Chương 194: Bất ngờ
Chương 194: Bất ngờ
"Không thể để nó thoát ra khỏi trận, nếu không sau này muốn vây khốn được nó nữa sẽ rất phiền phức." Lục Tiểu Thiên vẻ mặt khẽ biến. Tuy rằng dựa vào Thất Tinh trận, vây giết một tu sĩ dưới Kim Đan kỳ tuyệt đối không thành vấn đề. Nhưng đầu Hỏa Giao này trước đó cũng là thất giai, là Kim Đan yêu thú, có thể đối thủ với tu sĩ Kim Đan kỳ như Đông Phương Nghi mà vẫn còn dư lực.
Lúc này tuy rằng sau khi chiến đấu với Đông Phương Nghi đã nguyên khí đại thương, thực lực tạm thời giáng xuống lực giai, tương đương với tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ. Nhưng dù sao trước đó vẫn là thất giai, nếu như nó dốc toàn lực, Lục Tiểu Thiên cũng không dám bảo chứng Thất Tinh trận còn có thể vây được nó hay không. Con Hỏa Giao này nếu công kich thêm vài lần như thế nữa, chỉ có thể quang mạc của Thất Tinh trận cũng sẽ bị nó đánh phá.
Chỉ là bảo hắn đi ngăn cản Hỏa Giao, khẳng định là không thể được. Hy vọng duy nhất là dựa vào Đông Phương Nghi rồi.
"Ta hiện tại thụ thương không nhẹ, nhiều nhất cũng chỉ có thể tiêu trừ một bộ phận công kích lực của Hỏa Giao, không để nó tùy ý phá trận. Ngoài ra ngươi phải khống chế tốt Thất Tinh trận, ta không thể bị chút ảnh hưởng nào, nếu không chỉ sợ sẽ không giúp được gì." Đông Phương Nghi vội vàng nói.
"Ngươi yên tâm, Thất Tinh trận do ta khống chế, nhất định sẽ không ảnh hưởng gì tới ngươi." Lục Tiểu Thiên gật đầu.
"Được!" Đông Phương Nghi khẽ bước ra, trường kiếm trong tay lần nữa bắn ra. Nơi Băng Hỏa Huyền Tâm Kiếm đi qua, kiếm khí của Thất Tinh trận đều nhường ra một con đường cho nó, để nàng có thể tùy ý khống chế phi kiếm. Băng Hỏa Huyền Tâm Kiếm khẽ ngân vang, nhất thời kiếm quang đại phóng, lần nữa bổ thẳng tới yêu đan của Hỏa Giao đang công kích quang mạc của Thất Tinh trận kia.
Băng Hỏa Huyền Tâm Kiếm lần nữa không địch lại, bị yêu đan của Hỏa Giao đánh văng đi. Bất quá ngăn ngủi giao đấu vừa rồi, uy lực yêu đan của Hỏa Giao cũng đã yếu đi gần một nửa. Lục Tiểu Thiên lập tức điều động kiếm khí dày đặc bên trong trận pháp công kích về phía yêu đan. Thất Tinh kiếm khí từ bốn phương tám hướng công kích tới, yêu đan của Hỏa Giao mỗi lần tiến lên một chút, tốc độ liền chậm lại mấy phần. Lúc đánh lên trên quang mạc của Thất Tinh trận, đã không còn lại bao nhiêu lực đạo, hoàn toàn nằm trong phạm vi có thể thừa nhận của Thất Tinh trận.
Mà lúc này, nhục thân của Hỏa Giao đã không nào chịu được nữa nổi kiếm khí mỗi thời mỗi khắc không ngừng công kích, thời gian càng lâu, kiếm khí càng thêm lăng lệ.
Hỏa Giao ở trong kiếm trận này chỉ chốc lát, mà cảm thấy còn đài hơn cả một năm.
Dưới sự phối hợp không ngừng của Lục Tiểu Thiên và Đông Phương Nghi, xoẹt một tiếng, hàng trăm hàng ngàn đạo kiếm khí không ngừng chém lên thân nó. Nơi bụng tương đối mềm yếu của Hỏa Giao cuối cùng cũng bị chém ra một vết thương nhỏ, nhưng kiếm khí khác giống như đã tìm được chỗ đột phá tốc độ chém tới không ngờ lại tăng thêm vài phần.
Hỏa Giao sợ hãi không thôi, đã không thể nào hoàn toàn khống chế yêu đan đi công kích quang mạc. Nó trong trận lăn lộn không ngừng, chỉ sợ những kiếm khí đó từ vết thương đi vào cơ thể. Chỉ là kiếm khí ở xung quanh căn bản quá nhiều, quá nhanh, lại cắt ra một vết thương nhỏ ở dưới bụng gần vị trí đuôi. Hỏa Giao phòng ngự có mạnh hơn nữa, lúc này kiếm khí đã được dung hợp cường hóa tới trình độ một kích đủ để diệt sát tu sĩ Trúc Cơ kỳ, cho dù là nó, cũng không thể nào chịu được quá lâu.
Đương nhiên, Thất Tinh trận càng kéo dài thần thức tiêu hao càng đáng sợ. Lục Tiểu Thiên một hơi nuốt vào hai viên Dưỡng Hồn Đan, sắt mặt vẫn tái nhợt không còn chút huyết sắc. Dùng kiếm trận tru sát con Hỏa Giao này, so với trước đó giết chết tên Nhạc Tùng của Thiên Trúc Giáo còn khó hơn không chỉ trăm lần. Nếu như Hỏa Giao ở thời kỳ toàn thịnh, sợ rằng còn không đợi được tới khi nó bị chém chết, bản thân Lục Tiểu Thiên đã tiêu hao thần thức quá độ mà vong mạng rồi.
Cũng may con Hỏa Giao này đã nguyên khí đại thương, hơn nữa còn có Đông Phương Nghi ở bên cạnh hiệp trợ, nếu không cũng đã bị nó phá trận rồi. Bất quá hiện tại, trong mắt Lục Tiểu Thiên lóe qua một tia lãnh ý, hàng ngàn hàng vạn đạo kiếm khí dọc theo vết thương trên thân Hỏa Giao mà tiến vào cơ thể nó.
Hỏa Giao lăn lộn trên không trung hét thảm không thôi. Máu tươi trên người nó không ngừng rơi xuống, trong chớp mắt vết thương từ nhỏ nhanh chóng biến lớn. Thân thể nặng nề của Hỏa Giao từ không trung rơi xuống. Một con tiểu Hỏa Giao to cỡ bàn tay từ bên trong thi thể đó kinh hoảng bỏ chạy. Nguyên thần của Lục Tiểu Thiên lúc này đã vô cùng suy yếu, bất quá vẫn kịp thu lấy nguyên thần tinh phách của con thất giai Hỏa Giao này, sau đó lại lấy ra một bình ngọc thu lấy máu tươi của Hỏa Giao. Toàn thân Hỏa Giao đều là bảo vật, càng huống chi là một con thất giai Hỏa Giao, thực lực vượt xa hắn. Nếu không phải do Đông Phương Nghi và nó chiến đấu đến lưỡng bại cầu thương, một tát của nó cũng đủ đập chết Lục Tiểu Thiên rồi. Máu của nó, nhục thân của nó đối với hắn mà nói đều vô cùng trân quý.
Trên mặt Đông Phương Nghi lóe qua tia thần sắc phức tạp, không ngờ tới cuối cùng Lục Tiểu Thiên thật sự giết chết được con Hỏa Giao này. Hơn nữa bản thân còn đang ở trong trận pháp của đối phương, nếu như đối phương có ý đồ xấu gì đó, chỉ sợ... Bất quá dựa theo ghi chép trên cổ tịch, tu sĩ Trúc Cơ kỳ sau khi sử dụng Thất Tinh trận, thực lực sẽ bị suy yếu trên pham vi lớn, thậm chí nghiêm trọng tới mức thần thức bị hao tận mà chết. Tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ trước mắt này tuy rằng vẫn còn năng lực hành động, nhưng có lẽ cũng đã là nỏ mạnh hết đà. Nghĩ tới điểm này Đông Phương Nghi cũng có chút yên tâm, vừa rồi nàng vì ngăn cản Hỏa Giao phá trận, lại lần nữa cùng Hỏa Giao giao thủ mười mấy lần, thực lực đã giảm xuống nghiêm trọng. Lúc này phỏng chừng chỉ có thực lực Trúc Cơ sơ kỳ, bất quá có lẽ đủ để ứng phó tên nam tử thanh niên trước mặt này rồi.
Thi thể của đầu Hỏa Giao này cũng khiến nàng rất động lòng, bất quá dù sao cũng do đối phương diệt sát, nên thôi cũng tùy hắn vậy. Nàng chỉ cần có được gốc Bích Viêm Tâm Liên bên trong ao nham tương kia là đủ rồi.
Lục Tiểu Thiên bắt đầu ngừng vận chuyển Thất Tinh trận. Trên thực tế khi hắn lo xử lý thi thể của Hỏa Giao nhưng cũng không hề buông lỏng cảnh giác với bạch y nữ tử này. Hắn không phải là đối thủ của nàng, nhưng nàng có chủ phó nguyên thần. Nếu như bạch y nữ tử thật sự muốn qua cầu rút ván, hắn cũng sẽ không hề do dự mà lần nữa khởi động Thất Tinh trận để diệt sát luôn nàng bên trong trận này.
Hai người đều có tâm tư của riêng mình, nhưng lại không hề chú ý tới mấy đạo kiếm khí còn sót lại lại phốc một tiếng, chém vỡ một cái bọc thoi tình nang* bên trong cơ thể Hỏa Giao. Long tính vốn dâm, tuy rằng con Hỏa Giao này còn chưa hoàn toàn hóa Long, nhưng cũng đã có chút đặc tính của Long rồi. Một trận sương mù tỏa ra nhanh chóng bảo phủ phạm vi xung quanh nhỏ hẹp bên trong hang động này.
*Thoi tình nang*: Theo truyền thuyết rồng có chín người con đều không ai giống ai, cũng chỉ vì bản tính dâm dục của nó, gặp ai cũng đè xuống.. , nguyên do là trong cơ thể nó có một túi nang, khi bị vỡ sẽ tràn ra sương mù, người hít phải sẽ kích thích sự ham muốn dục vọng của bản thân.
Lục Tiểu Thiên không hiểu chuyện gì cũng bị hít phải vài hơi, Đông Phương Nghi vội vàng không kịp phòng bị, cũng hít phải mấy hơi. Hô hấp lập tức trở nên dồn đạp, trong lòng thầm kêu bất hảo. Bất quá lại thầm nghĩ tới Lục Tiểu Thiên vừa rồi đã thoi động qua Thất Tinh trận một lần, có lẽ nguyên khí cũng đã đại thương. Bản thân có lẽ nên sớm chế trụ hắn, nếu không, nếu không, hậu quả đó Đông Phương Nghi cũng không dám tưởng tượng. Trên mặt nàng rất nhanh đã hiện lên vẻ hồng nhuận, một đôi mắt nhu mì như nước. Bất quá Đông Phương Nghi vẫn còn chưa triệt để hãm nhập vào trong đó liền nhanh chóng làm ra quyết định. Nàng lao người tới trước, hóa chưởng thành đao, đánh về phía phần cổ Lục Tiểu Thiên. Chỉ cần đánh ngất hắn, có lẽ sự tình cũng sẽ không quá xấu. Bất quá cũng chính vào lúc này, Lục Tiểu Thiên một mực vẫn đề phòng Đông Phương Nghi đột nhiên xoay người lại, bắt lấy cổ tay của nàng.
Đông Phương Nghi kinh hãi, Lục Tiểu Thiên không phải cũng thực lực đại giảm sao, vì sao lại còn có thể phản ứng nhanh như vậy? Nàng tự nhiên không biết Lục Tiểu Thiên đã tu luyện qua Liệt Thần Bí Thuật loại thượng cổ công pháp đã thất truyền rất lâu này. Tổn thương nghiêm trọng cũng chỉ có phó nguyên thần của Lục Tiểu Thiên, chủ nguyên thần thì vẫn bình yên vô sự không chút hao tổn nào.