Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 1658 - Chuong 1658: Ma Vien Phap Tudng

Chuong 1658: Ma Vien phap tudng Chuong 1658: Ma Vien phap tudngChuong 1658: Ma Vien phap tudng

Chương 1658: Ma Viên pháp tướng

Nhưng tám thanh phi kiếm từ tám cái phương hướng bất đồng lao vun vút tới, đan xen vào nhau, hoàn toàn phong tỏa mọi lối thoát của nó. Cho dù tốc độ của phi kiếm có chậm một chút, cũng đủ khiến cho tay chân nó rối loạn. Càng huống hồ, tốc độ của những thanh phi kiếm này không hề thua kém gì nó.

Cự Ma Viên dang rộng hai tay, trong lòng bàn tay mỗi bên xuất hiện một cây rìu cán trắng lưỡi xanh. Trên thân rìu có hình đầu Viên dữ tợn. Đôi mắt đỏ ngầu của đầu Viên dữ tợn này giống hệt như đôi mắt của Cự Ma Viên, trông sống động như thật.

Keng keng keng.

Một cặp rìu cán trắng lưỡi xanh múa may kín kẽ đến không lọt gió, liên tiếp giao phong với tám thanh Phiêu Miểu phi kiếm.

Nhất thời trong phương viên trăm trượng xung quanh, kiếm khí lóe sáng. Xung quanh Cự Ma viên hình thành một đạo thanh sắc quang tráo ma khí cuồn cuộn. Tuy nhiên đây cũng không phải là ma tráo phòng ngự bình thường, mà là do tốc độ vung cây rìu xanh của Cự Ma Viên quá nhanh tạo thành.

"Kiếm trận!" Trong lòng Cự Ma Viên trầm xuống. Mỗi một thanh phi kiếm đối với nó mà nói, uy lực không phải là quá lớn. Nếu như cho nó đủ thời gian, phá hủy một hai thanh phi kiếm trong đó cũng không phải là chuyện khó. Chỉ là những thanh phi kiếm này lại liên kết với nhau, không có sơ hở nào có thể tìm. Nó còn chưa kịp đối phó với một hai thanh trong đó, mấy thanh còn lại liền trước sau giết tới. Góc độ cực kì hiểm hóc, buộc nó không thể không quay lại tự cứu.

"Kiếm trận của tên tu sĩ Nhân tộc này không hề tâm thường, không thể liều mạng đối đấu với hắn trong kiếm trận."

Cự Ma Viên không ngừng ngăn cản Phiêu Miểu phi kiếm bay đến. Đầu óc quay cuồng suy nghĩ như điện xet, chỉ là dù nó muốn liều mạng thoát khỏi trận, tốc độ đề thăng lên mấy lần, nhưng tám thanh phi kiếm này lại giống như hình với bóng, hoàn toàn không thể thoát khỏi.

"Xoet Tiếng xé gió vang lên, thế công hung hãn của Cự Ma Viên thoắt chốc tan vỡ.

Cự Ma Viên vì ngăn cản kiếm trận, nhanh chóng vung cặp rìu xanh cán trắng trong tay. Thời gian kéo dài, sau một hồi giao tranh ác liệt, cũng có lúc lực kiệt. Một đạo Phiêu Miểu phi kiếm lập tức len lỏi vào khe hở phòng ngự, quét ngang qua bên hông Cự Ma Viên, kéo theo một chuỗi huyết châu màu xanh lục.

Cự Ma Viên bị trúng đòn đau đớn, ngửa đầu gầm thét vang dội.

"Hống!" Tiếng gầm rú vang dội như sấm sét vang lên, khiến cả khu vực băng tuyết trước mắt rung chuyển. Những con Phong Tuyết Ma Viên khổng lồ vây quanh khu vực này, vỗ mạnh bộ ngực rắn chắc bằng đôi bàn tay khổng lồ, tạo ra âm thanh âm ï như tiếng trống trận.

Các đạo khí tức Ma Viên mạnh yếu bất nhất từ trên thân đám Phong Tuyết Ma Viên dâng lên cu6n cuộn, hội tụ giữa không trung, gặp gió mà không tiêu tán, ngược lại còn càng tụ càng nồng, hình thành lên một con cự Viên to lớn như ngọn núi trên đỉnh đầu Cự Ma viên. Không giống với huyễn tượng trước kia, cự Viên này chính là Ma Tướng khổng lồ do Phong Tuyết Ma Viên nhất tộc hợp lực hình thành.

Pháp tướng Ma Viên khổng lồ vô cùng hung hãn, bổ nhào xuống bên dưới, khí thế bức người, ma diễm thao thiên.

Mày liễu của Hạng Khuynh Thành nhướng lên, tay trái đưa ra, một cái kiếm trạc bay ra, bên trong có vô số đạo kiếm khí bay ra, hình thành lên một dòng kiếm hà cuồn cuộn. Lao thẳng lên đối đầu với pháp tướng Ma Viên khổng lồ trên không trung.

Âm dương quái nhân thấy Hạng Khuynh Thành xuất thủ không chút do dự, biết rằng bản thân không cách nào đứng yên nhìn được. Càng huống chi viên Âm Dương Song Sinh Đan còn phải trông cậy vào Lục Tiểu Thiên. Tuyệt đối không thể để người này xảy ra bất kì chuyện gì ngoài ý muốn. Âm dương quái nhân đồng dạng xuất thủ, tế ra ba ma đầu màu xanh với răng nanh sắc nhọn, hung hăng lao tới cắn xé pháp tướng Ma Viên đang từ trên cao giáng xuống.

Tuy nhiên, pháp tướng của Ma Viên này lại vô cùng quỷ dị. Công kích của hai người bọn họ trực tiếp xuyên thủng pháp tướng Ma Viên. Nhưng pháp tướng lại không dễ dàng bị vỡ tan thành mảnh vụn giống như huyễn tượng trước kia, tiếp tục xông thẳng vào trong kiếm trận của Lục Tiểu Thiên mà không hề gặp chút trở ngại nào.

Cự Ma Viên vốn bị kiếm trận của Lục Tiểu Thiên vây khốn. Trong tình thế nguy cấp, thân hình bỗng chốc tan biến, hóa thành một làn khói đen, dung nhập vào trong pháp tướng Ma Viên kia, rồi dễ dàng thoát ra khỏi Phiêu Miểu kiếm trận của Lục Tiểu Thiên.

Sau khi hợp lại làm một thể với Ma Viên pháp tướng, cự ma viên đứng yên trên không trung. Ma Viên pháp tướng ở ngay sau lưng khiến nó trông càng thêm uy nghiêm, cử chưởng đưa ra, bên trên tán phát ra một luồng liệt diễm màu tím đen.

Bên trong luồng liệt diễm màu tím đen lại có một ít đồ vật giống như tia chớp màu đen đang nhảy múa. Cùng với động tác vung tay của Ma Viên pháp tướng, trên không trung xuất hiện năm đóa ma diễm màu tím đen phân biệt bay về phía ba người Lục Tiểu Thiên, Hạng Khuynh Thành và âm dương quái nhân.

"Hắc Quỳ Lôi Hỏa!"

Âm dương quái nhân nhìn thấy hắc diễm bay đến, sắc mặt không khỏi đại biến. Bởi vì ba tên ma đầu do y tế ra lao tới khá nhanh, cùng với kiếm khí phát ra từ kiếm trạc của Hạng Khuynh Thành lao tới, nên đã sớm va chạm với Hắc Quỳ Lôi Hỏa này.

Khi kiếm khí do kiếm trạc phát ra va chạm với Hắc Quỳ Lôi Hỏa, kiếm ý tưởng như vô hình kia bỗng chốc bị bao bọc bởi một lớp băng đen dày, bị băng phong hoàn toàn.

Mà ma đầu do âm dương quái nhân tế ra, cũng giống như kiếm khí vậy, cũng bị Hắc Quỳ Lôi Hỏa trực tiếp băng phong, ngay cả chạy trốn cũng không kịp. Bề ngoài nhanh chóng kết thành một tang băng tỉnh thật dày với tốc độ mắt thường có thể thấy được.

Lục Tiểu Thiên liếc nhìn âm dương quái nhân, phát hiện thân thể âm dương quái nhân cũng không thể kìm nén được mà run lên bần bật.
Bình Luận (0)
Comment