Chương 268: Thể phách kinh người
Chương 268: Thể phách kinh người
Cơ Nguyệt vốn nhìn thấy Lục Tiểu Thiên chỉ là một tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ, trong lòng liền yên tâm, ba người tranh đoạt lại biến thành giữa nàng và Lang Khiếu mà thôi.
"Năm viên Ngưng Kim đan, ta muốn hai viên, ngoại trừ Ngưng Kim đan ra, những đan dược khác ai nhanh tay thì được, nếu như muốn đánh một trận, ta lúc nào cũng phụng bồi." Lục Tiểu Thiên trực tiếp gọi ra Ngô Công khôi lỗi, dùng phó nguyên thần thao túng Ngô Công khôi lỗi thu thập đan dược.
"Trò cười, năm viên Ngưng Kim đan ngươi lại muốn hai viên, ngươi tưởng rằng ngươi... "Cơ Nguyệt cười lạnh, đang muốn phản bác, nhưng nhìn thấy Lục Tiểu Thiên đã lấy ra đan nguyên Hoả Giao tiễn giương cung cài tên, từ trên bộ cung tiễn này truyền đến khí thế kinh người. Lời còn chưa nói xong, ả liền cảm thấy như có người đang bóp nghẹn cổ họng mình vậy.
Nhưng Cơ Nguyệt vẫn cười gượng nói: "Cho dù trên tay ngươi có bộ cung tiễn vô cùng lợi hại, nhưng với sức một mình ngươi, muốn từ trong tay hai cường giả chúng ta đạt được chỗ tốt lớn nhất, không khỏi có chút quá mức đi thôi."
Lục Tiểu Thiên thần sắc lạnh lùng, nơi hắn muốn đến chính là Công Pháp điện. Lúc này hắn chỉ muốn lấy đi phần đan dược của mình, rồi lại quay người rời đi. Nếu như trì hoãn ở nơi này quá lâu, sợ rằng những nơi khác sớm sẽ bị người ta đào rỗng. Lúc đó muốn tìm tung tích của Hỗn Nguyên Kinh, sợ rằng không phải là chuyện dễ dàng.
"Ta còn có việc quan trọng, nên lấy trước hai viên Ngưng Kim đan. Nếu như các ngươi ai muốn đánh một trận, có thể động thủ thử xem."
Nói xong, Lục Tiểu Thiên khống chế Ngô Công khôi lỗi lấy đi Hồi Thiên đan và Chức Kim đan bên trên kệ linh mộc, sau đó lại bò tới Ngưng Kim đan trân quý nhất trên bàn đá ở giữa thạch điện này. Lấy Hồi Thiên đan dĩ nhiên không phải vì nó trân quý nhất, bản thân hắn cũng có, mà vì Hồi Thiên đan có thể trong thời gian cực ngắn giúp cho tu sĩ Trúc Cơ kỳ hồi phục toàn bộ pháp lực. Một khi để những tu sĩ đối địch đạt được, đối với hắn mà nói, cũng là một loại phiền phứt không nhỏ. Về phần Chức Kim đan, lại ở bên cạnh Hồi Thiên đan, chỉ là thuận tay lấy luôn mà thôi.
Sau khi thu lấy hai loại đan dược này, Ngô Công khôi lỗi nhanh chóng lao tới vị trí của Ngưng Kim đan.
Lang Khiếu con ngươi co rút lại, y tuy rằng có chút kiêng kỵ Lục Tiểu Thiên, nhưng trên thực tế vừa rồi cũng đang suy nghĩ được mất trong đó. Lúc trước Lục Tiểu Thiên tiến vào trong khu bão cát vàng cuồn cuộn kia, như ra vào chốn không người. Lang Khiếu xác thực cũng kinh ngạc không thôi. Bất quá sau đó Lang Khiếu và đám người Ôn Phủ, Lâm Hồng cũng ngoài ý muốn biết được diệu dụng của thuỷ tinh lăng trụ bên trong cơ thể tượng đá, Lang Khiếu liền hoài nghi trước đó Lục Tiểu Thiên cũng đã sử dụng qua loại thuỷ tinh lăng trụ này. Mà bộ đan nguyên Hoả Giao tiễn đó lực sát thương quả thực phi phàm, cho dù là y, cũng khó có thể ngăn cản một kích toàn lực của nó. Chỉ là trong thạch điện này, y có thể linh hoạt né tránh, đan nguyên Hoả Giao tiễn muốn khoá chặt lấy y, cũng không phải là chuyện dễ dàng. Nếu như đan nguyên Hoả Giao tiễn không phải phát huy ra tác dụng nên có, trong mắt Lang Khiếu liền loé qua một tia sát cơ. Bất kể như thế nào, vì Ngưng Kim đan cũng phải liều một phen. Lại nói, ai biết chắc Lục Tiểu Thiên sẽ chỉ lấy hai viên, hay là thuận tay lấy luôn những viên còn lại. Cơ hội kết đan đang ở trước mắt, tự nhiên không thể ký thác hy vọng trên một câu nói của Lục Tiểu Thiên này, chắc hẳn ả Cơ Nguyệt của Huyền Nữ Môn này cũng suy nghĩ như vậy.
"Khanh khách, một tiểu tử Trúc Cơ trung kỳ, cũng muốn có được Ngưng Kim đan, cũng không sợ người khác chê cười sao." Sau khi sắc mặt Cơ Nguyệt biến hoá, tay trái vung lên, một mảng lông trắng từ không trung rơi xuống, ả bước đi nhẹ nhàng, bóng người mong lung bên trong mảng lông trắng này, mắt thường rất khó phân biệt.
"Cơ hội tốt!" Lang Khiếu sắc mặt vui mừng, đột nhiên lao mạnh tới, đồng thời lấy ra Lang Đầu Côn của mình, tấn công tới trước.
Muốn dùng một chiêu này để che mặt ta sao, thật sự là người si nói mộng. Phó nguyên thần khống chế Ngô Công khôi lỗi nhanh chóng lui lại. Ngô Công khôi lỗi chỉ tương đương với một tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ, sự lợi hại của Lang Khiếu hắn đã chứng kiến qua. Ngô Công khôi lỗi không thể nào chịu nổi một côn của y, về phía nữ tử kia, khí thế cũng cực kỳ sắc bén, đồng dạng là một cao thủ Trúc Cơ hậu kỳ.
Ngô Công khôi lỗi nhanh chóng lui lại, tiếp tục đi thu lấy những đan dược khác trong đại điện. Lục Tiểu Thiên khẽ quát lên, thu lại Hoả Giao cung tiễn, thân hình như bôn lôi nhanh chóng phóng tới vị trí trung ương có Ngưng Kim đan kia.
"Tìm chết!" Lực chú ý chủ yếu của Lang Khiếu là trên người Lục Tiểu Thiên, dù sao bộ cung tiễn đó là thứ có thể uy hiếp tới tính mạng của y. Nhưng Lục Tiểu Thiên hiện tại không ngờ lại không dùng đến, ngược lại còn cả người lao tới. Trong mắt của Lang Khiếu, việc này không khác biệt gì với việc lao đầu vào chỗ chết. Cho dù cùng là tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ, nhưng dám cận thân chiến đấu với y, cảnh ngộ sẽ vô cùng thê thảm. Nguyệt Cơ của Huyền Nữ Môn kia đồng dạng cũng như vậy, Thiên Lang Tông chính là sở tưởng cận thân chiến đấu vô cùng hung tán. Đã không còn bộ cung tiễn đáng sợ kia, hai người này dù có liên thủ, cũng chưa chắc có thể ngăn cản được y.
Lang Khiếu hai tay cầm lấy Lang Đầu Côn dùng sức quét tới, phạm vi công kích đồng thời bao phủ cả hai người Cơ Nguyệt và Lục Tiểu Thiên. Nếu muốn bảo mệnh thì hai người họ phải thoát ly khỏi phạm vi công kích của Lang Đầu Côn. Nếu mà như vậy, y liền có thể thong dong đoạt đi Ngưng Kim đan. Đương nhiên, đối phương nếu như không thức thời, y vẫn như cũ đánh chết bọn họ đồng dạng cũng đạt được mục đích. Đối với bộ cung tiễn của Lục Tiểu Thiên, Lang Khiếu cũng cực kỳ thèm muốn.
"Đáng chết!" Cơ Nguyệt thầm mắng một tiếng, tên gia hoả Thiên Lang Tông này thật là hung hãn. Ả dù sao cũng kém hơn đối phương một bậc, sợ rằng chỉ có thể liên thủ với tên tiểu gia hoả Trúc Cơ trung kỳ này mới có thể đối kháng được người này. Chỉ đáng tiếc tên ngốc đó lại từ bỏ sở trường của bản thân mà lao cả người tới, hiện tại muốn thoát khỏi công kích của tên Lang Khiếu này cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Cơ Nguyệt lấy ra một cái Hàn Băng Phiến toàn thân óng ánh vung lên, phía trước liền xuất hiện một bức tường bằng băng, ngăn lại côn ảnh như núi của Lang Đầu Côn kia. Trong lòng thầm kêu đáng tiếc đồng thời cũng đang suy nghĩ tiếp theo nên làm thế nào cho phải. Sớm biết như vậy, trước đó không nên quyết định như vậy, hiện tại thì tốt rồi, tên tiểu tử kia vừa chết, dựa vào một mình ả đối đầu với tên Lang Khiếu này không khỏi rơi xuống hạ phong.
Chỉ là khiến Cơ Nguyệt kinh ngạc chính là Lục Tiểu Thiên không hề lui lại, tựa hồ không hề cảm nhận được nguy cơ đang tới gần. Kẻ này lẽ nào đã bị điên rồi sao, hay là nói hắn vẫn còn có thủ đoạn khác?
Thế Côn trầm trọng như núi, Lục Tiểu Thiên khoé miệng nhếch lên, lấy ra Sí Viêm Ly Hỏa kiếm, cũng không hề thôi động pháp lực, chỉ đơn giản sử dụng lực lượng nhục thân, một kiếm bạo ngược quét ngang qua.
Đang! Kiếm côn va chạm nhau, hai cổ lực lượng dị thường hung tàn đụng vào nhau, nhấc lên một cơn phong bạo kinh khủng.
Gương mặt Lang Khiếu lộ ra vẻ khó tin, hai người ngạnh kháng một kích với nhau nhưng đối phương lại không hề ảnh hưởng chút nào, mà ngược lại y phải lùi về sau mấy trượng.
"Làm sao có thể!" Không chỉ là Lang Khiếu, ngay cả Cơ Nguyệt cũng há hốc mồm. Từ khí tức pháp lực ba động trên người đối phương mà nói, rõ ràng chỉ là một tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ, mà lại có thể mạnh mẽ áp chế tên tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ của Thiên Lang Tông một bậc, một kiếm liền bức lui tên Lang Khiếu kia.
"Cùng liên thủ bắt lấy kẻ này!" Sau khi thất kinh, đôi mắt phượng đầy sắc bén khẽ híp lại, hét lớn, Huyền Phiến trong tay vung lên mạnh mẽ, hơn mười cái băng thứ bắn về phía đầu Lục Tiểu Thiên.
Cơ hội kết đan đang ở trước mặt, cho dù địch nhân có mạnh hơn nữa cũng phải liều mạng, tất cả đều đáng giá. Lang Khiếu hét lớn, Lang Đầu Côn phát ra từng hồi Sói tru, vô cùng thê lương, lần nữa nện về phía Lục Tiểu Thiên.