Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 551 - Chương 551: Kiểm Tra Trên Đảo

Chương 551: Kiểm tra trên đảo Chương 551: Kiểm tra trên đảo

Khi đối mặt với Huyết Hồ Đạo Nhân, còn có hai pho tượng đá cao thâm mạc trắc kia kiềm chế, nếu không cả lần đối mặt với Chu Thông và Huyết Hồ Đạo Nhân kia hắn cũng không thể nào chạy thoát.

Duy chỉ có đối mặt với lục bào lão giả khi Đế Khôn độ kiếp, hắn mới dựa vào lực lượng bản thân mà thuận lợi thoát thân, mà mấu chốt nhất chính là bộ Ngũ Hành Mê Cung Trận đó đã níu chân đối phương một lát, nếu không cho dù hắn có Giao Hồn Chiến Châu thì cũng chỉ uổng công mà thôi.

Thực lực không chênh lệch nhiều, nhưng vận mệnh lại khác biệt, Lục Tiểu Thiên lúc này cũng chỉ có thể bùi ngùi thở dài, xem ra sở học hỗn tạp một chút, có lúc cũng không phải là một chuyện xấu. Có lúc những chỗ không đáng chú ý tới lại trở thành điểm mấu chốt để sống sót, đối với sự gian nan trong con đường tu tiên, Lục Tiểu Thiên càng có nhiều cảm khái.

Xem ra trên con đường tu tiên, có thể đi được càng xa hơn cũng không phải hoàn toàn dựa vào thiên tư, thực lực có mạnh hơn nữa, cũng cần phải có cơ duyên. Nếu vận khí quá tệ cũng chính là tên tu sĩ mặt đỏ kia, thiên tư của y tuyệt chúng là Lục Tiểu Thiên bình sinh hiếm gặp, nhưng lại chết dưới móng vuốt của Đế Khôn.

Mang theo dạng cảm khái như vậy, Lục Tiểu Thiên rất nhanh lại mỉm cười, tính ra số lượng linh thạch hắn sử dụng trong những năm nay bản thân hắn cũng không thể nhớ rõ, cũng lười đi nhớ. Bản thân hắn kiếm được cũng chỉ là số ít, đa phần đều là đoạt được từ trong tay những tu sĩ khác. Tiêu hao trong hơn mười năm nay vốn đã gần như cạn kiệt, nhưng một đường đi tới Lạc Hà Đảo này, đám tu sĩ định tới cướp đoạt đều lần lượt chết trong tay hắn, đặc biệt là linh thạch trong túi trữ vật của tên tu sĩ mặt đỏ, còn có những đan dược khác, linh vật này nọ nhiều tới mức khiến hắn trợn mắt líu lưỡi, cũng không biết là tên tu sĩ mặt đỏ này cướp được trong tay người khác, hay là do trưởng bối trong nhà ban cho. Lục Tiểu Thiên lắc đầu đưa tất cả những thứ này vào trong kết giới.

Tuy rằng trên đường đi gặp phải mấy lần cản trở, nhưng linh thạch tiêu hao hơn mười năm qua, hiện tại lại lần nữa được bổ sung đầy đủ. Vốn Lục Tiểu Thiên còn dự định tới Lạc Hà Đảo sẽ đưa ra một chút đan dược để đổi lấy linh thạch, hiện tại đã không cần nữa rồi.

Khi sắp đến Lạc Hà Đảo, Lục Tiểu Thiên nhìn thấy lượng lớn tu sĩ đang bay về phía hắn, hoặc là nói bay về phía hải vực sau lưng hắn. Đã tới Lạc Hà Đảo rồi, Lục Tiểu Thiên cũng không hề lo lắng sẽ có người cố ý chặn giết hắn, hơn nữa lúc này cũng có mấy chục tên tu sĩ giống như hắn đang tiến vào Lạc Hà Đảo.

Khi tiến vào Lạc Hà Đảo, một đạo thần thức cường đại lập tức quét tới. Không bao lâu, liền có một đội tu sĩ toàn thần giới bị bay đến, chặn lại một đám người bọn họ.

"Đứng lại, tất cả mọi người lập tức đáp xuống mặt đất, mở túi trữ vật ra và tiếp nhận kiểm tra!" Dẫn đầu đội ngũ tuần tra là một tu sĩ thanh niên tu vi Trúc Cơ hậu kỳ. Tuy rằng đối phương người không nhiều, hơn nữa tu vi cũng không cao, bất quá trên thanh sắc giáp trụ của đối phương có tiêu chí tam sắc tử đồng cổ phác, liền nói lên tất cả, đây là tu sĩ của Tử Đồng Tông.

"Chúng ta là tu sĩ của Thanh Đăng Tự, liệu có thể thông cảm một chút?" Mấy tu sĩ có bộ dạng giống như là tăng nhân sắc mặt không vui nói.

"Đúng a, dựa vào cái gì, chúng ta đều là tu sĩ đi ngang qua, đã đi qua rất nhiều đảo của các môn phái khác, cũng không thấy ai đòi kiểm tra túi trữ vật." Ngoài ra cũng có một số tán tu nhìn thấy tu sĩ Thanh Đăng Tự xuất đầu, lập tức hưởng ứng nói.

"Cho dù là tu sĩ Kim Đan kỳ, cũng nhất định tiếp nhận kiểm tra. Ai không chịu để kiểm tra, giết không tha!" Tu sĩ thanh niên trầm giọng nói.

Vốn cho rằng chỉ cần mọi người đồng lòng, liền đủ khiến cho đám tu vi Tử Đồng Tông trước mắt kiêng kị, không nghĩ tới đám người Tử Đồng Tông này hành sự ngang ngược như vậy.

"Ta khuyên các ngươi không nên nghĩ rằng sẽ có may mắn, ngoan ngoãn tiếp nhận kiểm tra, mọi người đều bớt rách việc." Đám người tu sĩ thanh niên nổi lên sát cơ, hơi không thích hợp, liền sẽ lập tức động thủ.

Tử Đồng Tông ở Lam Ma Hải Vực tuy rằng chỉ có thể xếp vào hạng trung lưu, nhưng tông môn này ở bên ngoài mấy trăm dặm có một tòa đảo lớn khác, bên trong có Nguyên Anh lão tổ tọa trấn. Mấy trăm Dặm đối với Nguyên Anh lão tổ mà nói, cũng bất quá là khoảng cách trong nháy mắt. Nếu ở nơi này phát sinh xung đột với tu sĩ Tử Đồng Tông, thì chẳng khác nào là chịu chết. Lúc này phát sinh tranh chấp, liền có một tu sĩ Kim Đan kỳ của Tử Đồng Tông bị kinh động bay tới, sắc mặt không vui liếc nhìn về phía đám tu sĩ Trúc Cơ kỳ.

Tu sĩ Trúc Cơ kỳ thì bọn họ còn có thể tranh luận một chút, trước mắt tu sĩ Kim Đan kỳ cũng đã chạy tới, bọn họ làm sao còn có thể phản kháng. Trong số bọn họ có không ít người vừa mới ra biển quay về, có thu hoạch phong phú, có người thì vừa mới cướp giết tu sĩ khác. Trong túi trữ vật có không ít linh thạch và tài liệu yêu thú, hoặc là hái được loại linh thảo nào đó có hỏa hầu cao, tự nhiên là không muốn vô duyên vô cớ để người khác nhìn thấy và ghi nhớ trong lòng.

Nhưng ngay cả tu sĩ Kim Đan kỳ của Tử Đồng Tông cũng đã ra mặt, bọn họ cũng không còn khả năng phản kháng nào, cho dù mấy chục người bọn họ cùng tiến lên cũng không được.

Dưới cường thế tuyệt đối, mọi người cũng chỉ có thể từng người lần lượt mở túi trữ vật ra, tiếp nhận sự kiểm tra của tu sĩ Tử Đồng Tông.

Lục Tiểu Thiên trà trộn trong bọn họ, cũng chỉ có thể mở túi trữ vật ra. Bên trong ngoại trừ một số hạ phẩm linh thạch rải rác, còn có một hai kiện pháp khí bình thường, mấy loại linh thạch giá trị thường thường ra, thì không còn vật gì khác.

Lúc này ở trên đảo, còn có lượng lớn tán tu, hoặc là một số tu sĩ của môn phái khác đã bị kiểm tra qua, lúc này đang đứng chen chúc ở gần đó như là xem náo nhiệt. Mỗi khi nhìn thấy một kiện linh vật giá trị cực cao đều phát ra âm thanh kinh thán. Hiển nhiên là bọn họ trước đó cũng đã trải qua việc tương tự, nên khi nhìn thấy sự nghèo nàn bên trong túi trữ vật của Lục Tiểu Thiên, lập tức cũng vang lên một tràng âm thanh cười nhạo.

Khi kiểm tra túi linh thú của Lục Tiểu Thiên, hắn cố tình khẽ nhúc nhích người để giấu túi linh thú của Đế Khôn đi, nhưng động tác lại không thể quá khá thường. Con tiểu Hỏa Nha không yên phận kia lại chủ động nhảy ra ngoài, khiến cho đám tu sĩ đang kiểm tra và cả những kẻ xem náo nhiệt kia đều cười lớn, không nghĩ tới một tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ lại mang theo loại yêu thú tiểu Hỏa Nha mà ngay cả tu sĩ Luyện Khí kỳ cũng chê bai kia.

Sắc mặt Lục Tiểu Thiên tỏ ra vẻ ngại ngùng khó xử vội vàng bắt lấy con tiểu Hỏa Nha đang kêu la ồn ào kia, nhét nó vào lại túi linh thú. Nhìn thấy một màn này chúng tu sĩ trên đảo càng cười mãi không dứt. Khi mở túi linh thú thứ hai ra, bên trong lại có một con tiểu trùng màu đen đang ngủ say, khiến cho mọi người xung quanh không biết nói gì cho phải.

"Còn dài dòng làm gì, để hắn vào đi, thời gian của chúng ta eo hẹp, người cần kiểm tra cũng không ít." Thanh niên dẫn đội trước đó vẻ mặt không nhẫn nại nói. Ở ngoài xa, ngoài mấy dặm lại có mấy đội tán tu đang bay về phía đảo này. Nên đối với vẻ nghèo túng mạt rệp trên người Lục Tiểu Thiên, mấy người họ cũng mất đi hứng thú

Cũng phải, một cái túi trữ vật nghèo nàn như vậy, ngay cả linh thú cũng chỉ là một con tiểu Hỏa Nha, cũng không biết tên này đã có vận cứt chó gì, mà lại có thể đạt tới Trúc Cơ kỳ, thật là trong một rừng cây cái chim gì cũng có.

Sắc mặt Lục Tiểu Thiên không khỏi lộ ra một tia cười khổ, cho dù vẻ cười khổ trên mặt chỉ là giả vờ tạo ra, dù sao những thứ có giá trị hắn tự nhiên đều đưa vào trong kết giới, lục túi trữ vật của hắn, đương nhiên là không thể có thu hoạch gì.

"Đi qua đi." Tu sĩ thanh niên thúc giục nói.

Lục Tiểu Thiên thở phào nhẹ nhõm, việc hắn có một con thất giai chiến sủng tuyệt đối không thể dễ dàng để lộ ra, nếu không không phải là chuyện tốt gì. Chỉ là Lục Tiểu Thiên có chút kỳ quái, hắn một đường bay tới đây, giữa đường cũng đi ngang qua các hòn đảo khác của những môn phái khác, trong đó cũng không thiếu những môn phái lớn cả hơn Tử Đồng Tông này. Loại hành vi cưỡng ép kiểm tra túi trữ vật này, lại không hề lấy gì gì cả, thì thật là có chút kỳ lạ.

Những tu sĩ khác lên đảo cùng lúc với Lục Tiểu Thiên, trên mặt cùng đồng dạng mang theo hoài nghi. Sự tình khác thường tất có điều yếm trá, mọi người ở đây đều không phải là kẻ ngốc, tự nhiên có thể đoán được đã xảy ra đại sự gì đó không ổn.

"Vị đạo hữu này, có phải đã phát sinh đại sự gì không? Tử Đồng Tông vì sao lại hành động như vậy, cũng không sợ đắc tội những tán tu, môn phái khác sao?" Mấy vị tăng nhân của Thanh Đăng Tự lúc này vẻ mặt vẫn còn có mấy phần khó chịu. Sau khi lên đảo, liền hỏi hai tu sĩ trung niên gần đó.
Bình Luận (0)
Comment