Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 1640 - Chuong 1640: Tran Trong Tran

Chuong 1640: Tran trong tran Chuong 1640: Tran trong tranChuong 1640: Tran trong tran

Chuong 1640: Tran trong tran

Sau khi thống nhất ý kiến, cả ba người lần lượt tiến vào nơi sâu hơn của Minh Huyết Động.

Ước chừng vài canh giờ trôi qua, lục nhãn lão quái và Kim Giáp Thi Vương nhất thời vẫn chưa đuổi kịp. Mấy người một đường ngự không phi hành, xung quanh trên trên dưới dưới sinh trưởng ra rất nhiều linh thảo âm tính, độc vật mọc um tùm trên các bình đài cao thấp lên xuống. Nếu như trong tình huống bình thường, người bình thường cũng khó có thể phát hiện ra rằng lối đi thông đạo phía trước càng ngày càng hẹp.

"Khí tức và địa thế nơi này, trông giống như là Cửu Vực Minh Triều Trận tuyệt tích đã lâu. Một khi bị hãm vào trong trận, muốn từ bên trong phá trận lao ra, nếu không có thủ đoạn của đại tu sĩ tuyệt đối không thể. Đương nhiên nếu như từ bên ngoài phá trận, thì lại không quá khó. Chỉ là, muốn dẫn động Cửu Vực Minh Triều Trận này, cần có một nguồn U Hàn chi khí hoặc là Cực Hàn chỉ thủy cực kì dồi dào." Hạng Khuynh Thành vừa đánh giá hoàn cảnh xung quanh, vừa truyền âm nói với Lục Tiểu Thiên.

"Có vẻ như âm dương quái nhân và con U Nguyệt Yêu Tí đằng sau y sắp sửa phát động rồi. Ngươi hãy dùng thủ pháp cổ quái kia lưu lại bên ngoài, ta có vật Cực Dương này hộ thân, cho dù đối phương thật sự có thể kích hoạt đại trận, ta cũng có thể kiên trì được đến khi ngươi phá trận."

"Ngươi tin tưởng ta có thể phá trận đến vậy sao?" Lục Tiểu Thiên ngạc nhiên hỏi.

"Để chủ trì trận pháp này, cần ít nhất bốn đến sáu yêu vật từ thập giai trở lên. Chỉ cần một con thất thủ, sẽ khiến cho hiệu quả của trận pháp giảm mạnh. Chắc hẳn U Nguyệt Yêu Tí cũng đã dẫn dụ Kim Giáp Thi Vương đến nơi khác, nghĩ rằng sẽ không xuất hiện sơ hở gì. Ngươi chỉ cân ảnh hưởng đến một con trong đó, khiến trận pháp không thể phát huy ra trạng thái mạnh nhất, thì trận pháp này sẽ không thể làm gì được ta, trừ phi ngươi không nguyện ý." Hạng Khuynh Thành nói một cách không khách khí.

"Được thôi, nếu như ngươi đã tin tưởng ta, thì ta sẽ thử xem." Lục Tiểu Thiên không nói thêm lời nào.

Lúc này âm dương quái nhân vẫn đang đi phía trước dẫn đường, trong Minh Huyết Động này có không ít địa phương có thể ẩn nấp. Hạng Khuynh Thành đi theo phía sau âm dương quái nhân, Lục Tiểu Thiên cố ý giữ khoảng cách một chút. Bất chợt thân thức của Lục Tiểu Thiên khẽ động, hào quang của Na Di Kính trong cơ thể lóe lên, một phân thân giống hệt Lục Tiểu Thiên tách ra khỏi bản thân thể. Bản tôn của Lục Tiểu Thiên lùi lại phía sau, ẩn mình sau một tảng đá kỳ lạ.

Âm dương quái nhân thỉnh thoảng ngoái lại nhìn, thấy Hạng Khuynh Thành và Lục Tiểu Thiên đều có mặt, chỉ cách nhau một đoạn ngắn trước sau, cũng không quá quan tâm.

Lục Tiểu Thiên cẩn thận che giấu thân hình, hắn cũng nhận ra địa hình nơi đây kỳ quặc, như một khối không gian khổng lồ, tỏa ra nhiều thông đại đi tới bốn phía xung quanh. Mà các thông đạo từ bên ngoài đều dẫn đến cùng một vị trí trung tâm.

Không ngờ Hạng Khuynh Thành lại chỉ liếc mắt là đã nhận ra sơ đồ trận pháp nơi đây. Có thể thấy tạo nghệ về trận pháp của Hạng Khuynh Thành e là cũng không thua kém gì bản thân. Nữ tử này quả là không đơn giản. Đã có tự tin bước vào trận, ắt hẳn cũng có đủ thủ đoạn để tự bảo vệ bản thân. Là thành viên hạch tâm của hoàng tộc Hạng thất, ắt hẳn sẽ có những bảo vật độc đáo để giữ mạng, bản thân cũng không cần quá lo lắng.

Bản tôn Lục Tiểu Thiên ẩn nấp cẩn thận, phân thân cùng với Hạng Khuynh Thành theo sát âm dương quái nhân.

"Địa hình nơi đây sao lại kỳ quặc đến thế, linh khí cũng vô cùng quỷ dị, có yêu tà chi vật đang tiến đến." Lục Tiểu Thiên và Hạng Khuynh Thành lần lượt lên tiếng.

"Nếu địa thế không kỳ lạ, ta sao lại dẫn hai vị đến đây?" Âm dương quái nhân thấy nhiệm vụ đã hoàn thành, bỗng dưng bóng người lóe lên, phi thân lao về phía trước hàng trăm trượng, cười lớn một cách kỳ quặc.

"Ý tứ ngươi là gì?" Lục Tiểu Thiên nheo mắt, sát khí hiện rõ trong mắt nhìn chằm chằm âm dương quái nhân.

"Dám giở trò ở trước mặt ta, chẳng lẽ ngươi chê bản thân mạng dài quá hay sao?"

"Thực lực của ngươi quả thật vượt trội hơn ta, nhưng đã sa lưới thì cũng chỉ như là cá thịt trên thớt, mặc cho ta tùy ý giày vò. Không ngờ ngươi còn dám lớn tiếng như vậy, nếu không phải đã dẫn ngươi vào tuyệt địa, ta sao lại phải xé rách da mặt với ngươi?"

Lúc này, Hạng Khuynh Thành cũng không nói một lời, lao về phía trước như một tia chớp, nhắm thẳng vào âm dương quái nhân. Tuy nhiên, khi chỉ vừa lao ra chưa đến trăm trượng, 'xì xi mấy tiếng vang lên. Trong không gian tương đối rộng rãi này, đột nhiên xuất hiện mười tám cột trụ màu xám khổng lồ, to hơn cả vòng tay của một người trưởng thành.

Trên những cột màu xám, từng luồng khí xám cuồn cuộn hóa thành hình dạng âm quỷ, ghê rợn và biến hóa khôn lường. Mười tám cây cột màu xám phong tỏa không gian rộng gần trăm trượng. Giữa những cột, từng mảng sương mù màu xám nối liền nhau.

"Cực Âm Tuyệt Tiên Minh Tí Vực! Ác Vực trong trận!" Sắc mặt Hạng Khuynh Thành bỗng chốc hoảng hốt, ánh mắt không còn giữ được vẻ bình tĩnh trước đây, lộ ra vài phần kinh sợ, đây chính là trận trong trận.

"Tu sĩ Nhân tộc các ngươi am hiểu trận pháp. Cửu Vực Minh Triều Trận bên ngoài tuy cũng không tệ, nhưng không thể qua mắt Trận Pháp đại gia. Tuy nhiên, kẻ càng tự tin cũng càng dễ tự phụ, tự cho rằng bản thân cao siêu, không ai có thể che giấu được. Nhưng ba ngàn đại đạo, với thân xác huyết nhục tâm thường như nguoi lại làm sao có thể thấu hiểu hết được. Trước mặt đại đạo, mọi sinh linh đều như con kiến. Kiến thức của ngươi và ta cũng chỉ như hạt cát trong sa mạc. Chính bởi vì sự kiêu ngạo, tự phụ của Nhân tộc các ngươi mà những kẻ sa vào trận trong trận này cũng không biết giới hạn của bản thân. Tuy nhiên, Nhân tộc các ngươi có hàng ức sinh linh, thống trị nhiêu địa vực tu tiên, cũng coi như chịu được tổn thất."
Bình Luận (0)
Comment