Chương 1641: Liên minh mong manh
Chương 1641: Liên minh mong manhChương 1641: Liên minh mong manh
Chương 1641: Liên minh mong manh
Một tiếng cười khẽ vang lên đúng lúc, âm dương quái nhân cung kính đứng sang một bên. Ánh sáng xanh u ám từ thông đạo xa xa rọi xuống. Một thân ảnh khoác áo choàng màu xanh lục, vóc dáng cao lớn đầu Giao. Toàn thân phủ đầy lam sắc lân phiến, tỏa ra khí tức cường đại và bí ẩn, mang theo vài phần ma tính hung hãn. Cổ dài và thon, hai bên cổ có hai điểm gồ lên nhỏ.
"Ma Tộc! Xem ra cái gọi là U Nguyệt Yêu Tí nên gọi là U Nguyệt Ma Tí mới đúng." Lục Tiểu Thiên nheo mắt, hắn không xa lạ gì với Ma Tộc, đã từng gặp ở Tiêu gia, và trước đây hơn nữa còn tự tay chém giết một Tinh Sứ của Ma tộc.
"Cái gì là Ma, cái gì là Yêu?" Yêu Nguyệt Ma Tí cười khẩy.'Nghe thuộc hạ của ta nói, ngươi biết không ít vê Tiên Tần Di Tàng, nếu ngươi nói cho ta biết những thứ có giá trị, ta có thể cho các ngươi chết thoải mái một chút."
"Chỉ là ta đã tiến vào lãnh địa của ngươi, ngươi liền không sợ Kim Giáp Thi Vương xông tới phá hỏng chuyện tốt của ngươi sao?" Lục Tiểu Thiên nói.
"Về việc này các ngươi có thể hoàn toàn yên tâm, sẽ không có ai quấy ray cuộc đối thoại của chúng ta. Kim Giáp Thi Vương đã bị ta dẫn dụ đi nơi khác. Hơn nữa, lãnh địa của ta, ngoại trừ Kim Giáp Thi Vương và một số ít đối thủ khác, kẻ không được phép mà dám xâm nhập vào lãnh địa của ta cũng không nhiều." U Nguyệt Ma Tí trực tiếp ngắt lời Lục Tiểu Thiên.
"Hai vị đạo hữu, ta có thể ảnh hưởng đến trận pháp này trong một hơi thở. Chốc nữa nhận được tín hiệu của ta, chúng ta cùng động thủ tiêu diệt U Nguyệt Yêu Tí này." Lục Tiểu Thiên đang định trả lời U Nguyệt Yêu Tí, thì đột nhiên lại nhận được truyền âm của âm dương quái nhân.
"Dựa vào đâu mà tin ngươi?" Lục Tiểu Thiên và Hạng Khuynh Thành đồng thời sửng sốt. Từ đầu đến cuối, âm dương quái nhân này đều đóng vai trò là tay sai của U Nguyệt Yêu Tí. Dẫn dắt hai người bọn họ đến nơi này, rơi vào trong trận pháp của U Nguyệt Yêu Tí. Thân lâm hiểm cảnh, không ngờ mọi chuyện lại còn xuất hiện nghịch chuyển như vậy.
"Hai vị rơi vào trận trong trận của U Nguyệt Yêu Tí. Ta cũng chỉ có thể mở Cực Âm Tuyệt Tiên Minh Tí Vực trong khoảng khắc cự ngắn." Âm dương quái nhân nói với giọng trầm thấp.
"Tất nhiên, do thời gian mở trận ra quá ngắn, nếu hai vị ôm ý định sau khi ra trận lập tức bỏ trốn, rất nhanh trận pháp sẽ lại đóng lại, nhốt hai vị trở vào, khi đó sẽ không còn đường lui. Ba chúng ta chỉ còn kết cục cùng nhau chết trong trận pháp này. Chỉ có thừa dịp U Nguyệt Yêu Tí không đề phòng, liên thủ đánh ra một kích, làm tổn thương nguyên khí của nó, ảnh hưởng đến khả năng khống chế trận pháp của nó, chúng ta mới có một tia sinh cơ. Ngoài ra, Phật hệ bảo vật mà ngươi cần cũng không có trên thân U Nguyệt Yêu Tí này, nhưng cũng có thể tìm được manh mối từ trên thân nó. Sinh tử trong chốc lát, lựa chọn như thế nào, hai vị hãy nhanh chóng quyết định."
"Ngươi cảm thấy thế nào?" Hạng Khuynh Thành thầm hỏi Lục Tiểu Thiên.
"Hiếm khi có cơ hội xuất hiện cục diện chó cắn chó, dù sao chúng ta cũng phải đối đầu với U Nguyệt Ma Tí này, giờ lại xuất hiện kẻ nội ứng này, cũng coi như là một chuyện tốt. Chấp nhận lời đề nghị của y, tuy nhiên là do y đã dẫn dụ chúng ta vào trong trận pháp này, hố y một cú cũng chẳng quá đáng. Phân thân này của ta không có chiến lực gì, chỉ có vẻ ngoài hào nhoáng mà thôi. Ngươi thử cùng tên âm dương quái nhân kia dò xét thực lực của U Nguyệt Ma Tí. Nếu thấy tình thế bất lợi, hãy rút lui về phía thông đạo bên trái. U Nguyệt Ma Tí hành động vô cùng cẩn trọng, nó đã dò xét qua thông đạo chúng ta đến đây rồi." Lục Tiểu Thiên truyền âm cho Hạng Khuynh Thành. "Tên gia hỏa này vẫn còn đề phòng mình. So với tên âm dương quái nhân tâm địa xảo trá và U Nguyệt Yêu Tí trước mặt, gã Đông Phương tóc bạc này cũng chẳng tốt lành gì. Lúc trước khi sử dụng thuật phân thân, hắn còn dõng dạc bảo mình hộ pháp, bây giờ lại có thể dễ dàng né tránh thủ đoạn của U Nguyệt Yêu Tí, thậm chí còn nhảy vào một thông đạo khác. Liệu việc nhảy vào một thông đạo khác là thật, hay là hắn muốn mình hoặc tên âm dương quái nhân kia gánh vác U Nguyệt Yêu Tí cho hắn?" Trong lòng Hạng Khuynh Thành không khỏi dâng lên sự ngờ vực.
"Ngươi còn suy nghĩ lung tung cái gì? Với nhãn lực tinh tường của ngươi, hẳn đã đoán được ta đã từng đại náo ở Tiêu gia. Hai người chúng ta liên thủ, cũng chẳng cần kiêng kị con U Nguyệt Ma Tí này. Hợp tác đôi bên cùng có lợi." Lục Tiểu Thiên lạnh lùng quát lớn.
"Làm sao ngươi biết ta đang suy nghĩ lung tung?" Hạng Khuynh Thành phản bác, nhưng trong lòng lại thâm nghĩ:
"Nhãn lực của tên gia hỏa này quả thật là tinh tường, vậy mà chỉ liếc qua đã có thể nhận ra sự do dự của ta."
"Thế nào, ngươi đã suy nghĩ kỹ chưa? Bản tọa không kiên nhẫn lắm đâu." Yêu Nguyệt Ma Tí thúc giục.
"Ta đúng là biết một số chuyện liên quan đến Tiên Tần Di Tàng, nói cho ngươi nghe cũng chẳng sao. Tuy nhiên, ngươi cũng phải trả lời ta một vài vấn đề. Để ta cũng hiểu rõ ràng, chứ không đến nỗi chết không minh bạch."
Vì đã quyết định liên thủ hành động cùng với âm dương quái nhân, tự nhiên cũng cần có một thời cơ thích hợp. Thời cơ tốt nhất không gì khác, ngoài lúc sự chú ý của U Nguyệt Ma Tí bị phân tán một phần.