Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 269 - Chương 269: Tranh Đoạt

Chương 269: Tranh đoạt Chương 269: Tranh đoạt

Cơ Nguyệt và Lang Khiếu đều là cường giả Trúc Cơ hậu kỳ, chiến lực vượt xa Trúc Cơ hậu kỳ bình thường, một kích liên thủ của hai người mang theo sức mạnh huỷ diệt, bất kỳ người nào cũng không dám xem nhẹ.

Trong mắt Lục Tiểu Thiên loé qua tia mỉa mai, vươn tay lấy hết năm viên Ngưng Kim đan trong bình. Trước đó hắn đã đề xuất giao dịch mà bọn họ không đồng ý, thế thì cái gì cũng không lưu lại nữa. Lục Tiểu Thiên không hề quan tâm tới mười cái băng thứ trông uy thế kinh người của Cơ Nguyệt, lần nữa dùng lực lượng tuyệt đối đánh lui Lang Khiếu. Từ sau khi hắn đạt tới lục giai thể tu, không chỉ năng lực phòng ngự của nhục thân tăng mạnh, mà lực lượng cũng tăng lên một mức độ kinh khủng. Tu sĩ thể tu muốn đề thăng đều phải trải qua thiên chuỳ bách luyện. Hắn ở trong thạch động kia đã khổ chiến vô số, gần cả ngàn lần với số lượng tượng đá bất tận. Số lần tiếp cận tử vong không phải ít, hao phí lượng lớn linh thạch, còn có những thuỷ tinh lăng tụ bên trong cơ thể tượng đá đó. Bỏ ra càng nhiều, thu hoạch càng lớn, nỗ lực của tu sĩ luyện thế gian nan gấp nhiều lần tu sĩ bình thường. Trong loại ma luyện và chiến đấu tàn khốc như vậy, lực lượng nhục thân của Lục Tiểu Thiên đã thăng tiến tới trình độ vượt xa pháp lực của tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ bình thường gấp mấy lần.

Một cỗ lực lượng khổng lồ không thể kháng cự từ trên Lang Đầu Côn truyền đến, sắc mặt Lang Khiếu biến đổi, lực phản chấn trên đó so với đòn trước đó còn mạnh hơn gấp bội. Lang Đầu Côn do Hắc Ma tinh thạch tạo thành dưới loại lực lượng khổng lồ này, không ngờ lại cong lên. Thân thể Lang Khiếu bạo lui, cổ họng ngòn ngọt, phun ra một ngụm máu tươi. Một kiếm chém ra từ Sí Viêm Ly Hỏa kiếm của Lục Tiểu Thiên sản sinh ra lực phản chấn cường đại khiến y khó có thể chịu nổi, cũng may còn có một người bên cạnh hỗ trợ. Nếu không chỉ bằng thực lực của một mình y, ở trước mặt tên tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ này, bản thân y không thể nào chống đỡ nổi. Nhìn thấy mấy cái băng thứ đang bắn về phía Lục Tiểu Thiên, trong lòng Lang Khiếu thoáng có chút yên tâm.

Nhưng rất nhanh, trong lòng Lang Khiếu đã xuất hiện nỗi sợ không thôi, đám băng thứ đòi mạng đó càng ngày càng gần, nhưng Lục Tiểu Thiên không hề có chút ý tứ phòng ngự nào, ngược lại giống như là muốn liều mạng đồng quy vu tận lao tới chỗ y.

Trên mặt Lang Khiếu rốt cuộc đã hiện ra vẻ e ngại, Lục Tiểu Thiên không ngờ lại muốn cùng y đồng quy vu tận, lẽ nào không sợ sẽ tiện nghi cho một mình Cơ Nguyệt kia sao? Lại hoặc là hắn còn có thủ đoạn tự bảo vệ nào khác?

Trong lòng Lang Khiếu loé qua hàng loạt suy nghĩ, nhưng bất quá thái độ Lục Tiểu Thiên như thế nào, hắn cũng không thể nào tuỳ ý để những băng thứ đó bắn lên người mình mới phải.

"Là ngươi bức ta!" Mặt Lang Khiếu lộ ra vẻ dữ tợn, trong miệng phát ra một tiếng rống không hề giống với tiếng người, mà là tiếng Sói tru. Đồng thời khi tiếng Sói tru vang lên, một hư ảnh Hắc Lang khổng lồ xuất hiện phía sau lưng Lang Khiếu, tàn khốc và cao ngạo, có sự lạnh lẽo coi trời bằng vung.

"Lang Đồ Đằng!" Cơ Nguyệt giống như là gặp quỷ, thân hình bạo lui, thậm chí cũng không quản Lục Tiểu Thiên đã lấy đi năm viên Ngưng Kim đan kia, đồ vật có tốt hơn nữa nhưng cũng phải có mạng mới hưởng được.

"Ngao ô.... quần lang bá hổ!" Trong miệng Lang Khiếu phát ra tiếng sói tru thê lương. Hư ảnh hắc lang đó cao hơn mười trượng, nhảy vọt tới trước, hoá thành thành đàn sói mấy trăm con, từ bốn phương tám hướng lao tới chỗ Lục Tiểu Thiên. Ngay cả Cơ Nguyệt vừa rời đi không lâu cũng bị vạ lây, bị mấy chục con sói đen không sợ chết vây công, về phần mấy chục đạo băng thứ bị khí thế của hư ảnh to lớn kia xung kích, tựa hồ gặp phải cản trở vô hình, vô lực rơi xuống mặt đất. Cơ Nguyệt thi triển tất cả thủ đoạn, Huyền Băng Phiến trong tay liên tiếp vung lên, giết chết mấy chục con hắc lang, khí tức thoáng có chút hoảng loạn, lui ra khỏi vòng chiến, lòng vẫn còn sợ hãi nhìn chằm chằm Lục Tiểu Thiên đang bị bao vây giữa bầy sói kia.

"Lang Đồ Đằng?" Lục Tiểu Thiên cũng có chút kinh ngạc, trước đó hư ảnh hắc lang kia xác thực cũng gây cho hắn một cảm giác uy hiếp, áp lực lớn hơn gấp bội những gì mà Lang Khiếu thi triển trước đó. Nhưng sự lợi hại của bầy sói này không hề chỉ là thuật vây công mà thôi, tựa hồ không gian phụ cận nơi này cũng bị ảnh hưởng. Linh khí ba động xung quanh tựa hồ gặp phải cấm cố, cho dù là hắn cũng không thể nào cảm nhận được linh khí ba động ở xung quanh. Điều này vô cùng bất lợi với tu sĩ khí đấu pháp, tựa hồ mảnh không gian đều đã biến thành không gian của bầy sói, cái tồn tại duy nhất chính là khí tức hung tàn, tuyên cổ bạo ngược của bầy sói.

Ầm! Ầm! Ầm!

Đối mặt với bầy hắc lang từ bốn phía không ngừng lao tới, Lục Tiểu Thiên liên tiếp chém ra Sí Viêm Ly Hỏa kiếm.

Ngao ngao... Hắc lang bị Sí Viêm Ly Hỏa kiếm chém trúng liền hoá thành một ngọn khói đen, bị hư ảnh hắc lang khổng lồ kia hút vào trong miệng.

Trong chốc lát, liền có gần trăm đầu hắc lang bị Lục Tiểu Thiên giết chết, chỉ là hơn hai trăm con hắc lang còn lại vẫn không hề sợ chết, không ngừng liên tục lao tới, há miệng lộ ra răng nanh sắc bén muốn cắn chết hắn cho bằng được. Tốc độ của bọn chúng quá nhanh, với thực lực của Lục Tiểu Thiên lúc này cũng có chút ứng phó không xuể. Khi đã giết hơn hai trăm con hắc lang, động tác của Lục Tiểu Thiên cũng có chút mệt mỏi, bị một con hắc lang nhào lên người cắn loạn. Những con hắc lang này giống như là thực chất, miệng cắn lên trên Hoả Giao lân giáp làm phát ra âm thanh bén nhọn. Hắc y bên ngoài của Lục Tiểu Thiên đã bị xé nát, lộ ra Hoả Giao lân giáp bên trong với ánh sáng đỏ lập loè.

Lục Tiểu Thiên hít sâu một hơi một kiếm chém chết mấy con hắc lang, sau đó lại tiếp tục một trận chém giết gần như vô tận. Sau nửa chén trà công phu, hơn một trăm con hắc lang còn lại cuối cùng cũng bị chém giết hầu như không còn.

Cơ Nguyệt nhìn thấy từ đầu tới cuối đừng nghẹn họng trân tối, không nghĩ tới trên người Lục Tiểu Thiên còn có một kiện cực phẩm phòng ngự pháp khí như vậy. Bản thân công kích của hắn đã lợi hại như vậy, công kích của đám hắc lăng này không hề thua gì pháp khí bình thường, không ngờ lại bị lân giáp đó ngăn chặn lại mà không bị chút hao tổn nào. Nguyệt Cơ cũng tự biết mình, đổi lại là ả, sợ rằng nhiều nhất cũng chỉ giết được hơn một trăm con mà thôi, sau đó liền sẽ cảm thấy hụt hơi, một khi để cho một hai con hắc lang bám lên người là coi như xong. Lục Tiểu Thiên có thể kiên trì giết hơn hai trăm con, hơn nữa chỉ trong nháy mắt công phu liền hồi phục lại khí lực. Nếu là ả, pháp lực tiêu hao càng nhiều, lực đạo phản kích sẽ càng ngày yếu đi, dưới loại công kích như vậy, khó thoát khỏi cái chết.

Chỗ lợi hại của Lang Đồ Đằng này chính là không chỉ cầm cố linh khí ba động ở xung quanh, mà thế công như thuỷ triều, trước khi đối phương bị huỷ diệt, căn bản sẽc không hề có chút trì trệ nào. Một khi bị hắc lang cắn trúng, khí lực bị trì hoãn, rất nhanh sẽ bị những con khác lao tới cắn xé thành mảnh vụn. Đơn độc một con hắc lang thực lực cũng không phải là quá mạnh, nhưng quan trọng là nhanh, nhanh tới mức khiến người ta không kịp nhìn. Dù loại tu sĩ thể lực lớn lao như Lục Tiểu Thiên cũng chịu không xuể, hơn nữa bản thân Lang Khiếu không cần trực tiếp chiến đấu với Lục Tiểu Thiên, để tạm thời tránh khỏi việc bị Lục Tiểu Thiên công kích. Chỉ là Lang Khiếu cũng không hề nghĩ rằng trên người Lục Tiểu Thiên còn có một kiện phòng ngự lân giáp cường đại như vậy.

"Ngao... " Sau khi mấy trăm con hắc lang bị Lục Tiểu Thiên giết chết hoá thành hắc khí bị hư ảnh hắc lang khổng lồ toàn bộ hút vào. Hư ảnh hắc lang liền nổ tung, hoá thành hắc khí chui vào trong cơ thể Lang Khiếu. Thân hình Lang Khiếu lập tức bạo trướng trở nên to lớn vượt bậc, trên mặt, trên người đều mọc ra lông mao rậm rạp.

Trong chớp mắt, Lang Khiếu đã hoàn toàn biến thân, trở thành một đầu lang nhân chính cống. Lang Khiếu vung Lang Đầu Côn lên rồi hú to liên hồi, giống như là cuồng ma lao tới đánh Lục Tiểu Thiên. Lục Tiểu Thiên không chịu yếu thế, hai tay cầm lấy Sí Viêm Ly Hỏa kiếm đối chọi vô cùng gay gắt.
Bình Luận (0)
Comment