Chương 416: Viêm Ma Yêu Đao, Nhật Xuất Cửu Thức
Chương 416: Viêm Ma Yêu Đao, Nhật Xuất Cửu Thức
Phốc! Thân thể tráng kiện của lão giả trực tiếp bị Đế Khôn đụng bay, xương cốt trong thân thể cạch cạch một trận nứt vang, lượng lớn máu tươi từ bên trong miệng phun ra.
"Lão Ngũ, mang theo Ô Luyện Hãn bọn chúng, đi, đi mau!" Lão giả tráng kiện toàn thân nhuốm máu tuyệt vọng hô to!
"Đại ca!" Phi Kỵ chiến sĩ Trúc Cơ hậu kỳ duy nhất còn sống kia kêu lên một tiếng giận dữ. Trong tầm mắt của y, Đế Khôn đã lần nữa bay nhào tới, một móng vuốt đập thẳng vào ngực lão giả tráng kiện.
Ngực lão giả tráng kiện lập tức hõm xuống một khoảng lớn, thân thể như là túi vải rách nát, trong kình khí bạo ngược trên không trung vô lực rơi xuống dưới.
"Ô Lực Hãn, mau tỉnh táo lại!" Phi Kỵ chiến sĩ Trúc Cơ hậu kỳ duy nhất còn lại không kịp đau xót, nhìn về phía mấy tộc nhân còn lại.
Một đạo kim sắc đao khí mang theo vẻ linh động và vô tình, trên không trung bay lướt qua một vòng tròn kinh người.
Bốn người, bốn Ưng, dưới tình huống không có chút chống cự nào, trực tiếp bị một đao này cắt thành hai đoạn.
"Đi!" Phi Kỵ chiến sĩ còn lại đứng cách Lục Tiểu Thiên xa một chút, lúc này mới như vừa tỉnh mộng, nhưng đồng bạn của bọn chúng lúc này đa phần đã trở thành mưa máu trên không trung, ngay cả người đầu lĩnh thực lực mạnh nhất cũng đã chiến tử. Ẩn phía sau sự tức giận vô tận, lại chính là sự sợ hãi vô biên, ngắn ngủi mấy tức thời gian mà thôi, tám người vừa rồi vẫn còn mạnh khỏe, lúc này chỉ còn lại có ba người bọn họ, giống như là chim sợ cành cong vậy.
Nghe được tiếng gọi của Ô Cốt, ba người không còn chần chừ, khống chế tọa hạ Linh Ưng quay người bỏ chạy.
Ô Cốt tu vi Trúc Cơ hậu kỳ che lấy ngực đã bị thương, bi thống nhìn về phía sau một cái. Ánh mắt tràn đầy thù hận, bộ tộc gặp phải tổn thất lớn như vậy, vô luận như thế nào, huyết thù này nhất định phải báo!
Lục Tiểu Thiên nhìn ba tên Phi Kỵ chiến sĩ rời đi, hai hàng lông mày hơi nhíu lại. Đáng tiếc phạm vi Băng Phách Huyền Âm của hắn có một mức độ nhất định, không phải là không có hạn chế gì. Nếu như hắn quyết tâm muốn đuổi theo, cũng chỉ có thể đuổi kịp một người, thậm chí là giết được cả hai người. Nhưng mấy người này bị bức ép quá mức, nếu như chia ra bỏ chạy, thế nào cũng có thể chạy thoát được một người. Trên thực tế đối với Lục Tiểu Thiên mà nói, chạy thoát một người hay là ba người cũng không hề có khác biệt quá lớn, lại nói phía sau hắn vẫn còn có ba tên tu sĩ Dị vực ở đây.
"Phi Thiên Ngân Thi Đế Khôn, không phải sớm đã tuyệt tích trong tu tiên giới rồi sao!" Đại hán lưng đeo trường đao đúng với tên gọi Toái Đao kêu lên kinh hãi. Đặc biệt sau khi nhìn thấy phương thức xuất hiện chấn nhiếp lòng người như vậy của Đế Khôn, trực tiếp giết chết một con lục giai linh cầm, và cả lão giả tráng kiện đó. Bản thân còn có thể ngạnh kháng công kích của đan nguyên hỏa lôi trọng tiễn, tốc độ cực nhanh, cho dù là tu sĩ của Phi Kỵ bộ lạc cũng chỉ có thể tự than không bằng.
Vừa rồi Lục Tiểu Thiên mượn nhờ vào một đao mà thanh liên loan đao lui lại, đồng thời trong khoảng khắc đó liền giải quyết cả bốn người trong tám tên Phi Kỵ chiến sĩ còn lại. Ba tên Phi Kỵ chiến sĩ còn lại như chim sợ cành cong, chật vật bỏ trốn. Phi Thiên Ngân Thi Đế Khôn cũng giải quyết một tên, tuy rằng người và Linh Ưng chết không ít, bất quá cả quá trình chiến đấu chỉ phát sinh trong nháy mắt mà thôi.
Đế Khôn sau khi giết chết lão giả tráng kiện, trực tiếp lao về phía thanh niên loan đao.
Bất quá một thanh loan đao màu đen của thanh niên này lại bay múa kín kẽ không có sơ hở, bang bang... cùng Đế Khôn va chạm vô số lần. Nhìn Đế Khôn như chuẩn bị lần nữa phun ra quang cầu màu xám, sắc mặt lập tức sợ hãi, thân hình vội vàng lóe lên, tránh khỏi trong đường tơ kẽ tóc.
Loan đao màu đen trong tay ngạnh kháng với móng vuốt của Đế Khôn, mỗi một đao chém ra, đều giống như là mặt trời rực lửa mọc lên. Đao thế uy mãnh lớn lao, khí thế liên miên bất tuyệt. Nhưng Đế Khôn chỉ dựa vào hai cái móng vuốt chộp ra như thiểm điện, liền chộp cho cỗ đao khí hừng hực như liệt hỏa kia vỡ vụn. Một người một thú, đánh cho tới thiên hôn địa ám.
Thanh niên loan đao càng giật mình hơn, Viêm Ma Yêu Đao Nhật Xuất Cửu Thức mà y lấy làm kiêu ngạo. Tuy rằng chỉ luyện tới thức thứ ba, nhưng đã đánh khắp đồng môn Trúc Cơ kỳ không địch thủ. Không nghĩ tới hiện tại bản thân đã thi triển tất cả mọi thủ đoạn, nhưng vẫn không thể nào áp chế được con lục giai yêu thú trước mặt này. Trên thực tế Đế Khôn cũng bị tên thanh niên cầm loan đao trước mặt này chọc giận không thôi. Tên thanh niên này không ngờ chỉ dựa vào một thanh loan đao màu đen đã có thể ngăn cản được thế công của nó. Mỗi lần nó công kích đều bị đao pháp sắc bén của đối phương ép lui lại, ngay cả nguyên thần công kích của nó cũng bị đối phương dùng bộ pháp huyền ảo tránh khỏi. Nếu như nó có thể tiếp tục khống chế quang cầu màu xám kia, thì lúc này cũng không cần phải triền đấu với đối phương đến bây giờ.
Đế Khôn dù sao cũng một tộc Phi Thiên Ngân Thi, thân thể chính là vũ khí tốt nhất. Khi chiến đấu hăng lên, thân ảnh màu xám bạc thỉnh thoảng xuyên qua không gian, chiến đấu với thanh niên loan đao tới bất phân thắng bại.
Trong mắt Lục Tiểu Thiên lóe qua một tia kinh ngạc, không nghĩ tới thanh niên loan đao lại mạnh mẽ tới như vậy. Xem ra tu tiên giới to lớn, người tài vẫn có không ít. Lúc trước hắn ở trong mộ huyệt, dựa vào lục giai Thể Tu đỉnh phong, lại cộng thêm tu vi Trúc Cơ trung kỳ, cận chiến với Đế Khôn, tuy rằng cũng chiến đấu vô cùng kịch liệt, nhưng cũng không thể nào hoàn toàn chống đỡ được công kích của Đế Khôn, thời gian kéo dài một chút liền trúng phải một kích của Đế Khôn. Chỉ là dựa vào thân thể cường hãn cùng với phòng ngự của Hỏa Giao lân giáp, mới có thể chống chịu được dưới công kích hung mãnh của Đế Khôn. Nhưng cho dù là như thế, cũng bị Đế Khôn đánh cho vô cùng chật vật.
Sau này có thể trọng thương được Đế Khôn, cũng là nhờ mưu kế mới làm được, hơn nữa chiến đấu là bộc phát dưới mặt đất bên trong mộ huyệt. Lực bạo phát Thể Tu của hắn được phát huy tới vô tận. Nếu như là trên không trung, dựa vào tốc độ mà Đế Khôn bạo phát ra lúc này, với trạng thái của Lục Tiểu Thiên lúc đó, tuyệt đối sẽ còn thê thảm hơn.
Với nhãn lực của Lục Tiểu Thiên, tự nhiên là có thể nhìn ra được thanh niên loan đao cũng không phải là Thể Tu, tu vi thì cao hơn hắn một chút, đã đạt tới Trúc Cơ tầng tám, pháp lực thì không tinh thuần hơn hắn bao nhiêu. Nhưng đao pháp của y lại vô cùng sắc bén, dựa vào bộ đao pháp sắc bén đó trên tay, còn kết hợp với bộ pháp kỳ diệu của y, đã phát ra huy ra được sức chiến đấu kinh người, thậm chí có thể ngăn cản được Đế Khôn trên không trung. Mà loại quang cầu màu xám của Đế Khôn, dùng để tập kích thì vô cùng thích hợp, người trúng chiêu khó tránh khỏi cái chết. Nhưng khi thi triển chính diện, với thực lực của thanh niên loan đao này, khó có thể phát huy được hiệu quả. Bất quá thực lực của Đế Khôn cũng không phải chỉ có nhục thân mạnh mẽ đơn giản như vậy, sức chịu đựng bền bĩ vô cùng kinh người.
Thanh niên loan đao trước mặt tuy rằng đao pháp kinh diễm vô song, nhưng đao pháp lợi hại như vậy, pháp lực tiêu hao cũng rất kinh người. Án chiếu theo tốc độ tiêu hao như vậy, tuyệt đối không thể nào chịu nổi với Đế Khôn. Trên mặt Lục Tiểu Thiên lóe qua một tia đáng tiếc, đáng tiếc là hỏa diễm băng lam của Đế Khôn đã bị tiểu Hỏa Nha đánh bậy đánh bạ phá đi, bằng không đám người bọn họ cộng lại cũng không phải là đối thủ của một mình Đế Khôn.
Sự lợi hại của thanh niên loan đao này, ở trong lứa tu sĩ Trúc Cơ kỳ hắn đã rất ít gặp trong đời. Khó trách chỉ dựa vào ba người bọn họ mà dám truy sát tu sĩ Kim Đan kỳ. Cũng không sợ hơn hai mươi tên tu sĩ Phi Kỵ bộ lạc thừa dịp xung quanh không người mà khử luôn bọn họ. Lục Tiểu Thiên tự nghĩ với con đường trước đây của mình, Trúc Cơ tầng sáu cộng với lục giai Thể Tu thực lực được gia điệp lên để cận chiến, phỏng chừng cũng không phải là đối thủ của thanh niên loan đao này. Đương nhiên, nếu như nguyên thần thứ hai của hắn khống chế thêm khôi lỗi để tham chiến, kết quả tự nhiên là không giống nhau. Bất quá con đường mỗi người đi đều không giống nhau, thanh niên loan đao này thiên tư trác tuyệt, đao pháp có thể có được trình độ như vậy, phỏng chừng thời gian chìm đắm vào đao đạo cũng không ít hơn chục năm. Ngoại trừ tu luyện thường ngày ra, thì cũng chỉ có tu luyện bộ đao pháp này là chính, nhưng cho dù như vậy, tu vi vẫn có thể đạt tới Trúc Cơ tầng tám, còn cao hơn cả hắn, một người dùng đan dược như cơm ăn hằng ngày để tăng tiến tu vi.