã sắp bay tới gân, người khác không biết nội tình của hắn. Còn Hạng Khuynh Thành đã thấy hắn vận dụng qua Trấn Yêu tháp ở Trấn Viễn tướng quân phủ, lại còn động thủ qua với hắn trong hắc ngục, đồng dạng cũng nhìn thấy hắn đại náo Tiêu gia. Tuy nói lúc đó có đeo mặt nạ, nhưng chung quy cũng có vài chỗ tương đồng. Với nhãn lực của Hạng Khuynh Thành, sợ rằng không khó nhận ra. Càng huống chi vừa rồi hắn còn buông lời hí lộng, nữ nhân này bản thân cũng không biết phải đối xử như thế nào.