Chương 460: U Lan Quỷ Độn thuật
Chương 460: U Lan Quỷ Độn thuật
Thật là có chút sơ suất mà, Lục Tiểu Thiên ra sức giãy giụa, phát hiện Quỷ Yên Tác trong miệng quỷ tu gầy gò này không ngờ còn kiên cố hơn so với trong tưởng tượng không ít. Thủ đoạn của Quỷ Tu này, thật là xuất quỷ nhập thần, khiến người ta khó lòng phòng bị.
"Hắc hắc, đừng phí sức nữa, đừng nói người là một tên lục giai Thể Tu, cho dù thực lực có gia tăng gấp bội đi nữa, cũng chưa hẳn có thể giãy thoát khỏi Quỷ Yên Tác của ta." Nhìn thấy Lục Tiểu Thiên ra sức giãy giụa, quỷ tu gầy gò cười quái dị liên hồi. Người giao thủ với y chỉ biết bạch cốt trượng là vũ khí của y. Trên thực tế bộ bạch cốt trượng này của y cũng vô cùng lăng lệ. Tu sĩ bình thường, giống như là Cát Trường Đình và Tiêu tam nương, căn bản không thể nào phá vỡ bạch cốt trượng của y, đến cả tư cách ép y sử dụng Quỷ Yên Tác cũng không có.
Quỷ tu gầy gò có chút tự đắc nói: "Quỷ Yên Tác này của ta thu thập mấy ngàn sợi gân của yêu xà và xà hồn dùng Quỷ đạo bí thuật ngưng luyện thành, trong đó có oán niệm của mấy ngàn con yêu xà, vô cùng tàn độc. Không phải chỉ có trói buộc đơn giản như vậy, nguyên thần của ngươi, rất nhanh sẽ bị Quỷ Yên Tác này xiết chết!"
Lục Tiểu Thiên nghe vậy, quả nhiên cảm thấy Quỷ Yên Tác tựa hư tựa thực giống như một cây kim đâm vào trong thân thể hắn, chỉ là muốn xuyên qua Hỏa Giao lân giáp cũng không phải dễ dàng như vậy.
Quỷ tu gầy gò rất nhanh đã phát hiện được dị trạng, không khỏi khẽ kêu lên.
Lục Tiểu Thiên làm sao còn để quỷ tu gầy gò kịp phản ứng. Một đạo kim quang lóe qua, trong Quỷ Yên Tác đó vang lên vô số tiếng rít thảm của yêu xà. Nơi đao mang đi qua, Quỷ Yên Tác bị cắt đứt thành từng đoạn.
Quỷ tu gầy gò nhất thời giống như bị người ta bóp chặt cổ họng. Tiếng cười lập tức im bặt. Khuôn mặt vốn như là lệ quỷ lúc này càng thêm cực kỳ khó coi. Ngón tay lão run rẩy chỉ vào Lục Tiểu Thiên nói: "Ngươi.. Ngươi không ngờ lại dám hủy đi Quỷ Yên Tác của ta?"
"Không chỉ chém đứt Quỷ Yên Tác của ngươi, mà còn muốn chém cả ngươi." Sau khi một kích chém đứt Quỷ Yên Tác, Lục Tiểu Thiên trực tiếp nâng đao, chém ra một đao. Một đạo đao mang linh động từ mũi đao bay ra. Không hề mang theo tia hỏa khí, nhưng lại khiến người ta có cảm giác không gì không chém được. Mấy tháng nay Lục Tiểu Thiên cũng không phải ngồi không, ngoại trừ tu luyện ra, cũng đang suy nghĩ cách sử dụng thuần thục đao ý.
Lúc trước một trận chiến với ngân giáp nữ tử. Ngân giáp nữ tử đó sử dụng thương y công kích vô cùng sắc bén, dựa vào tu vi Trúc Cơ hậu kỳ, không ngờ có thể chống cự được với lực đạo đáng sợ lục giai Thể Tu gia điệp với tu vi Trúc Cơ hậu kỳ của hắn, mà không hề lộ ra vẻ thất bại. Ngoại trừ chiến kỹ tinh xảo của thị ra, công kích của thương ý cũng cực kỳ trọng yếu. Pháp lực của ngân giáp nữ tử thâm hậu hơn hắn một chút, nhưng thời gian liên tục sử dụng thương ý công kích lại hơn gấp mấy lần hắn. Có thể thấy loại công kích của thị không hề tiêu hao pháp lực đáng sợ như trong suy nghĩ cũng như là cách thi triển đao ý của Lục Tiểu Thiên.
Mấy tháng thời gian vừa qua, Lục Tiểu Thiên ngoại trừ tu luyện bình thường ra, còn không ngừng tiến hành làm quen với loại đao ý này. Cho dù không thể nào đạt tới mức độ như ngân giáp nữ tử kia, nhưng hiện tại thi triển ra đao ý đồng dạng cũng đã giảm thiểu tiêu hao pháp lực đi rất nhiều so với lúc vừa mới lĩnh ngộ được. Bất quá vì để cho an toàn, Lục Tiểu Thiên vẫn phục dụng một viên Hồi Thiên đan, pháp lực tiêu hao cũng không ngừng được bổ sung.
Lực sát thương đáng sợ của đao ý không hề giảm đi nửa phần, đao mang phiêu miễu lúc nhanh lúc chậm, trong nháy mắt, đã lao tới trước mặt quỷ tu gầy gò.
Lão giả gầy gò kinh hãi, vội vàng vỗ vào túi trữ vật. Bên trong liền bay ra một cái cốt bát ( cái bát bằng xương), cốt bát xoay tròn một vòng, trong nháy mắt đã phóng đại mấy chục lần, bảo vệ chặt chẽ trước mặt lão giả gầy gò. Kim sắc đao mang chém lên trên cốt bát đó, phát ra một tràng âm thanh vang vọng.
Cốt bát hoàn hảo không có chuyện gì, nhưng lão giả gầy gò ở phía sau cốt bát lại phát ra tiếng kêu đau đớn, bay ngược ra sau đụng lên trên vách mộ huyệt ngã ầm xuống đất.
Lục Tiểu Thiên lần nữa vung đao, lão già gầy gò vội vàng đứng dậy, dưới chân lão đột nhiên nổi lên một đóa bạch cốt hoa Lan. Bên trên bạch cốt hoa Lan có khói đen âm trầm lượn lờ, rồi thân ảnh lão biến mất. Khi tên quỷ tu gầy gò lần nữa xuất hiện, đã ở ngoài khoảng cách mấy trượng, Liệt Địa đao lại chém vào khoảng không.
"U Lan Quỷ Độn thuật!" Cát Trường Đình và Tiêu tam nương hai người đồng thời kêu lên kinh hãi. Lại nhận thức thêm sự lợi hại của quỷ tu gầy gò này vài phần. Thầm cảm thán trước đó có thể thành công chạy thoát được dưới tay người này là chuyện may mắn như thế nào. Cũng may Lục công tử không ngờ lại tu luyện ra đao ý trong truyền thuyết, còn lợi hại hơn lần gặp mặt trước kia vài phần, nếu không trong lòng hai người bọn họ quả thật là có chút bồn chồn.
"Khặc khặc, tiểu tử, lão phu thật muốn nhìn xem ngươi có thể kiên trì được bao lâu dưới U Lan Quỷ Độn thuật của lão phu."
Lúc này xung quanh chớp động một loạt bóng dáng, dù là với nhãn lực của Lục Tiểu Thiên cũng chỉ có thể nhìn thấy bạch cốt u lan mọc lên khắp nơi, cùng với khí tức âm trầm trên đó, không ngờ lại không thể nào nắm bắt được vị trí cụ thể của quỷ tu gầy gò này.
Lục Tiểu Thiên trong lòng rung động, Quỷ Tu tu vi càng tinh thâm, càng khó đối phó. Lão giả gầy gò trước mắt này thủ đoạn quả thật có chút khiến người ta khó lòng phòng bị, vô cùng quỷ dị. Bất quá điều này cũng có liên quan đến khí tức âm trầm nồng đậm bên trong mộ huyệt này, khiến cho lão giả gầy gò lúc này như cá gặp nước. Nếu như đổi lại là bên ngoài, quỷ tu gầy gò chưa hẳn có thể đạt được tới tình trạng như bây giờ.
Bất kể như thế nào, quỷ tu gầy gò lúc này có thể thi triển được tới mức độ như vậy, thực lực tuyệt đối là một cường giả hiếm có trong Trúc Cơ hậu kỳ mà Lục Tiểu Thiên gặp phải. Nhưng Lục Tiểu Thiên cũng không hề có nửa điểm hoảng loạn. Độn thuật quỷ dị này xác thực khiến cho người khác khó nắm bắt được hành tung của quỷ tu gầy gò, nhưng lại không thể nào đề thăng lực công kích căn bản của lão. Mà Lục Tiểu Thiên thân là một tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ, đối với cảm ứng nguy cơ lại vô cùng mãnh liệt, càng huống chi thần thức của hắn còn mạnh mẽ hơn tu sĩ đồng giai rất nhiều.
Một đạo kình phong từ sau lưng nhắm vào cổ Lục Tiểu Thiên. Lục Tiểu Thiên cười lạnh, đầu cũng không hề quay lại mà lật tay chém ngược ra sau một đao.
Quỷ tu gầy gò đó kêu lên đau đớn, lập tức rụt trở về.
Nhưng vẫn còn chưa hết, vào lúc quỷ tu gầy gò định nhanh chóng thay đổi vị trí khác, một đạo hàn khí vô cùng lạnh lẽo với tốc độ nhanh tới bất khả tư nghị đánh đến. Cho dù là U Lan Quỷ Độn thuật của lão có nhanh hơn nữa, cũng không có khả năng nhanh hơn hàn băng đại ấn đang trên đỉnh đầu đập xuống.
Chính là Hàn Hoang Ấn mà Lục Tiểu Thiên vừa thi triển, tuy rằng uy lực của Hàn Hoang Ấn đã kém xa thực lực của hắn, nhưng sử dụng trong tình hình lúc này, phát huy ra tác dụng vượt qua cả dự liệu.
Quỷ tu gầy gò rùng mình một cái, vội vàng vung tay đánh ra vô số trảo ảnh, vỗ nát hàn băng đại ấn. Băng vụn vỡ nát bay đầy trời, sao đó một con thổ dân khôi lỗi giống như là Cự Linh Thần hai tay cầm trọng chùy, từ trên không trung mãnh liệt đập xuống.
Mảnh băng vỡ vụn bị thế của đại chùy vung xuống tạo nên cơn gió lốc khắp xung quanh. Khi quỷ tu gầy gò kinh hãi phát hiện được tên thổ dân khôi lỗi này, liền vội vàng ném cốt bát trong tay lên, ngăn cản một kích từ trên cao của thổ dân khôi lỗi. Với thực lực của lão, cùng lúc đối phó với Hàn Hoang Ấn, còn có thổ dân khôi lỗi cũng là không tầm thường rồi. Chỉ là làm như vậy cũng phải tiêu hao rất nhiều pháp lực và tinh lực của lão. Vừa rồi một kích đánh lén Lục Tiểu Thiên còn chưa đắc thủ, cơ hồ trong chớp mắt đã gặp phải phản kích liên tiếp của tên thanh niên này rồi.
Quỷ tu gầy gồ chân đạp xuống mặt đất, vừa định lần nữa thi triển độn thuật, nhưng Liệt Địa đao của Lục Tiểu Thiên đã ầm ầm chém tới.
Quỷ tu gầy gò kinh hãi, không nghĩ tới cái tên tu sĩ thanh niên ngồi trên xe lăn này lại đáng sợ tới như vậy. Bất luận là lực độ công kích hay là nắm bắt thời cơ đều đã cực kỳ tinh chuẩn, không ngờ lại thừa dịp lúc lão đang lui lại mà triển khai phản kích bén nhọn như vậy.