Chương 515: Khí chất trời sinh
Chương 515: Khí chất trời sinh
Thì ra một kiếm này mới là tốc độ cao nhất của lão, thậm chí đa số tu sĩ cũng chưa kịp phản ứng lại. Mũi kiếm sắc bén đó đã xuất hiện ở cách Lục Tiểu Thiên không tới vài thước. Mà cây trường kiếm này cũng là một kiện đan nguyên pháp khí, dưới khoảng cách gần như vậy, lấy tốc độ của lão giả đen gầy, tên thanh niên tóc bạc này còn có thể chạy thoát sao? Chí ít đại đa số tu sĩ tự hỏi bản thân cũng tuyệt đối không làm được. Tốc độ của lão giả đen gầy này tuyệt đối là loại đỉnh tiêm nhất trong tu sĩ Trúc Cơ kỳ đỉnh phong.
Ngay cả tu sĩ Kim Đan kỳ của liên minh Dị vực nhìn thấy một kích này, cũng có chút vẻ kinh ngạc. Trước đó bọn họ cảm thấy lão giả đen gầy này dựa vào tốc độ một mực kéo dài thời gian càng tốt, tận hết khả năng tiêu hao pháp lực của Lục Tiểu Thiên, nhưng một kiếm xuất thủ như thần này của lão giả đen gầy lại khiến cho bọn họ tán thưởng không thôi. Ngay cả là Hạng Thiết Tháp, còn có mấy tên cao thủ Trúc Cơ kỳ tuyệt đỉnh vừa từ nơi khác nhao nhao chạy đến cũng vô cùng động dung. Nếu như bọn họ đột nhiên bị một kích này đánh lén, cho dù không chết, sợ rằng cũng sẽ phải trả giá không nhỏ mới có thể chống đỡ được.
Nhưng một khắc sau, tất cả mọi người đều trợn tròn mắt, tựa hồ lại có chút không dám tin vào ánh mắt của bản thân. Đối mặt với một kiếm kinh người của lão giả đen gầy, tên thanh niên tóc bạc đó không tránh không né, ngay cả thân thể cũng chưa hề cử động chút nào, nhưng thân thể của lão giả đen gầy lại dừng lại giữa không trung, vẫn giữ lấy tư thế xuất kiếm đó.
Khi thanh trường kiếm đó còn cách thân thể Lục Tiểu Thiên vài thước, mọi người còn chưa kịp nhìn thấy Lục Tiểu Thiên có động tác gì. Khi thân hình lão giả đen gầy dừng lại, mới nhìn thấy được trên đỉnh mũi kiếm đó lại có thêm hai ngón tay, vừa hay kẹp chặt lấy thanh trường kiếm này.
Mà lúc này cả gương mặt lão giả đen gầy đỏ bừng lên, trường kiếm trong tay cũng thể nào tiến thêm được nửa phân.
"Làm sao có thể!" Không ít tu sĩ của liên minh Dị vực đã phát ra tiếng kinh hô, đây là một kiếm toàn lực của tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ, còn sử dụng cả đan nguyên pháp khí. Tên thanh niên tóc bạc này không ngờ chỉ dùng hai đầu ngón tay là có thể kẹp lấy nó. Với thân thể huyết nhục của Nhân tộc, làm sao có thể so sánh được với đan nguyên pháp khí. Tên thanh niên tóc bạc này rốt cuộc đã làm được như thế nào?
Tu sĩ Kim Đan kỳ nhãn lực rất tốt tự nhiên là phát hiện trên tay Lục Tiểu Thiên đang mang Phá Pháp Quyền Sáo, nếu không phải màu sắc Phá Pháp Quyền Sáo mà Lục Tiểu Thiên sử dụng hơi có chút khác biệt, có lẽ bọn họ cũng không thể nào chú ý tới được.
Quỳ Trọng và mấy tên tu sĩ Kim Đan kỳ kinh ngạc nhìn nhau, với nhãn lực của bọn họ, tự nhiên là có thể nhìn ra được Phá Pháp Quyền Sáo tuy rằng có chỗ kỳ dị, nhưng tựa hồ không có khí tức ba động nào. Cũng chính là nói hai ngón tay Lục Tiểu Thiên kẹp lấy một kiếm này, toàn dựa vào thực lực bản thân hắn, không hề có nửa điểm may mắn. Xem ra tên thanh niên tóc bạc trước mắt này còn khó đối phó hơn trong tưởng tượng của bọn họ nhiều.
Không chỉ là tu sĩ Dị vực, ngay cả chúng tu sĩ của Vọng Nguyệt tu tiên giới, cũng là bộ dạng không thể nào tin được.
Lực đạo của đối phương chỉ nằm ở mức trung bình trong những địch thủ Trúc Cơ kỳ mà Lục Tiểu Thiên gặp qua. Trường kiếm bị hai ngón tay hắn kẹp chặt, dựa vào thực lực của lão tự nhiên là không thể nào giãy thoát được. Càng huống chi Lục Tiểu Thiên cũng chỉ cần thay đổi một chút phương hướng của một kiếm này mà thôi. Chỗ lợi hại của lão giả đen gầy chính là tốc độ, nhưng dưới sự bộc phát trong cự ly gần, Lục Tiểu Thiên vẫn chiếm thế thượng phong.
Ngay vào lúc mọi người còn đang sững sờ, thanh trường kiếm đó đột nhiên trượt ra khỏi hai ngón tay tiếp tục đâm về phía trước. Chỉ là phương hướng trượt ra lại do Lục Tiểu Thiên khống chế, cách vị trí trán hắn còn vài tấc thì ngừng lại. Còn hai ngón tay của Lục Tiểu Thiên đã trực tiếp lướt đến chỗ chuôi kiếm, bàn tay hóa thành chưởng vỗ xuống.
Lão giả đen gầy sắc mặt hoảng hốt, lúc này muốn lui lại, nhưng trước ngực đã truyền đến một trận đau đớn kịch liệt, âm thanh tiếng xương cốt vỡ vụn.
Phốc một tiếng, thân thể lão giả đen gầy vô lực bay ra sau, ngã ra đất không ngừng run rẩy.
Cho dù có cực phẩm phòng ngự pháp khí, cũng không thể nào ngăn được một chưởng ngay giữa ngực của Lục Tiểu Thiên. Với thể trạng của lão giả đen gầy, làm sao có thể chịu được chưởng lực xuyên thấu đáng sợ của hắn.
Chưa qua bao lâu, lão giả đen gầy liền tuyệt khí bỏ mình.
"Hoa ---" Tu sĩ các tông môn ở Vọng Nguyệt tu tiên giới bộc phát ra một tràng tiếng hoan hô kinh thiên.
"Lục sư huynh! Lục sư huynh!" Bành Đại Dụng và một số tu sĩ Trúc Cơ kỳ của Linh Tiêu Cung tận mắt nhìn thấy cảnh này, trong lòng nhiệt huyết sôi trào, kìm lòng không được rút ra vũ khí của bản thân chỉ hướng lên bầu trời, không ngừng hò hét.
Một số tu sĩ Luyện Khí kỳ đáng lý phải gọi Lục Tiểu Thiên là tiền bối, nhưng nhìn thấy trận chiến đặc sắc tuyệt luân như thế, trong lúc hân hoan, không ngờ cũng hò hết giống như đám tu sĩ Trúc Cơ kỳ Bành Đại Dụng. Cho dù trông cũng có chút dĩ hạ phạm thượng, nhưng trong tình huống lúc này, khi tiếng hò hét càng ngày càng nhiều, cũng không có ai đi so đo những thứ này.
Âm thanh của đám đông đen nghịt người hội tụ lại như thủy triều, giống như là dòng nước lũ, cuốn thẳng lên trời cao. Cho dù là Lôi Vạn Thiên, Hoắc Ngọc Minh, Bích Tu lão quái còn có một số tu sĩ Kim Đan kỳ của những tông môn khác tới quan chiến, cũng không nhịn được mà có cảm giác huyết mạch bành trướng, nhiệt huyết sôi trào.
Lúc này ngay cả đám tu sĩ Kim Đan kỳ cũng trở nên làm nền cho cái tên thanh niên tóc bạc trên Chiến Nguyệt Đài kia. Trong tầm mắt của tất cả mọi người lúc này chỉ còn lại cái kẻ đang ngồi trên chiếc xe lăn kia. Dù cho một người bình thường lại ngồi trên chiếc xe lăn trông có chút quái dị, nhưng lúc này từ thần thái của Lục Tiểu Thiên tỏa ra, mọi người lại cảm thấy điều này cũng rất bình thường.
Toàn tu sĩ Trúc Cơ kỳ và Luyện Khí kỳ của Vọng Nguyệt tu tiên giới đều lâm vào trong sự cuồng nhiệt. Khí thế của Vọng Nguyệt tu tiên giới không ngừng dâng cao, tựa hồ không hề có đỉnh điểm. Ngay cả tu sĩ Kim Đan kỳ, cũng không khỏi động dung. Chỉ là tên thanh niên tóc bạc trong tầm mắt bọn họ, từ đầu tới cuối đều vô cùng ung dung bình tĩnh, không bị tác động bởi ngoại vật, hay bầu không khí xung quanh.
Nhưng ở trong mắt chúng tu sĩ, biểu tình bình đạm của Lục Tiểu Thiên lại khiến hắn càng giống như là một Quân Vương ở nơi đây, không cần quá nhiều lời, không cần một ánh mắt dư thừa nào, cũng đủ biểu hiện ra cảm giác thống trị của hắn. Ngay cả tu sĩ Trúc Cơ kỳ và Luyện Khí kỳ ở phía liên minh Dị vực, trong lòng cũng có một loại cảm giác chỉ có thể ngước nhìn.
"Trên người tiểu tử này trời sinh có một loại khí chất thống soái, nhưng tính tình lại vô cùng đạm bạc, thật sự là rất hiếm thấy." Ngay cả trong trận doanh đối địch, Quỳ Trọng lúc này cũng nhịn không được mà thở dài tán thưởng.
"Có thể lấy tu vi Trúc Cơ kỳ áp chế vô số tu sĩ Trúc Cơ kỳ của mấy đại tu tiên giới, trong mấy ngàn năm nay, sợ rằng cũng chỉ có người này. Nghe nói tiểu tử này tư chất tu luyện cực kỳ bình thường, cũng may hắn chỉ là một tu sĩ Trúc Cơ kỳ, nếu như là tu sĩ Kim Đan kỳ, thì là họa không phải là phúc cho chúng ta đâu. Dạng nhân vật như vậy, đáng tiếc lại là tu sĩ của Vọng Nguyệt tu tiên giới."
Ngay cả Hạng Chấn trời sinh tình tính cuồng ngạo bất tuân, lúc này trong mắt cũng mang theo vẻ tán thưởng. Hai người Lục Tiểu Thiên giết chết trước đó tuy mạnh, nhưng cũng không phải cực mạnh, đổi lại là dạng tu sĩ cấp bậc như Hạng Thiết Tháp cũng có thể đánh bại được chúng.
Thậm chí Lục Tiểu Thiên cũng không hề thi triển ra quá nhiều chiêu thức công kích cường đại. Nhưng vô luận là Quỳ Trọng, hay là đám người Hạng Chấn đều cảm thấy, đổi lại là Hạng Thiết Tháp hoặc là những người khác, cũng không thể nào đạt được tới trình độ khiến cho mọi người gần như điên cuồng như thế này. Bởi thế Quỳ Trọng mới nói trên người Lục Tiểu Thiên có một loại khí chất thống soái trời sinh.
Lục Tiểu Thiên trên Chiến Nguyệt Đài chỉ hai trận chiến đấu đơn giản, là vượt xa những kẻ cuồng vọng lắm lời gấp vạn lần. Ngay cả trong lòng đám tu sĩ Kim Đan kỳ này cũng có một cái suy nghĩ, đổi một người khác cũng không thể có được hiệu quả như vậy, cho dù là chính bọn họ lên đài cũng vậy.