Chương 171: Dung Thủy Châu
Chương 171: Dung Thủy Châu
"Nếu như tu sĩ Trúc Cơ kỳ chúng ta có thể có một kiện pháp khí đan nguyên, liền có thể khiêu chiến vượt giai, trong đồng giai cơ hồ có thể quét ngang. Bất quá đan nguyên vô cùng trân quý, tu sĩ Trúc Cơ kỳ cơ hồ không thể có được. « Đan Nguyên Tinh Luyện Thuật » lại cho mọi người vô số khả năng, có thể từ trong yêu đan của đê giai yêu thú, rút ra tinh hoa trong đó. Sau đó tích luỹ lại có thể tinh luyện ra một giọt đan nguyên có thể so với đan nguyên của tu sĩ Kim Đan kỳ. Ân, giá khởi điểm, một vạn hạ phẩm linh thạch, mỗi lần tăng giá không thấp hơn một ngàn!"
Từ đan sư vừa dứt lời, đông đảo tu sĩ ở đây bắt đầu nghị luận rì rào. Trong lòng Lục Tiểu Thiên chấn động mãnh liệt, thuật tinh luyện đan nguyên. Bất kỳ một tu sĩ Trúc Cơ kỳ nào, có thể sở dụng một kiện pháp khí đan nguyên, liền đại biểu cho thực lực tiêu thăng cực lớn. Điều khiến hắn kinh ngạc chính là bí thuật như vậy, giá khởi điểm lại thấp như thế. Hắn quét mắt nhìn toàn bộ người đấu giá có mặt ở đây, trong có có hai tu sĩ thực lực vô cùng mạnh mẽ, trên mặt lộ ra tia cười lạnh.
Lẽ nào trong quyển « Đan Nguyên Tinh Luyện Thuật » này có gì đó kỳ lạ? Lục Tiểu Thiên suy tư một lát, giá cả đã tăng đến ba vạn hạ phẩm linh thạch rồi.
Mặc kệ, không quản nữa, cho dù là có chút kỳ lạ, cũng phải đấu giá được quyển bí thuật này trước rồi tính. Lục Tiểu Thiên cũng tham gia vào đấu giá lần này. "Ba vạn năm!"
Một lần đột nhiên tăng giá năm ngàn, không ít tu sĩ có mặt đều nhao nhao nhìn lại. Bất quá vẫn có người không chịu buông bỏ, sau một hồi đấu giá, Lục Tiểu Thiên dùng cái giá ba vạn chín thu được « Đan Nguyên Tinh Luyện Thuật » vào tay.
Bất quá khi hắn giở ra đọc thì mới biết vì sao hai kẻ có tu vi mạnh mẽ kia lại cười lạnh như vậy. Riêng phương pháp tinh luyện đã cao giá như vậy, nhưng tài liệu cần để tinh luyện còn là một con số trên trời. Chí ít phải có một ngàn yêu đan của yêu thú cùng loại mới có thể tinh luyện ra một giọt đan nguyên. Yêu thú trong Vọng Nguyệt Sơn Mạch vô cùng hỗn tạp, cho dù tìm được số lượng yêu thú cùng loại như vậy, thời gian hao phí phỏng chừng cũng vô cùng ghê gớm.
Coi như mua một bài học vậy, khi không dùng nhiều linh thạch như vậy để mua về thứ bí thuật không có bao nhiêu tác dụng thực tế. Trong lòng Lục Tiểu Thiên khó tránh khỏi buồn bực, bất quá sự việc khiến hắn càng thêm buồn bực rất nhanh lại xuất hiện rồi.
"Ách, « Đan Nguyên Tinh Luyện Thuật » xác thực khó có được, bất quá nếu như có thể trực tiếp mua được giọt đan nguyên, sẽ tiết kiệm không ít công phu a. Hiện tại đấu giá một giọt đan nguyên thuỷ thuộc tính, giá khởi điểm mười vạn hạ phẩm linh thạch, mỗi lần kêu giá không thấp hơn một vạn." Từ đan sư cũng cảm thấy bí thuật vừa rồi có chút hơi quá, lúc đưa đan nguyên ra đấu giá, vẻ mặt cũng có chút không tự nhiên.
Con mẹ nó! Trong lòng Lục Tiểu Thiên chửi ầm lên, trước lấy ra một thứ không hề có giá trị sử dụng thực tế « Đan Nguyên Tinh Luyện Thuật », đợi người ta mua xong. Lại lập tức lấy một giọt đan nguyên ra bán, đây không phải là chơi người ta sao? Bất quá trong lòng tuy rằng tức giận, hắn cũng không thể phát tác ra được. Dù sao giao dịch đều là tự nguyện, không ai ép ai. Hơn nữa đối phương có địa vị trung cấp Luyện Đan Sư, chí ít hiện tại còn cao hơn cả hắn.
"Đan nguyên, chỉ cần có giọt đan nguyên này. Ta liền có một kiện pháp khí đan nguyên! Mười lăm vạn!" Tu sĩ Trúc Cơ kỳ có mặt lúc này đều trở nên điên cuồng, vừa bắt đầu kêu giá đã tăng lên mười lăm vạn.
"Hai mươi vạn!"
Lục Tiểu Thiên vốn còn định tham gia đấu giá nhưng nghe giá nhảy vọt như vậy cũng có chút líu lưỡi. Đương nhiên, dù cho giá cả có cao hơn nữa, hắn cũng có thể chịu được. Chỉ là một giọt Thuỷ hệ đan nguyên, hắn hiện tại cho dù mua được, cũng không sử dụng được. Còn phải hao tốn lượng lớn linh thạch, không phải là một cuộc mua bán có lợi. Trên người hắn có Sí Viêm Tinh, cũng không kém bao nhiêu so với giọt Thuỷ hệ đan nguyên này.
Sau khi cân nhắc một hồi, Lục Tiểu Thiên trực tiếp từ bỏ đấu giá. Lúc này giá cả của giọt Thuỷ hệ đan nguyên này đã tăng lên tới ba mươi chín vạn. Sau một hồi kêu giá, bị một tu sĩ râu quai nón tu vi Trúc Cơ tầng tám dùng cái giá kinh người bốn mươi chín vạn mua được.
Giống không ít người trước đó, vị tu sĩ này sau khi giao dịch xong liền trực tiếp rời đi. Không sợ cướp nhưng cũng sợ bị nhớ kỹ, cho dù gã là một tu sĩ Trúc Cơ tầng tám, nhưng một khi bị nhắm tới, cũng chưa chắc có thể giữ được giọt Thuỷ hệ đan nguyên này.
Sau đó lại xuất hiện Trúc Cơ Đan, thậm chí xuất hiện một viên Trú Nhan Đan, lần nữa đẩy không khí toàn bộ đấu giá hội lên cao trào. Bất quá ngoại trừ một hai kiện đồ vật ra, những thứ này Lục Tiểu Thiên cũng không quá để ý. Về phần Trú Nhan Đan, từ trước khi lên đường xuất môn làm nhiệm vụ, sau khi hắn luyện chế ra lượng lớn Bồi Nguyên Đan, cũng thử luyện mấy lò Trú Nhan Đan. Sau đó bản thân cũng ăn vào một viên, bên trong bình vẫn còn lại hai viên. Hồi Thiên Đan hắn cũng thử luyện chế ra mấy lò. Có lẽ do luyện đan thuật của hắn còn hơi kém, tạm thời vẫn chưa luyện chế thành công. Trước đó cân nhắc đến việc sắp rời khỏi Linh Tiêu Cung, nên hắn cũng không tiếp tục luyện chế nữa.
"Tốt, đấu giá hội đến đây là kết thúc, bất quá có thể đấu giá được thứ mình muốn có lẽ chỉ là số ít. Các vị đạo hữu đang ngồi đây có thể tự mình lấy ra linh vật, tiến hành trao đổi với nhau, có lẽ cũng có thể đổi được đồ vật mà mình muốn hoặc thứ gì đó bất ngờ." Cuộc đấu giá hôm nay cũng có một số món được bán ra với cái giá kinh người. Từ đan sư vui cười không ngậm được miệng. Một búa gõ xuống, tuyên bố đấu giá hội sẽ tiến vào bước cuối cùng, tự do trao đổi.
So với cuộc đấu giá ở Trì Phong tiểu trấn lại còn phong phú hơn nhiều, hơn nữa sau đó còn có thể tự do giao dịch giữa các tu sĩ Trúc Cơ kỳ với nhau. Cho dù là ở Linh Tiêu Cung, cũng rất hiếm khí có cơ hội để nhiều tu sĩ Trúc Cơ kỳ tụ tập lại một chỗ như vậy. Hơn nữa linh vật trong cùng một môn phái thường thường sẽ có chút đơn điệu, lúc này ở đấu giá hội tu sĩ đến từ bốn phương tám hướng, mới có thể chân chính trao đổi được thứ mình cần.
"Cầu mua một viên Trúc Cơ Đan, tại hạ nguyện ý dùng Toái Vân Thảo bốn trăm năm trao đổi. Người không có Trúc Cơ Đan đừng đến phiền ta!"
"Một con khôi lỗi tứ giai linh hổ, chỉ dùng đến trao đổi Hỏa hệ thượng phẩm linh thạch, hoặc là đan dược có thể nhanh chóng hồi phục pháp lực, những thứ khác đều không cần!"
Tứ giai khôi lỗi chiến lực tương đương với tu sĩ Trúc Cơ kỳ, Lục Tiểu Thiên lấy làm kinh hãi, đi đến trước mặt con khôi lỗi tứ giai linh hổ này để quan sát tỉ mỉ một trận. Mở miệng dò hỏi, "Trung phẩm linh thạch có thể chứ?"
"Không có nghe đại gia nói là muốn Hỏa hệ thượng phẩm linh thạch sao? Cút đi, không có thì đừng ngăn cản tầm nhìn của những người khác." Đại hán mặt mũi tràn đầy dữ tợn nhìn thấy Lục Tiểu Thiên chỉ là Trúc Kỳ sơ kỳ, liền trừng mắt một cái, không có chút nào khách khí nói.
"Đan dược nhanh chóng hồi phục pháp lực, Hồi Nguyên Đan được không?" Một trung niên đầu trọc Trúc Cơ kỳ tầng bảy lại gần hỏi.
"Không được, ít nhất phải trong khoảng thời gian ngắn hồi phục một nửa pháp lực mới được." Đại hán mặt mũi dữ tợn vẻ mặt co rúm, bất quá nhìn tên trọc đầu này tu vi cao hơn mình không ít, nên liền kềm chế tính tình nói.
Hồi Nguyên Đan, quả thật có thể nhanh chóng hồi phục pháp lực, bất quá tốc độ không nhanh bằng trung phẩm linh thạch, hoàn toàn là một loại gân gà, cho tu sĩ Luyện Khí kỳ dùng còn tạm được. Bất quá tên đại hán dữ tợn này lại có thể có thể kềm chế tính tình, hiển nhiên cũng là kẻ khi yếu sợ mạnh, đồng nhân không đồng mệnh a. Lục Tiểu Thiên lắc đầu bỏ đi. Hắn cũng rất muốn có được con khôi lỗi có thể so với tu sĩ Trúc Cơ kỳ này, chỉ đáng tiếc trên người lại không có thứ mà đối phương muốn. Thượng phẩm linh thạch trên người hắn cũng có một ít, nhưng Hỏa hệ chỉ có mấy khối, căn bản không đổi được.
Không có hi vọng, Lục Tiểu Thiên cũng chỉ có thể đi chỗ khác, lần lượt nhìn qua mấy chỗ. Đa phần là yêu cầu dùng linh thảo trao đổi một loại đan dược nào đó, hay là những linh thảo khác. Lục Tiểu Thiên hiện tại chỉ có Bồi Nguyên Đan dùng cho Trúc Cơ kỳ, Trú Nhan Đan mặc dù trân quý dị thường, bất quá dưới tình huống bình thường, hắn cũng không tính lấy ra trao đổi.
Bởi vì mấy trăm tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ tự mình lấy ra đồ vật rao bán, hoặc là trao đổi thứ mình cần. Toàn bộ đấu giá hội trở nên nhốn nháo, giống như là một cái phường thị.
"Dung Thủy Châu, có thể giúp cho người ta ở nước sâu suốt hai canh giờ, nguỵ trang thành khí tức của Thủy hệ yêu thú, đồng thời gia tăng tốc độ di chuyển dưới nước trên phạm vi lớn. Dùng để trao đổi hai trăm khỏa Bồi Nguyên Đan, yêu cầu một trăm khỏa là trung phẩm." Ở trước mặt thanh niên mặc cẩm y gò má nhô cao có để hạt châu trong suốt tràn đầy Thuỷ linh khí và khí tức yêu thú ba động.
"Dung Thuỷ Châu, chỉ có công năng ẩn tàng và nguỵ trang khi ở dưới nước, đổi hai trăm khoả Bồi Nguyên Đan, còn có một nửa là trung phẩm, sợ là có chút không đủ. Hơn nữa cho dù là Luyện Đan Sư, cũng rất khó một lần lấy ra được số lượng Bồi Nguyên Đan như vậy.
Lục Tiểu Thiên nhíu mày nhìn Dung Thuỷ Châu trước mắt nói. Khoả Dung Thuỷ Châu này cũng có chút môn đạo. Tuy rằng phần lớn tình huống cũng không có tác dụng, bất quá trong hoàn cảnh đặc thù nào đó, cũng sẽ phát huy tác dụng lớn. Đương nhiên, đây cũng do trên người hắn có nhiều Bồi Nguyên Đan, có nên mới có ý định hỏi thử. Nếu như giá cả có thể giảm xuống một chút, thì cũng đáng giá để đổi.
"Nếu như đạo hữu có ý định trao đổi, cũng có thể giảm xuống một chút, hoặc là dùng hạ phẩm Bồi Nguyên Đan cũng có thể."
Thanh niên gò má hơi cao giết chết một đầu Thuỷ hệ yêu thú đã tốn không ít thời gian và tinh lực. Vốn định bán Dung Thuỷ Châu với một cái giá tốt, nhưng không ngờ tới tác dụng của nó lại có chút đặc thù, cộng thêm việc y kêu giá khá cao, nên rất ít người để ý tới. Vì vậy sau khi Lục Tiểu Thiên vừa hỏi, y lập tức giảm giá xuống một đoạn. Y tốn hơn hai năm thời gian tiềm phục mới giết chết được đầu tứ giai Hắc Thuỷ Nghê* này. Nếu như có thể đổi được hai trăm khoả Bồi Nguyên Đan dùng để tu luyện, cũng coi như bù lại hai năm thời gian hao tốn đó.
*Nghê: kỳ Giông
Người này tâm cơ cũng không quá sâu, hắn còn chưa trả giá, đối phương đã chủ động giảm giá rồi. Trong lòng Lục Tiểu Thiên khẽ cười, bất quá tu tiên giới là một nơi tàn khốc, không thể bởi vì đối phương tâm cơ không sâu mà có chút nhượng bộ được. Hơn nữa khoả Dung Thuỷ Châu này xác thực có chút khó dùng. Hắn muốn đổi cũng chỉ vì cảm thấy sau này có thể có lúc cần dùng đến, vì thế mặt hắn có chút khó xử nói.
"Một trăm hai mươi khỏa hạ phẩm Bồi Nguyên Đan đi."
"Vậy cũng không được? Vì bắt giết đầu tứ giai Hắc Thủy Nghê này ta đã bỏ ra hơn hai năm thời gian. Một trăm hai mươi khỏa quá ít, tuyệt đối không được, một trăm năm mươi khỏa." Thanh niên gò má hơi cao liền vội vàng lắc đầu nói.
"Ngươi bắt giết một đầu tứ giai yêu thú, đồ có giá trị không chỉ riêng khoả Dung Thủy Châu này, tin rằng ngươi cũng đã kiếm được không ít. Trên người ta cũng chỉ có một trăm bốn mươi khỏa hạ phẩm Bồi Nguyên Đan, ngươi coi được hay không, không được ta cũng không còn biện pháp." Lục Tiểu Thiên nhún vai nói.
"Cái này, được rồi, được rồi." Thanh niên gò má hơi cao sau một hồi do dự, nhìn thấy bốn phía cũng không có người nào khác hứng thú với viên Dung Thủy Châu này của mình, cho dù trong lòng có chút không tình nguyện, cũng chỉ có thể đồng ý.
Ở Vọng Nguyệt Thành còn hơn mười ngày thời gian, xem ra nên luyện chế thêm mấy lô đan dược vậy. Lục Tiểu Thiên thu lại Dung Thủy Châu rồi trong lòng thầm nghĩ. Nhu cầu của hắn về đan dược nhiều hơn tu sĩ khác rất nhiều. Đại đa số tu sĩ trong gia tộc có nội tình thâm hậu mỗi ngày có thể phục dụng một viên Bồi Nguyên Đan đã không tồi rồi. Về phần tu sĩ Trúc Cơ không có bối cảnh, căn bản không được như vậy. Bất quá Lục Tiểu Thiên vì không muốn làm chậm trễ thời gian tu luyện của mình. Mỗi ngày cũng đều phục dụng ba viên. Tận dụng khả năng lớn nhất để tiết kiệm thời gian tu luyện. Bởi vì tốc độ hấp thu luyện hoá linh khí trong không trung của hắn quá chậm, nếu không dùng đan dược, muốn tăng tiến thêm một tầng tu vi, sẽ vô cùng khó khăn.
"Thất Tinh Trận!" Dùng để trao đổi một viên tứ giai Chức Thần Đan, hoặc là đan dược có diệu dụng chữa trị thần thức giống như vậy, ngoài ra còn thêm hai mươi vạn khối hạ phẩm linh thạch, hoặc là Trúc Cơ Đan đồng giá, Bồi Nguyên Đan cũng được." Sau khi lần nữa nhìn một số tu sĩ Trúc Cơ kỳ bày ra linh vật, có cái thì Lục Tiểu Thiên không hứng thú, có cái thì hắn không có đồ vật mà đối phương yêu cầu. Tới cuối cùng, hắn tới chỗ đang bày một bộ trận bàn của lão giả đầu hói đấu giá Chức Thần Mộc thất bại lúc trước. Đồng thời ánh mắt đảo qua đảo lại những linh vật mà tu sĩ khác trước đó bỏ xuống trao đổi nhưng chỉ có thể thất bại mà thu hồi.
Hung danh của tứ giai sát trận Thất Tinh Trận rất lớn, sắc mặt của Lục Tiểu Thiên cũng vô cùng động dung. Đối với diệu dụng của trận pháp, hắn sớm đã thể ngộ qua. Trước đó tu vi còn ở Luyện Khí trung kỳ, khi trong Vọng Nguyệt Sơn Mạch tổ đội tìm kiếm linh vật để gia nhập môi phái. Hắn phải dựa vào bộ Thú Nguyên trận pháp mới có thể thoát khỏi hiểm nguy.
Chỉ bất quá điều kiện để sử dụng Thất Sát Trận cũng cực kỳ hà khắc, ngoại trừ bản thân trận pháp tiêu hao linh thạch ra. Mỗi lần sử dụng, thần thức cũng sẽ bị hao tổn cực kỳ nghiêm trọng. Chỉ có Chức Thần Đan hoặc là những loại đan dược cực kỳ hiếm thấy có thể tu phục thần thức của tu sĩ mới có thể chữa trị. Trước khi thần thức được tu phục, cho dù là tu vi Trúc Cơ kỳ, có thể phát huy ra thực lực Luyện Khí trung kỳ đã là không tồi rồi. Về phần tu vi Luyện Khí kỳ, căn bản không vận dụng được sát trận này.
Bởi vậy Thất Tinh trận mặc dù vô cùng lợi hại, nhưng rất ít có trận pháp sư luyện chế ra, cái giá để sử dụng quá mức cao rồi. Chức Thần Đan, Dưỡng Hồn Đan những loại đan dược thần thức này so với Trúc Cơ Đan còn ít ỏi hơn. Bằng không một gốc Chức Thần Mộc cũng sẽ không bán tới mấy vạn linh thạch như vậy, dù sao đem đi luyện đan cũng rất có khả năng bị luyện thành phế đan.
Bất quá cái Thất Tinh trận này bản thân hắn sử dùng lại có chút phù hợp, trong lòng Lục Tiểu Thiên có chút vui mừng. Hắn đã phân ra chủ phó nguyên thần, coi như phó nguyên thần bị hao tổn, cũng không ảnh hưởng đến khả năng tác chiến của hắn. Hơn nữa nếu luyện chế ra nhiều thêm Dưỡng Hồn Đan tu phục lại phó nguyên thần bị tổn thương cũng không thành vấn đề. Chỉ là loại giao dịch lớn như vậy, một tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ như hắn giao dịch trước mặt nhiều người như vậy có chút không thích hợp.
Lục Tiểu Thiên tính toán một chút, liền một mực đi lại ở phụ cận lão giả đầu hói. Liên tục lại có một số tu sĩ Trúc Cơ kỳ đánh giá trận bàn của Thất Tinh Trận, những đều lắc đầu thở dài rời đi. Nếu như không có những điều kiện hà khắc đó, sợ rằng trận pháp này đã bị nâng giá tới gần trăm vạn linh thạch rồi.
Ước chừng qua nửa canh giờ, lão giả đầu hói thấy ở đây có nhiều tu sĩ Trúc Cơ kỳ như vậy cũng không có ai muốn giao dịch với lão. Người muốn thì lại không có thứ lão cần. Lão giả đầu hói vẻ mặt xám xịt, thở dài rồi quay đầu rời đi. Lục Tiểu Thiên tự nhiên cũng đi theo.
"Vị đạo hữu này, một đường từ đấu giá hội theo tới nơi này, có phải hứng thú với Thất Tinh Trận trong tay ta không?" Sau khi đi qua mấy con đường, lão giả đầu hói chuyển thân đi vào một con ngõ nhỏ tương đối ít người qua lại, rồi quay người lại nhìn Lục Tiểu Thiên nói.