Chương 453: Trọng thương mà lui
Chương 453: Trọng thương mà lui
"Ngao ---- "
Một tiếng kêu đau đớn vang lên, ngân quang lóe lên, chính là Đế Khôn đã giết chết Ma Ha Huyết Thiềm, lao tới ngăn cản trước mặt Lục Tiểu Thiên. Vốn ngay cả đan nguyên pháp khí cũng không thể nào làm bị thương thân thể của Đế Khôn, nhưng lúc này thân thể Đế Khôn đã vượt quá cực hạn, đã tràn đầy vết thương lớn nhỏ. Hiện tại lại bị Sa Bá lần nữa dùng chân Ngô Công đâm xuyên qua thân thể, vốn Đế Khôn cực kỳ hư nhược gặp phải trọng kích như vậy, sau khi hét thảm, liền trực tiếp ngã ra mặt đất ngất đi.
Thổ dân khôi lỗi vừa rồi bị Sa Bá đánh lui, lúc này muốn khống chế thổ dân khôi lỗi lao tới che chắn cũng đã không còn kịp nữa. Thậm chí Lục Tiểu Thiên còn không kịp có bất kỳ hành động ngăn cản nào, và cũng ngăn không nổi. Nhưng dưới tuyệt cảnh như thế này, một cây Thiết Kinh Thứ Đằng ở bên cạnh đang quấn lấy hắn lại khẽ kéo thân thể hắn lệch đi một chút, tránh thoát khỏi công kích của chân Ngô Công vào vị trí yếu hại ngay tim trong gang tấc. Tuy rằng chân Ngô Công này vẫn không thể xuyên qua phòng ngự của Hỏa Giao lân giáp, nhưng cỗ lực lượng cường đại vô song kia lại không thể nào hoàn toàn giảm bớt được, lực trùng kích to lớn khiến cho ngực Lục Tiểu Thiên trực tiếp bị lõm xuống một khối nhỏ.
Phốc một tiếng, Lục Tiểu Thiên phun ra một ngụm máu lớn, bên trong mơ hồ có mảnh vỡ nội tạng nhỏ.
Từ khi bước vào tu tiên đại đạo tới nay, Lục Tiểu Thiên vẫn là lần đầu tiên gặp phải thương thế nghiêm trọng như vậy. Cả thân thể giống như là lá rụng trong gió, hư nhược tới mức tùy thời cũng có thể bị một cơn gió thổi bay đi.
Nhưng lúc này, trên khuôn mặt cực kỳ khó coi của Lục Tiểu Thiên, không chỉ có sự tức giận vì Đế Khôn bị trọng thương, mà còn có một tia vui mừng khi có thể kiên trì tới thắng lợi cuối cùng.
Đúng là ngàn cân treo sợi tóc, nếu như hắn đã không chết, như vậy kẻ nên trả giá thật lớn dĩ nhiên chính là địch nhân. Thân thể mặc dù cực kỳ suy yếu, nhưng nguyên thần thì chỉ mệt mỏi do liên tực chiến đấu, chứ không hề bị thương tích bao lớn.
Sa Bá không nghĩ tới dưới loại tình huống như thế này, tên thanh niên tóc bạc vẫn có thể gắng gượng vượt qua, gặp phải thương thế nghiêm trọng như vậy, còn có thể đứng sừng sững không ngã. Trong lòng Sa Bá rốt cục bắt đầu hoảng sợ, sớm biết như thế, liền không nên cố gắng đuổi theo hắn làm gì.
Nhưng bây giờ có suy nghĩ nhiều hơn cũng vô dụng, từ lúc vừa rồi sau khi sử dụng một kích đập nồi dìm thuyền*, cỗ lực lượng sau khi hợp với Ngô Công chiến hồn trên người y đã triệt để biến mất, mà linh thú Ma Ha Huyết Thiềm của y cũng đã bị Đế Khôn xé thành mảnh nhỏ, thân thể bản thân cũng đầy vết thương nặng. Những cây tứ giai, thậm chí tam giai Linh Đằng vốn y không hề để vào trong mắt, lúc này lại trở thành bùa đòi mạng, Kinh Thứ mang theo vô số gai nhọn trực tiếp đâm vào trong cơ thể của Sa Bá.
*Đập nồi dìm thuyền: dựa theo tích Hạng Vũ đem quân đi đánh Cự Lộc, sau khi qua sông thì dìm hết thuyền, đập vỡ nồi niêu để binh sĩ thấy không có đường lui, phải quyết tâm đánh thắng̀.
Sa Bá vô cùng sợ hãi hét thảm lên, những Linh Đằng điên cuồng sinh trưởng gắt gao vây chặt y, khiến cho Sa Bá lúc này đã cực kỳ suy yếu không hề có chút lực phản kháng nào.
Một cái trọng chùy to lớn từ trên cao giáng xuống, bùm một tiếng, gương mặt thống khổ vặn vẹo của Sa Bá giống như là dưa hấu bị đánh cho vỡ nát.
Thân thể bị Thiết Kinh Thứ Đằng quấn chặt co rút vài lần, liền không còn cử động nữa. Nhưng có một đạo nguyên thần vô cùng hoảng loạn từ trong khe hở Linh Đằng bay ra, giống như là điện quang hỏa thạch, nhằm về phương xa phá không bay đi.
Nhìn thấy nguyên thần của Sa Bá bỏ trốn, Lục Tiểu Thiên hơi thở dài một cái. Nếu như hắn không bị thương thế nghiêm trọng như vậy, tự nhiên có thể khiến cho người này hình thân câu diệt, ngay cả nguyên thần cũng chạy không thoát. Chỉ là lúc này pháp lực bên trong thân thể hắn đã gần như khô cạn, thậm chí không biết hắn còn có thể chống đỡ được cái thân thể tàn tạ đầy vết thương này tới bao giờ. Cuối cùng có thể giết chết được địch nhân cường hãn như vậy, hắn cũng đã dốc hết toàn lực, còn dựa vào vài phần vận khí. Về phần nguyên thần của người này, căn bản hắn cũng không còn tinh lực đi quản đến.
Giết chết được đại hán vạm vỡ, Lục Tiểu Thiên thu lại Đế Khôn đã hôn mê bất tỉnh, hơi suy nghĩ một lúc, liền khống chế thổ dân khôi lỗi đồng dạng cả thân thể tràn đầy vết nứt thu lấy túi trữ vật của đám người này.
"Đúng rồi, còn có hạt châu màu xanh giam cầm chiến hồn Ngô Công kia."
Lục Tiểu Thiên đang chuẩn bị rời đi, đột nhiên lại nhớ tới hạt châu sau khi đại hán vạm vỡ hấp thu chiến hồn Ngô Công rồi rớt vào trong bụi cỏ, vội vàng bảo thổ dân khôi lỗi đi nhặt lại.
Làm xong những thứ này, Lục Tiểu Thiên khống chế thổ dân khôi lỗi, đặt hắn và Đông Phương Nghi lên trên bàn tay to lớn của nó. Lúc này Lục Tiểu Thiên đã hư nhược tới mức không thể nào ngồi vững được bờ vai thổ dân khôi lỗi nữa rồi.
Ở nơi nguy cơ tứ bề như Mê Vụ cấm địa này, với trạng thái của hắn lúc này, căn bản không thể nào ứng phó được một chút uy hiếp nào cả. Hắn hiện tại chỉ có thể dựa vào cỗ khôi lỗi tràn đầy vết nứt trông có chút thê thảm này. Cũng may cỗ khôi lỗi này không bị tổn hại, nếu không thì ngay cả một con đê giai yêu thú bình thường, cũng có khả năng tạo thành uy hiếp cực lớn với hắn. Nếu như còn gặp phải loại hắc giáp trùng triều như lần trước, hoặc là loại yêu thú như Hắc Phong Yêu Mãng, hắn cũng chỉ có một con đường chết.
Cũng may thổ dân khôi lỗi này không hề giống như tu sĩ Nhân tộc, cho dù là bị trọng thương, chỉ cần nơi hạch tâm bố trí linh thạch không bị phá hoại thì vẫn là một cỗ chiến lực không nhỏ. Bề ngoài thổ dân khôi lỗi trông vô cùng thê thảm, nhưng trên tổng thể vẫn còn bảo trì được chiến lực, Lục Tiểu Thiên cũng đang cố giữ vững tinh thần mà chống đỡ thân thể tàn tạ của mình.
Không có gì bất ngờ xảy ra, không đi được bao xa đã gặp phải mấy nhóm yêu thú, trong đó lợi hại nhất chính là một con yêu thú đã đạt tới mức lục giai. Mấy con tứ giai, ngũ giai bị thổ dân khôi lỗi trực tiếp dùng trọng chùy đập chết.
Còn có một con lục giai Yêu Thỏ, bị Lục Tiểu Thiên hơi khôi phục chút pháp lực dùng hạt giống Linh Đằng, cộng thêm thổ dân khôi lỗi hai người công kích đánh trọng thương đuổi nó đi.
Nhìn con Yêu Thỏ đã bỏ chạy đi xa kia, sắc mặt Lục Tiểu Thiên trở nên ngưng trọng. Thầm tính toán nơi này cách nơi hắn ẩn thân bên trong Mê Vụ cấm địa vẫn còn một khoảng cự ly không ngắn, đã gặp phải nhiều yêu thú như vậy. Muốn dựa vào thổ dân khôi lỗi hộ tống đưa hắn và Đông Phương Nghi hai người bình yên tới nơi sợ rằng sẽ không thể nào thành hiện thực.
Hơi do dự một lát, trong lòng hắn khẽ động, một khối thủy tinh màu xích kim xuất hiện trong lòng bàn tay. Bên trên dao động một cỗ khí tức kỳ dị. Chính là lúc trước hắn ở bên trong Hỗn Nguyên Đạo Tàng, đạt được từ trên thân pho tượng đá xích kim lợi hại nhất. Thủy tinh đạm kim sắc là của tượng đá đạm kim sắc, Lục Tiểu Thiên lúc đó vì sinh tồn, khi giết chết tượng đá đạm kim sắc liền trực tiếp sử dụng viên thủy tinh trong người nó. Nếu như không phải có đống tinh thạch bên trong cơ thể tượng đá, hắn cũng không thể nào sống sót được dưới vòng vây của vô số tượng đá mà rời khỏi Hỗn Nguyên Đạo Tàng, càng không thể nào đề thăng Thể Tu của mình tới cảnh giới lục giai đỉnh phong.
Lúc này hắn chỉ còn khối thủy tinh màu xích kim có năng lượng thuần khiết nhất mà bản thân bấy lâu nay không nỡ sử dụng. Vốn Lục Tiểu Thiên chuẩn bị dùng để cứu mạng, bất quá dưới tình hình trước mắt, dựa vào trạng thái của hắn lúc này, nếu như không nhanh chóng khôi phục một chút thực lực, sợ rằng sẽ không kịp chạy tới nơi ẩn thân bên trong Mê Vụ cấm địa này là đã trở thành thức ăn trong miệng yêu thú rồi.
Không còn chần chừ, Lục Tiểu Thiên trực tiếp hấp thu năng lượng kỳ dị bên trong khối thủy tinh màu xích kim này, thương thế trên thân thể với tốc độ mắt thường có thể thấy được bắt đầu khôi phục.
Một số nơi hoại tử trên thân có một loại cơ nhục mới sinh trưởng gây ra cảm giác ngứa ngái, xương cốt gãy vụn cũng đang bắt đầu trọng sinh tăng trưởng. Thổ dân khôi lỗi vẫn đang tiếp tục tiến về phía trước, thương thế trên người Lục Tiểu Thiên cũng đang dần dần khôi phục.
Quá trình trị thương không phải là quá thuận lợi, không sai biệt lắm với dự liệu của Lục Tiểu Thiên. Lúc trước khi bị tượng đá đạm kia sắc đánh bị thương, đều là một cỗ man lực cường hoành của tượng đá gây nên, không hề có vết thương khác. Mà trước đó khi hắn bị tên đại hán vạm vỡ công kích, đặc biệt là sau khi hấp thu chiến hồn Ngô Công, lực đạo quái dị của đối phương có thể xuyên qua Hỏa Giao lân giáp. Vừa mới bắt đầu, pháp lực do Sa Bá và Ma Ha Huyết Thiềm dung hợp đã xuyên qua Hỏa Giao lân giáp tiến vào trong cơ thể Lục Tiểu Thiên phá hoại, sau đó lại thêm vào lực lượng của chiến hồn Ngô công khiến cho thương thế càng thêm nặng, thêm yêu dị. Viên thủy tinh màu xích kim này cũng là một loại kỳ vật trị liệu thương thế của nhục thân, nhưng cũng không thể xua tan được hai cổ pháp lực tà dị một lớn một nhỏ này.