Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 383 - Chương 383: Xuất Thủ Sau Lưng

Chương 383: Xuất thủ sau lưng Chương 383: Xuất thủ sau lưng

Đối với thù hận chém giết bình thường giữa các tu sĩ, Lục Tiểu Thiên cũng lười đi quản, cũng quản không nổi. Bất quá một nhà bị vây trước mắt này hắn vừa hay lại quen biết. Không ngờ lại chính là một nhà đã đưa Thất Tinh trận cho hắn kia. Có thể gặp đuọc ở nơi này cũng thật là xảo hợp, nhìn bộ dạng lão giả đầu hói kia đã bị thương không nhẹ rồi.

Trong lòng Lục Tiểu Thiên vừa động, trong Hỗn Nguyên Kinh có nhắc tới Ngũ Hành Trận Đan, bên trên có chú giải của Ngũ Hanh trận pháp. Lục Tiểu Thiên xem qua mấy lần, bất quá hắn chưa từng tiếp xúc qua đạo trận pháp. Hơn nữa Ngũ Hành trận pháp càng tối nghĩa khó hiểu, xem qua mấy lần cũng không hiểu, tạm thời cũng chỉ có thể cất đi. Suy nghĩ xem lúc nào tìm một người am hiểu trận pháp mà hỏi một chút. Nhưng phần vì việc của hắn tương đối nhiều, đi khắp nơi tìm kiếm linh vật. Hai là vì hắn cũng không gặp qua Trận Pháp Sư nào thích hợp. Nếu như có thể có người am hiểu trận pháp giúp hắn giảng giải đạo này, so với việc bản thân hắn tự mình nghiên cứu càng dễ dàng hơn nhiều.

Trận Pháp cũng giống như Luyện Đan, nhưng Trận Pháp thậm chí còn cần một vị sư phụ hơn Luyện Đan. Cho dù là luyện đan, nếu như hắn không phải có một cái kết giới có thể không ngừng thoi luyện ra các loại linh vật, hơn nữa thường thường một loại đan dược hắn đều liên tục luyện chế mấy chục lần, thậm chí hơn trăm lần. Với mức độ luyện đan trước đó của hắn, sớm đã táng giá bại sản rồi. Sợ rằng lúc này ngay cả Luyện Khí đại viên mãn cũng không thể đạt tới. Một đời này cũng chỉ có thể lăn lộn ở Luyện Khí kỳ mà thôi. Trong tu tiên giới nơi địa phương và hoàn cảnh sinh tồn nhiều tàn khốc như vậy, phỏng chừng muốn sống yên ổn cũng không dễ dàng.

Không nói một nhà bên dưới là trận pháp thế gia, đối với việc nghiên cứu Ngũ Hành trận pháp của hắn sau này khẳng định sẽ có trợ giúp không nhỏ. Chỉ riêng việc Thất Tinh Trận lấy được từ trong tay đối phương đã vô số lần cứu hắn khỏi nguy hiểm. Lục Tiểu Thiên cũng sẽ không ngồi yên không quản. Dù sao giúp bọn họ ngăn cản một kiếp trước mặt này cũng không phải là một việc phiền phức gì. Về phần số người trước mắt, vừa nghe liền biết là người của một số gia tộc tu tiên, thay hình đổi dạng một chút, khi ra ngoài tự nhiên là không có vấn đề gì phải lo về sau.

"ha ha, lão già trọc, không nghĩ tới Hậu Thổ trận của ngươi lại bị lão tử dễ dàng phá giải như vậy." Nam tử mập lùn hai tay ôm ngực vẻ mặt phách lối nhìn một nhà bốn người trước mắt cười nói.

"Ta và người của Triệu Gia Bảo ngươi không oán không thù, vì sao lại cứ phải dồn ép như vậy?" Lão giả đầu hói phun ra một miệng đầy máu, bên trong thậm chí còn có mảnh nhỏ của nội tạng bị tổn hại, có thể thấy lão giả đầu hói đã bị thương nặng như thế nào.

"Ta và ngươi không oán không thù, bất quá ngươi lại có huyết hải thâm thù với thê tử chưa xuất giá kia của ta, có ấn tượng với Trương gia ở Xích Tần Lĩnh chứ?" Nam tử mập lùn cười lạnh nói.

"Thì ra là trợ thủ của Trương gia Xích Tần Lĩnh, khó trách, khó trách. Nếu đã như vậy, lúc trước người đắc tội là ta, những người khác vô can, ngươi thả bọn họ đi đi, ta thúc thủ chịu trói." Lão giả đầu hói thở dài nói.

"Cha, chúng ta làm sao có thể để lại một mình cha mà bỏ chạy. Chúng ta còn có Thất Tinh trận, cùng lắm thì liều mạng với đám gia hỏa này!" Nam tử đang đỡ lấy lão giả đầu hói vẻ mặt đầy sự thù hận, trên trán nổi đầy gân xanh, ánh mắt giống như muốn giết người vậy.

"Thất Tinh trận?" Sáu người sau lưng nam tử mập lùn nghe được ba chữ này, lập tức sắc mặt biến đổi, đồng thời cũng lui về sau vài bước, hiển nhiên là uy danh của Thất Tinh trận khiến trong lòng họ sợ hãi.

"Hù ma dọa quỷ mà thôi, chỉ dựa vào bộ Thất Tinh trận tàn khuyết trên tay các ngươi, căn bản không ngăn được Đế Nham Thứ* của lão tử!" Miệng nam tử mập lùn đầy vẻ khinh thường nói, sau đó hét lên với mấy người bên cạnh: "Đứng đó thất thần làm gì, còn không mau cho lão tử, nếu không lên đợi lát nữa quay về lão tử sẽ thu thập các ngươi."

*Đế Nham Thứ: Vũ khí hình cây gai nhọn.

"Đại gia hỏa, sóng vai cùng lên, làm thịt mấy tên giả hỏa này." Bên cạnh có một tu sĩ đi theo nam tử mập lùn nhiều năm, tương đối phục tùng hơn một chút, là người lập tức hưởng ứng, cầm lấy pháp khí trường đao trong tay lao nhanh tới trước.

Có người thứ nhất mở đầu, những người phía sau tự nhiên cũng không còn gì e ngại nữa.

"Ta liều mạng với các ngươi." Tên thiếu niên tuổi nhỏ khí thịnh rốt cuộc không kiềm nén được nữa, muốn lao tới trước liều mạng với mấy tên tu sĩ này.

"Chinh nhi, lui xuống!" Nam tử áo xám đang đỡ lấy lão giả đầu hói quát lại, để cho thê tử y đỡ lấy phụ thân, đi đối mặt với sáu tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ đang lao tới, còn có nam tử mập mạp tọa trấn ở phía sau. Bọn họ lần này sợ rằng là lành ít dữ nhiều rồi, nam tử áo xám ném ra mấy cái trận bàn.

Ông một tiếng, pháp trận bị kích phát, bên trong từng đạo kiếm khí đột nhiên xuất hiện, chỉ là số lượng kiếm khí bên trong pháp trận cùng với trình độ sắc bén của nó vẫn còn chênh lệch một khoảng cách nhất định so với Thất Tinh trận chân chính. Nhưng đối phó với một tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ bình thường cũng không chênh lệch lắm.

Sáu tên tu sĩ bị pháp trận bao phủ sắc mặt kinh hãi, dốc hết toàn lực ngăn cản kiếm khí từ bốn phía chém tới.

Sáu vị tu sĩ lao tới trước đều không ai có tu vi vượt qua Trúc Cơ trung kỳ, cho nên khi bị pháp trận bao phủ, cũng không hề dễ chịu. Bất quá khi nhìn thấy tên nam tử mập lùn kia lấy ra một thanh pháp khí màu nâu, miệng nhe răng cười, Lục Tiểu Thiên biết bản thân nếu như còn không xuất thủ sợ rằng nam tử áo xám sẽ không chống đỡ được lâu nữa. Thất Tinh trận trước mặt rõ ràng chỉ là pháp trận bình thường phỏng theo Thất Tinh trận mà thôi. Tuy rằng uy lực cũng không tầm thường, có thể khiến nam tử áo xám ứng phó được mấy tên tu sĩ đồng giai, nhưng đối phó với nam tử mập lùn có đan nguyên pháp khí vẫn còn có chút không đủ.

"Chinh nhi, chạy, mau chạy, pháp trận giao cho ta chủ trì." Nhìn thấy nam tử mập lùn tế ra Đế Nham Thứ, lão giả đầu hói sắc mặt đại biến, gấp tới nổi lại phun ra một ngụm máu lớn.

"Chạy được sao?" Mắt thấy nam tử áo xám thi triển ra không phải là Thất Tinh trận chân chính. Nam tử mập lùn thở phào một hơi, chỉ cần không phải là đệ nhất sát trận dưới Kim Đan kỳ, y liền không quan tâm.

Đế Nham Thứ màu nâu giống như là châm độc được bắn ra, liên tục đâm lên quầng sáng hình thành pháp trận, mỗi lần Đế Nham Thứ công kích, ánh sáng hình thành pháp trận cũng đều run lên kịch liệt. Cứ như vậy liên tục lặp lại, sau khi bị Đế Nham Thứ đâm mạnh vào tới lần thứ tám, quầng sáng tạo thành pháp trận liền ầm ầm sụp đổ, mấy khối trận bàn không chịu nổi trọng kích mà bốc lên từng luồng khói đen.

Lúc này sáu tên tu sĩ bị kiếm khí bên trong trận pháp khiến cho rối loạn tay chân, cả người lập tức nhẹ nhõm. Không còn những kiếm khí quấy nhiễu đó nữa, đôi phu phụ trước mắt thân là Trận Pháp Sư, cũng bất quá chỉ la sơn dương đợi làm thịt thôi. Về phần tên thanh niên Luyện Khí kỳ đại viên mãn, từ đầu tới cuối cũng đều không ai thèm nhìn tới. Dù sao một tu sĩ Luyện Khí kỳ trong mắt bọn họ chẳng khác gì là con kiến.

Chỉ là những người này lại đột nhiên cảm giác được một cỗ kiếm khí kinh người từ trên trời giáng xuống. Cỗ kiếm khí này nóng rực đến mức khiến bọn họ hít thở cũng cảm thấy khó khăn. Nam tử mập lùn thực lực cao nhất, phản ứng còn nhanh hơn người khác một chút. Đế Nham Thứ vội vàng bỏ qua mục tiêu là nam tử áo xám để quay về đón đỡ trước người y. Chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng vô cùng lớn từ trên Đế nham Thứ điên cuồng vọt tới, để cả người y cực kỳ khó chịu.

Còn chưa đợi y kịp có thêm phản ứng, nơi cổ liền cảm thấy mát lạnh. Một thanh phi kiếm màu đen đã đặt ngay trên cổ y. Kiếm ý lạnh lẽo trên đó khiến y cảm giác nếu như bản thân dám vọng động, lập tức sẽ bị thanh kiếm này cắt đứt cổ họng.

"Là... là vị đạo hữu nào, ở sau... sau lưng đánh lén tính là anh hùng hảo hán gì." Nam tử mập lùn lần đầu tiên cảm giác được tử vong lại cách bản thân gần như vậy, dọa cho y ngay cả nói chuyện cũng có chút run rẩy.
Bình Luận (0)
Comment