Chương 452: Vô kế khả thi
Chương 452: Vô kế khả thi
Công kích của Sa Bá kém xa tu sĩ Kim Đan kỳ, trong thời gian ngắn Lục Tiểu Thiên còn có thể kiên trì được. Nhưng khi công kích của Sa Bá càng ngày càng kéo dài, tuy rằng khí tức trên người Sa Bá cũng dần dần suy yếu, nhưng Lục Tiểu Thiên cũng kinh hãi phát hiện Phong Giáp phù trên người mình càng suy yếu nhanh hơn. Sợ rằng sẽ không đợi được đến khi lực lượng trên người Sa Bá hao hết, Phong Giáp phù trên người hắn đã sụp đổ trước rồi.
"Liều vậy!" Trong mắt Lục Tiểu Thiên lóe qua một tia thần sắc hung ác. Lúc này hắn ngoại trừ điều động toàn bộ pháp lực còn lại trên người ra, cũng không còn biện pháp nào khác.
Lục Tiểu Thiên bị Phong Giáp phù bao phủ giống như là một bao cát bị Sa Bá đánh cho nghiêng ngã, không hề có chút lực hoàn thủ nào. Lục Tiểu Thiên dứt khoát trực tiếp từ bỏ phản kháng.
Bùm bùm... Sau khi được Đế Khôn bố trí Kim hệ thượng phẩm linh thạch, kim nhân khôi lỗi lần nữa khôi phục lại năng lực hành động. Bước từng bước lớn trên mặt đất, nhanh chóng lao về phía Lục Tiểu Thiên và Sa Bá.
Hai tay cầm trọng kiếm chém xuống.
Keng! Một cái chân Ngô Công vươn ra ngăn lại thanh trọng kiếm vô cùng uy mãnh kia, ngoài ra cũng có hai cái chân Ngô Công khác vươn ra trước sau đánh lên ngực và bụng của kim nhân khôi lỗi.
Một tiếng nổ vang kịch liệt, thân thể vô cùng kiên cố của kim nhân khôi lỗi xuất hiện một vết lõm thật sâu ở ngực và bụng. Thân thể cao lớn hơn hai trượng của kim nhân khôi lỗi trực tiếp bị một kích đơn giản của Sa Bá đánh bay. Cho dù là đan nguyên pháp khí đánh trúng ngực nó cũng không thể nào tạo thành vết thương lõm sâu như vậy, nhưng lúc này lại bị một kích đơn giản của Sa Bá đánh tới mức như vầy.
Có thể thấy được lúc này thực lực của Sa Bá đã mạnh mẽ tới cực điểm. Bất quá Lục Tiểu Thiên lại mẫn cảm phát hiện được Sa Bá sau khi đánh bay kim nhân khôi lỗi, cổ khí tức yêu dị mạnh mẽ đó lại lần nữa suy yếu.
Quả nhiên là hữu hiệu, trên thực tế kim nhân khôi lỗi bị đánh bay khiến Lục Tiểu Thiên không sợ mà còn lấy làm mừng. Kim nhân khôi lỗi còn chưa rơi xuống đất, nguyên thần của Lục Tiểu Thiên lại hoán đổi tới thổ dân khôi lỗi.
Thổ dân khôi lỗi hai tay cầm đại chùy, giống như là kim nhân khôi lỗi vậy, tiếp tục không ngừng lao tới, mượn nhờ cỗ xung lực này, trọng chùy giống như là bão táp công kích về phía Sa Bá.
Bùm! Thổ dân khôi lỗi với phòng ngự nổi danh một kích thế lớn lực nặng này vẫn bị ngăn cản, không có gì bất ngờ, vẫn bị Sa Bá một kích đánh bay.
Mà lúc này Đế Khôn tuy rằng thực lực đại giảm, nhưng dưới mệnh lệnh của Lục Tiểu Thiên vẫn đang điên cuồng công kích con Ma Ha Huyết Thiềm bị thương không nhẹ kia. Con Ma Ha Huyết Thiềm này lúc trước khi hợp thể với Sa Bá, đã cận thân chiến đấu với Lục Tiểu Thiên một hồi. Sau khi hợp thể, công kích của Lục Tiểu Thiên đánh trúng lên người Sa Bá cũng có một bộ phận lực lượng chia sẻ cho Ma Ha Huyết Thiềm gánh vác, lúc này toàn thân nó khắp nơi đều là vết thương, bộ dạng cực kỳ thê thảm.
Sa Bá đang điên cuồng công kích Lục Tiểu Thiên. Mắt nhìn thấy Phong Giáp phù trên người Lục Tiểu Thiên càng ngày càng mỏng manh, trên mặt Sa Bá cũng không hề có nửa điểm vui mừng. Khí tức trên người y cũng đã mỏng manh đến một mức độ nhất định, tới hiện tại, hươu chết về tay ai vẫn chưa biết được.
Ầm!
Ầm!
Cũng may thời gian phó nguyên thần hoán đổi hai con khôi lỗi cực nhanh. Một khi thổ dân khôi lỗi bị đánh bay, phó nguyên lập tức hoán đổi tới kim nhân khôi lỗi, cứ như thế công kích liên tục lặp lại.
Oanh một tiếng, thân thể tràn đầy vết nứt của kim nhân khôi lỗi dưới trọng kích liên hồi của Sa Bá, cũng đã không thừa nhận nỗi cỗ lực lượng mạnh mẽ này mà ầm ầm nổ tung, hóa thành vô số bộ phận rải rác.
Môt cỗ lục giai đỉnh phong khôi lỗi, ngay cả đan nguyên pháp khí cũng không thể nào dễ dàng đánh bị thương, không ngờ cứ như vậy bị Sa Bá trực tiếp đánh nổ tung.
Sắc mặt Lục Tiểu Thiên lạnh lẽo như hàn băng, lần nữa khống chế thổ dân khôi lỗi lao đến.
Phốc!
Sa Bá bởi vì lực lượng tiêu hao quá nhiều, chân Ngô Công trên người đã ít đi mấy cặp, bất quá vẫn có một cặp chân Ngô Công cuối cùng đánh phá được màn sáng Phong Giáp phù vô cùng mỏng manh của Lục Tiểu Thiên.
Pháp lực của Phong Giáp phù cuối cùng đã bị Sa Bá đánh tan.
Nhìn thấy tên thanh niên tóc bạc trước mặt đã triệt để mất đi lực phòng ngự, Sa Bá lạnh lùng nhỏe miệng cười. Cuối cùng vẫn là y cược thắng, tên thanh niên tóc bạc này đã mất đi chỗ dựa cuối cùng, còn lấy cái gì đối kháng với y?
Sắc mặt Sa Bá dữ tợn lần nữa vận dụng chân Ngô Công, cắt về phía cổ họng Lục Tiểu Thiên.
Thổ dân khôi lỗi nhấc thuẫn bài lên bày ra tư thái toàn lực phòng ngự, lần nữa ngăn cản ở trước mặt Sa Bá.
Bùm! Thổ dân khôi lỗi cũng không hề bị đánh bay giống như trước, mà thân thể chỉ trượt về sau một đoạn lớn. Dưới sự quấy nhiễu không ngừng của hai khôi lỗi, lực lượng của Sa Bá cũng đã không còn dũng mãnh vô địch như trước.
Sa Bá cực kỳ tức giận, bước nhanh về phía trước. Cho dù y hiện tại thực lực đại giảm, nhưng chỉ dựa vào một con thổ dân khôi lỗi, vẫn ngăn không được y.
Bất quá chính vào lúc y bước nhanh tới, dưới chân lại đột nhiên mọc ra hơn mấy cây Thiết Kinh Thứ Đằng, gắt gao quấn chặt lấy Sa Bá.
"Khốn nạn!" Chỉ là đám Thổ Kinh Thứ Đằng này, vẫn không thể nào tạo thành thương tổn cho Sa Bá. Nhưng sự việc xuất hiện trước mắt cứ khiến y có một loại cảm giác cực kỳ bất an. Tên thanh niên tóc bạc đó cho dù tới hiện tại, vẫn còn đang tính kế y. Đáng hận chính là lực chú ý của y một mực đặt trên người tên thanh niên tóc bạc và hai cổ khôi lỗi kia, không ngờ lại không hề chú ý tới dưới mặt đất lại có thêm đám hạt giống có khí tức yếu nhượt này. Nếu như là lúc bình thường, y tự nhiên chẳng thèm ngó tới. Nhưng lúc này chỉ sợ bị nó trì hoãn một giây nửa khắc, thì việc y muốn giết chết tên thanh niên tóc bạc này cũng sẽ có thêm mấy phần biến cố.
Sa Bá huy động chân Ngô Công, lần lượt chặt đứt những sợi Thiết Kinh Thứ Đằng đang điên cuồn quấn lấy mình, đồng thời nhanh chân tiến về phía trước.
Nhưng trọng chùy của thổ dân khôi lỗi lại lần nữa đánh tới.
Sa Bá sắc mặt trầm xuống một kích đánh cho thổ dân khôi lỗi trượt về sau mấy trượng. Lúc này lại có thêm mấy chục hạt giống tứ giai, thậm chí tam giai Linh Đằng ném tới.
Thổ Kinh Thứ Đằng, Thiết Kinh Thứ Đằng điên cuồng sinh trưởng cơ hồ vây kín cả người Sa Bá lại.
Nhưng với thực lực của Sa Bá, đám hạt giống Linh Đằng này tuy rằng số lượng không ít, nhưng muốn dựa vào nó ngăn cản y thì cũng không dễ dàng, chỉ là Sa Bá rất nhanh lại phẫn nộ phát hiện. Một khi y từ trong đám Linh Đằng này xông ra, thì sẽ lại bị thổ dân khôi lỗi ngăn cản, sau đó lại càng có nhiều hạt giống Linh Đằng hơn được ném ra. Cứ như vậy lặp lại, Sa Bá thậm chí không biết trên người tên thanh niên tóc bạc này vì sao lại có nhiều hạt giống Linh Đằng như vậy, tựa hồ dùng mãi không hết. Cùng với việc Sa Bá không ngừng chặt đứt đám Linh Đằng đó, lực lượng trên người y cũng tiêu hao càng nhiều hơn nữa.
Hai mắt Sa Bá cuối cùng cũng xuất hiện một tia kinh hoảng, vốn cho rằng cục diện đã nắm chắc phần thắng, không ngờ lại bại vào tay đám hạt giống Linh Đằng không mấy bắt mắt này.
Sưu! Mang theo sự không cam lòng vô tận, trong mắt Sa Bá xuất hiện một tia thần sắc điên cuồng. Lúc này trên người y chỉ còn lại một cặp chân Ngô Công. Hai tay y vung lên, cặp chân Ngô Công đó sau khi đánh lui thổ dân khôi lỗi, không ngờ lại rời khỏi thân thể, bắn thẳng về phía Lục Tiểu Thiên.
Không ngờ lại là cách đánh đồng quy vu tận, trong lòng Lục Tiểu Thiên một trận cười khổ. Thổ dân khôi lỗi bị đối phương đánh bay, Hồi Thiên đan trên người hắn sớm đã tiêu hao sạch sẽ. Pháp lực trong cơ thể chỉ đủ để kích phát đám hạt giống Linh Đằng. Mà lục lượng nhục thân cường hãn của lục giai Thể Tu, cũng đã tiêu hao hoàn toàn trong việc liều mạng cận chiến trước đó với Sa Bá, hơn nữa cả người còn bị trọng thương. Toàn bộ xương cốt trên người đã không còn một chỗ nào lành lặn, lúc này vẫn có thể kiên trì chiến đấu, hoàn toàn là dựa vào ý chí không cam lòng, không chịu từ bỏ chống đỡ. Dựa vào lượng lớn linh thạch bên trong kết giới thôi luyện ra hạt giống Linh Đằng, dùng hạt giống Linh Đằng cùng với thổ dân khôi lỗi quấn lấy Sa Bá, đã là thủ đoạn cuối cùng của hắn. Đối với cách đánh đồng quy vu tận của Sa Bá, hắn cũng đã vô kế khả thi rồi.