Chương 1635: Thất Tinh Phi Sắt
Chương 1635: Thất Tinh Phi SắtChương 1635: Thất Tinh Phi Sắt
Chương 1635: Thất Tinh Phi Sắt
"Thôi vậy, nữ nhân này hiện giờ vì tránh né sự truy sát của Kim Giáp Thi Vương và thủ hạ, cũng không còn biện pháp nào. Nàng ta theo mãi ở phía sau, sớm muộn gì cũng sẽ nhận ra thôi." Lục Tiểu Thiên khẽ hừ một tiếng. Hai ngón tay chập lại chỉ vê phía đầu Phi Sắt đang lao tới. Một thanh phi kiếm lăng không xuất hiện, cực kì phiêu dật, thoắt cái đã đâm trúng mục tiêu.
Xoetl
Phi Sắt đang lao tới bị một kiếm này chém thành hai nửa từ trên không trung rơi xuống. Độ sâu bên dưới cũng không biết bao nhiêu, chỉ ngẫu nhiên nghe được tiếng va chạm lạo xạo, hẳn là rơi trúng đồ vật nào đó, nhưng mãi vẫn không có nghe được âm thanh chạm đất chân chính.
Hai người lục nhãn lão quái và âm dương quái nhân chứng kiến một màn này, con ngươi không khỏi co rụt lại. Đối phương không ngờ còn là một tên Kiếm tu cực kì lợi hại. Sự sắc bén của phi kiếm này, cũng không hề thua kém gì tòa bảo tháp trước kia hắn sử dụng để chiến đấu với sự liên thủ của hai người họ.
Khoảng khắc Lục Tiểu Thiên tế ra phi kiếm, hai mắt Hạng Khuynh Thành lập tức trợn tròn ngạc nhiên. Tên Quỷ tu trước mắt này không ngờ lại chỉ là một kẻ giả mạo. Khí tức của phi kiếm này nàng quen thuộc hơn bao giờ hết, ngoại trừ thanh niên tóc bạc kia, trong thiên hạ này, không còn một người thứ hai nào sở hữu.
"Giả vờ như không quen biết ta, phía sau có Kim Giáp Thi Vương, bên cạnh còn có lục nhãn lão quái và âm dương quái nhân dụng ý khó dò. Trước mắt cũng chỉ có hai người chúng ta có thể liên thủ." Trong nháy mắt khi tế ra Phiêu Miểu phi kiếm, Lục Tiểu Thiên liền truyền âm nói với Hạng Khuynh Thành.
"Người khác có dụng ý khó dò, còn ngươi thì có lòng hảo tâm ư?" Hạng Khuynh Thành lạnh lùng hồi đáp hắn một câu.
"Chí ít ta cũng sẽ không bắt ngươi về làm Vương Phi, hoặc là biến ngươi thành hủ thi để từ từ hưởng dụng." Lục Tiểu Thiên thấy Hạng Khuynh Thành không có biểu hiện ra điều khác lạ nào, mới thoáng thở phào nhẹ nhõm. Tuy nhiên nữ nhân này không thể nào suy xét theo lẽ thường, vẫn cần phải để nàng biết được sự lợi hại trong đó, không thể không liên thủ với bản thân. Hơn nữa thực lực của Hạng Khuynh Thành này tuyệt đối không yếu, nếu như thật sự chịu hợp tác, chắc chắn sẽ là một viện binh cường đại, so với lục nhãn lão quái và âm dương quái nhân còn đáng tin cậy hơn nhiều.
"Ngươi còn dám nói." Lông mày Hạng Khuynh Thành giương lên. Giọng nói mang theo vài phần nộ ý. Những lời Lục Tiểu Thiên trêu chọc nàng trước kia, Hạng Khuynh Thành vẫn còn nhớ rât rõ ràng.
"Thế thì không nói nữa, nhớ kỹ, đừng có để lộ ra bất kì dấu vết nào. Lục nhãn lão quái và âm dương quái nhân này đều là những kẻ ranh ma xảo quyệt. Nếu hơi lộ ra dù chỉ là một chút, để bọn chúng biết được ngươi quen biết ta, ngươi liền mất đi tác dụng kỳ binh rồi." Lục Tiểu Thiên nhắc nhở nói.
"Ta vốn đã không quen biết ngươi, không cần phải giả vờ." Hạng Khuynh Thành lạnh lùng hồi đáp.
"Như thế thì tốt." Sau một hồi lời qua tiếng lại, Lục Tiểu Thiên khẽ cười nói.
Một tràng âm thanh trâm tháp vang lên, bốn phía lờ lờ hiện ra từng chấm đen lớn.
"Không tốt, chúng ta gặp phải đàn Thất Tinh Phi Sắt rồi."
Lục nhãn lão quái kinh hô một tiếng, mọi người phóng mắt nhìn qua, chỉ thấy xung quanh rậm rạp chằng chịt. Lượng lớn Thất Tinh Phi Sắt từ trong bụi Âm Quyết Thảo hoặc một số gỗ mục bay ra, vây giết về phía mọi người. Ngay cả Kim Giáp Thi Vương và thủ hạ từ cửa động giết tới, cũng bị những Thất Tinh Phi Sat nay cong kich.
"Trước mắt chúng ta đã là những con kiến bị buộc chung trên một sợi dây thừng rồi. Vị đạo hữu mới đến này nếu như còn muốn sống, thì hãy cùng nhau động thủ giết ra một con đường máu thôi." Lục Tiểu Thiên lớn tiếng nói.
"Nói không sai, cùng nhau giết ra." Lục nhãn lão quái vung tay lên, chín cây đinh bằng bạch cốt dài hơn thước gào thét lao ra, phân biệt xuyên thẳng qua một con Thất Tinh Phi Sắt trước mặt.
Lục Tiểu Thiên và Hạng Khuynh Thành cũng đồng thời động thủ, kiếm quang rực rỡ, liên tục chém nát từng mảng Thất Tinh Phi Sắt thành hai nửa. Ngẫu nhiên có con Phi Sắt thực lực cực mạnh bị kiếm khí chém trúng, văng ra xa một đoạn, nhưng ngay sau đó lại hung hãn lao tới.
Bốn người Lục Tiểu Thiên và Hạng Khuynh Thành liên thủ, quả thật không thể coi thường, nhanh chóng chém giết một lượng lớn Thất Tinh Phi Sắt, giết ra một lỗ hổng trong bây Phi Sắt. Bốn người nhanh chóng thoát khỏi vòng vây.
Khắp nơi đều là Thất Tinh Phi Sắt, bốn người chỉ có thể lựa chọn lao tới địa phương ít nhất có thể. Số lượng Thất Tinh Phi Sắt này thật sự không ít. Địa phương mấy người Lục Tiểu Thiên vừa xông qua, lập tức bị lượng Phi Sắt rậm rạp chằng chịt lấp đầy, khiến cho khoảng cách với mấy cỗ Thi Vương được kéo dài ra không ít.
Địa phương cách ngoài hai trăm trượng đều là một mảnh đen kịt. Lục Tiểu Thiên vận dụng một lần Chân Huyễn Băng Đồng, tâm nhìn được gia tăng lên rất nhiều, tuy nhiên cũng không vượt qua phạm vi ngàn trượng. Khoảng cách như vậy đối với việc tìm hiểu hoàn cảnh xung quanh cũng không hề có sự trợ giúp quá lớn.
Bất kể là trên đỉnh đầu hay là dưới chân, hoặc trước sau, đều có lượng lớn bình đài to nhỏ bất đồng. Bên trên bình đài, hoặc là không một ngọn cỏ, hoặc là độc thảo, linh thảo đan xen, hoặc là sinh trưởng rêu xanh, đằng mộc quỷ dị. Tất cả đan xen vào nhau một cách hỗn loạn.
Bên trên, không nhìn thấy điểm cuối cùng. Bên dưới, nhìn không thấy đáy.
Thỉnh thoảng, sẽ có một hai giọt chất lỏng màu đỏ lục giống như huyết dịch lại rỉ ra từ một chỗ nào đó trên vách tường, mang theo mùi tanh nồng. Khi những giọt chất lỏng màu đỏ lục này tiếp xúc với phòng ngự linh tráo do pháp lực hình thành, lập tức linh tráo rung chuyển dữ dội, thậm chí ngay cả xác Thất Tinh Phi Sắt cứng rắn vô cùng cũng bị đốt cháy thành một lỗ hổng với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy.