Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 553 - Chương 553: Lam Minh Thành

Chương 553: Lam Minh Thành Chương 553: Lam Minh Thành

Mấy tháng sau, một tòa thành trì nguy nga cao hơn trăm trượng xuất hiện ở trước mắt, dù cho còn cách bức tường thành, cũng có thể cảm nhận được linh khí nồng đậm bên trong tòa cự thành này phả vào mặt.

Đây chính là Lam Minh Thành, nhìn tòa cự thành này, trong lòng Lục Tiểu Thiên cũng không khỏi sinh ra sóng gió chập chờn. Một hòn đảo lớn phương viên mấy vạn dặm lại dùng loại tường thành như vậy vây lại hơn một nửa. Thủ bút như vậy, phách lực như vậy, hắn vẫn lần đầu tiên nhìn thấy. Ngay cả Vọng Nguyệt Thành so với Lam Minh Thành trước mắt này, cũng như là tiểu tốt gặp đại tướng, không có khả năng so sánh. Bởi vậy có thể thấy được linh vật của Lam Ma Hải Vực phong phú như thế nào, quả thật là Vọng Nguyệt tu tiên giới không thể nào so sánh nổi.

Lam Minh Thành cũng là một trong các đại thế lực ở Lam Ma Hải Vực, cũng có Nguyên Anh hậu kỳ tọa trấn, không cần phải lo lắng nhân mã của Trụy Ma Cốc tới kiểm tra này nọ. Hơn nữa sự việc đã qua đi mấy tháng thời gian, mảnh hải vực phát sinh sự việc lúc đó đã bị điều tra triệt để, khiến cho tiếng oán than ngút trời, nhưng cũng không điều tra được hung thủ là ai. Người của Trụy Ma Cốc và Tử Đồng Tông cho dù có không tình nguyện, cũng chỉ có thể từ bỏ việc tiếp tục lục soát như vậy. Dù sao lợi ích của một tông môn cũng không thể nào do một tu sĩ Nguyên Anh kỳ hoàn toàn làm chủ. Trụy Ma Cốc thì còn tốt, dựa vào sự cường thế của Nguyên Anh hậu kỳ đại tu sĩ, có thể trấn áp hết thảy. Nhưng Tử Đồng Tông chỉ là Nguyên Anh trung kỳ, còn chưa làm được tới mức một tay che trời, còn phải để tâm tới cảm nhận của tu sĩ Nguyên Anh kỳ khác.

Nói tóm lại, Lục Tiểu Thiên đã coi như an toàn rời khỏi Lạc Hà Đảo. Vốn khi vừa giết chết Xích Cảnh Bách, còn muốn trao đổi một số pháp khí của y thành linh thạch. Nhưng hiện tại hắn cũng không thiếu linh thạch, lại xảy ra chuyện như vậy, hết thảy mọi thứ của Xích Cảnh Bách càng không thể nào dễ dàng để lộ ra ngoài, nếu không rất dễ bị người của Trụy Ma Cốc truy ra được dấu viết.

Giống như Lục Tiểu Thiên vậy, phần lớn tu sĩ Trúc Cơ kỳ đều lựa chọn tới Lam Minh Thành độ kiếp.

Sau khi lên đảo, khoảng cách tới dưới tường thành còn khoảng chừng ngàn dặm, lúc này không có dính dáng tới lợi ích, không ít tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ đều hồ hởi kết bạn làm quen. Vẻ mặt vô cùng hiền lành. Lúc này cũng có một đầu lão giả tóc hoa râm tiếp cận làm quen với Lục Tiểu Thiên.

"Tại hạ Dư An Sinh, không biết các hạ có phải cũng đến Lam Minh Thành để xung kích Kim Đan cảnh?" Dư An Sinh nở nụ cười thoải mái hỏi thăm.

"Đúng vậy, tại hạ Lục Tiểu Thiên." Lục Tiểu Thiên gật đầu nói.

"Nguyên lai là Lục đạo hữu, nghĩ không ra Lục đạo hữu tuổi còn trẻ như vậy, cũng đã đạt đến trình độ kinh người như thế, thật sự là tuổi trẻ tài cao, chắc hẳn thiên phú không tồi, có hy vọng Kết Đan." Dư An Sinh vui tươi hớn hở cười nói, "Không biết linh thạch trên tay Lục đạo hữu có dư dả hay không?"

"Dư đạo hữu đây là ý gì?" Lục Tiểu Thiên cau mày nói. Mặc kệ là Tu Tiên giới nào, tùy tiện hỏi linh thạch trên tay người khác, là việc rất dễ đụng vào sự kiêng kị của người khác.

"Lục đạo hữu đừng hiểu lầm, tại hạ không có ác ý, chỉ là phí tổn thuê nơi độ kiếp ở Lam Minh Thành này quá cao, đối với không ít tu sĩ Trúc Cơ đỉnh phong chúng ta mà nói, sau khi mua pháp khí độ kiếp, Ngưng Kim Đan, linh thạch còn lại trên tay chung quy cũng có hạn. Bất quá Lam Minh Thành cũng có chỗ để hai người cùng thuê một lúc, có thể hai người, hay là ba người cùng thuê một chỗ, mọi người lần lượt dựa theo trình tự để độ kiếp, mặc dù chi phí so với bình thường cao hơn một chút, nhưng khi chia ra cho mỗi người, ngược lại rẻ hơn không ít." Dư An Sinh giải thích nói.

Thì ra là thế, Lục Tiểu Thiên sau khi hiểu rõ liền gật đầu. Hắn phóng tầm mắt nhìn quanh, dạng tu sĩ Trúc Cơ kỳ giống Dư An Sinh này cũng không ít. Dư An Sinh nói không sai, tu sĩ xuất thân tán tu, trong tay cũng sẽ không quá dư dả, Ngưng Kim Đan, pháp khí và đan dược chuẩn bị dùng khi độ kiếp, đều là một khoảng linh thạch không nhỏ. Mà giá thuê chỗ độ kiếp ở Lam Minh Thành cũng đồng dạng cao vô cùng, còn có thời gian hạn chế, ai cũng không biết mình rốt cuộc sẽ độ kiếp vào ngày nào. Có tu sĩ thậm chí không đợi được ngày độ kiếp, linh thạch trên người đã tiêu hao hết, bị người của Lam Minh Thành đuổi ra ngoài.

Thậm chí có tình huống một số tu sĩ xui xẻo bởi vì khi vừa bị đuổi ra ngoài một hai ngày, lại độ kiếp ngay ở ngoài Lam Minh Thành.

"Lục đạo hữu, kỳ thật thuê chung chỗ mặc dù có chút gò bó, bất quá cũng có chỗ tốt, có thể ở khoảng cách gần quan sát đạo hữu khác độ kiếp, tích lũy kinh nghiệm cho chính mình độ kiếp." Dư An Sinh nhìn thấy Lục Tiểu Thiên quần áo mộc mạc, không giống như có vẻ là thân gia quá giàu có, lo lắng Lục Tiểu Thiên không đồng ý, lúc này mới giải thích nói. Lão trước đây cũng bởi vì cùng một người khác thuê chung chỗ độ kiếp, người kia sau khi độ kiếp liền trực tiếp đi để mặc lão một mình chờ đợi tới hết thời gian mà ngày độ kiếp vẫn chưa tới. Dư An Sinh mặc dù hận đến nghiến răng, nhưng cũng không có biện pháp.

Một mình lão không trả nổi phí tổn quá cao như vậy, nên lại bị đuổi ra ngoài. Lúc này Dư An Sinh cảm giác thấy bản thân trong mấy ngày nữa sẽ độ kiếp, nên muốn tìm một người mới cùng nhau thuê chỗ độ kiếp. Đợi sau khi lão thành công trở thành tu sĩ Kim Đan kỳ, cũng có thể vỗ mông rời đi. Lục Tiểu Thiên tới lúc đó tự mình nghĩ biện pháp là được.

"Không được, trên tay ta còn có chút linh thạch, hẳn là có thể chống đỡ đến thời điểm độ kiếp." Lục Tiểu Thiên lắc đầu cự tuyệt. Khi hắn tiến về Lạc Hà Đảo, có mấy nhóm tu sĩ lao tới cướp đoạt, tất cả đều bị hắn phản sát, thu hoạch lượng lớn tài vật. Mà thân gia của tên tu sĩ mặt đổ Xích Cảnh Bách kia càng nhiều đến kinh người, trung phẩm linh thạch trên tay cũng không ít, thượng phẩm cơ hồ đều là thuần một hệ, thậm chí còn có mấy khối cực phẩm linh thạch.

Loại hàng hóa quý hiếm như cực phẩm linh thạch này cũng cực kỳ trân quý với tu sĩ Kim Đan kỳ. Một khối cực phẩm linh thạch tương đương với mười vạn hạ phẩm linh thạch, sợ rằng cũng chỉ có Nguyên Anh lão tổ mới có thể dễ dàng lấy ra được. Các loại pháp khí đồ vật trên người Xích Cảnh Bách không thể dễ dàng lấy ra, nhưng linh thạch thì không có vấn đề gì. Về phần độ kiếp, Lục Tiểu Thiên đã quan sát qua Đế Khôn độ kiếp, hơn nữa hắn cũng không phải không biết gì cả. Trước đây tới đây hắn cũng đã tìm hiểu một số quy củ ở Lam minh Thành, chỉ cần bỏ chút linh thạch, đồng dạng cũng có thể đi tới chỗ của tu sĩ khác để quan sát quá trình bọn họ độ kiếp.

Nghe thấy Lục Tiểu Thiên cự tuyệt, Dư An Sinh lập tức có chút thất vọng, sau khi khách khí với Lục Tiểu Thiên vài câu, liền đi tìm một mục tiêu khác.

Tu sĩ giống như Dư An Sinh cũng không ít, cũng có không ít kẻ có tình huống giống như Dư An Sinh vậy, thời gian cách ngày độ kiếp không nhiều, tìm một số người mới tới thuê cùng chỗ tương đối có lợi hơn, nếu như tìm những người trong số những kẻ như Dư An Sinh, không tới mấy ngày liền độ kiếp trước họ, há chẳng phải là uổng công sao.

Địa vực Lam Minh Thành vô cùng rộng lớn, thông đạo cửa thành có thể tiến vào cũng không ít. Lục Tiểu Thiên đi tới một chỗ ngoài cửa thành, trực tiếp đưa ra linh thạch thuê trong hai năm, khiến cho sắc mặt của tu sĩ phụ trách đăng ký tràn đầy kinh ngạc. Đa phần tu sĩ đều nắm chặt sẽ độ kiếp trong thời gian mấy tháng nữa mới tới đây, cũng có kẻ hơn một năm, nhưng rất ít người giống như Lục Tiểu Thiên này vừa thuê là thuê hai năm. Tên thanh niên tóc bạc trước mặt này trông rất trẻ tuổi, không ngờ lại xuất thủ rộng rãi đến vậy.

Sau khi giao nộp xong linh thạch, tiến vào trong Lam Minh Thành, Lục Tiểu Thiên mới cảm thụ được giữa trong thành và ngoài thành là hai cái thế giới hoàn toàn bất đồng. Trình độ linh khí nồng đậm ở nơi này vượt qua bất kỳ nơi nào hắn từng đi qua.

Quay đầu nhìn lại, Lục Tiểu Thiên vẻ mặt kinh hãi, thân là một Trận Pháp Sư, hắn lúc này tự nhiên có thể cảm ứng được. Tường thành nguy nga cao lớn đó, không phải hoàn toàn dùng gạch đá tạo thành, mà là một cái Tụ Linh Trận vô cùng to lớn hùng vĩ. Thu nạp linh khí ở các vùng hải vực xung quanh về cho bản thân sử dụng. Một tòa thành trì cao lớn như vậy, cho dù là người tu tiên, cũng không biết phải cần bao nhiêu nhân lực, bao nhiêu năm tháng, mới dựng thành.

Thủ bút lớn như vậy, bày ra cự hình trận pháp như thế. Người bày trận này phải đáng sợ đến nhường nào!

Trách không được nhiều tán tu, thậm chí một số đệ tử của những môn phái nhỏ cũng tới Lam Minh Thành này. Chỉ riêng trình độ linh khí nồng đậm, đã đủ để cho bọn họ đề cao tỉ lệ Kết Đan lên gần nửa thành rồi. Cho dù chỉ là cơ hồ thôi, nhưng cũng đủ khiến cho không ít người điên cuồng rồi.
Bình Luận (0)
Comment