Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 514 - Chương 514: Chiến Thuật Câu Kéo

Chương 514: Chiến thuật câu kéo Chương 514: Chiến thuật câu kéo

So sánh với bên phía Vọng Nguyệt tu tiên giới một mảnh vui mừng, bên chỗ liên minh Dị vực lại hoàn toàn tĩnh mịch. Chờ thật lâu vẫn không có đối thủ, Lục Tiểu Thiên thậm chí lấy ra cái xe lăn đã lâu không dùng trước kia, lúc này hắn lại thấy cái xe lăn vẫn còn có chút hữu dụng.

Quỳ Trọng, Hạng Chấn, Cát Trường Đạo và một đám tu sĩ Kim Đan kỳ nhìn thấy một màn trước mắt này, không khỏi sắc mặt âm trầm như sắp chảy xệ, chỉ trong một chiêu, bên phía bọn họ liền tổn thất đi một người. Lục Tiểu Thiên không xuất thủ nhiều thêm, bọn họ cũng không thể nào hiểu được nhiều thêm, chỉ biết được Lục Tiểu Thiên thực lực kinh người, lực đạo mạnh mẽ đến lạ thường. Điểm này bọn họ đã sớm biết rõ từ trong miệng của Hạng Thiết Tháp và Miêu Thiên.

Mặc dù bọn họ muốn hiểu thêm một chút về thực lực của Lục Tiểu Thiên, nhưng từ sau khi tên trung niên áo ngắn vừa rồi chiến tử, trong lúc nhất thời không ngờ không còn ai dám tuỳ tiện lên Chiến Nguyệt Đài ứng chiến.

So với Vọng Nguyệt tu tiên giới lúc này sĩ khí như cầu vòng, sĩ khí Dị vực liên minh bên này có thể nói là đã rơi xuống đến mức thấp nhất.

"Không thể tiếp tục như vậy, trọng thưởng xuống dưới, tất có dũng phu. Như vậy đi, chỉ cần tu sĩ nào dám lên, liền cung cấp cho kẻ đó năm viên Hồi Thiên Đan, dùng để bổ sung pháp lực, còn có một bộ cực phẩm pháp khí phòng ngự. Không cầu có thể đánh bại được tên thanh niên tóc bạc này, chỉ cần có thể thủ vững bất bại trước cái tên thanh niên tóc bạc này là được, sau đó ban thưởng một viên Ngưng Kim Đan, các ngươi có ý kiến gì hay không?" Quỳ Trọng liếc mắt nhìn tất cả tu sĩ Kim Đan kỳ ở đây một cái rồi nói.

"Không có ý kiến, cứ làm như thế đi, mặc dù trả giá lớn hơn một chút, nhưng dù sao cũng đỡ hơn việc tất cả mọi người mất hết thể diện. Nhưng ta thấy tên tiểu tử tóc bạc này dường như có ý nghĩ muốn đánh liên tục nhiều trận. Chúng ta có thể thua, nhưng không thể để tên tiểu tử này một mực bá chiến cái Chiến Nguyệt Đài này. Nếu không mặt mũi tam đại liên minh chúng ta để đâu? Cổ Độc Môn không phải có loại Tuyệt Mệnh Cổ sao, có thể kích phát chiến lực của tu sĩ trên phạm vi lớn, có thể đi mời Chung đạo hữu của Cổ Độc Môn tới, để cho y thi triển thuật này, tuy rằng di chứng lớn một chút, nhưng có lẽ có chút tác dụng." Độc hòa thượng Cát Trường Đạo âm thanh âm lãnh nói.

"Tuyệt Mệnh Cổ? Thật ra cũng là một ý kiến hay, chỉ là người trúng phải Tuyệt Mệnh Cổ, sau khi kích phát ra tiềm lực, may mắn thì tu vi chỉ rơi xuống mấy cảnh giới, còn nếu xui xẻo, trọng thương tàn phế, thậm chí một mạng ô hô cũng là chuyện rất bình thường. Đám tu sĩ này dễ dàng gì mà chịu vận dụng."

"Chỉ cần có người lên trận, sớm nói trước với kẻ đó pháp môn khống chế Tuyệt Mệnh Cổ để kẻ đó tự mình xử lý là được. Nếu như có thể xuống được Chiến Nguyệt Đài, lại giúp kẻ đó bài trừ đi hậu hoạn, tu vi bị rớt xuống thì liên minh cung cấp đan dược đầy đủ, giúp cho kẻ này trong thời gian ngắn nhất khôi phục lại tu vi vốn có, ta không tin không ai dám thử."

"Biện pháp này của Cát đạo hữu rất tốt, chỉ cần có người nguyện gieo Tuyệt Mệnh Cổ vào trong cơ thể là được. Một khi bước lên trên Chiến Nguyệt Đài, cho dù trong lòng người này không nguyện ý, nhưng đối mặt với sống chết, khẳng định sẽ lựa chọn kích phát Tuyệt Mệnh Cổ, liều chết đánh cược một lần." Quỳ Trọng gật đầu mỉm cười tán thưởng nói: "Cũng may Chung đạo hữu cũng đang ở cách chúng ta không xa, nhận được Truyền Âm phù chạy tới đây cũng không quá thời gian một canh giờ, chúng ta bên này trước tiên kéo dài thời gian một chút."

Tu sĩ Kim Đan kỳ bên phía liên minh Dị vực thương nghị một hồi, hơn nữa còn tung ra phần thưởng rất lớn. Ngoại trừ đan dược ra, lại cộng thêm năm mươi vạn linh thạch, mức thưởng này không thể nói là nhẹ được. Chỉ cần lên Chiến Nguyệt Đài, không chỉ có Hồi Thiên đan, còn có một bộ pháp khí phòng ngự đỉnh cấp. Pháp khí phòng ngự và pháp khí loại công kích không giống nhau, không cần phải liên tục khống chế, chủ yếu là dựa vào năng lực phòng ngự của kiện pháp khí đó. Hơn nữa cho dù trước đây có người sử dụng qua, nhiều tu sĩ Kim Đan kỳ ở đây như vậy, mạnh mẽ xóa đi khí tức vốn có trên đó cũng là việc dễ như trở bàn tay.

Tóm lại, liên minh Dị vực vì đánh ngã được cái tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ Lục Tiểu Thiên này, cũng coi như đã hao tâm tổn sức.

Lần này lên Chiến Nguyệt Đài là một lão giả đen gầy sở trường về tốc độ, cũng là tu vi Trúc Cơ tầng chín. Ngay cả Lục Tiểu Thiên cũng cảm thấy tốc độ của lão là nhanh nhất trong số những tu sĩ Trúc Cơ kỳ mà hắn gặp qua.

Lão già đen gầy lên đài niên kỷ cũng đã lớn, vốn đã không còn ôm bao nhiêu hy vọng với việc ngưng kết Kim Đan. Dù sao lão chỉ là tốc độ nhanh một chút, lực công kích trong lứa tu sĩ Trúc Cơ kỳ cũng không phải là quá cường đại, càng đừng nói là so với đám người Miêu Thiên. Chỉ là phần thường do liên minh Dị vực ban xuống đã khiến cho lão động tâm, cũng không yêu cầu nhất định phải đánh bại cái tên thanh niên tóc bạc đáng sợ này.

Lục Tiểu Thiên khống chế Liệt Địa Đao công kích, mấy lần đều bị lão già đen gầy này tránh thoát trong tích tắc. Đối với loại đấu pháp lên đài không cần tiến công chỉ cần bảo mệnh của lão giả đen gầy này, tu sĩ các tông môn của Vọng Nguyệt tu tiên giới đều hò hét chế giễu không ngừng. Ngay cả bên phía tu sĩ liên minh Dị vực, cũng cảm thấy loại đấu pháp này có chút không hay ho cho lắm. Nhưng đổi lại là bản thân bọn họ, đám tu sĩ Dị vực này cảm thấy cũng sẽ làm ra lựa chọn giống như vậy.

Nhìn thấy Liệt Địa Đao của mình mấy lần đều chém và khoảng không, Lục Tiểu Thiên làm sao còn không biết đối phương đang muốn đánh chủ ý gì, muốn lợi dụng tốc độ khiến cho pháp lực của hắn không ngừng tiêu hao?

Khóe miệng Lục Tiểu Thiên nhếch lên, vung tay lên, bạch quang lóe qua, một con lục giai đỉnh phong thổ dân khôi lỗi vừa đúng ngăn ở trước mặt lão giả đen gầy. Hai tay vung đại chùy lên, chính diện nện thẳng vào người lão giả đó.

Lão giả đen gầ không nghĩ tới lại đột nhiên lăng không xuất hiện một đầu khôi lỗi, lập tức bị dọa cho nhảy dựng. Thân thể vặn vẹo một cách quỷ dị, không ngờ cũng tránh khỏi trọng thủy của thổ dân khôi lỗi trong tích tắc.

Tốc độ không ngờ vẫn không hề trì hoãn chút nào, lần nữa bỏ rơi Liệt Địa Đao ở phía sau lưng.

Nhưng thi triển thủ đoạn vừa rồi, pháp lực của lão giả gầy đen cũng bị tiêu hao không ít, liền vội vàng phục dụng Hồi Thiên đan. Hồi Thiên đan tuy rằng trân quý, nhưng đối với mấy đại tu tiên giới mà nói, lấy ra một chút như thế này, ngay cả sợi lông trên chín con trâu cũng không bằng.

Tốc dộ của thổ dân khôi lỗi không bằng lão giả đen gầy, nhưng lúc này có thêm một con thổ dân khôi lỗi tiến hành phong tỏa. Lão giả đen gầy muốn thong dong tránh né như trước đây cũng không dễ nữa.

Vì cái chết thảm trước đó của trung niên áo ngắn, lão giả đen gầy có bản năng sợ hãi đối với thanh kim đao này, cật lực tránh né phải chính diện giao phong với nó.

Có mấy lần may mắn vòng qua khỏi sự bao vây hai mặt của kim đao và thổ dân khôi lỗi, nhưng lão giả đen gầy cũng biết cứ tiếp tục như vậy cũng không phải là biện pháp, cho dù lão có Hồi Thiên đan, cũng không chịu nổi tiêu hao như thế.

Chốc lát sau, ánh mắt lão giả đen gầy trở nên dữ trợn, thân thể khẽ run lên, chung quanh đột nhiên xuất hiện mấy món đồ như một tấm gương, có mấy người giống lão giả đen gầy như đúc từ trong tấm gương lao ra, khiến cho mọi người nhìn thấy tới hoa cả mắt.

Lục Tiểu Thiên cười lạnh một tiếng, chiến pháp như thế này hắn đã gặp qua không ít. Lại nói có thể đạt tới trình độ đăng phong tạo cực cũng chỉ có cái Nhất Nguyên Trọng Thủy Huyễn Trận gặp được ở Tịch Tinh Hồ kia mà thôi. Thủ đoạn của lão giả đen gầy trước mặt tuy rằng có thể lừa gạt được ánh mắt của những tu sĩ khác, nhưng Lục Tiểu Thiên lại có thể nắm bắt nhìn rõ được chân thân của lão giả đen gầy trong vô số bóng người này.

"Rít!" Khi các phân thân của lão giả đen gầy lần lượt sụp đổ, khi mọi người đang nhìn thấy hoa cả mắt, lại đột nhiên phát hiện lão giả đen gầy không biết từ khi nào đã lấy ra một thanh trường kiếm màu xanh dài ba thước đâm về phía huyệt thái dương của Lục Tiểu Thiên.
Bình Luận (0)
Comment