Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 302 - Chương 302: Hắc Yểm Chu

Chương 302: Hắc Yểm Chu Chương 302: Hắc Yểm Chu

"Các người là người của tông môn hay gia tộc nào, vì sao lại tới nơi này?" La Tiềm là người đầu tiên lên tiếng quát hỏi.

"Chúng ta là người Trình gia của Huyền Diệp thành, Trình gia là một Kim Đan thế gia tiếng tăm lừng lẫy ở Huyền Diệp thành. Uy danh Trình gia chủ lan xa, các ngươi nếu như hạ thủ với hai huynh đệ chúng ta, chẳng khác nào là đắc tội với Trình gia, đừng mơ thoát khỏi sự truy sát của Trình gia." Thân ở tuyệt cảnh, Ngũ Cương đầu tiên là nghĩ tới Kim Đan lão tổ của Trình gia. Tu sĩ Trúc Cơ kỳ bình thường căn bản không thể nào doạ được mấy người lợi hại trước mắt này, có lẽ chỉ có tu sĩ Kim Đan kỳ mới có thể khiến ba người này kiêng kị.

"Trình gia Huyền Diệp thành?" Trong lòng Tô Thanh, Lục Tiểu Thiên cũng có nghe qua. Trước khi tới đây bọn họ cũng tìm hiểu qua về các thế lực ở trong Huyền Diệp thành, tuy rằng còn vô cùng thô thiển, nhưng ít nhiều cũng biết một chút.

"Không sai, không biết mấy vị là cao đồ của tông môn hoặc là thế gia nào, tán tu bình thường không thể nào có thủ đoạn lợi hại như vậy." Nhìn ánh mắt mấy người này có chút ngoài ý muốn, Ngũ Cương trong lòng hơi yên tâm, ngữ khí cũng mềm dịu một chút, muốn thử hoà hoãn lại quan hệ.

"Bớt nói nhảm, nói, các ngươi tới nơi này để làm gì? Tên tiểu tử tóc đỏ đó lại là ai?" La Tiềm vẻ mặt trầm xuống, một cái Kim Đan thế gia mà thôi, so với Linh Tiêu Cung còn kém xa.

"Ngươi, các ngươi muốn làm gì?" Sắc mặt Ngũ Thanh khẽ biến, không nghĩ tới đã mang cả tên gia tộc ra mà cũng không doạ được mấy người trước mặt này, xem bộ dạng cửa ải trước mắt này không dễ vượt qua rồi.

"Hỏi các ngươi thì các ngươi cứ thành thật mà trả lời. Tất cả mọi người đều sẽ bình an vô sự, nếu như không thành thật thì... " Mặt Lục Tiểu Thiên loé ra ý cười, La Tiềm làm mặt đen, hắn tự nhiên sẽ làm người tốt rồi.

"Thanh niên tóc đỏ là nhị thiếu gia Trình Thao của chúng ta. Chúng ta chỉ biết lần này nhị thiếu gia tựa hồ có việc trọng yếu phải làm. Về phần việc cụ thể gì, loại tu sĩ Trúc Cơ kỳ bình thường trong gia tộc như chúng ta đây, không hề được coi trọng, tự nhiên là cũng không biết được rõ ràng." Nhìn thấy mấy người này sắc mặt bất thiện, Ngũ Cương trong lòng biết rõ nếu như còn không chịu thành thật, e rằng sau đó sẽ không hề dễ chịu chút nào.

"Nói cũng chẳng khác gì không nói." Tô Thanh vẻ mặt bất mãn nói.

"Ta, chúng ta xác thực là không biết. Đúng rồi, khi gia chủ phân phó cho nhị thiếu gia, nhị thiếu gia nghe được thì vô cùng vui mừng. Lúc đó gia chủ sử dụng truyền âm, chúng ta lại đứng cách xa, nên không hề biết rõ chuyện gì." Ngũ Cương nhìn thấy Tô Thanh bất mãn, trong lòng nhảy dựng, sợ đối phương lập tức động thủ, lại vội vàng bổ sung một câu.

"Gần đây ở phụ cận Huyền Diệp thành có tu sĩ Dị vực xuất hiện không?" Lục Tiểu Thiên thấy hai người này không giống như là nói dối, biết rằng việc này sợ rằng cũng không hỏi ra được gì, vì thế liền hỏi qua vấn đề khác.

"Có, có, tu sĩ Nam Hoang, Thiên Khung giới đều có. Có tới tu sĩ của mấy tông môn, Thiên Lang Cốc, Đại Tầm Môn, Thương Hạc Lĩnh, Kim Chẩn Quốc, còn có Thiên Trúc Giáo, đã chiến đấu mấy lần, chết đi rất nhiều người. Trình gia chúng ta cũng nhận được nhiệm vụ chiến đấu với tu sĩ Dị vực Thương Hạc Lĩnh mấy lần, còn chết đi một cao thủ Trúc Cơ hậu kỳ, trọng thương vô số." Nghe được Lục Tiểu Thiên hỏi tới tình huống liên quan đến tu sĩ Dị vực, Ngũ Cương nghĩ tới cuộc chiến đáng sợ bạo phát trước kia, sắc mặt trắng bệch, vội vàng nói.

"Xử trí hai tên gia hoả này thế nào?"

Trên mặt La Tiềm có vài phần sát khí, hỏi ý kiến Lục Tiểu Thiên. Hai huynh đệ Ngũ Cương sợ hãi, nhìn bộ dạng Lục Tiểu Thiên mới chính là người quyết định chủ ý trong ba người. Chỉ là sinh tử trước mắt lại nằm trong tay đối phương, hai người trong lòng thấp thỏm, hai tay nắm chặt, một khi tình hình có gì đó không ổn, cho dù là chết, cũng phải liều một phen.

Lục Tiểu Thiên vừa định trả lời, đột nhiên một đạo linh áp to lớn ập tới. Lông mày Lục Tiểu Thiên nhíu lại, lớn tiếng quát: "Lui!"

La Tiềm và Tô Thanh cũng phản ứng không chậm, sau khi được nhắc nhở thì thân hình nhanh chóng lui lại. Trên không trung, một sợi tơ nhỏ mịn màu trắng loé qua, nó cực kỳ nhỏ, nhưng lại cho người ta một loại cảm giác sắc bén không gì không phá nổi. Sau khi Lục Tiểu Thiên lui lại gần ngàn trượng, đột nhiên nhìn thấy một con nhện to lớn màu đen, mọc ra đôi cánh, tốc độ cực nhanh phá không lao tới. Đám tơ đó chính là do con nhện bay màu đen này phun ra, trong nháy mắt liền quấn chặt lấy hai người huynh đệ Ngũ thị. Trên sợi tơ đó tựa hồ mang theo một loại độc dịch ăn mòn cực mạnh. Hai huynh đệ không kịp bỏ chạy, toàn thân bị tơ nhện quấn lấy với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được đang nhanh chóng thối rữa, phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương.

Nhưng tiếng kêu không hề duy trì được lâu, nhện bay màu đen liền trực tiếp há miệng hút lấy, huynh đệ Ngũ thị liền bị tơ nhện kéo tới trước miệng. Nhện bay liền há to miệng, lộ ra hai hàng răng sắc bén, trong vô cùng đáng sợ, mấy hơi liền trực tiếp nuốt hai huynh đệ vào bụng. Sau đó hai con mắt to như quyền đầu lại nhìn về mấy người Lục Tiểu Thiên.

"Hắc Yểm Chu!" Trên mặt Lục Tiểu Thiên, Tô Thanh, La Tiềm lộ ra vẻ kiêng kị. Không nghĩ tới ở nơi này lại có thể đụng phải loại yêu vật hiếm thấy như vậy. Hắc Yểm Chu trước mắt rõ ràng đã là thực lực của lục giai yêu thú, lực công kích cực kỳ cường hãn. Hơn nữa tơ nhện của nó có kịch độc, một khi dính vào, nếu không phải giải độc đan do trứng nhện luyện thành, hoặc là được tu sĩ Kim Đan kỳ trực tiếp xuất thủ bài trừ độc tính, sợ rằng tu sĩ Trúc Cơ kỳ có lợi hại hơn nữa cũng khó tránh khỏi cái chết.

"Chạy!" Tô Thanh lần này không đợi Lục Tiểu Thiên nói, liền trực tiếp quyết định chủ ý. Với thực lực của nàng, cũng không nguyện ý dây dưa vào loại yêu vật này.

Chỉ là mấy người Lục Tiểu Thiên, Tô Thanh, La Tiềm tuy rằng không muốn dây dưa, nhưng con Hắc Yểm Chu này tựa hồ không nguyện ý từ bỏ con mồi béo bở trước mắt này. Nó liền phun tơ nhện ra, phân biệt lao về phía ba người. Với khí tức của ba người, xác thực còn kém xa Hắc Yểm Chu, dù sao nó cũng là lục giai yêu thú, mấy người Lục Tiểu Thiên hiện tại chỉ là Trúc Cơ trung kỳ, chênh lệch cả một cấp bậc.

"Tìm chết!" Tô Thanh sắc mặt lạnh lẽo, nàng sở dĩ chủ động tránh lui, chủ yếu là bởi vì con Hắc Yểm Chu trước mắt này thực sự khó đối phó, không nguyện ý phát sinh thêm việc ngoài ý muốn. Nhưng điều đó không đại biểu rằng nàng sợ con Hắc Yểm Chu này, đối mặt với con lục giai yêu vật này, tự nhiên là không thể dùng thủ đoạn bình thường giống như trước đó đối phó với huynh đệ Ngũ thị. Gương mặt Tô Thanh lạnh lùng, lấy ra Ngư Lân tiên, Kim tiên lăng không vút ra. Ngư Lân tiên vốn trông chỉ dài hơn một trượng đột nhiên lại kéo dài ra thêm hơn mười trượng, mang theo kim quang sáng lạn, trực tiếp đánh về phía Hắc Yểm Chu. La Tiềm nhìn thấy Tô Thanh động thủ, cũng không hề do dự mà thân hình loé lên. Thừa dịp khi Tô Thanh công kích, y lao tới bên trên Hắc Yểm Chu, vừa định thi triển sát thủ. Trên không trung, một khối mây trông không hề bắt mắt đột nhiên nổ tung. Bên trong có một lão giả râu đen đầu đội khăn đỏ hét lên chói tai. Một tấm lưới trắng buông xuống, sau đó lại đưa tay ném ra một cây phi châm toả ra ánh sáng màu lam, trực tiếp tấn công về phía hai người La Tiềm và Lục Tiểu Thiên, tựa hồ muốn bao phủ cả hai người vào trong.

La Tiềm hừ lạnh một tiếng, thay đổi pháp khí bình thường thành đan nguyên pháp khí, cải biến chiêu thức. Một thương đâm lên trên, đầu thương loé lên thương mang trực tiếp xé ra một lỗ to trên tấm lưới trắng. Lục Tiểu Thiên cũng không hề nhàn rỗi, Sí Viêm Ly Hỏa kiếm phát ra liệt diễm trực tiếp cuốn lấy sợi tơ nhện, cùng với Ngư Lân tiên một trước một sau, giáp công Hắc Yểm Chu.
Bình Luận (0)
Comment