Chương 358: Giết Viên đoạt đan
Chương 358: Giết Viên đoạt đan
Theo phía sau con Thực Cốt Viên này còn có một tên gia hỏa ngũ giai thực lực hơi yếu hơn. Bọn chúng đang nhìn chằm chằm Tuyết Tình Sư trên mặt đất, cũng không phải lập tức bổ nhào tới, mà là có chút hoài nghi cảnh giác đánh giá hoàn cảnh xung quanh một hồi.
Hiển nhiên bản thân hai con yêu thú này linh trí cũng không thấp, nhưng yêu thú thì vẫn là yêu thú, sau khi không phát hiện động tĩnh gì ở xung quanh liền vây lấy Tuyết Tình Sư dưới mặt đất ngửi ngửi, cũng không hề phát hiện trên thân Tuyết Tình Sư có độc, hoặc là những dị thường khác. Thực Cốt Viên lập tức trở nên hưng phấn, giương nanh múa vuốc muốn ăn no một hồi. Lúc này có vô số cành cây dưới mặt đất đột nhiên đổ rạp ra bốn phía. Chính là Lục Tiểu Thiên khóng chế kim nhân khôi lỗi từ bên trong điên cuồng lao tới.
Hai con Thực Cốt Viên bị dọa cho nhảy dựng, không nghĩ tới ở gần như vậy lại ẩn nấp một tên dị tộc to lớn như vậy mà chúng nó cũng không biết. Tên dị tộc này không ngờ còn dám làm phiền bữa ăn của bọn chúng, Thực Cốt Viên nhất thời mặt đầy vẻ dữ tợn, một trái một phải lao về phía kim nhân khôi lỗi.
Chân phải thô to của kim nhân khôi lỗi đá ra, đá bay con Thực Cốt Viên thực lực hơi yếu hơn. Thực Cốt Viên kêu lên một tiếng đau đớn, nhưng cũng không hề bị trọng thương gì. Thân thể trên không trung linh hoạt lật lại, hai tay bắt lấy cành cây thô to bên cạnh mượn lực vài cái, liền triệt tiêu đi lực ném khổng lồ của kim nhân khôi lỗi.
Ngoài ra một con Thực Cốt Viên lục gia tốc độ cũng không chậm, mắt thấy trọng kiếm của kim nhân khôi lỗi bổ xuống, trọng kiếm vô cùng nặng nề khiến nó không dám ngạnh kháng. Hai chân dẫm xuống mặt đất, thân thể liền nhảy ra xa hơn mười trượng. Chỉ là khi thân thể nó còn ở không trung, không có chỗ nào mượn lực. Một đạo đao khí sắc bén từ sau lưng Thực Cốt Viên trực tiếp chém tới. Lục giai Thực Cốt Viên cảm nhận được sát cơ kinh người sau lưng, liền kêu lên kinh sợ. Thân thể tựa hồ vô lực, đột nhiên dưới chân Thực Cốt Viên xuất hiện luồng sáng mơ hồ, thân thể nó khẽ cong lên, tránh khỏi đòn đánh lén của kim đao.
Bản lĩnh tránh khỏi đánh lén trên không trung của Thực Cốt Viên không thể nói là không cao minh, nhưng dù sao nó vẫn còn ở trên không trung, không có chỗ nào mượn lực, không thể nào giống như tu sĩ Nhân tộc ngự khí phi hành. Cho dù là tu sĩ Nhân tộc, dưới loại khoảng cách gần như vậy, cũng tuyệt đối không thể nào linh hoạt xoay xở được.
Phốc! Trong ánh mắt kinh hãi của Thực Cốt Viên, Liệt Địa đao thừa dịp Thực Cốt Viên không thể nào tránh né được, một đao cắt đứt đầu nó.
Về phần một con ngũ giai Thực Cốt Viên khác, vừa muốn định đào tẩu. Một thanh trọng kiếm nặng nề từ trong tay kim nhân khôi lỗi trực tiếp ném tới, xuyên qua phía sau đầu của Thực Cốt Viên, đóng đinh nó trên cây đại thụ. Thực Cốt Viên kêu lên mấy tiếng thảm thiết, ở ngoài xa có vài âm thanh vang lên đáp lại.
Lục Tiểu Thiên sắc mặt khẽ biến, thu hồi lại Liệt Địa đao từ trong thân thể Thực Cốt Viên, hút lấy yêu đan của nó, sau đó cũng thu lại kim nhân khôi lỗi. Thân thể cao lớn trong rừng rậm nhanh chóng nhảy vọt lên, chớp mắt không thấy bóng dáng.
Một chốc lát sau, cành lá của những cây cổ thụ che trời run lên từng hồi, mười mấy con Thực Cốt Viên lớn lớn nhỏ nhỏ từ trên đại thụ cao lớn mượn lực nhảy vọt tới. Tràng điện vô cùng hoành tráng, sau khi nhìn thấy hai đồng bạn chết thảm, bầy Thực Cốt Viên nhất thời bạo động. Lúc này tiếng Thực Cốt Viên gầm rú gào thét vang vọng cả khu rừng rậm. Đám Thực Cốt Viên này chia ra hoặc là hai con, hoặc là ba con chạy vào trong khu rừng rậm tiến hành lục soát.
Lục Tiểu Thiên vùi đầu nhanh chóng chạy tới trước, thỉnh thoảng có yêu thú bị dọa sợ cũng điên cuồng chạy đi. Lục Tiểu Thiên không khỏi cười khổ một tiếng. Dù cho hắn có cẩn thận như thế nào thì vẫn có sơ hở, đám yêu thú này cũng coi như là bị vạ lây, trách không được nguyên thần trong Cấm Hồn Châu nói, chỉ cần có yêu đan của Thực Cốt Viên, nhưng yêu thú khác sau khi ngửi được khí tức đa phần đều lựa chọn tránh né. Thực lực bản thân của Thực Cốt Viên đã không thấp, thậm chí còn có chút cường hãn. Yêu thú thực lực như vậy mà lại còn quần cư, lòng báo thù lại nặng như vậy. Phần lớn yêu thú cũng thật sự trêu chọc không nổi. Ngay cả hắn nếu như không phải vì có thể hành động thuận lợi một chút trong Âm Phong Cốc này cũng tuyệt đối sẽ không đánh chủ ý lên hai con Thực Cốt Viên kia.
Một hơi chạy gần hai trăm dặm, tiếng vượn gào thét sau lưng mới biến mất không còn.
Đám gia hỏa này cũng thật là thù dai, Lục Tiểu Thiên lắc lắc đầu. Lấy ra một viên yêu đan của lục giai Thực Cốt Viên, làm như vậy thì thời khắc nào trên người hắn cũng có một cỗ khí tức của Thực Cốt Viên phát tán ra. Xác thực giống như những gì mà nguyên thần trong Cấm Hồn Châu nói, yêu thú dám tới tìm hắn gây phiền phức đã giảm bớt đi rất nhiều. Mà có một số yêu thú thực lực cực kỳ cường đại, Lục Tiểu Thiên cũng tận lực tránh đi. Đám yêu thú đó cũng không hề chủ động tiến tới tìm hắn gây phiền phức. Ở trong Âm Phong Cốc một đường đi vào hơn ngàn dặm, tương đối bình an vô sự.
Một tháng sau, Lục Tiểu Thiên xuất hiện ở một bên ngoài một động quật bên trong âm phong rít gào. Bên ngoài khu động quật này là một cái mộ mai táng cực lớn. Trên mộ bia chữ viết mơ hồ, đã nhìn không rõ chủ nhân vốn có là ai. Chỉ là bên trong âm khí quá thịnh, còn nồng đậm hơn bên ngoài vài phần, Lục Tiểu Thiên không khỏi nhíu mày. Hắn liền lấy ra Cấm Hồn Châu hỏi: "Ngươi lúc trước không có nói qua, khí âm sát nơi này lại nồng đậm như vậy."
"Điều này, ta nghĩ nếu đạo hữu đã có thể giết chết Thường Đại Hải và con Hắc Yểm Chu đó, thực lực đã là tồn tại đỉnh tiêm trong tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ, có lẽ sẽ không quan tâm tới chút khí âm sát này." Nguyên thần bên trong Cấm Hồn Châu thoáng có chút lúng túng nói.
"Nói đi, ngươi muốn một cổ âm thi bộ dạng ra sao. Ta chỉ có thể tận lực mà làm, một khi nguy hiểm vượt qua dự liệu của ta. Ta chỉ có thể rúi lui." Lục Tiểu Thiên trầm giọng nói.
"Cũng được, bên trong mộ huyệt này cũng không đơn giản, có mấy loại âm thi. Nếu như đạo hữu có tìm được một bộ âm thi Trúc Cơ hậu kỳ tự nhiên là tốt nhất rồi. Nếu như không được thì âm thi Trúc Cơ trung kỳ hoặc Trúc Cơ sơ kỳ cũng được. Chỉ cần đạo hữu giúp ta trở thành Quỷ Tu, sau khi việc thành, ta liền nói cho đạo hữu biết một cái bí mật kinh thiên."
"Bí mật gì?" Lục Tiểu Thiên hỏi.
"Bí mật liên quan tới việc tu sĩ Dị vực sắp xâm lấn Vọng Nguyệt tu tiên giới. Chắc hẳn đạo hữu là người có thủ đoạn kinh thiên như vậy, nhất định cũng là một đệ tử xuất sắc của tiên môn đại tông. Nếu như có thể bẩm báo lại việc này, nhất định là một cái công lao to lớn bằng trời, dù là ban thưởng một viên Ngưng Kim Đan, cũng tuyệt không phải là quá mức. Đạo hữu mặc dù đã hái được Ngưng Kim quả, nhưng muốn luyện chế nó thành Ngưng Kim Đan, chỉ sợ độ khó cũng vẫn không nhỏ."
"Tốt a, vậy ta liền đi vào tìm hiểu ngọn ngành, bất quá chuyện xấu nói trước, một khi tình huống nằm ngoài dự đoán của ta, thì cũng đừng oán ta nuốt lời, chỉ có thể trách tin tức của ngươi không chuẩn. Đương nhiên, nếu như tình huống không phải là quá xấu, giúp ngươi thu phục một con ngũ giai hoặc là lục giai Âm Thi cũng không phải không có khả năng." Trong lòng Lục Tiểu Thiên khẽ động, mặc dù hắn đối với việc lập đại công cũng không phải là rất ham muốn, chẳng qua nếu như có thể biết tin tức về việc tu sĩ Dị vực xâm lấn, sau này hắn xu cát tị hung không thể nghi ngờ sẽ thuận tiện hơn rất nhiều. Tên Thường Đại Hải và tu sĩ của Thiên Lang tông cấu kết bị hắn giết chết kia. Nguyên thần bên trong cấm Hồn Châu này biết được một số nội tình cũng không có gì kỳ lạ. Về phần đối phương nói tới việc luyện chế Ngưng Kim quả thành Ngưng Kim đan không phải là chuyện dễ, hắn cũng chỉ có thể cười trừ mà thôi.
"Đương nhiên, đạo hữu có thể làm được tới bước này đã là tận tình tận nghĩa, đổi lại một kẻ bạc tình bạc nghĩa khác, sớm đã qua cầu rút ván rồi." Trong ngữ khí của nguyên thần mang theo tia cảm kích nói.
Đối với lời nịnh nọt của nguyên thần, Lục Tiểu Thiên chỉ mỉm cười mà không hề để trong lòng. Lục Tiểu Thiên cẩn thận chú ý tình huống bên người. Ngoại trừ khí âm sát ra, bên ngoài động quật còn có một số dấu vết đánh nhau. Trong đó còn có mỗi vết đao và kiếm rất nhạt, Lục Tiểu Thiên không khỏi nhíu mày. Nhìn vết đao kiếm trên đá, có lẽ thực lực cũng không cao, thậm chí thực lực chỉ là tương đương với Luyện Khí kỳ. Nhưng tu sĩ Luyện Khí kỳ cho dù là Quỷ Tu, làm sao có thể thuận lợi đi tới nơi này? Hay là nói trong mộ huyệt này, bản thân đã có những Quỷ Tu khác chiếm đóng?