Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 265 - Chương 265: Đắc Thủ

Chương 265: Đắc thủ Chương 265: Đắc thủ

Nguồn cơn sợ hãi từ không biết do đâu đến sau khi biết rõ yêu thú ẩn tàng chính là Yêu Hải Đảm, tuy rằng không ít người sắc mặt vẫn tái nhợt, nhưng sắc mặt cũng đã bình tĩnh hơn một chút. Tuy rằng biết được yêu thú là Yêu Hải Đảm, nhưng chân chính đối mặt cũng không hề dễ dàng, ngay cả Đà lão đại cũng vô cùng tốn sức mới có thể ngăn chặn được một con.

Con Yêu Hải Đảm bị Yêu Nguyệt dùng lưới vây lấy bởi vì sự trói buộc của tấm lưới mà hiện ra nguyên hình, bị mấy người Đào Phong, Tông Thịnh vây công một hồi. Yêu Hải Đảm trưởng thành thực lực cũng tương đương với một số tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ, lại cộng thêm bản lĩnh xuất quỷ nhập thần. Nếu không thể ép cho nó hiện nguyên hình, tự nhiên là vô cùng đáng sợ, nhưng lúc này dưới sự liên thủ vây công của rất nhiều tu sĩ, nó cũng không chống đỡ được bao lâu, bị vây giết tới chỉ còn lại một hơi liền bị thước ảnh Minh Phong Thước của Đào Phong xuyên thủng thân thể, mất mạng tại chỗ.

Yêu Hải Đảm trước khi chết giãy giụa bắn ra lượng lớn gai nhọn cũng vô cùng đáng sợ, chỉ là phần lớn đều bị Hoả Giao lân giáp của Lục Tiểu Thiên ngăn cản, không hề tạo thành lực sát thương quá lớn, ngoại trừ chân của Tông Thanh bị trúng phải một gai ra, cũng không còn tổn thất nào.

Tương đối mà nói, tình cảnh của Đà Lĩnh Bát Quái lại khó khăn hơn không ít, con Yêu Hải Đảm bị thương trước đó lại lần nữa ẩn thân.

Mọi người vừa mới thở phào nhẹ nhõm, sóng ngầm lần nữa cuồn cuộn trong nước.

"Đừng buông lỏng, còn có Yêu Hải Đảm, hơn nữa số lượng còn nhiều hơn lúc nãy." Lục Tiểu Thiên trầm giọng nhắc nhở.

"Cái gì? Số lượng Yêu Hải Đảm càng nhiều hơn." Mọi người lập tức sắc mặt căng thẳng, vừa rồi thật vất vả mới giết được một con, không nghĩ tới lại tới càng nhiều hơn nữa, rõ ràng là hai con vừa rồi có thể đã xông đến quá nhanh mà thôi. Trên thực tế chiến đấu với Yêu Hải Đảm vừa rồi tới khi kết thúc chỉ là chớp mắt công phu mà thôi. Nếu như không phải có cái bao cát như Lục Tiểu Thiên cũng như khả năng nhận biết vị trí Yêu Hải Đảm của hắn, mọi người cũng không còn ý nghĩ muốn tiếp tục chiến đấu nữa. Đừng nói là số lượng càng nhiều, cho dù chỉ là hai con, bọn họ cũng không chịu nổi. Hai người Đào Tĩnh và Tông Thanh cũng đã thụ thương, vẻ khiếp sợ trong mắt rất rõ ràng, nhìn qua là biết rất muốn mau chóng rời khỏi đáy hồ này, bảo vật có tốt hơn đi nữa, cũng phải có mạng đi lấy mới được.

Sưu sưu... Mấy chục cái gai nhọn bắn tới, cho dù là đám người Đào Phong và Tông Thịnh cũng không tự chủ mà tránh ở sau lưng Lục Tiểu Thiên. Đối với điều này Lục Tiểu Thiên cũng không hề để ý, ai kêu hắn có Hoả Giao lân giáp, thừa dịp khi mọi người còn kinh hoảng, Lục Tiểu Thiên tế ra Khôi Lôi ngô công đã phủ bụi lâu nay. Trước đó một mực bởi vì không còn linh thạch, hơn nữa đối mặt với những pho tượng đá kia căn bản không có tác dụng quá lớn, nên Lục Tiểu Thiên vẫn luôn cất giữ.

Cho đến khi giết chết tên thanh niên cao gầy của Đà Linh Bát Quái, sau khi có được thượng phẩm linh thạch trong túi trữ vật của gã, mới có thể lần nữa sử dụng khôi lỗi này. Đối với những gai nhọn trên thân Yêu Hải Đảm hơ tí là lấy mạng người này, Ngô Công khôi lỗi hình thể to lớn, có trúng phải mấy gai nhọn đó cũng không sao. Hơn nữa lúc này có lẽ Yêu Hải Đảm đều bị bọn họ hấp dẫn tới đây, Ngô Công khôi lỗi này vừa khéo có thể tận dụng. Dù sao với thực lực của hắn hiện tại, Ngô Công khôi lỗi đã không còn trợ giúp quá lớn. Nếu như có thể đạt được viên bát giai Kim hệ yêu đan đó, hoặc là Xích Trúc San Hô, chắc chắn là vô cùng đáng giá, cho dù khôi lỗi bị huỷ, đối với Lục Tiểu Thiên mà nói, cũng không phải không thể chấp nhận.

Ngô Công khôi lỗi ở trong nước vô cùng linh hoạt, ở dưới đáy hồ xoay một vòng lớn, tránh qua khỏi phương hướng công kích của Yêu Hải Đảm, động tác nhanh chóng lao về phía mười mấy cây Xích Trúc San Hô kia.

"Hai con Yêu Hải Đảm, một trước mặt một sau lưng!" Lục Tiểu Thiên trầm giọng quát lên. Những con Yêu Hải Đảm này có thể đạt tới thực lực như vậy, cũng đã có được linh trí nhất định, biết được công kích cùng một chỗ không có hiệu quá quá lớn, vì thế liền tách ra công kích.

"Lục, Lục huynh, ngươi làm sao có thể cảm ứng được vị trí Yêu Hải Đảm?" Lúc này Tông Thịnh cũng tim lạnh chân run mà hỏi. Y cũng đã không còn hơi đâu đi để ý tới việc trên người Lục Tiểu Thiên còn có một con Ngô Công khôi lỗi có thể so với tu sĩ Trúc Cơ kỳ.

"Chỉ có thể cảm ứng được một vị trí mơ hồ, tốc độ di chuyển của Yêu Hải Đảm quá nhanh, các ngươi tự mình cẩn thận một chút." Lục Tiểu Thiên tự nhiên sẽ không nói với đối phương việc mình có Dung Thuỷ Châu. Chỉ có thể vào lúc Yêu Hải Đảm dừng lại, đại khái định công kích liền hơi nhắc nhở họ một chút đã là tận tình tận nghĩa rồi, dù sao song phương không hề có giao tình quá nhiều, về phần có thể ứng phó được hay không, thì phải xem vận khí của mỗi người rồi.

Lạc Thanh vô cùng thành thật ẩn tránh ở sau lưng Lục Tiểu Thiên, nàng chưa từng cảm thấy một bóng lưng nào lại cao lớn vững chắc như vậy, tựa hồ có thể ngăn cản hết thảy gió mưa cho nàng. Chỉ là cái bóng lưng này lại quá thần bí, cho dù là khoảng cách gần như thế, cũng giống như có từng tầng màn che bí ẩn, nàng cảm thấy bản thân trước này chưa hề thực sự chân chính hiểu rõ được Lục Tiểu Thiên.

"Tung lưới!"

Xoẹt, đầu Yêu Hải Đảm bị mắc lại phẫn nộ không thôi, nhưng cho dù có giận dữ đi nữa, khi ẩn thân của nó đã bị phá, liền lập tức chịu phải công kích đồng thời của mấy tên tu sĩ nhân tộc.

A! Đào Tĩnh ở phía sau kêu lên thảm thiết, bị một cây gai nhọn xuyên qua đầu, mất mạng tại chỗ!

"Ngũ muội!" Đào Phong giận dữ không thôi, ra sức công kích những nơi có dị động trước mắt. Y có kiện đan nguyên pháp khí Minh Phong Thước nên nhất thời vẫn còn có thể chống đỡ được. Ngoài ra ở bên cạnh, Tông Thanh thực lực hơi thấp hơn cũng lần nữa bị hai cây gai nhọn đâm trúng. Vốn là tổ đội chín người, cộng thêm thương binh như Tông Thanh, lúc này cũng chỉ còn lại sáu người. Bản thân Tông Thanh cũng nhờ có một con yêu thú Trúc Cơ kỳ giúp đỡ ngăn cản một kích tất sát của Yêu Hải Đảm, mới may mắn lượm lại được một mạng. Nhưng yêu thú mà y nuôi dưỡng tới hiện tại đã chết, một thân bản sự chỉ còn lại một nửa.

Cũng may là Lục Tiểu Thiên lại bắt lại được một con, mọi người đồng tâm hiệp lực phát ra lực công kích mạnh nhất, đặc biêt là Minh Phong Thước của Đào Phong và kiếm thuật kinh người của Lạc Thanh, trong nháy mắt công phu liền giết chết con Yêu Hải Đảm bị vây trong tấm lưới đó.

So với bên này, đám Đà Lĩnh Bát Quái tựa hồ gặp phải một trận đồ sát. Tình hình bên đó càng tệ hơn, đồng dạng là đối mặt với công kích của hai con Yêu Hải Đảm, thực lực mạnh nhất là Đà lão đại cũng chỉ có thể miễn cưỡng ứng phó một con trong đó, mà mấy người khác, tuy rằng cũng có thể mơ hồ cảm ứng được vị trí của Yêu Hải Đảm, nhưng bọn họ vô lực có thể ngăn cản mấy chục cái gai nhọn cùng lúc, trong chốc lát liền chết đi ba người, chỉ còn lại Đà lão đại và nữ tử loã lồ kia, còn có tên người lùn đó, ngay cả con Thanh Giải phòng ngự mạnh mẽ kia, lúc này cũng đã trọng thương không dậy nổi, đã hoàn toàn mất đi tác dụng.

Con Yêu Hải Đảm còn lại có lẽ do nhìn thấy hai cái chết thảm của đồng loại nên vô cùng e ngại, không ngờ lại quay đầu nhanh chóng lao về phía những người còn lại của Đà Lĩnh Bát Quái.

"Con Yêu Hải Đảm đó rời đi rồi! Chúng ta đi đoạt bảo vật thôi, đi!" Lục Tiểu Thiên thấp giọng khẽ quát.

Mấy người Đào Phong sắc mặt đại hỉ, không chút nghĩ ngợi liền lập tức chạy về phía mấy cây Xích Trúc San Hô kia. Một hơi có năm con Yêu Hải Đảm rời khỏi sào huyệt, Ngô Công khôi lỗi không hề gặp phải lực cản nào, liền thuận lợi thu lấy viên bát giai Kim hệ yêu đan kia, ngoài ra sao một hồi bận rộn, cũng đã đào ra được một nửa cây Xích Trúc San Hồ có thân hình vừa phải.

Lục Tiểu Thiên sắc mặt vui mừng, trực tiếp lấy ra Sí Viêm Ly Hỏa kiếm đào tới tận gốc rễ của cây Xích Trúc San Hô đó, thu vào trong kết giới, đồng thời cũng đưa tay bắt lấy viên bát giai yêu đan kia.

"Lục huynh, yêu đan giao cho ta bảo quan được không? Ta biết thuật tinh luyện đan nguyên." Tông Thịnh ánh mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm viên bát giai yêu đan đó. Sau khi liếc mắt với Đào Phong, môn phái hai người bọn họ đã tổn thất thảm trọng, mà Lạc Thanh rõ ràng là đi cùng phe với Lục Tiểu Thiên, trước mắt hai người bọn họ cũng chỉ có thể liên hợp lại với nhau, mới còn có thể có quyền lên tiếng.
Bình Luận (0)
Comment