Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 300 - Chương 300: Ấu Tử Hỏa Nha

Chương 300: Ấu tử Hỏa Nha Chương 300: Ấu tử Hỏa Nha

Trong lòng Lục Tiểu Thiên đang kinh nghi bất định, thì Hỏa Nha con lại mổ thêm hai cái, không ngờ đã xé mở lớp da trong lòng bàn tay Lục Tiểu Thiên. Huyết châu màu đỏ tuông ra, miệng ấu tử Hỏa Nha vừa vặn chạm vào đó, hấp thu mất giọt huyết châu này. Mà tu vi của Lục Tiểu Thiên về việc luyện thể không chỉ là lực phòng ngự siêu mạnh, mà năng lực tự chữa lành cũng không phải bình thường. Trong nháy mắt công phu, chút vết rách nhỏ này đã nhanh chóng liền lại như lúc đầu. Mà ấu tử Hỏa Nha nuốt mất một giọt huyết châu của hắn, không ngờ lại có vẻ ngáp một cái giống như con người. Vẻ mặt mệt mỏi ngã ra trong lòng bàn tay hắn, không ngờ lại từ từ chìm vào giấc ngủ.

Nhìn thấy bộ dạng ngây thơ của ấu tử Hỏa Nha này, mặt Lục Tiểu Thiên lộ ra ý cười, đồng thời cũng có vài phần khẽ vui mừng. Không nghĩ tới trong lòng nhất thời hảo tâm, lại có thể thu phục được tên tiểu gia hỏa có ý tứ như vậy. Vẫn còn là thời ấu tử, đã có năng lực công kích sắc bén như vậy. Sau khi trưởng thành, thực lực rất có khả năng đột phá tới lục giai yêu cầm, cũng chính là yêu cầm tương đương với tu sĩ Kim Đan kỳ. Chỉ là trong lòng Lục Tiểu Thiên cũng có vài phần hồ nghi, Hỏa Nha bình thường cho dù trưởng thành cũng không có lợi hại như vậy. Cái con tiểu gia hỏa này lẽ nào thật sự là hậu đại của một con Hỏa Nha sao? Nhìn bề ngoài của nó quả thật không hề khác biệt gì với Hỏa Nha bình thường, thật là một chuyện kỳ lạ.

Lại bay thêm một đoạn, mấy người họ đã hoàn toàn thoát ly khỏi phạm vị truy kích của Hỏa Biên Bức. Phỏng chừng Hỏa Biên Bức vừa chiếm được một khu địa bàn mới cần phải củng cố một chút, không hề có ý định lại trong thời gian ngắn triển khai công kích mới với những yêu cầm yêu thú khác ở xung quanh. Ba người họ cũng coi như khó có được một khoảng thời gian tĩnh lặng một chút. Trên đường đi tuy rằng không có trải qua chiến đấu quá lớn, nhưng những gì trải qua trước đó so với chiến đấu bình thường còn kinh hiểm hơn nhiều. Thời điểm nghỉ ngơi, Tô Thanh nhìn thấy ấu tử Hỏa Nha toàn thân đen nhánh, lông tóc xù xì cũng tính nữ nhi đại phát, muốn qua đó sờ vài cái. Tiểu Hỏa Nha trong không phải quá lớn nhưng tính khí lại không nhỏ. Nó lập tức xù lông lên, lông đen toàn thân nhao nhao dựng đứng, lại cộng thêm khí thế của tiểu Hỏa Nha, tính đưa miệng ra mổ lấy. Tô Thanh chỉ có thể buồn bực mà rụt tay về, nhìn thấy Tô Thanh không còn kiên trì, Lục Tiểu Thiên cũng thở phào nhẹ nhõm. Đối với sự sắc bén của cái miệng nhỏ đó, Lục Tiểu Thiên cũng có cảm nhận sâu sắc. Da thịt Tô Thanh bình thường, bị nó mổ một cái sợ rằng sẽ rớt cả mảng thịt lớn. Ngược lại tiểu Hỏa Nha sau khi hấp thu giọt máu tươi của hắn, tựa hồ đối với hắn vô cùng thân thiết. So với thái độ của nó với Tô Thanh, khác biệt giống như trên trời và dưới đất vậy. Lục Tiểu Thiên không khỏi suy đoán, lẽ nào cái này chính là cái gọi là nhỏ máu nhận chủ?

Lục Tiểu Thiên một bên đi theo hai người Tô Thanh và La Tiềm lên đường. Một bên thử dạy dỗ tiểu Hỏa Nha, nhưng Lục Tiểu Thiên thất vọng chính là tựa hồ ngoại trừ cái miệng sắc bén một chút, cũng không có chỗ đặc thù nào khác. Sau khi thử dò vài lần, Lục Tiểu Thiên cũng tạm thời từ bỏ. Có thể con tiểu Hỏa Nha này hiện tại còn quá nhỏ, cũng có khả năng đích xác là không còn nơi đặc thù nào khác. Dù sao trước đó hắn xuất thủ cứu tiểu gia hỏa này cũng vì nhất thời cảm khái mà thôi, chứ không hề có suy nghĩ gì cả. Nghĩ tới điều này, Lục Tiểu Thiên cũng liền bình thường trở lại.

Lại qua nửa tháng sau, ba người một đường đi tới giữa ba tòa núi lớn chọc trời, từ gương mặt mang theo vẻ vui mừng của Tô Thanh, Lục Tiểu Thiên biết đã cách vị trí có Ngưng Kim quả không còn xa nữa.

Chỉ là vào lúc này, trên một tòa cự phong trong đó, hơn mười bóng người lần lượt hạ xuống, dẫn đầu là một thanh niên tóc đỏ, vẻ mặt có mấy phần thần sắc buông thả.

"Không nghĩ tới vào lúc này, lại còn có người tới. Không biết mấy vị đạo hữu là thần thánh phương nào?" Thanh niên tóc đỏ cười dài một tiếng, đứng ở khoảng cách hơn ngàn trượng hét lớn nói với mấy người họ. Tuy rằng cách xa như vậy, nhưng âm thanh vẫn nghe được vô cùng rõ ràng.

Đám người Lục Tiểu Thiên lập tức biến sắc, không nghĩ tới vào lúc mấu chốt này còn có ngoại nhân tới đây. Nhìn trận thế như vậy, sợ rằng không phải đến nơi này du sơn ngoạn thủy, dụng ý khác không cần nói cũng hiểu rõ. Đối phương một nhóm mười hai người, với thanh niên tóc đỏ dẫn đầu. Thanh niên tóc đỏ này thân phận sợ rằng không đơn giản. Nhưng phàm người có thân phận cao quý, đều sẽ luôn có thủ đoạn áp đáy hòm, ví như hai người La Tiềm và Tô Thanh chính là như thế. Nếu không phải trưởng bối ban tặng cho đan nguyên pháp khí, với tư chất của hai người bọn họ, cho dù lợi hại hơn tu sĩ đồng giai một chút, cũng không thể nào giống như hiện tại có thể vượt giai khiêu chiến tu sĩ Trúc Cơ kỳ đỉnh phong.

"Mấy người chúng ta chỉ là tán tu bình thường mà thôi, đường qua nơi này, không biết các hạ là môn phái nào?" Tô Thanh mấy năm này trải qua không ít việc, không còn là một quý nữ hào môn đơn giản. Dưới tình huống còn chưa biết được gì về đối phương, sao có thể lại để lộ gia mình của mình?

"Nếu như chỉ là tán tu, thế thì vừa hay, ta định đi tới một nơi để tầm bảo, mấy vị không ngại thì mời đi cùng. Nếu như có chỗ tốt nào, chỉ cần mấy vị chịu xuất lực, tới lúc đó lợi ích tự nhiên cũng không thiếu phần mấy vị."

Thanh niên tóc đỏ tuy rằng nói như vậy, nhưng ánh mắt lại nhìn chằm chằm lên người Tô Thanh. Gã có chủ ý gì tự nhiên không cần nói cũng biết. La Tiềm trước giờ luôn để tâm đến Tô Thanh lúc này tự nhiên vẻ mặt cũng trầm xuống.

Sắc mặt Lục Tiểu Thiên cũng vô cùng khó coi. Đương nhiên cũng không phải là vì Tô Thanh. Nếu như hắn giống như loại xung phong làm hộ hoa sứ giả như La Tiềm, với tư sắc của Tô Thanh, sợ rằng cả ngày từ sáng đến tối cái gì cũng không làm được nữa, thật là vô cùng phiền phứt. Cái Lục Tiểu Thiên lo lắng chính là tin tức liên quan đến Ngưng Kim quả sợ rằng không chỉ có một mình Tô Thanh biết được. Người biết được tin tức này càng nhiều, các trận chiến sau đó sẽ càng thêm thảm liệt. Đối thủ là Trúc Cơ kỳ thì Lục Tiểu Thiên không hề quá kiêng kị, nhưng Huyền Diệp thành có không ít tu sĩ Kim Đan kỳ, một khi tin tức truyền đến nơi đó, sợ rằng Ngưng Kim quả cũng không tới phiên mấy người bọn họ.

"Mấy người chúng ta đụng phải bầy Hỏa Biên Bức, một đường bỏ chạy tới nơi này, chỉ muốn tìm một nơi tương đối an toàn để điều dưỡng. Huyền Diệp thành là một lựa chọn không tồi, đa tạ ý tốt của đạo hữu." La Tiềm trầm giọng nói.

"Câm miệng, thiếu gia chúng ta không có hỏi ngươi."

Lời La Tiềm vừa dứt, thanh niên tóc đỏ khẽ hừ một tiếng, một trung niên mập mạp bên cạnh liền nghiêm nghị quát.

"Lục sư huynh, chúng ta nên làm thế nào?" Tô Thanh ý thức được đám người trước mặt này lại giả bất thiện, nhìn về phía Lục Tiểu Thiên thấp giọng hỏi.

"Nơi này cách vị trí Ngưng Kim quả còn bao xa?" Lục Tiểu Thiên quay đầu lại hỏi.

"Muội cũng không quá rõ, chỉ là theo những gì mà gia gia miêu tả, có lẽ không còn bao xa nữa, nhiều lắm chỉ còn có một ngày lộ trình." Tô Thanh thầm nghĩ rồi nói.

Lục Tiểu Thiên nhíu mày nói: "Cần cùng đi chung với đám giả hỏa này, chúng ta đi."

"Bọn chúng muốn quấn lấy thì làm sao?"

"Chúng ta đi cứ trước, nếu như bọn chúng bám theo, lúc đó không thể không động thủ." Lục Tiểu Thiên âm thanh lạnh lẽo. Ở trước mặt Ngưng Kim quả, chỉ cần không phải là tu sĩ Kim Đan kỳ đích thân tới, đừng nói là trong đám gia hỏa trước mặt chỉ có hai tên tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ, lại cộng thêm tên thanh niên tóc đỏ cũng không phải hạng vừa, những người khác trông cũng không phải là hạng vô dụng đi chăng nữa. Thì cho dù địch nhân có nhiều hơn, Lục Tiểu Thiên cũng sẽ nghĩ biện pháp tiêu diệt toàn bộ.

"Tốt, nếu như đám người này thật sự dám đuổi theo, sẽ cho bọn chúng nếm mùi lợi hại." Đối phương đã không hề nể mặt mũi y, tâm tình La Tiềm tự nhiên rất là khó chịu. Tuy trong lòng biết rằng Lục Tiểu Thiên mới là đối thủ lớn nhất của mình, nhưng Lục Tiểu Thiên ít nhiều cũng còn là đồng môn, thủ đoạn cũng coi như quang minh chính đại, không giống như đám gia hỏa trước mắt, thuần túy là tâm địa không tốt. Vốn y cũng là một nhân vật nổi bật trong lứa đệ tử mới trúc cơ của Linh Tiêu Cung, có bao giờ bị người ta đối xử qua như vậy.
Bình Luận (0)
Comment