Chương 1747: Chấn nhiếp
Chương 1747: Chấn nhiếpChương 1747: Chấn nhiếp
Chuong 1747: Chan nhiep
Con ma linh mọc hai sừng kia kêu lên một tiếng thảm thiết, những sợi Ngân Cương Phục Ma quấn quanh người nó càng lúc càng nhiều, trong nháy mắt đã trói chặt nó thành một cái kén thịt khổng lồ.
"Phụt!" Ma Huyết Hồn Y và ma linh tách ra, Ma Huyết Hồn Y giấy giụa một hồi, bên trong chỉ có một phần thần thức của Mông Sơn chân nhân bị phong ấn, phần thần thức này không lâu sau đã bị triệt tiêu hoàn toàn dưới sự trấn áp. Còn ma linh vẫn đang vặn vẹo giấy giụa trong chiếc kén bạc khổng lồ.
Ánh mắt Lục Tiểu Thiên lóe lên, đưa tay thu Ma Huyết Hồn Y đã mất đi sự khống chế của thần thức vào trong túi. Vật này chỉ cần rót thần thức vào là có thể phát huy uy lực lớn như vậy, e rằng không hề đơn giản.
Ngay khi Lục Tiểu Thiên xóa đi thân thức bên trong Ma Huyết Hồn Y cách hoàng thành Hạng đô vạn dặm, trong một động phủ sơn thanh thủy tú, một tráng niên có mái tóc hoa râm, mặt mũi tràn đầy dữ tợn phun ra một ngụm máu tươi,'Ma Huyết Hồn Y, Ma Huyết Hồn Y của ta! Tên tiểu tử tóc bạc đáng chết kia, lão phu sẽ đích thân đến tìm ngươi. Còn có Hạng Nam Minh, lần này khiến lão phu tổn thất nặng nề như vậy, nếu không bồi thường cho lão phu, không, nếu không giúp lão phu đoạt lại Ma Huyết Hồn Y lão phu sẽ không tha cho yl"
Tu sĩ tóc hoa râm, dung mạo anh vĩ như nam tử trung niên này chính là Mông Sơn chân nhân.
Mà Hạng Nam Minh mà Mông Sơn chân nhân nhắc đến lúc này cũng không khá hơn hắn là bao. Ma linh bị Ngân Cương Phục Ma Quyển hoàn toàn trói buộc. Lục Tiểu Thiên thậm chí còn thu hồi Thất Cấp Phù Đồ, xoay người búng tay một cái, một đạo linh quang bay ra, hóa thành một vòng quang quyển, bao quanh sơn vực xung quanh động phủ của Hạng Khuynh Thành, phạm vi bao phủ tương đương với Cửu Khúc Tiên Thủy Bích Thanh Trận trước đó. Chỉ khác là tâng quang quyển này không có lực sát thương.
Lục Tiểu Thiên liếc nhìn Hạng Âm Sơn và Hạng Phi Hồng có vẻ ngo nghoe muốn động, có lẽ muốn nhân cơ hội giúp ma linh này trốn thoát,'Bên trong quang quyển, kẻ nào tự tiện xông vào mà chưa được phép, giết không tha."
"Tên tiểu tử ngạo mạn, Linh Vụ sơn vực này cũng là đất của hoàng tộc, ngươi là một ngoại nhân sao dám tự tiện phân chia địa bàn? Hơn nữa, ngươi tưởng bản thân là cái thá gì, chỉ dựa vào một bộ trận pháp và Ngân Cương Phục Ma Quyển, cũng dám nói có thể giết chết đại tu sĩ sao." Hạng Âm Sơn tức giận quát lớn, định bước lên cho Lục Tiểu Thiên một bài học. Ngân Cương Phục Ma Quyển có khả năng khắc chế rất mạnh đối với tà ma quỷ quái, nhưng y không tu luyện đạo này nên tự nhiên không bị ảnh hưởng.
Lục Tiểu Thiên cũng không nói nhiều, bàn tay nâng lên một chút, một thanh tiểu kiếm dài vài tấc xuất hiện, trên đó dán một tấm Cấm Linh Phù. Cho dù có Cấm Linh Phù, vẫn có thể cảm nhận được Thủy linh lực và kiếm ý khổng lồ bên trong.
Hạng Âm Sơn vừa nhấc chân lên đã khựng lại giữa không trung, trên mặt lộ rõ vẻ kinh hãi và khó coi.
"Trước khi Ngân Tiêu Tử tiên tử đi về cõi tiên, đã lường trước sẽ có người gây khó dễ cho Ngọc Tâm công chúa, muốn phá hỏng quá trình đột phá của nàng, nên đã để lại một số thủ đoạn. Chỉ là một thanh Thủy Linh Kiếm, tương đương với một kích toàn lực của Ngân Tiêu Tử, chắc hẳn các hạ không để vào mắt." Sắc mặt Hạng Âm Sơn tuy vô cùng khó coi, nhưng Lục Tiểu Thiên vẫn không buông tha cho y, tiếp tục khiêu khích.
"Ngươi còn trẻ, lão phu không chấp nhặt với ngươi." Sắc mặt Hạng Âm Sơn lúc xanh lúc tím, tuy mất mặt nhưng dù thế nào cũng không chịu bước thêm một bước. Đừng nói là Hạng Âm Sơn, ngay cả Minh Không nhị lão khi nhìn thấy Thủy Linh Kiếm cũng biến sắc, lộ rõ vẻ kiêng de.
Trong tiếng kêu thảm thiết, ma linh do Hạng Nam Minh khống chế hoàn toàn tan biến trong mảnh ngân quang, không còn lại một chút hắc khí nào.
Hạng Âm Sơn và Hạng Phi Hồng tuy có ý mượn cớ xuất thủ để ma linh có cơ hội chạy trốn, nhưng lúc này dưới uy hiếp của Thủy Linh Kiếm trong tay Lục Tiểu Thiên, bọn chúng không dám có chút hành động vượt qua lôi trì chút nào. Ngân Tiêu Tử là một trong những người có thực lực đứng đầu trong nguyên lão hội, một kích toàn lực của Ngân Tiêu Tử không phải là thứ mà đại tu sĩ bình thường có thể chịu đựng nổi. Hơn nữa, thanh niên tóc bạc trước mặt này hạ thủ không chút lưu tình, sau khi hứng chịu một kích của Ngân Tiêu Tử, cho dù không chết cũng sẽ bị thương nặng. Nếu lại bị tên gia hỏa này đánh thêm một đòn chí mạng nữa, ai dám đảm bảo bản thân sẽ không vẫn lạc tại đây.
Dù trong tay đối phương chỉ có một thanh Thủy Linh Kiếm, cũng đủ để uy hiếp những đại tu sĩ có lòng dạ bất nhất ở đây. Nếu không, nếu bọn họ liên thủ, cho dù Thủy Linh Kiếm có lợi hại đến đâu cũng không thể giết chết bọn họ. Nhưng thực tế là bọn họ không thể liên thủ, dù sao Ngân Tiêu Tử đã tiên du, Hạng Cuồng vẫn còn rất mạnh khỏe. Mấy vị đại tu sĩ ở đây ít nhất trên mặt nổi vẫn phải tỏ ra quan tâm đến việc đột phá của Hạng Khuynh Thành.
Lục Tiểu Thiên liếc nhìn mấy thành viên của nguyên lão hội hoàng tộc đang có mặt, trong lòng cười lạnh. Ai cũng có ý đồ riêng, không ai muốn làm chim đầu đàn, hy sinh bản thân để thành toàn cho người khác. Cho dù Cửu Khúc Tiên Thủy Bích Thanh Trận đã bị phá vỡ, trên thực tế cũng không ảnh hưởng đến đại cục. Dù sao những thủ đoạn như ma linh của Hạng Nam Minh có thể phát huy ra thực lực không kém gì đại tu sĩ, còn có cả Ma Huyết Hồn Y kia, không phải ai cũng có.
"Nếu nha đầu Khuynh Thành không sao, lão phu cũng yên tâm rồi. Cấm vệ phụ trách dọn dẹp uế khí gần Linh Vụ sơn vực, đừng làm mất mặt hoàng gia chúng ta." Minh Không nhị lão nhìn nhau, nói một câu đơn giản rồi hóa thành hai đạo lưu quang, biến mất ở chân trời. Đội cấm vệ do Hạng Vũ Trạch dẫn đầu vội vàng lĩnh mệnh.
Đại hán tay trần liếc nhìn Hạng Âm Sơn và Hạng Phi Hồng, cười khẩy vài tiếng, không nói gì, cũng bỏ đi.
Ma linh đã bị tiêu diệt, thân thức trên Ma Huyết Hồn Y đã bị Lục Tiểu Thiên cưỡng ép xóa bỏ, rơi vào tay hắn. Hạng Âm Sơn và Hạng Phi Hồng cũng không có dũng khí đối mặt với Thủy Linh Kiếm. Ở lại cũng chỉ chuốc lấy nhục nhã, bọn chúng hừ lạnh một tiếng rồi bỏ đi.
Hứa Tịnh hiển nhiên không ngờ mọi chuyện lại kết thúc như vậy, ánh mắt nhìn Lục Tiểu Thiên tràn đầy sự khâm phục: "Thật tốt quá, trải qua lần này, những kẻ trong nguyên lão hội có chủ ý với Khuynh Thành e rằng sẽ không dám đến nữa."
"Có lẽ vậy." Lục Tiểu Thiên đưa tay ra đánh ra mấy trận bàn, thêm vào đó là hai bộ trận kỳ, bao phủ lại xung quanh động phủ của Hạng Khuynh Thành. Tuy không thể so sánh với đại trận như Cửu Khúc Tiên Thủy Bích Thanh Trận, phòng ngự gần như bằng không, cũng không có công phạt chi thuật, nhưng lại có thể đóng vai trò cảnh báo. Bất cứ thứ tà ác nào đến gần, xuyên qua cấm chế, Lục Tiểu Thiên sẽ phát hiện ra ngay lập tức. Hiện tại, Hạng Khuynh Thành đột phá có lẽ còn cần một khoảng thời gian nữa, tuy thần thức của Lục Tiểu Thiên không yếu, nhưng hắn cũng lo lắng sẽ có sơ suất, thêm một lớp bảo vệ vẫn tốt hơn.
Tuy nhiên, kể từ khi ma linh bị diệt, Ma Huyết Hồn Y bị Lục Tiểu Thiên thu đi, không còn tà vật nào khác đến nữa. Lục Tiểu Thiên đoán không sai, ma linh, Ma Huyết Hồn Y là những thủ đoạn hiếm có trong số các đại tu sĩ. Cho dù có người khác có thủ đoạn tương tự, sau khi nhìn thấy kết cục của ma linh và Ma Huyết Hồn Y, bọn họ cũng không dám chắc rằng đối đầu với Lục Tiểu Thiên sẽ có kết quả khác.
Dù sao thì những thủ đoạn gián tiếp này không thể so với việc tự mình đến, thực lực phát huy ra khó tránh khỏi bị hạn chế một phần. Hơn nữa, sau khi chứng kiến Thủy linh kiếm trong tay Lục Tiểu Thiên, ngay cả một cường giả như Hạng Nam Minh cũng không dám nói có thể dễ dàng tiếp được, nếu đích thân đến đây, e rằng cũng sẽ phải chật vật. Muốn toàn mạng rời đi cũng không phải là chuyện dễ dàng.
ebookshop.vn