Chương 303: Thủ đoạn của Hắc Yểm Chu
Chương 303: Thủ đoạn của Hắc Yểm Chu
Lục giai Hắc Yểm Chu kêu lên vài tiếng, thân hình trên không trung trở nên mơ hồ, chỉ lưu lại mấy đạo tàn ảnh, Ngư Lân tiên và Sí Viêm Ly Hỏa Kiếm của Lục Tiểu Thiên chém vào khoảng không, chém nát tàn ảnh đó, nhưng không hề chiếm được chút tiện nghi nào.
Kình phong từ phía sau lưng truyền đến, trong lòng Lục Tiểu Thiên khẽ run, không nghĩ tới con Hắc Yểm Chu này tốc độ lại nhanh tới như vậy. Trước đó còn đang ở trước mặt, nhưng trong nháy mắt đã lẻn tới phía sau lưng hắn, thật là ngoài ý liệu của mọi người. Đương nhiên loại thủ đoạn đánh lén ở phía sau này của Hắc Yểm Chu cũng không làm gì được Lục Tiểu Thiên. Lục Tiểu Thiên lúc này đã tập thành một thói quen, chủ nguyên thần khi chiến đấu, phó nguyên thần khi không hề tham gia vào, cũng sẽ cảnh giác nhìn hoàn cảnh xung quanh, tùy thời phát hiện ra nguy cơ. Tốc độ Hắc Yểm Chu tuy nhanh, tơ nhện nhỏ mịn sắc bén mang theo kịch độc từ phía sau lưng bắn tới, nhưng Sí Viêm Ly Hỏa Kiếm không hề chậm trễ, trực tiếp quét một vòng trên không trung, vòng qua thân thể hắn, trực tiếp chém về phía Hắc Yểm Chu, thiêu đốt sạch sẽ những sợi tơ nhện đó.
Nhưng so với Lục Tiểu Thiên, Tô Thanh lại bị giật mình không nhẹ. Nàng không thể nào giống như Lục Tiểu Thiên, có thể vừa chiến đấu vừa thời khắc nào cũng quan tâm đến sau lưng mình. Đợi sau khi phát hiện ra dị động ở phía sau, muốn thu hồi Ngư Lân tiên để phòng thủ đã không còn kịp nữa rồi. Cho dù may mắn có thể phòng thủ kịp, chỉ sợ cũng sẽ rơi vào trong hiểm cảnh. Một khi bị tơ nhện của Hắc Yểm Chu quấn lấy, thì đại thế đã mất, nàng gần như sẽ mất mạng đương trường. Đôi mắt đẹp của Tô Thanh lần nữa quét về Lục Tiểu Thiên, nếu không phải Lục Tiểu Thiên xuất thủ hủy diệt đi những sợi tơ nhện do Hắc Yểm Chu phun ra từ phía sau. Chỉ dựa vào một mình nàng, cho dù trong tay có một thanh đan nguyên pháp khí, vừa rồi cũng không thể nào may mắn tránh khỏi được. Chỉ là Tô Thanh có chút kỳ quái, từ pháp lực ba động trong tay Lục Tiểu Thiên mà nhìn lại, cho dù là hắn có mạnh hơn nàng một chút thì cũng có hạn. Nhưng đối việc Hắc Yểm Chu luồn qua sau lưng đánh lén, tốc độ phản ứng của Lục Tiểu Thiên lại nhanh hơn nàng rất nhiều.
"Con Hắc Yểm Chu này không tầm thường, không biết là hấp thu bao nhiêu tinh huyết tu sĩ mới có được thực lực như vậy. Chúng ta phải cẩn thận ứng phó." Lục Tiểu Thiên nhắc nhở Tô Thanh một câu. Trong tu tiên giới yêu vật hấp thu tinh huyết tu sĩ dùng để đề thăng tu vi bản thân cũng không phải là ít. Hắc Yểm Chu chính là một loại trong đó. Con súc sinh trước mắt này thực lực có thể trưởng thành tới mức độ như vậy. Hiển nhiên là cùng tên chủ nhân đang chiến đấu với La Tiềm kia đã tạo ra không biết bao nhiêu sát nghiệp. Đan nguyên pháp khí tuy rằng hung hãn nhưng cũng không đại biểu cho mọi thứ, uy lực pháp khí có lớn hơn nữa, cũng cần người sử dụng có thể phát huy ra được uy lực của nó mới được. Con Hắc Yểm Chu trước mắt này chỉ riêng thực lực cũng chưa hẳn có thể sánh bằng Tô Thanh với Ngư Lân tiên trong tay. Nhưng dựa vào thủ đoạn xuất quỷ nhập thần, lại khiến cho Tô Thanh với một thân thực lực không có chỗ để sử dụng. Vì để phòng tránh Tô Thanh chủ quan, Lục Tiểu Thiên lại cố ý nhắc nhở một câu. Đồng thời sắc mặt hắn cũng trở nên lạnh lẽo, con Hắc Yểm Chu này cho dù lợi hại hơn nữa, một khi loại thủ đoạn đánh lén quỷ dị này không còn dùng được nữa, đối mặt với bọn họ, nó cũng không còn quá nhiều đất dụng võ.
Hắc Yểm Chu thấy bản thân đánh lén mà lại bị Lục Tiểu Thiên ngăn cản, liền phẫn nộ kêu lên một tiếng. Nó đã là lục giai yêu vật, thực lực cường hoành không phải tầm thường. Với thủ đoạn này nó đã đánh lén thành công giết chết hơn trăm tên tu sĩ, không nghĩ tới lại thất bại trong tay tên tiểu tử nhân tộc trước mắt này. Lão giả râu đen đội khăn đỏ đang chiến đấu với La Tiềm cũng vô cùng kinh hãi. Lão đối với thực lực con Hắc Yểm Chu của mình vô cùng rõ ràng, tên tiểu tử trước mắt bất quá chỉ là Trúc Cơ trung kỳ không ngờ lại có thể ngăn cản được. Lão biết rõ, đan nguyên pháp khí cũng chỉ đề thăng lực công kích của tu sĩ, chứ không thể nào cải biến được khả năng ứng phó hoặc là năng lực cảm ứng đối với nguy hiểm. Có lẽ chỉ là một sự xảo hợp, vào lúc lão giả khăn đỏ đang thất kinh, Hắc Yểm Chu thẹn quá hóa giận lần nữa phát động công kích Lục Tiểu Thiên.
Hắc Yểm Chu thi triển ra tốc độ không phù hợp với hình thể to lớn của nó, cho dù là Lục Tiểu Thiên tập trung toàn bộ tinh thần, cũng chỉ có thể nhìn thấy một vệt đen mà thôi.
Tô Thanh kinh hãi không thôi. Nàng cảm giác ánh mắt bản thân có chút theo không kịp tốc độ công kích của Hắc Yểm Chu. Trong lòng tự nhiên e ngại không thôi, dù sao ngay cả tốc độ công kích của đối phương cũng theo không kịp, rất khó có thể kịp thời phòng ngự. Về phần đánh lui được Hắc Yểm Chu thì càng không cần nói nữa. Trong lòng Tô Thanh một trận lo lắng, cũng không biết Lục Tiểu Thiên rốt cuộc có thể ứng phó được không.
Chỉ là một màn khiến mọi người thất kinh lại rất nhanh xuất hiện.
Vô luận là Hắc Yểm Chu công kích Lục Tiểu Thiên từ phương hướng nào, Sí Viêm Ly Hỏa kiếm vẫn luôn phát sau tới trước ngăn cản ở trước đòn công kích của nó. Thiêu đốt sạch sẽ những sợi tơ nhện mà Hắc Yểm Chu phun ra. Cương nhu tùy lúc, cho dù là Hắc Yểm Chu, cũng không thể bảo trì loại di dộng tốc độ cao trong thời gian dài như vậy.
Kít--- Hắc Yểm Chu kêu lên đau đớn, trên không trung tuông xuống một chuỗi dịch thể màu đen. Bóng đen lóe qua, thân thể Hắc Yểm Chu bạo lui mấy trăm trượng. Bên trong hai con ngươi to lớn lóe lên vẻ hoảng sợ. Tô Thanh định thần nhìn lại, chỉ thấy vừa rồi Hắc Yểm Chu còn diễu võ giương oai, lúc này trên đỉnh đầu đã có một vết thương sâu hơn một tấc, dịch thể màu đen từ bên trong tuông ra, có lẽ là tinh huyết trong cơ thể con yêu vật này. Từ đầu tới cuối Lục Tiểu Thiên cũng không hề thi triển công kích nào quá mạnh, nhưng thực lực lại cường hoành như vậy. Hắc Yểm Chu cơ hồ khiến nàng bắt không được bóng dáng của nó không ngờ lại thụ thương trong tay Lục Tiểu Thiên, một tia tiện nghi nào cũng không chiếm được.
"Con súc sinh này đã bị thương, tốc độ đại giảm. Tô sư muội, hai người chúng ta liên thủ, giết chết nó. Chốc nữa lúc huynh quấn lấy Hắc Yểm Chu, muội dùng Ngư Lân tiên khóa chặt lấy nó." Lục Tiểu Thiên quát lên. Trong đan điền pháp lực gần như trống rỗng, vừa rồi giao thủ với con Hắc Yểm Chu đó tuy rằng chỉ là ngắn ngủi, nhưng lại giống như điện quang hỏa thạch, đã xuất hiện không ít kinh hiểm. Hắn trông thì như là đã nhiều lần ngăn chặn công kích của Hắc Yểm Chu, nhưng pháp lực tiêu hao cũng không ít. Mà số lần sử dụng Uẩn Nguyên châu lại có hạn, Lục Tiểu Thiên tự nhiên không nỡ sử dụng số lần quý giá đó trong loại chiến đấu này. Tình hình trước mắt đối với hai người Tô Thanh và La Tiềm mà nói đều vô cùng nguy hiểm, nhưng với Lục Tiểu Thiên mà nói, còn lâu mới tới cực hạn.
"Được!" Vừa rồi Lục Tiểu Thiên và Hắc Yểm Chu giao thủ tốc độ quá nhanh, Tô Thanh thậm chí không thể nào chen tay vào. Lúc này nhìn thấy tốc độ của Hắc Yểm Chu đã không thể nào duy trì như trước đó. Tô Thanh sắc mặt vui mừng, thừa dịp Lục Tiểu Thiên lần nữa ngăn cản Hắc Yểm Chu. Tô Thanh liền quát lên, Ngư Lân tiên hóa thành một đạo kim tuyến, cuốn về phía Hắc Yểm Chu.
Hắc Yểm Chu ré lên quái dị, muốn lách thân qua để tránh né, nhưng vừa mới chiến đấu với Lục Tiểu Thiên một hồi, đã tiêu hao không ít sức lực. Lúc này còn chưa kịp hồi sức, cái chuôi Sí Viêm Ly Hỏa kiếm kia khiến nó vô cùng chán ghét trên không trung xoay một vòng lại lần nữa chém về phía đầu nó. Ép cho Hắc Yểm Chu không thể không lui về phía sau. Cái thối lui này tự nhiên là va chạm với Ngư Lân tiên trong tay Tô Thanh, thân hình to lớn của Hắc Yểm Chu bị Ngư Lân tiên quất vào liên tục. Tô Thanh tức giận xuất thủ, thân thể Hắc Yểm Chu bị đánh ra từng vết roi to lớn.
Bên kia, lão giả khăn đỏ cũng thất kinh, lão dưới thế công của La Tiềm cũng vô cùng cật lực. Ba tên tu sĩ trước mắt trông vẫn còn trẻ, nhưng cũng không biết là lai lịch gì. Không ngờ mỗi người đều có một kiện đan nguyên pháp khí, nhưng cho dù không có đan nguyên pháp khí chỉ sợ thực lực cũng tuyệt đối không yếu. Đây không thể nào là thế gia bình thường có thể bồi dưỡng ra được.