Chương 417: Bắt đầu sinh thoái ý
Chương 417: Bắt đầu sinh thoái ý
Mà Lục Tiểu Thiên đoán chừng tư chất của bản thân so với y không biết kém bao xa, bao gồm cả thương pháp của La Tiềm, còn có tiên pháp của Tô Thanh, đều ẩn ẩn đã có tiểu thành, sắp có dấu hiệu đột phá. Một khi đột phá, phỏng chừng thực lực cũng sẽ có sự nhảy vọt không nhỏ. Chỉ là so với thanh niên loan đao trước mặt, vẫn còn có một đoạn chênh lệch không nhỏ, chỉ là bản thân Lục Tiểu Thiên cũng không hề cảm thấy bản thân có thể đi được trên con đường chiến kỹ này.
Con đường hắn đi không phải là chiến kỹ, đa phần thời điểm chiến đấu hắn luôn luôn lấy lực phá pháp. Dù sao bình thường phần lớn thời gian của hắn, đều tập trung vào việc làm sao đề cao tu vi bản thân mà phí tâm lao lực, bao gồm cả luyện đan, đi các nơi hiểm địa mạo hiểm, đều nổ lực để đề cao tu vi, thậm chí bao gồm cả nghien cứu trận đạo, cũng là vì sau này khi kết đan thất bại mà chuẩn bị bộ phương án thứ hai, chứ không hề có nhiều thời gian để đi khổ tu chiến kỹ.
Trên trán thanh niên loan đao cũng chảy ra không ít mồ hôi. Để bổ sung pháp lực bị tiêu hao không nhỏ, so với yêu thú, tu sĩ Nhân tộc không hề có thân thể cường hoành, không có thiên phú thân thông trên người, nhưng lại có thể thông qua các loại thủ đoạn để bổ sung.
"Miêu Thiên, mau lui lại!"
Nữ tu áo phấn hồng gọi là Xà Nữ sắc mặt hoảng hốt, trong lòng hoàn toàn không còn chiến ý. Đế Khôn có thể ngạnh kháng công kích của đan nguyên pháp khí, tốc độ cực nhanh, thậm chí quang cầu màu xám cổ quái đó còn có khả năng khiến một con lục giai Linh Ưng trong nháy mắt mất đi chiến lực, không thể nào mà không sợ hãi. Lão giả tráng kiện của Phi Kỵ bộ lạc thực lực không hề yếu hơn nàng, thậm chí còn mạnh mẽ hơn mấy phần, nhưng đối mặt với con Đế Khôn này, không ngờ lại không hề có lực hoàn thủ, liền trực tiếp bị giết chết trên không trung. Còn con Linh Ưng của lão từ trên không trung rơi xuống, nhục thân trực tiếp ngã ra đất, phỏng chừng cũng là lành ít dữ nhiều rồi. Ngay cả đan nguyên hỏa lôi trọng tiễn cũng không thể nào tạo thành uy hiếp bao nhiêu với Phi Thiên Ngân Thi Đế Khôn này. Bản sự của Miêu Thiên, nàng càng biết rất rõ ràng. Miêu Thiên trước mắt trông như đang đánh ngang tay với Đế Khôn, nhưng thời gian càng kéo dài, cục diện tuyệt đối càng bất lợi với Miêu Thiên.
Uy lực Phi Xà Bàn Tác của nàng cũng không hề cao hơn đan nguyên hỏa lôi trọng tiễn, so với hắc đao của Miêu Thiên càng kém hơn vài phần, đồng dạng cũng không có bao nhiêu uy hiếp.
Lại nói, trong mắt của nàng, tên thanh niên tóc bạc đó nhấc tay liền có thể giết chết mấy tên Phi Kỵ chiến sĩ, cả người cả Ưng, không có thứ gì may mắn sống sót. Với với Phi Thiên Ngân Thi Đế Khôn thậm chí còn đáng sợ hơn vài phần. Nếu như chỉ có một mình thanh niên tóc bạc này, ba người bọn họ liên thủ, cũng chưa hẳn không thể đánh một trận. Nhưng hiện tại lại có thêm Đế Khôn, người của Phi Kỵ bộ lạc chết thì chết, bỏ chạy thì đã bỏ chạy. Bọn họ không hề có một chút phần thắng nào, lưu chỉ thì chỉ có khả năng đợi chết mà thôi.
Hiện tại muốn rút lui, cũng phải hỏi qua đao trong tay đối phương có đáp ứng hay không đã, giải quyết được sự uy hiếp của Phi Kỵ bộ lạc, Lục Tiểu Thiên bay vòng trở lại, cổ tay rung lên. Liệt Địa đao rời tay lao tới, mang theo vô tận uy lực như thiểm điện bắn về phía đại hán trường đao tên Toái Đao kia.
Tuy rằng lực công kích của Toái Đao không phải là mạnh nhất, chiêu thức đại đao đó có thể nứt ra thành vô số tiểu đao cũng không hề có lực uy hiếp bao lớn với hắn. Nhưng lúc này Đông Phương Nghi đã hư nhược tới một mức độ nhất định, bất cứ thứ gì cũng đều có thể là uy hiếp trí mạng với Đông Phương Nghi. Lục Tiểu Thiên phải trước tiên bóp chết mọi nguy cơ từ trong trứng nước mới được.
Đao thế nhanh như bôn lôi, một nháy mắt công phu, đã vượt qua cự ly hơn trăm trượng, lao tới trước mặt Toái Đao.
Toái Đao sắc mặt thất kinh, hai tay cầm đao, vận chuyển pháp lực đến cực hạn, đối mặt với đao thế lao tới mãnh liệt, y không ngờ lại có một loại cảm giác không thể nào tránh né được. Hai tay vận hết kình lực, Toái Đao hét lớn một tiếng, các vết nứt trên thân trường đao lóe lên ánh sáng kinh người, trực tiếp nghênh đón chém về phía kim đao đang lao tới.
Hai cỗ đao khí đáng sợ hoàn toàn bất đồng không hề có chút hoa mỹ nào đụng vào nhau, thanh đại đao tràn đầy vết nứt của Toái Đao không bởi vì những vết nứt này mà dễ vỡ. Trên thực tế tu sĩ luyện chế thanh Phong hệ đan nguyên pháp khí này không chỉ là một Luyện Khí sư, mà còn là một bậc thầy về cơ quan. Dùng lượng lớn tiểu đao kết hợp lại thành trường đao, bên trong có lượng lớn cơ quan, sẽ tùy theo ý niệm của chủ nhân trường đao mà động. Nếu như chủ nhân không muốn thanh trường đao này giải thế, trừ phi tu vi cao hơn chủ nhân thanh trường đao này nhiều như là tu sĩ Kim Đan kỳ xuất thủ, thì mới có khả năng đánh nứt vỡ thanh trường đao này.
Lúc này va chạm với Liệt Địa đao, thanh đại đao đầy vết nứt này không hề có vẻ thua kém, chỉ là đại hán gọi là Toái Đao lúc này sắc mặt lại trở nên đỏ ửng, tựa hồ là lực đạo bên trên Liệt Địa đao vượt xa khả năng có thể thừa nhận của Toái Đao.
Kiềm chề lẫn nhau không tới chốc lát, Toái Đao liền có loại cảm giác không thể nào chống cự nổi. Dưới sự hoảng hốt, vội vàng tế ra hai đạo Thổ Giáp linh phù. Hai đạo linh phù này cũng là do y đoạt được từ trong tay tu sĩ khác. Đoạn thời gian này, tu sĩ Trúc Cơ kỳ ở Vọng Nguyệt tu tiên giới chết trong tay y cũng đã có mấy người rồi, trong tay Toái Đao cũng đã tích lũy không ít đồ tốt.
Trường đao trong tay bị lực đạo hung mãnh của kim đao trực tiếp đánh bay, trước người lộ ra sơ hở lớn, thân thể Toái Đao trực tiếp phải hứng chịu sự công kích không hề ngừng lại của Liệt Địa đao.
Oanh! Liệt Địa đao công phá tầng phòng ngự Thổ Linh Giáp thứ nhất thế tới vẫn chưa hết, lần nữa chém lên trên đạo Thổ Linh Giáp thứ hai.
Phòng ngự của đạo Thổ Linh Giáp thứ hai ngăn cản được Liệt Địa đao thời gian mấy cái hô hấp. Bất quá đao khí sắc bén, còn có cỗ quái lực hung tàn đó, Liệt Địa đao vẫn phá vỡ phòng ngự của đạo Thổ Linh Giáp thứ hai, trực tiếp chém lên trên người Toái Đao.
Bang một tiếng, giống như là chém lên một khối kim thạch, y sam trên người Toái Đao bị đao khí chém mở, lộ ra bên trong là một kiện tơ giáp màu xanh, không ngờ lại là một kiện đỉnh giai pháp khí. Lúc này lực đạo của Liệt Địa đao đã hao hết, không thể nào phá vỡ kện đỉnh giai pháp khí này. Bất quá vẫn có một bộ phận lực đạo xuyên qua tơ giáp chấn động vào thân thể Toái Đao.
Toái Đao kêu thảm một tiếng, thây hình bay ngược về sau mấy chục trượng, máu tươi trong miệng liên tục phun ra.
Xà Nữ kinh hãi nhìn một màn trước mắt, Toái Đao thực lực tương đương với nàng không ngờ cũng không chống đỡ nổi một kích của thanh niên tóc bạc này, một đao là đã bị thương. Cho dù thân thể Toái Đao trên không trung lăn lộn một hồi, cùng Liệt Địa đao lần nữa chém giết, trông cũng không hề bị thương thế nào nghiêm trọng, còn có thể tái chiến, nhưng uy lực một đao này của thanh niên tóc bạc thì cũng không thể nào xem thường được.
Ngược lại sau khi một kích của kim đao lúc đầu qua đi, uy lực tựa hồ cũng giảm đi không ít. Toái Đao trước khi bị thương ngay cả một đao của đối phương cũng không ngăn nổi. Ngược lại sau khi thụ thương lại có thể miễn cưỡng ngăn cản được kim đao đó.
Điều này tự nhiên không phải là do Toái Đao sau khi thụ thương lại càng thêm dũng mãnh, mà là uy thế của Liệt Địa đao đã giảm xuống không ít. Một đao trước kia chém ra, ngoại trừ pháp lực của Lục Tiểu Thiên một thân tu vi Trúc Cơ hậu kỳ quán chú pháp lực vào đó, còn có cả man lực hung bạo của một Thể Tu, tự nhiên là không thể nào ngăn cản nổi. Toái Đao mượn nhờ phòng ngự linh phù, còn có đỉnh giai phòng ngự pháp khí trên người mới có thể may mắn sống sót. Mà những đòn tấn công sau đó của Liệt Địa đao, cũng chỉ là Lục Tiểu Thiên dùng thần niệm ngự đao chiến đấu, toàn dựa vào pháp lực đang điều kiển, uy lực tự nhiên đại giảm, không hề khác biệt gì với một tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ bình thường khác ngự đao chiến đấu. Vì thế Toái Đao ngược lại có thể ngăn cản được công kích của Liệt Địa đao, chỉ là lúc này y bởi vì một kích lúc nãy mà bị thương, khó tránh khỏi có chút bị hạn chế.