Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 299 - Chương 299: Một Lần Thiện Tâm

Chương 299: Một lần thiện tâm Chương 299: Một lần thiện tâm

"Thật là nguy hiểm, cũng may vừa rồi nhờ có Lục sư huynh." Tô Thanh nhìn Hỏa Biên Bức rậm rạp chằng chịt phía sau mà vẻ mặt vẫn còn sợ hãi. Sau đó ánh mắt lại xoay chuyển nói: "Người khác đều nói Lục sư huynh tư chất bình thường, khó có thành tựu gì lớn. Nhưng muội thấy đám người đó đều bị mù rồi, mà đây cũng vì Lục sư huynh giấu giếm quá sâu, nếu như bình thường huynh lộ ra chút bản lĩnh. Sợ rằng đám tiền bối Kim Đan kỳ đó đều sẽ giành giật nhau thu huynh làm đồ đệ."

Có mấy lời Tô Thanh có thể nói, nhưng La Tiềm và Lục Tiểu Thiên lại không thể. Hơn nữa với mặt mũi của La Tiềm cũng không thể nào nói ra những lời này. Chỉ là trong lòng La Tiềm cũng vô cùng hiếu kỳ. Y cũng đi qua Tàng Thư điện của Linh Tiêu Cung, thậm chí còn từng hỏi qua sư phụ Lôi Vạn Thiên của mình, cũng không hề nghe nói qua có một công pháp có tác dụng công kích đáng sợ như vậy.

"Cũng không phải đám người đó ánh mắt không tốt, xác thực họ đều nói thật mà thôi. Nếu không phải mấy năm nay một mực đề cao cảnh giác, vô số lần cửu tử nhất sinh, sợ rằng hiện tại huynh cũng chẳng khác gì một tu sĩ bình thường."

Lục Tiểu Thiên lắc đầu cười khổ nói. Hắn tự mình biết chuyện của mình. Tuy rằng kỳ ngộ của hắn không tồi, hơn nữa hắn cũng dám mạo hiểm. Trên thực tế nếu không phải trong cơ thể có một kết giới thần kỳ, có thể cuồn cuộn không dứt thúc đẩy các loại linh vật trưởng thành dùng để luyện đan, rồi lại được lượng lớn đan dược cung cấp, tu vi của hắn tuyệt không có khả năng đạt tới một bước hiện tại.

"Không nói cái này nữa, hiện tại chúng ta còn chưa hoàn toàn thoát ly khỏi nguy hiểm, Lục sư huynh huynh nói chúng ta bây giờ nên làm thế nào?"

"Có thể làm thế nào, tự nhiên là cứ đi theo phương hướng của Ngưng Kim quả, hiện tại cứ đi một bước tính một bước."

Lục Tiểu Thiên nhún nhún vai, trước đó hắn sở dĩ bạo lộ một chút thực lực, ngoại trừ nguyên nhân chủ yếu là lục giáp khô lâu, cũng là vì ở cùng với hai người Tô Thanh và La Tiềm một đoạn thời gian. Nếu như cứ mãi ẩn giấu thực lực cũng không phải là biện pháp tốt, chỉ là sau đó bởi vì ba cái đầu khô lâu xuất hiện, thực lực bạo lộ ra lại nhiều hơn một chút.

Hỏa Biên Bức sau khi chiếm cứ địa bàn mới, lượng lớn trứng Hỏa Nha bị đánh vỡ. Bầy Hỏa Nha ở đằng xa không ngừng phát ra tiếng thét ai oán. Mấy người Lục Tiểu Thiên nhìn thấy một màn này, trong lòng không khỏi có vài phần đồng tình.

"Oa... " Trên ngọn một gốc đại thụ che trời. Một cái sào huyệt Hỏa Nha rõ ràng lớn hơn những cái khác một chút. Mấy con Hỏa Nha tử chiến không lui, đối mặt với mấy trăm con Hỏa Biên Bức vây công, dẫn đầu lại là một đầu tứ giai Hỏa Nha. Lúc này lông vũ trên người không ngừng rơi rụng dưới sự vây công của đám Hỏa Biên Bức, hoặc là tỏa ra mùi vị bị cháy khét.

Trong sào huyệt, mấy quả trứng Hỏa Nha phần lớn đều bị Hỏa Biên Bức cắn nát. Một con ấu tử Hỏa Nha cường tráng hơn bình thường một chút, đối mặt với sự vây công của Hỏa Biên Bức không chỉ không hề sợ hãi, hơn nữa còn vô cùng hung hãn mổ về phía đối thủ. Chỉ là con ấu tử Hỏa Nha này làm sao có thể ngăn cản đám Hỏa Biên Bức trưởng thành đó. Nếu không phải Hỏa Nha trưởng thành ở bên cạnh đang tận lực ngăn cản, sợ rằng sớm đã bị Hỏa Biên Bức cắn chết rồi, hoặc là bị hỏa cầu đốt thành tro.

Hỏa Biên Bức xung quanh số lượng quá nhiều, mà chủ lực của bầy Hỏa Nha đã trốn đi xa rồi, chỉ còn lại mấy con Hỏa Nha đang bị bao vây, chỉ bất quá là nỏ mạnh hết đà. Không cần qua bao lâu, liền sẽ dầu hết đèn tắt mà chết thôi. Loại trận chiến chủng tộc này ở trong tu tiên giới không hề hiếm thấy, Tô Thanh và La Tiềm tuy rằng trông cũng cảm thấy thảm liệt, nhưng cũng không hề cảm thấy kỳ quái. Trong nháy mắt, Hỏa Nha ngoan cố chống cự đã chỉ còn lại con tứ giai Hỏa Nha thực lực mạnh nhất đang khổ sở chống đỡ, nhưng thân thể không quá to lớn lúc này đã như là cành cây khô lẻ loi đong đưa trong gió.

Nhưng Lục Tiểu Thiên nhìn thấy con ấu tử Hỏa Nha kia vô cùng quật cường, đối mặt với địch nhân không thể nào chiến thắng vẫn đang ngoan cường chống lại dù có vẻ rất là vô lực. Hắn không khỏi nghĩ tới lúc trước bản thân ở Lôi Đao Môn còn là một tên tạp dịch, che củi ở phía sau núi. Khi đối mặt tuyệt vọng chống cự với đám dã lang, những con mãnh thú sơn lâm. Tuy rằng đối phương chỉ là một con tiểu Hỏa Nha, nhưng cảnh ngộ lại có vài phần giống như hắn lúc đó. Trong lòng Lục Tiểu Thiên không khỏi xúc động, liền vung tay lên, mấy chục đạo Phong Nhận bay ra, cắt những con Hỏa Biên Bức đang vây công Hỏa Nha thành hai nửa.

Con tứ giai Hỏa Nha kia giật mình, vội vàng nhìn về phía Lục Tiểu Thiên. Nhìn thấy mấy tên dị tộc nhân xuất thủ, ánh mắt hư nhược mang theo vài tia thần sắc cảnh giác. Chỉ là sau khi nhìn thấy ở phía xa lại có một đám lớn Hỏa Biên Bức bay tới, trong mắt tứ giai Hỏa Nha hiện lên vẻ tuyệt vọng, sau đó không ngừng kêu lên với mấy người Lục Tiểu Thiên. Trong mắt tứ giai Hỏa Nha lóe lên thần sắc quyết liệt, bay vào trong sào huyệt, dùng cái miệng nhọn gắp lấy Hỏa Nha con, bay về phía mấy người Lục Tiểu Thiên. Nó có thể cảm nhận được nhân loại dị tộc trước mắt này có một tia thương xót với chúng nó.

Lục Tiểu Thiên đưa tay ra trước đỡ lấy, một cơn gió nhu hòa sinh ra, muốn nâng lấy hai con Hỏa Nha một lớn một nhỏ. Nhưng ngoài ý liệu của hắn, tứ giai Hỏa Nha chỉ đưa Hỏa Nha con tới trước, sau đó trong mắt mang vẻ đầy nhân tính từ ái và không nỡ, kêu lên một tiếng bi ai, ngã về phía mặt đất. Bịch một tiếng, đầu Hỏaa Nha đụng mạnh vào mặt đất, mất mạng đương trường. Lục Tiểu Thiên định thần nhìn lại, phát hiện trên mặt đất còn có một con Hòa Nha thực lực tương đương, đã chết đi rất lâu. Trong lòng không khỏi chấn động, cho dù là tu sĩ nhân tộc kết thành đạo lữ cũng không phải hiếm thấy. Nhưng ngày tháng tu luyện lâu dài, con người sẽ ngày càng lí trí, rất ít sẽ xuất hiện loại việc chết vì tình, không nghĩ tới tính tình của đám Hỏa Nha này lại nóng nảy như vậy.

Ngay cả hai người Tô Thanh và La Tiềm nhìn thấy một màn này cũng hồi lâu không nói nên lời.

Lục Tiểu Thiên đưa tay đỡ lấy con Hỏa Nha con đó, nâng niu trong lòng bàn tay. Hỏa Nha ấu tử không hề sợ hãi, mỏ chim nhỏ đưa ra cắn về phía Lục Tiểu Thiên. Lục Tiểu Thiên không quan tâm để cho nó mổ một cái. Vốn hắn còn tưởng sẽ không sao, không ngờ rằng trong lòng bàn tay lại có cảm giác đau nhói, Lục Tiểu Thiên không khỏi cảm thấy có chút kinh hãi.

"Lục sư huynh, làm sao thế?" Tô Thanh nhìn thấy biểu tình trên mặt Lục Tiểu Thiên có chút kỳ quái, không khỏi lên tiếng hỏi.

"Không sao, bị tiểu gia hỏa này mổ một cái, khí lực của Hỏa Nha này cũng không nhỏ." Thần sắc Lục Tiểu Thiên rất nhanh đã khôi phục vẻ như thường nói.

"Hỏa Nha chỉ là yêu cầm bình thường, thủ đoạn có hạn, nhưng cái mỏ nhọn xác thực có chút sắc bén." Tô Thanh nghe vậy liền cười nói, không cảm thấy có gì khác lạ.

Đối với những giới thiệu về Hỏa Nha trong tu tiên giới, Lục Tiểu Thiên tự nhiên là rất rõ ràng. Chỉ là hắn cũng rõ ràng tình huống của bản thân hơn ai hết. Lúc này hắn mới chỉ thể hiện ra một ít thực lực thật sự của bản thân mà thôi, Tô Thanh tự nhiên là cảm thấy rất bình thường. Nếu như nàng biết được hắn đã là lục giai thể tu, sợ rằng sẽ kinh sợ tới lòi mắt. Thân thể hắn đã đạt tới thành tựu kinh người, ngoại trừ đánh trúng bộ phận yếu hại, cho dù là đan nguyên pháp khí bình thường, sợ rằng cũng khó tạo thành hiệu quả một kích tất sát với hắn. Về phần pháp khí bình thường, trong thời gian ngắn, căn bản khó có thể công phá phòng ngự của hắn. Mà con ấu tử Hỏa Nha nho nhỏ này, chỉ một mổ bình thường đã có thể cảm thấy đau nhói, há chẳng phải cái miệng của con ấu tử Hỏa Nha này còn lợi hại hơn công kích của một số pháp khí bình thường?
Bình Luận (0)
Comment