Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 461 - Chương 461: Kích Sát

Chương 461: Kích sát Chương 461: Kích sát

Nếu không phải bản thân hai chân bất tiện, thì dù cho U Lan Quỷ Độn thuật của tên quỷ tu gầy gò vô cùng quỷ dị đi nữa, loại độn thuật cự ly ngắn này, cũng đừng nghĩ chiếm được bao nhiêu tiện nghi dưới lực bạo phát của hắn. Nhưng cho dù là như vậy, tốc độ quỷ tu gầy gò lui lại có nhanh hơn đi nữa cũng không thể nào nhanh hơn pháp thuật mà Lục Tiểu Thiên thuấn phát ra. Phá vỡ Hàn Hoang Ấn cần thời gian dù ngắn cũng đủ để Lục Tiểu Thiên lần nữa thi triển công kích khác. Thổ dân khôi lỗi cơ hồ lập tức được hắn lấy ra, lăng không một kích vào tên quỷ tu gầy gò này.

Nhưng sát chiêu chân chính không phải là hai đòn trước mặt này, mà là Liệt Địa đao do Lục Tiểu Thiên ném ra. Lúc này quỷ tu gầy gò vừa mới ngăn cản hai kích trước mặt, pháp lực tiêu hao không nói, ngay cả thời gian hồi khí cũng không có. Kích thứ ba của Lục Tiểu Thiên đã lao tới rồi, một kích nối tiếp một kích.

Quỷ tu gầy gò vội vàng ra sức ngăn cản, trong tay lần nữa xuất hiện một cái hắc sắc thiết trảo nhọn dài, chộp về phía Liệt Địa đao. Khí tức đen kịt quấn quanh trên đó, nhưng đoàn khí hắc sắc này lại bị Liệt Địa đao sắc bén vô bì một đao trực tiếp rời khỏi tay lão.

Quỷ tu gầy gò kinh hãi, hai tay hợp lại thành chữ thập, trong miệng niệm một tràng chú ngữ tối nghĩa. Hắc bào viền vàng kia vốn đang mặc trên người lại giống như được gió thổi phồng lên. Bên trên xuất hiện từng cái ấn ký khô lâu thần bí, tựa như ác quỷ thét gào. Hắc bào viền vàng này không ngờ cũng là một kiện pháp khí Quỷ đạo phòng ngự cực mạnh.

Liệt Địa đao trưc tiếp chém lên trên hắc bào viền vàng đang phồng lên, không ngừng chém sâu vào, chỉ là tốc độ cũng đang từ từ chậm lại.

Nhưng nhìn khuôn mặt của quỷ tu gầy gò này trở nên vặn vẹo, thống khổ không thôi. Hiển nhiên lúc này quỷ tu gầy gò vì ngăn cản một kích này, cũng đã dốc hết toàn lực.

Nhìn bộ dạng vô cùng cật lực của quỷ tu gầy gò, Lục Tiểu Thiên cười nhạt. Hai tay khẽ vỗ xuống xe lăn một cái, cả người nhẹ nhàng bay lên, như điện xẹt lao về phía quỷ tu gầy gò. Tay phải vươn ra, vỗ lên trên chuôi đao của Liệt Địa đao, mượn nhờ cỗ lực phản chấn này, thân thể lại bay trở về trên xe lăn. Chỉ là Liệt Địa đao được một cỗ trợ lực này, kim quang bên trên đại phóng.

Xoẹt một tiếng, hắc bào viền vàng đó tựa hồ đã chống đỡ tới cực hạn, bị Liệt Địa đao chém rách.

Quỷ tu gầy gò thấy vậy sắc mặt đại biến, cắn răng một cái, oanh một tiếng nổ vang. Hắc bào viền vàng nổ thành vô số mảnh vải vụn, Liệt Địa đao vẫn bị một chút ảnh hưởng, nhưng vẫn còn dư lực, trực tiếp đâm vào ngực quỷ tu gầy gò.

Vô số mảnh vải đen từ trên không trung rơi xuống, Lục Tiểu Thiên ngồi trên xe lăn một ngón tay chỉ ra. Một cơn gió nhẹ thổi qua, thổi hết những mảnh vải vụn này đi, lộ ra quỷ tu gầy gò bên trong đang mặc một kiện cốt giáp trên người. Chỉ là trên cốt giáp đó, lại đang cắm một thanh kim đao sáng rực.

Thân thể quỷ tu gầy gò lui lại đụng vào vách mộ huyệt, đã không còn chỗ lui. Lúc này vẻ mặt quỷ tu gầy gò vô cùng chật vật, không còn chút khí thế phách lối nào nữa. Bởi vì đao khí sắc bén đã tiến vào cơ thể lão. Trên thân quỷ tu gầy gò truyền đến một trận run khẽ khó nhìn thấy được, muốn khu trục đám đao khí này ra khỏi cơ thể, sợ rằng cần phải hao phí một phen công phu không nhỏ, chỉ là lúc này đối thủ làm sao lại cho lão cơ hội này.

Lục Tiểu Thiên tâm thần vừa động, Liệt Địa đao đó lại lóe lên đao mang, vừa định thôi động Liệt Địa đao triệt để giết chết lão.

"Chậm đã, xin tha cho ta một mạng, ta có dị bảo... " nhìn thấy tên thanh niên đáng sợ trước mặt có dấu hiệu muốn diệt sát mình, lão giả gầy gò giật nảy mình, bất chấp thống khổ trên người, vội vàng hô lớn.

Tuy rằng lão bị đao khí của Liệt Địa đao nhập thể, thực lực giảm mạnh đi nhiều, đã không thể giở trò gì được nữa. Nhưng Lục Tiểu Thiên cũng không muốn nghe lão nói nhãm. Lão lại là Quỷ Tu, đối với bảo vật của quỷ tu hắn cũng không phải rất hứng thú, hơn nữa giết tên quỷ tu này, đồng dạng cũng có thể đoạt được tích trữ của đối phương. Nếu đã như vậy thì lại cần gì phải vẽ vời thêm chuyện.

Dưới sự thôi động của thần niệm Lục Tiểu Thiên, Liệt Địa đao khẽ run lên, đao khí cuồng bạo phóng ra. Tên quỷ tu gầy gò đó hét thảm một tiếng, thân thể bị đao khí bạo ngược cắt thành vô số khối, hóa thành vô số mảnh xương vụn bay tứ tán.

Lục Tiểu Thiên vươn tay triệu hồi lại Liệt Địa đao, thổ dân khôi lỗi thì nhặt lấy túi trữ vật của tên quỷ tu gầy gò, Lục Tiểu Thiên cũng lật tay thu hồi lại cả thổ dân khôi lỗi và túi trữ vật.

Lúc này Cát Trường Đình và Tiêu tam nương mới giống như tỉnh lại từ trong mộng nhìn Lục Tiểu Thiên. Ánh mắt mang theo nhiều vẻ kính sợ. Một tên tu sĩ Quỷ Hầu hậu kỳ lợi hại như vậy, thậm chí còn biết U Lan Quỷ Độn thuật kinh người kia, cùng với Quỷ Yên Tác quỷ dị khiến người ta khó lòng phòng bị. Nếu đổi lại là một tu sĩ Nhân tộc Trúc Cơ hậu kỳ khác, phỏng chừng chỉ có thể bị tên quỷ tu đó giết chết. Nhưng không nghĩ tới dưới tay của Lục Tiểu Thiên, cũng không thể kiên trì được bao lâu, thậm chí Lục Tiểu Thiên chỉ rời khỏi xe lăn có một lần, là đã cho quỷ tu gầy gò đó một kích trí mạng rồi.

Mà càng khiến hai người kinh hãi chính Lục Tiểu Thiên xuất thủ quyết đoán, không hề có nửa điểm dây dưa dông dài. Cho dù quỷ tu gầy gò đó nói có dị bảo, cũng bị Lục Tiểu Thiên không hề có chút do dự giết chết, ngay cả nguyên thần cũng không thể chạy thoát, liền bị đao khí chém thành mảnh vụn. Nghĩ tới cảnh ngộ của hai người mình, không khỏi cảm thấy có chút may mắn. May mắn chính là Lục Tiểu Thiên khi vừa gặp phải bọn họ, vẫn còn cần dùng tới họ. Nếu như sau đó bọn họ mới gặp được Lục Tiểu Thiên, phỏng chừng cũng sẽ bị Lục Tiểu Thiên không chút do dự và tiêu diệt sạch sẽ. Ngược lại tên quỷ tu gầy gò tuy rằng thực lực mạnh hơn hai người bọn họ, nhưng vận khí lại không tốt bằng.

Tuy rằng hai người cũng cực kì động tâm với đồ vật bên trong túi trữ vật của quỷ tu gầy gò, Chỉ là khi đối mặt với Lục Tiểu Thiên, lại không dám lộ ra nửa điểm ý đồ. Tên thanh niên trước mặt này, trông rất là bình thường dễ nói chuyện, nhưng khi động thủ lại không hề có nửa điểm lưu tình. Nhưng khiến hai người hơi yên tâm chính là Lục Tiểu Thiên vẫn luôn là một người tuân thủ lời hứa, chỉ cần về sau không đối địch với hắn, thậm chí bọn họ còn có thể đạt được một số lợi ích từ chỗ Lục Tiểu Thiên.

Khúc nhạc dạo trước mắt rất nhanh đã qua đi, thu thập xong tên quỷ tu gầy gò này, Lục Tiểu Thiên dẫn theo hai người Cát Trường Đình và Tiêu tam nương tiếp tục săn giết cương thi.

Không có ai khác ngăn cản, quá trình diệt sát cương thi trở nên vô cùng thuận lợi.

Lại qua một tháng, sau khi Đế Khôn hấp thu lượng lớn Âm Sát Hỏa Tinh, thực lực đã khôi phục không ít. Với tốc độ của Đế Khôn, cho dù là đối mặt không địch lại tên quỷ tu gầy gò kia, bỏ chạy bên trong mộ huyệt này cũng là việc rất dễ dàng. Hơn nữa đối phó với hai người Cát Trường Đình và Tiêu tam nương thì vẫn đủ sức.

Thấy rằng sẽ còn phải mất một thời gian không ngắn để luyện chế Âm Sát Hỏa Tinh khiến Đế Khôn hoàn toàn khôi phục, Lục Tiểu Thiên cũng dặn dò hai người Cát Trường Đình và Tiêu tam nương vài câu, lưu Đế Khôn lại trong mộ huyệt, bản thân một mình rời khỏi Âm Phong Cốc. Một là vì nơi này không phải nơi thích hợp cho hắn tu luyện, hai là vì hắn cũng không biết Đông Phương Nghi hiện tại như thế nào, nên muốn quay về nhìn xem.

Cát Trường Đình và Tiêu tam nương nhìn thi cốt cương thi trong mấy mười mấy cái túi trữ vật biết rằng sẽ có một phen bận rộn, lại nói Đế Khôn uể oải nằm ở nơi động khẩu, hai người bọn họ cũng không dám có suy nghĩ nào khác. Biết rằng đây là thủ đoạn Lục Tiểu Thiên phòng bị bọn họ. Tuy rằng Lục Tiểu Thiên chưa hề mở miệng nói ra, nhưng với kinh nghiệm của hai người, làm sao lại nhìn không ra được. Chỉ là thực lực song phương chênh lệch quá nhiều, cho dù là nhìn ra được cũng vô dụng, lại nói Lục Tiểu Thiên cũng trả thù lao cho họ bằng Dưỡng Hồn đan, đối với sự phòng bị của Lục Tiểu Thiên liền coi như không thấy.vipTruyenGG.com
Bình Luận (0)
Comment