Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 443 - Chương 443: Một Đám Người Đi Rồi Quay Lại

Chương 443: Một đám người đi rồi quay lại Chương 443: Một đám người đi rồi quay lại

Bốn phía khắp nơi đều là bầy Hỏa Biên Bức, Lục Tiểu Thiên cũng không dám quay đầu trở về. Quay trở về chẳng khác nào lại phải đụng mặt với Phi Kỵ bộ lạc chiến sĩ. Với trạng thái bây giờ của hắn, ngạnh kháng với trăm phi kỵ chiến sĩ, khó có phần thắng.

Lần trước gặp phải bầy Hỏa Biên Bức và bầy Hỏa Nha đại chiến tộc quần, hắn vẫn ở vùng ngoài rìa trận chiến. Hai chủng tộc này cũng không buồn cố kỵ hay quan tâm tới yêu thú hoặc là tu sĩ số lượng ít ỏi khác. Vì thế hắn và Tô Thanh, La Tiềm hai người rất nhanh đã có thể chạy thoát khỏi.

Lục Tiểu Thiên múa may Liệt Địa đao, giết chết những con Hỏa Biên Bức đang nhao nhao bay đến, mới phát hiện bản thân đã làm ra một cái quyết định vô cùng ngu xuẩn. Máu tươi cũng chỉ khiến cho Hỏa Biên Bức ở xung quanh càng thêm điên cuồng, thậm chí nhiều tới mức khiến cho hắn muốn bước ra một bước cũng chịu ảnh hưởng cực lớn.

Lục Tiểu Thiên không khỏi cười khổ một tiếng. Ngoại trừ bản thân hắn, còn phải bảo hộ cho Đông Phương Nghi. Dưới loại tình hình này, pháp lực tiêu hao càng thêm vô cùng kinh người.

Cạch cạch một tiếng, viên Uẩn Nguyên Châu vốn ánh sáng lấp lánh cuối cùng bởi vì liên tục sử dụng, mà nổ tung thành mảnh vụn. Lục Tiểu Thiên cũng không kịp buồn rầu, trực tiếp lần nữa phục dụng thêm Hồi Thiên đan.

Cũng may đám Hỏa Biên Bức này thực lực cũng không phải là mạnh. Tầng tầng lớp lớp, những con có thể đánh tới hắn, chung quy vẫn chỉ là một số ở trước mặt. Về phần những con phía sau tạm thời vẫn không công kích được tới hắn. Chỉ là vô luận hắn xông ra như thế nào, số lượng Hỏa Biên Bức công kích hắn vẫn luôn rất kinh người. Tuy rằng lực công kích của Hỏa Biên Bức không cao, nhất thời còn chưa thể đột phá phòng ngự của hắn, nhưng đối với Đông Phương Nghi đang hôn mê bất tỉnh thì lại là một vấn đề lớn.

Đế Khôn bởi vì đám Hỏa Biên Bức rậm rạp chằng chịt mà tức giận không thôi, trực tiếp há miệng phun ra một đoàn thi hỏa.

Hỏa Biên Bức trước mặt nó rất nhanh đã bị đốt thành tro tàn, để lộ ra một khoảng trống trải trước mắt.

Nhưng chỉ trong nháy mắt, lại có càng nhiều Hỏa Biên Bức hơn nữa lao tới lấp đầy. Đối với điều này Lục Tiểu Thiên nhất thời cũng có chút thúc thủ vô sách. Hắn chỉ có thể không ngừng vung đao lên, vung đao, lại vung đao, như chẳng có mục đích chỉ biết tiếp tục tiến về phía trước trong sự vây hãm của bầy Hỏa Biên Bức. Trên thực tế trong lòng Lục Tiểu Thiên vẫn có mục đích địa rõ ràng. Tiết Linh trước đó vô cùng quen thuộc vùng này, đều đã ghi nhớ bên trong Nguyên Quy giáp.

Chỉ là biết được lộ tuyến là một chuyện, muốn từ trong bầy Hỏa Biên Bức vô cùng vô tận giết ra, thì lại là một chuyện khác.

Nhưng cho dù là có khó khăn hơn nữa, thì cũng phải cắn răng mà chịu đựng, chèo chống, không thể nào mà từ bỏ được, nếu không chỉ có thể táng thân nơi này.

Một khối hàn băng đại ấn từ trên trời giáng xuống, đồng thời Băng Phách Huyền Âm cũng được triển khai ra.

Không ít Hỏa Biên Bức trực tiếp bị đông thành khối băng từ trên không trung rơi xuống. Lấy Lục Tiểu Thiên làm trung tâm, lần nữa đánh mở ra một khu vực trống trải. Lần này Lục Tiểu Thiên không bỏ lỡ qua cơ hội, khống chế hàn băng đại ấn bay thẳng về phía trước. Hàn khí bên trên đó phát tán ra, Hỏa Biên Bức một khi tiếp cận, chỉ có kết cục bị đông cứng. Bất quá lượng lớn hỏa cầu do Hỏa Biên Bức công kích lên trên đó, cũng không ngừng tiêu hao lực lượng của hàn băng đại ấn. Tích tiểu thành đại, hàn băng đại ấn cũng lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được mà bị hòa tan.

Lục Tiểu Thiên hơi nghỉ ngơi một chút, Đế Khôn lại phun ra một đoàn thi hỏa, triệt để thiêu chết tất cả đám Hỏa Biên Bức đang lần nữa chen chúc lao tới.

Phòng ngự của hộ thân linh tráo cũng liên tục tiêu hao dưới sự công kích không ngừng của bầy Hỏa Biên Bức.

"Sư huynh, chúng ta vì sao lại ngừng lại?" Lúc này tu sĩ Ô thị bộ tộc và Thanh thị bộ tộc, Khoa bộ tộc đều đã lần lượt rời đi. Nhưng ở bên ngoài sào huyệt của bầy Hỏa Biên Bức, lại có mười một người rời đi rồi quay lại. Dẫn đầu chính là Sa Bá thể hình bưu hãn, nhưng vẻ mặt lại âm trầm.

"Không có gì, ta chỉ là cảm giác tên thanh niên tóc bạc này có một số chỗ hơn người, không thể nào tùy tiện dễ dàng chết ở nơi này mà thôi." Trên mặt Sa Bá lộ ra tia một cười âm nhu nói.

"Không thể a, số lượng Hỏa Biên Bức này quá mức dọa người, cho dù là tu sĩ Kim Đan kỳ cũng không nguyện ý đi trêu chọc. Hỏa Biên Bức này lại không sợ chết, cũng không biết sợ là cái gì. Tu sĩ Trúc Cơ kỳ chúng ta cho dù có năng lực thông thiên, nhưng một khi bị hãm vào trong đó sợ rằng cũng ra không được." Một tên thanh niên trông gầy gò như là một hầu tử chất vấn nói.

"Đúng vậy, hơn nữa tên thanh niên tóc bạc lợi hại như vậy. Trước đó Phi Kỵ bộ lạc động dụng nhiều nhân thủ như vậy, tử thương vô số, cũng không thể nào ngăn chặn được hắn. Hiện tại một ít người như chúng ta, cho dù hắn có chạy thoát ra, chúng ta sợ rằng cũng không hẳn có khả năng làm gì được hắn." Nam tử đội mũ rơm gọi là Kim Tuyến Thử nghĩ tới thực lực khủng bố và gương mặt không hề sợ hãi của tên thanh niên tóc bạc, y cũng có một loại bản năng không muốn đi trêu chọc đối phương.

"Thế nào, lời ta nói cũng không nghe sao?" Sa Bá khẽ liếc hai người một cái.

"Không, không, làm sao dám, Sa sư huynh nói cái gì tự nhiên là cái đó." Tuy rằng chỉ bị Sa Bá nhẹ nhàng liếc nhìn, nhưng hai người này lại có một sự sợ hãi phát ra từ nội tâm. Lúc này mới nhớ đến vị sư huynh trước mắt này là một tồn tại giống như là ma đầu. Đi tìm tên thanh niên tóc bạc này cùng lắm là chết, nhưng đắc tội với Sa Bá, thì lại là sống không bằng chết. Trước đây cũng có sư đệ công khai chất vấn quyết định của Sa Bá, nhưng lại bị Sa Bá tra tấn đến chết ở trước mặt mọi người. Sa Bá cơ hồ không hề niệm chút tình đồng môn nào. Trên thực tế ở Yêu Thú Môn, cũng không có quá nhiều tình đồng môn để bàn, có cũng chỉ là máu tanh, nhược nhục cường thực. Bọn họ nếu không phải phụ thuộc vào Sa Bá, sợ rằng đã bị những đồng môn khác cắn nuốt đến cặn bã cũng không còn.

"Nếu đã như vậy, thì thế đi thôi. Tên thanh niên tóc bạc đó tuy rằng lợi hại, một đường đi tới giống như tồi khô lạp hủ. Nhưng âm thanh công kích kỳ quái đó hẳn là chỉ có tác dụng đối với tu sĩ dưới Trúc Cơ hậu kỳ. Tới lúc đó mấy tên Trúc Cơ hậu kỳ chúng ta cứ ngăn ở phía trước là được. Đây cũng là việc không biết trước được, nói không chừng cũng tìm không được hắn. Hoặc là đối phương đã chết bên trong sào huyệt Hỏa Biên Bức rồi." Sa Bá cười ha ha nói. Ánh mắt âm nhu đó tựa hồ như nhìn xuyên thủng vào trong sào huyệt bầy Hỏa Biên Bức rậm rạp chằng chịt kia.

Một đoàn người, cẩn thận từng li từng tí đi dọc theo rìa sào huyệt của Hỏa Biên Bức, không dám xâm nhập vào trong đó chút nào. Một khi kinh động đám quái vật linh trí không cao này, bọn họ cũng không chịu nổi.

Một hơi đi hết hơn nửa ngày, mơ hồ đã đi đến gần khu vực Mê Vụ cấm địa, cái mũi Kim Tuyến Thử vốn đang ngửi ngửi lại đột nhiên khẽ giật.

"Thế nào, có khí tức sao?" Thân là sư huynh của Kim Tuyến Thử, Sa Bá vô cùng rõ ràng cử động của y.

"Ân, may mắn là Sa sư huynh đã dự liệu trước, tên thanh niên tóc bạc đó quả nhiên là không chết ở trong sào huyệt bầy Hỏa Biên Bức."

Kim Tuyến Thử vừa mới nói xong, những người khác sắc mặt đều đại biến. Trước đó tên thanh niên tóc bạc đã đánh lui nhiều đợt công kích của Phi Kỵ bộ tộc, đã khiến không ít người cảm thấy bất khả tư nghị. Ngay cả tu sĩ Kim Đan kỳ cũng không nguyện ý trêu chọc bầy Hỏa Biên Bức này, nhưng tên thanh niên tóc bạc vẫn dám giết vào đó, điều này không khỏi quá mức, thật không thể tưởng tượng nổi. Nếu như không phải có lòng tin với cái mũi của Kim Tuyến Thử, sợ rằng sớm đã trực tiếp lên tiếng trách mắng.

"Trước đó đã bị thương rồi, hiện tại còn có thể từ trong sào huyệt Hỏa Biên Bức giết ra ngoài. Tên thanh niên tóc bạc này thật là vượt qua tưởng tượng của mọi người." Sa Bá khoanh tay đứng yên tại chỗ, rồi khẽ cười hai tiếng. "Bất quá trải qua nhiều chuyện như vậy, chắc hẳn hắn cũng đã là nỏ mạnh hết đà. Nếu đã như vậy, chúng ta còn đợi cái gì nữa, tìm ra hắn, giết chết hắn!"

Nghe được ngữ khí phong thanh vân đạm của Sa Bá, trong lòng mọi người đều run lên. Vị sư huynh trước mắt này có quyền uy rất nặng trong lòng bọn họ. Vị Sa sư huynh này không chỉ tàn nhẫn, mà cũng tuyệt đối không phải là một kẻ dễ dàng để bản thân mạo hiểm. Nếu như y đã quyết định như vậy, chắc hẳn đã có mười phần nắm chắc.
Bình Luận (0)
Comment