Chương 230: Hổ Văn Yêu Quy
Chương 230: Hổ Văn Yêu Quy
"Được, sau khi giải quyết chuyện quan trọng kia trước, ta nhất định sẽ cùng Lữ lão đệ tìm ra và bắt lấy cái tên hung thủ đang tiềm phục kia!"
Vì để an ủi tâm tư của Lữ Điền Lâm, Hồ Thiên Sơn mới nói đến việc bắt kẻ tiềm phục. Nhưng trong mắt của lão, chỉ có Kim Đan đại đạo mới là việc trọng yếu, cho dù huynh muội Hồ Bân là thân thích của lão, cũng không đáng nhắc đến.
Ngược lại thì tên địch nhân trăm phương ngàn kế trà trộn vào bên trong đội ngũ này, không ngờ lại có thể tự do đi lại dưới mí mắt của bọn họ, hơn nữa còn có thể vô thanh vô tức giết chết Hồ Bân, lấy đi túi trữ vật của mấy người họ. Phần bản lĩnh này thật sự không thể coi thường, có lẽ là tu sĩ của môn phái nào đó cũng không chừng. Vì tránh đêm dài lắm mộng, sau khi có được chìa khóa của Hỗn Nguyên Đạo Tàng, lão lập tức sẽ chạy đi mở đạo tàng ra, nếu không đợi đám môn phái kia phản ứng lại, đừng nói là thịt, sợ rằng ngay cả canh cũng không có mà uống. Về phần báo thù cho những hậu bội đã chết kia, lão cũng tạm thời không hề nghĩ tới, chỉ là kẻ tiềm phục kia thủ đọan thật sự không đơn giản, sau này lão phải để ý thêm một chút mới được.
Dưới sự đích thân dẫn dắt của Lữ Điền Lâm và Hồ Thiên Sơn, số lượng tu sĩ Luyện Khí kỳ còn lại đều bị điều tới một hang động đầy đá và nước. Nơi đây sợ rằng là địa phương thấp nhất trong hang đá ngầm này, thủy triều rút đi, nhưng nơi đây vẫn còn một mực nước sâu tới mấy trượng. Dưới đáy nước có rải rác không ít linh thạch, còn có một số vỏ sò phát ra ánh sáng, hoặc là cá, tôm cua các loại. Bất quá càng có nhiều đám đê giai yêu quy, trên lưng có đường vân hổ vằn, trong miệng lòi ra hai cái răng nanh trông vô cùng hung hãn. Đám yêu quy này đang du lãng trong nước, thỉnh thoảng cảnh giác nhìn lượng lớn tu sĩ nhân tộc đang thâm nhập vào nơi này. Trước đó bọn họ đã phát sinh ra chiến đấu kịch liệt, mặt nước nổi lên không ít xác quy, còn có lượng lớn thi thể tu sĩ nhân tộc.
"Mẹ nó, khó trách lại tụ tập chúng ta đến đây, không ngờ lại phỉa xuống nước chiến đấu với Hổ Văn Yêu Quy này. Đám yêu quy này nhìn như giai vị không cao, nhưng trên người lại có một cái mai rùa, lại là ở trong nước, không dễ đối phó chút nào." Lữ Phong nhìn bầy yêu quy đen khịt ở dưới đáy nước, trong lòng không khỏi lạnh run.
"Có thể có biện pháp nào, hai mươi mấy vị tiền bối Trúc Cơ kỳ ở phía sau nhìn chằm chằm như hổ rình mồi, không phải là chúng ta có muốn xuống hay không." Lữ Huy trải qua sự việc trước đó ở sào huyệt của Hàn Mộng Chu sắc mặt vẫn còn vài phần khó coi, chiến đấu với bầy Hàn Mông chu thì vẫn còn đứng trên mặt đất. Hiện tại lại phải xuống nước chiến đấu với yêu thú, còn chưa động thủ, thực lực bản thân đã bị giảm đi vài phần. Nhìn đám thi thể trôi nổi trên vũng nước sâu mấy trượng này, tâm tình khó tránh khỏi không tốt.
"Đội một trăm người đứng phía trước, lập tức xuống nước. Toàn bộ thành viên của gia tộc cũng đều đối xử như nhau. Nếu như có người trì hoãn không đi, lập tức xử tử!" Một tu sĩ Trúc Cơ kỳ của Nghiêm gia sát khí bừng bừng nói.
Cho dù có không ít đệ tử chi thứ của gia tộc lúc này hối hận khi sinh ra trong gia tộc này, nhưng dưới sự bức bách của pháp khí trong tay tu sĩ Trúc Cơ kỳ, không có người nào dám làm trái lệnh, chỉ có thể lần lượt tiến vào trong vũng nước đã tràn đầy máu tanh. Nhiệt độ trong nước cũng không tính là thấp, với thể chất của tu tiên giả hoàn toàn có thể chịu được, nhưng sự lạnh giá của tử vong ở nơi này còn âm u hơn trong sào huyệt của Hàn Mông Chu mấy lần.
Đám tu sĩ nhân tộc vừa tiến vào trong nước, đám Hổ Văn Yêu Quy liền lập tức lao tới. Hổ Văn Yêu Quy trên mặt đất vô cùng chậm chạp nhưng dưới nước lại linh hoạt vô cùng không thua kém gì tu sĩ nhân tộc. Lại thêm quy giáp cứng rắn vô cùng, cho dù là cực phẩm linh khí, cũng không thể dễ dàng đánh vỡ. Ở trong nước, một con Hổ Văn Yêu Quy có thể so với mấy tên tu sĩ Luyện Khí kỳ. Cũng may vì tránh cho tu sĩ Luyện Khí kỳ toàn quân bị diệt, hai mươi mấy tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ còn lại cũng đều tự mình lấy ra pháp khí gia nhập vào vòng chiến. Với sự lợi hại của pháp khí, xé mở lớp vỏ phòng ngự cứng rắn của Hổ Văn Yêu Quy cũng không phải là không thể.
Bang bang. . . . . Linh khí trong tay Lục Tiểu Thiên, còn có đao kiếm của hai người huynh đệ Lữ Phong và Lữ Huy phân biệt chém lên trên lớp vỏ cứng rắn của Hổ Văn Yêu Quy đều bị văng ngược lại.
"Năng lực phòng ngự thật mạnh." Lữ Phong lấy làm kinh hãi, mắt thấy còn có hai con yêu quy hình thể tương đương con trước mặt đang lao tới, hai huynh đệ Lữ Phong và Lữ Huy thậm chí còn muốn co giò lên bỏ chạy.
Sưu sưu... Hổ Văn Yêu Quy phun ra mấy đạo thủy thứ, xuyên qua đùi của Lữ Huy, máu tươi nhuộm đỏ cả một mảng nước. Lúc này nước ở đây đã sớm đục ngầu, nếu như không vận dụng Linh Mục thuật, căn bản không thể nào chiến đấu với đám Hổ Văn Yêu Quy ở nơi này.
"Nhị đệ, lui lại!" Lữ Phong giật mình kêu lên.
"Người nào lui lại chết!" Tiếng Lữ Phong còn chưa dứt, tu sĩ Trúc Cơ kỳ ở phía sau dưới cơn thịnh nộ, đã liên tiếp chém hơn hai mươi tên tu sĩ Luyện Khí kỳ lui lên bờ. Bất kể là tán tu, hay là đê giai thành viên của tam đại gia tộc, lúc này đều bị bức tới không có đường lui. Lữ Phong vừa đỡ lấy Lữ Huy muốn lui lại lên bờ lúc này khuôn mặt cười khổ, một lần nữa giết trở lại.
"Chúng ta cẩn thận một chút, không cần phải liều lĩnh." Lục Tiểu Thiên ném ra hai hạt giống Thiết Kinh Thứ. Từ sau khi tiến vào Trúc Cơ kỳ, hắn cũng đã lâu chưa từng sử dụng. Bất quá bây giờ nếu đã ngụy trang, cũng vừa khéo có thể sử dụng đến.
Hai cây Thiết Kinh Thứ Đằng, cho dù là ở trong nước, cũng đồng dạng vô cùng cứng rắn. Dưới sự khống chế của Lục Tiểu Thiên, nó nhanh chóng biến lớn rồi cuốn lấy hai con Hổ Văn Yêu Quy đang lao tới. Hổ Văn Yêu Quy nhất thời phẫn nộ, vươn đầu ra muốn cắn đứt Thiết Kinh Thứ Đằng, nhưng lại bị gai nhọn trên đó đâm cho đau đớn không thôi. Lục Tiểu Thiên thừa dịp Hổ Văn Yêu Quy kêu lên đau đớn đồng thời một kiếm vung lên chém xuống đầu Hổ Văn Yêu Quy.
Hai huynh đệ Lữ Phong mừng rỡ, có sao học vậy bắt bước giải quyết một con còn lại. Sau đó ba người lại hợp lực chiến đấu với một con cuối cùng.
Nữ tu sĩ Trúc Cơ kỳ đang đốc thúc mọi người ánh mặt lạnh lùng quét về phía hai người Lữ Phong và Lữ Huy đang muốn lui về. Vô tình lại nhìn thấy Lục Tiểu Thiên và hai huynh đệ này hợp lực giải quyết hai con Hổ Văn Yêu Quy, rồi lại quấn lấy một con khác. Tuy rằng ba người hợp chiến một con, hơn nữa còn nhìn ra bọn họ cố ý vừa chiến vừa lui về phía đội ngũ phía sau. Bất quá nhìn thấy bọn họ cống hiến cũng không nhỏ so với những tu sĩ khác, nữ tu Trúc Cơ kỳ của Nghiêm gia cũng không hề quá gay gắt. Dù sao hai ba tên tu sĩ khác hợp lực ở trong nước cũng chỉ có thể quấn lấy một con Hổ Văn Yêu Quy, mà ba người Lục Tiểu Thiên đã giết chết hai con rồi.
Sau khi cảm nhận thấy ánh mắt của nữ tu Trúc Cơ kỳ phía sau dời đi chỗ khác, trong lòng Lục Tiểu Thiên cũng thở phào một hơi. Bất kể ra sao, bị người khác nhìn chằm chằm cũng không phải là một việc dễ chịu. Nếu như vị nữ tu Trúc Cơ kỳ chấp nhận hành động của bọn họ, mọi việc sau đó liền dễ dàng hơn nhiều.
"Rống!" Một tiếng rống to lớn khiến cho không ít tu sĩ Luyện Khí kỳ đứng gần một chút thần trí mơ hồ. Một con Hổ Văn Yêu Quy to lớn như một tòa núi nhỏ từ dưới nước đứng dậy, gợn sóng chấn động đẩy dạt đê giai tu sĩ và yêu quy qua một bên.
Mí mắt Lục Tiểu Thiên nhíu chặt. Khí thế này không hề yếu hơn tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ. Trách không được tam đại gia chủ còn muốn bọn họ phải làm pháo hôi. Bất quá rất nhanh Lục Tiểu Thiên lại thở phào nhẹ nhõm, lực chú ý của đám tu sĩ Trúc Cơ kỳ này đã dời đi. Khả năng hắn bạo lộ thân thế càng thấp hơn nhiều. Sau khi thu lấy túi trữ vật của mấy người khác, Lục Tiểu Thiên mới ngẫm lại cũng cảm thấy có chút không ổn. Bất quá sự việc cũng không còn cách nào, cho dù là trả túi trữ vật về chỗ cũ, nhưng bên trong lại trống rỗng, một cọng lông cũng không có, người khác cũng sẽ nảy sinh nghi ngờ. Hiện tại xem ra, ba đại gia chủ Hồ, Nghiêm, Gia đã quyết tâm bỏ mặc hết thảy, được ăn cả ngã về không, có lẽ là đã tìm được đồ vật mà họ muốn rồi, khoảng cách với Hỗn Nguyên Đạo Tàng lại gần thêm một bước.