Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 454 - Chương 454: Nơi Ẩn Náo

Chương 454: Nơi ẩn náo Chương 454: Nơi ẩn náo

Cũng may sau khi hấp thu năng lượng bên trong khối thủy tinh màu xích kim, thương thế trên người Lục Tiểu Thiên đặc biệt là những chỗ xương đứt gãy do trọng kích, còn có khối lớn cơ nhục bị hoại tử, trọng yếu nhất chính là kinh mạch bị tổn thương cũng đều đang khôi phục.

Lúc này không thể nào ngừng lại để luyện đan, bất quá thực lực nhục thân đã khôi phục lại không ít. Lục Tiểu Thiên cũng không khỏi thờ phào nhẹ nhõm, còn may là hiệu quả của thủy tinh màu xích kim đủ tốt. Về phần một loại linh dược khác trên người dùng để cứu mạng, tạm thời còn chưa tới mức phải sử dụng. Ai biết được về sau có còn gặp phải nguy hiểm tương tự hay không?

Trước mắt thời điểm nguy hiểm nhất đã vượt qua, chỉ cần tới được nơi ẩn náo, tu dưỡng một đoạn thời gian, sẽ có thể từ từ khôi phục lại.

Mang theo suy nghĩ như vậy, Lục Tiểu Thiên khôi phục được bộ phận thực lực liền bảo thổ dân khôi lỗi mang theo Đông Phương Nghi vừa đi vừa chạy.

Thời gian trôi đi càng dài, Lục Tiểu Thiên cũng khôi phục lại bộ phận pháp lực, chủ yếu nhất chính là dưới tác dụng của thủy tinh xích kim, thực lực nhục thân của Lục Tiểu Thiên đã khôi phục hơn nửa, chỉ là đôi chân vẫn bị ảnh hưởng của hỏa diễm băng lam không thể nào khôi phục hành động. Không chỉ như vậy, Lục Tiểu Thiên mơ hồ cảm thấy sau lần thụ thương này, hỏa diễm băng lam vốn bị hắn cường hành áp chế tựa hồ lại có chút dấu hiệu chạy loạn. Một khi không thể nào áp chế, để cho nó khuếch tán tới đan điền, thậm chí là các bộ vị ở trên, đối với Lục Tiểu Thiên mà nói, đó là điều trí mạng.

Bất quá đối với loại tình huống trước mắt, Lục Tiểu Thiên cũng không có biện pháp nào tốt hơn, ngay cả tu sĩ Kim Đan kỳ cũng không giải quyết được, lo lắng thêm cũng không có ích lợi gì, vẫn là đi một bước tính một bước vậy.

Mấy ngày sau, thực lực nhục thân của Lục Tiểu Thiên đã khôi phục tới tám thành, pháp lực cũng khôi phục gần một nửa. Bất quá hắn quay đầu nhìn về phía hàng trăm con Yêu Giác Khuê ở đằng sau, một loại yêu thú thân rắn đầu ngựa, Lục Tiểu Thiên lúc này cũng chỉ có thể cười khổ mà thôi. Dưới sự mở đường của thổ dân khôi lỗi, một đường chạy vào khu tuyết lĩnh với dãy tuyết trắng mênh mông, những khối băng tinh phân bố khắp nơi trên mặt đất không theo quy tắc nào. Mặt trời trên đỉnh đầu chiếu xuống khối băng tinh sản sinh ra phản xạ và chiết xạ bất quy tắc, nhìn quá lâu sẽ khiến cho người ta có một loại cảm giác hoa mắt chóng mặt.

Lục Tiểu Thiên ngồi trên bả vai thổ dân khôi lỗi, không hề do dự xông thẳng vào đó. Đám Yêu Giác Khuê đuổi tới rìa khu vực tuyết lĩnh thì trở nên xao động. Hiển nhiên thân là yêu thú bản địa Mê Vụ cấm địa, Yêu Giác Khuê biết sự lợi hại của khu tuyết lĩnh này, cũng có một số con gan lớn đuổi theo Lục Tiểu Thiên vào đó, nhưng rất nhanh lại bị Lục Tiểu Thiên lợi dụng địa hình tuyết lĩnh mà bỏ rơi lại phía sau.

Dưới sự chỉ dẫn của Nguyên Quy Giáp, Lục Tiểu Thiên xe nhẹ đường quen đi tới chỗ mấy khối tinh thạch hình thù kỳ dị. Sau đó hắn di dời một khối tinh thạch trên đó, lộ ra bên trong một cái động khẩu. Lục Tiểu Thiên thu lại thổ dân khôi lỗi, trực tiếp chui vào trong đó, hơn nữa còn di dời lại khối tinh thạch che chắn lại động khẩu.

Nhìn lại cái không gian dưới mặt đất mà hắn cùng đám người Tô Thanh, La Tiềm, Tiết Linh ở hơn nửa năm trời, Lục Tiểu Thiên cuối cùng thở phào một hơi. Thẳng cho tới hiện tại, hắn mới coi như là tạm thời an toàn. Từ khi bắt đầu cứu Đông Phương Nghi tới nơi này, tuy rằng cả quá trình này thời gian không dài, nhưng hung hiểm trong đó, không thể nào kể hết được. Hai con lục giai đỉnh phong khôi lỗi của hắn, một con bị đánh thành mảnh vụn, một con cũng bị thụ thương không nhỏ. Hồi Thiên đan trên người cũng đã hoàn toàn dùng hết, bản thân lại trọng thương cả người. Nếu không phải có thủy tinh xích kim đó, hiện tại trạng thái của hắn cũng không có khả năng còn tốt như vậy, ngay cả cường hãn như Đế Khôn, cũng vì cứu hắn mà hiện tại còn trọng thương hôn mê bất tỉnh.

Không có nhiều thời gian để mà cảm khái, Lục Tiểu Thiên lần nữa kiểm tra thương thế của Đông Phương Nghi, phát hiện khí tức của nàng đã ổn định hơn trước một chút, chỉ là tạm thời vẫn chưa có dấu hiệu thức tỉnh. Có lần giáo huấn trước đó, Lục Tiểu Thiên cũng không dám dễ dàng đưa pháp lực hoặc là thần thức của mình vào trong cơ thể Đông Phương Nghi, dù sao ngay cả hắn hiện tại cũng vẫn còn thương tích trên người.

Tuy rằng pháp lực của tên đại hán vạm vỡ và khí tức của con Ma Ha Huyết Thiềm đó đã bị hắn bài trừ trong mấy ngày qua, nhưng yêu lực của thanh sắc Ngô Công lại thuộc về cấp bậc thất giai, cho dù không nhiều, nhưng muốn hoàn toàn thanh trừ sợ rằng còn cần một thời gian nhất định. Nhưng điểm này Lục Tiểu Thiên cũng không hề lo lắng, trước đó hắn đã có kinh nghiệm khu trục lực sát thương của lôi điện cấp Kim Đan kỳ trong cơ thể, hiện tại chỉ là làm lại việc đó một lần nữa mà thôi. Hơn nữa lực phá hoại của thanh sắc Ngô Công này còn yếu hơn lực sát thương của lôi điện cuồng bạo một chút.

Lục Tiểu Thiên thả Đế Khôn trong túi linh thú ra. Lúc này huyết dịch gần như là màu xám bạc trong cơ thể Đế Khôn đã được cầm lại không chảy nữa, cái chân Ngô Công xuyên qua thân thể Đế Khôn đã bị hắn nhổ ra, máu tươi cũng đã được cầm lại không còn chảy ra. Chỉ là cả thân thể của Đế Khôn vốn có một tầng ánh sáng màu xám bạc chuyển động xung quanh thân thể, hiện tại lại ảm đạm vô quang, lại cộng thêm vết thương chằng chịt trên đó, trông lộ ra vẻ hết sức hư nhược.

Thậm chí ngay cả khí tức của Đế Khôn, cũng giống như chỉ còn lại một tia mà thôi. Trên mặt Lục Tiểu Thiên hiện lên vẻ sầu lo. Hiện tại hắn tạm thời cũng không có biện pháp nào tốt, chỉ có thể đợi chờ xem sau này Đế Khôn có tự thức tỉnh lại hay không.

Lục Tiểu Thiên để Đông Phương Nghi nằm trên cái giường đá bên trong thạch thất, lại thu lại Đế Khôn. Hắn cũng không có thời gian đi quan tâm tới sự xao động của ấu tử Hỏa Nha, chỉ ném cho nó một số Linh Thú hoàn, bản thân liền tiến vào trong thạch thất đả tọa bế quan, lợi dụng việc luyện chế đan dược để điều dưỡng thân thể.

Bỏ ra hết mười mấy ngày, Lục Tiểu Thiên mới có thể bài trừ hết toàn bộ yêu lực của thanh sắc Ngô Công bên trong cơ thể. Dù sao yêu lực của thanh sắc Ngô Công cũng không bằng một kích toàn lực của tu sĩ Kim Đan sơ kỳ, nếu không Phong Giáp phù của hắn chỉ chống đỡ được một lần công kích của nó là đã vỡ tan rồi, cũng không thể nào kiên trì tới cuối cùng, thậm chí giết chết được tên đại hán vạm vỡ kia.

Tạm thời không còn phải đấu pháp một cách kịch liệt, có sự giúp sức của Hồi Thiên đan, cộng thêm tu vi của Lục Tiểu Thiên đã hơn xa ngày xưa, pháp lực càng hùng hậu tinh thuần hơn lúc vừa mới tiến vào Trúc Cơ hậu kỳ.

Tới lúc này, thực lực của bản thân Lục Tiểu Thiên mới coi như hoàn toàn khôi phục, nhưng bảo vật trên người cũng đã tiêu hao không ít. Thật sự mà tính lại, thực lực của hắn so với thời điểm trước khi rời khỏi Vọng Nguyệt thành đã tạm thời giảm xuống một chút, nhưng đây cũng là việc không có biện pháp nào, lần này có thể nhặt lại được một mạng đã là không tồi rồi.

Trong lòng Lục Tiểu Thiên vừa động, lấy túi trữ vật của đại hán vạm vỡ và các sư đệ, sư muội của y ra.

"Đám gia hỏa này thật là giàu có a." Lục Tiểu Thiên trước sau mở ra mấy cái túi trữ vật. Sau khi nhìn thấy các linh vật muôn màu rực rỡ, cũng không khỏi ánh mắt sáng lên. Về phần lượng lớn linh thạch, trong đồng giai tu sĩ càng là hiếm có. Bất quá liên tưởng tới thực lực quỷ dị và cường đại của đám người này, sợ rằng người bị bọn họ nhắm vào cũng khó có thể thoát được. Những người này sau khi biến thân, thực lực đều được bạo tăng, càng đừng nói tới tên đại hán vạm vỡ đầu lĩnh kia, thực lực mạnh tới cực điểm. Ngay cả Lục Tiểu Thiên lúc này nghĩ lại, bản thân có thể chạy thoát được cũng có thể may mắn.

Chỉ riêng Sa Bá sau khi hợp thể với Ma Ha Huyết Thiềm, lực công kích và lực phòng ngự, đã có thể khiến một tên tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ cộng thêm lục giai đỉnh phong Thể Tu như Lục Tiểu Thiên cũng có chút không bằng. Còn sau đó khi hợp thể với thanh sắc Ngô Công, thực lực càng mạnh tới tuyệt vọng, đã vượt qua phạm trù tu sĩ Trúc Cơ kỳ có thể tiếp nhận.

Lục Tiểu Thiên tự nghĩ nếu như không phải trước đó Sa Bá đã sử dụng Ngô Công chiến hồn qua mấy lần khiến nó không còn bao nhiêu lực lượng, cuối cùng người chết tuyệt đối sẽ là hắn.

Thực lực của Sa Bá đã không yếu hơn Lục Tiểu Thiên hắn, lại dẫn theo thủ hạ một đám người, có thể tích lũy được lượng lớn tài phú cũng không có gì là lạ.
Bình Luận (0)
Comment