Chương 1642: Trúng kế
Chương 1642: Trúng kếChương 1642: Trúng kế
Chuong 1642: Trung ke
"Được thôi, miễn là lời nói của ngươi có thể khơi gợi sự hứng thú của bản tọa, thì việc trả lời câu hỏi của ngươi cũng không phải là điều không thể."
U Nguyệt Ma Tí nhún vai nói, hiện tại mọi chuyện đều nằm trong tâm kiểm soát, đối phương đã lọt vào trong phạm vi trận pháp, Kim Giáp Thi Vương nhất thời khó có thể đến được nơi đây, do đó không cần lo lắng sẽ có chuyện ngoài ý muốn xảy ra.
"Tần thất kỳ lộc, thiên hạ cộng trục chi. Câu châm ngôn này ám chỉ rằng long thú hộ triêu của Đại Tần Tiên Triều chính là Long Lộc, chắc hẳn thuộc hạ của ngươi đã từng nói với ngươi điều này rồi."
Lục Tiểu Thiên thong thả nói: "Phá phủ tram chu, cự lộc chi chiến. Câu châm ngôn này ám chỉ trận chiến Long Lộc năm xưa, nơi các cường giả vây ráp Long Lộc, là nơi 'phá phủ trầm chư'. Dựa vào hình ảnh lưu giữ trên Trấn Hà Thạch Bi ở Cửu Khúc Xích Hà, phá phu' chính là nói Định Hoang Đỉnh của tiên tổ Hạng thất bị đánh vỡ. 'Trâm chu' là những chiến hạm cấp Phi Hồng to lớn thời Tiên Tần vây công Long Lộc. Tuy trải qua bao thăng trầm của tuế nguyệt, nhưng vật liệu chế tạo chiến hạm cấp Phi Hồng vẫn không dễ bị bào mòn. Đây là một manh mối quan trọng."
"Đúng vậy, đây xác thực là một tin tức cực kì hữu dụng, hỏi vấn đề của ngươi đi."
"Ta đến đây là vì Phật hệ bảo châu và Thông Minh Kiếm Tâm, không biết ngươi đã nghe qua tin tức của hai loại bảo vật này chưa?" Lục Tiểu Thiên hỏi.
"Ngươi bây giờ vẫn còn tâm trạng quan tâm đến chuyện này sao? Tuy nhiên nói cho ngươi biết cũng chẳng sao. Cái gọi là Phật hệ bảo châu, là một loại bảo vật ở bên trong Phù Quan, trong tay bản tọa vừa hay có một viên. Còn Thông Minh Kiếm Tâm, bản tọa không có, hẳn là ở trong tay Kim Giáp Thi Vương. Bảo vật từ trong Phù Quan, Kim Giáp Thi Vương cũng có được một ít. Cho dù tên đó không có, cũng biết tung tích của vật này. Câu hỏi của ngươi gộp hai vấn đề làm một, tuy nhiên bản tọa không ngại cho ngươi chiếm chút tiện nghi. Bây giờ đến lượt ngươi rồi."
Lục Tiểu Thiên nói: "Manh mối thứ hai mà ta muốn nói, đồng dạng cũng có liên quan đến Tiên Tần Di Tàng. Sau khi Định Hoang Đỉnh bị Long Lộc phá hủy, nó vỡ thành nhiều mảnh vụn và lưu lạc khắp nơi. Định Hoang Đỉnh là báu vật truyền thừa của tiên tổ Hạng gia, chỉ máu từ trong tim những thành viên hoàng tộc trực hệ mới có thể khơi dậy uy lực chân chính của nó. Tuy nhiên, các mảnh vỡ này đều có khí tức tương đồng với Định Hoang Đỉnh nên dù đã lưu truyền lâu đời cũng chưa hẳn sẽ triệt để biến mất. Các cường giả của Triệu tộc, tinh sứ Ma tộc, và những cường giả khác đến từ các địa vực tu tiên khác nhau đều lần lượt đến Hạng quốc. Mục đích là lấy thứ gì đó để kích phát khí tức cộng minh trong các mảnh vỡ của Định Hoang Đỉnh, từ đó tìm ra di chỉ trận chiến Cự Lộc năm xưa, tìm kiếm Long thú thất lạc và giải khai bí ẩn Tiên Tần năm đó."
"Máu trong tim của thành viên trực hệ hoàng tộc Hạng thất!" Ánh mắt của U Nguyệt Ma Tí lóe lên hàn quang sắc bén vô cùng dọa người.
Việc các cường giả từ khắp nơi đổ dồn vào Hạng quốc, âm mưu ám sát những thành viên trực hệ của hoàng tộc Hạng thất. Tuy sống ẩn dật trong cổ mộ lâu ngày, nhưng U Nguyệt Ma Tí còn hiểu biết về bảo vật thời Tiên Tân nhiều hơn người thường một chút. Song nó chỉ biết một phân, mà không biết hết, giờ đây được câu nói của Lục Tiểu Thiên điểm ngay chỗ mấu chốt, nó chợt bừng tỉnh và vô cùng kinh ngạc.
Ngay trong lúc U Nguyệt Ma Tí kinh ngạc tột độ, một trong những cây cột màu xám khổng lồ trong Cực Âm Tuyệt Tiên Minh Tí Vực lại rung lên dữ dội, có dấu hiệu bất ổn. Hạng Khuynh Thành chém ra một kiếm vào hư không trước mắt, trực tiếp hủy đi cây cột màu xám này, pháp lực khuấy động, kiếm hà cuồn cuộn mãnh liệt đánh về phía U Nguyệt Ma Tí.
Thân hình Lục Tiểu Thiên nhoáng lên, giống như là quỷ mi luồn lách qua khe hở của kiếm hà, ép sát về phía U Nguyệt Yêu Tí với tốc độ kinh người.
"Không ngờ các ngươi lại phá hủy trận pháp của ta?" Sắc mặt U Nguyệt Ma Tí tràn đầy vẻ kinh ngạc. Dù sao nó cũng là tồn tại có thể đối đầu với thập nhị giai Kim Giáp Thi Vương nhiều năm, còn chưa tới mức bị một màn trước mắt làm kinh sợ.
Chỉ thấy U Nguyệt Ma Tí vung tay về phía trước, một thanh u lam ma kích quét ngang về phía trước, đánh ra một mảnh ánh sáng màu lam. Dòng kiếm hà mênh mông cuồn cuộn do Hạng Khuynh Thành đánh ra liền bị ngăn cản, nhất thời khó có thể xuyên phá.
Chính ngay lúc này, Lục Tiểu Thiên lại lướt tới gân một cách vô cùng quỷ dị. xuyên qua ánh sáng màu lam do ma kích đánh ra, duỗi tay chộp về phía trước, trên người không hề có bao nhiêu pháp lực ba động.
Nhưng hành động của Lục Tiểu Thiên lại khiến U Nguyệt Ma Tí vô cùng kinh hãi. Luồng ánh sáng Ma Kích Nguyên Quang này của nó ngay cả Kim Giáp Thi Vương cũng khó mà xuyên phá được trong thời gian ngắn. Tên thanh niên tóc bạc trước mặt không ngờ lại như đi vào chốn không người, xuyên qua mà không hề bị cản trở chút nào. Điêu càng quỷ dị hơn là nó thậm chí còn không cảm nhận được bao nhiêu pháp lực ba động từ trên người đối phương.
Sự tình khác thường tất có dối trá, đối mặt với một màn trước mắt mà ngay cả nó cũng không thể nào giải thích, U Nguyệt Ma Tí vừa ngăn cản một kích toàn lực của Hạng Khuynh Thành, đồng thời sắc mặt ngưng trọng đánh ra một chưởng về phía Lục Tiểu Thiên. Một vầng u nguyệt màu xanh lăng không xuất hiện, yêu diễm và quỷ dị, bao trùm phạm vi mấy trăm trượng xung quanh, chiếu rọi cả khu vực thành một màu xanh lam.
Dưới sự thi triển toàn lực của U Nguyệt Ma Tí, toàn thân trên dưới bùng lên ma diễm hung hãn.
Cự chưởng trực tiếp đánh lên trên người Lục Tiểu Thiên, trực tiếp khoét một lỗ thủng lớn trên cơ thể hư ảo của Lục Tiểu Thiên.
"Đây là chuyện gì? Phân thân chi thuật?” Trong lòng U Nguyệt Ma Tí lập tức kinh ngạc tột độ.