Chương 576: Trận pháp tiểu thành
Chương 576: Trận pháp tiểu thành
Hữu kinh vô hiểm vượt qua một kiếp này, trong lòng bọn họ vẫn còn sợ hãi. Bất quá ánh mắt nhìn về phía Lục Tiểu Thiên cũng thay đổi. Trước đó bọn họ cho rằng thực lực Lục Tiểu Thiên dù có mạnh, cũng không vượt qua bọn họ quá nhiều. Đan nguyên Hoả Giao Cung tuy rằng sắc bén, nhưng đánh đổi một chút cũng có thể tiếp được. Chỉ là hiện tại xem ra, sự tình vượt xa và cũng không hề đơn giản như bọn họ tưởng tượng. Lục Tiểu Thiên không ngờ có thể khống chế Liệt Địa đao đồng thời còn có thể liên tiếp kéo cung bắn tên. Sợ rằng trong ba người bọn họ, bất kỳ một người nào gặp phải Lục Tiểu Thiên, sợ rằng cũng không hề tốt hơn con Ma Linh Báo vừa rồi bị bắn chết bao nhiêu.
Cũng may Lục Tiểu Thiên là đồng đội, nếu là địch nhân thì coi như phiền phức lớn rồi.
Bọn họ mặc dù sống sót sau tai nạn mặt mũi tràn đầy cao hứng, bất quá ngữ khí khi nói chuyện với Lục Tiểu Thiên không khỏi thêm vài phần kính phục.
Đối với thái độ hơi có chút chuyển biến của mấy người này, Lục Tiểu Thiên tự nhiên là có thể hiểu được. Sau khi khẽ mỉm cười, Lục Tiểu Thiên cũng không hề để trong lòng. Bạo lộ một chút thực lực cũng tốt, sau này mấy người họ khi suy nghĩ kế hoạch tác chiến cũng sẽ to gan một chút, không giống như trước đây vẫn còn có chút gò bó tay chân. Chỉ cần tiếp tục thành công săn giết yêu thú như vậy, hắn sẽ càng đạt được nhiều yêu thú tinh phác hơn, năng lực tác chiến tự nhiên cũng sẽ càng mạnh.
Kim hệ yêu thú ở Kim Chi Cốc quả thật số lượng không ít, đặc biệt là sau khi có Lục Tiểu Thiên gia nhập, tốc độ liệp sát yêu thú của bọn họ càng gia tăng hơn nhiều. Không chỉ do thực lực Lục Tiểu Thiên mạnh mẽ, mà mấy người họ cũng không còn phải giống như trước đây. Đan dược tu luyện, trị thương trong tay một khi tiêu hao hết thì phải quay về Thanh Châu Thành. Hiện tại chỉ cần có linh thảo đầy đủ, là có thể luyện chế ngay tại chỗ. Ở trên cái Đông Châu Đảo này, chỉ cần có mạng sống sót dưới móng vuốt của yêu thú, thì linh thảo sẽ luôn không bao giờ thiếu. Cứ như vậy, một năm thu hoạch của bọn họ có thể so được với thu hoạch của cả mấy năm trước đó.
Mấy người bọn họ không ngừng chiến đấu với yêu thú, đổi lại càng được nhiều đan dược so với trước đây, thực lực cũng được đề thăng trên diện rộng. Mấy người Đào Tiểu Phượng lòng tin tràn đầy, án chiếu theo tốc độ trước mắt, sợ rằng thời gian tiến vào Kim Đan trung kỳ còn sớm hơn dự liệu của bọn họ một chút. Một khi tiến vào Kim Đan trung kỳ, thực lực lại nhảy vọt về chất.
Cứ như thế bọn họ ở trong Kim Chi Cốc mấy năm, lúc này hai người Mạc Vấn Thiên và Mạnh lão quái dang thương nghị việc hai người hợp tác ủ chế ra Túy Tiên Tửu. Đào Tiểu Phượng thì ở một bên tu luyện, mà Lục Tiểu Thiên lại ngồi ở trên một khối đá, xung quanh bố trí mấy cái cấm chế đơn giản. Lúc này trước người Lục Tiểu Thiên đang lơ lửng một đôi Âm Dương Ngư, chính là trận nhãn hạch tâm của Bát quái Tỏa Yêu Trận, cũng là nơi phát ra lực sát thương của trận pháp. Âm Ngư là dùng Hàn Minh Thạch vô cùng âm hàn tạo thành, lại trải qua mấy chục loại linh thảo âm hàn luyện hóa thành linh dịch sau đó dung hợp với Âm Ngư này, có thể sản sinh ra khí cực hàn, có tác dụng khốn địch. Mà Dương Ngư lại do tinh kim tạo thành, tinh kim vô cùng hiếm có, bản thân lại không hề mang theo lực sát thương nào, nhưng sau khi luyện chế thành Dương Ngư và không ngừng hấp thu yêu lực bên trong thất giai Kim hệ yêu đan thì lại khác. Dương Ngư chính là nơi phát ra công kích của toàn bộ Bát Quái Tỏa Yêu Trận mà hắn luyện chế.
Lục Tiểu Thiên đưa tay bắn ra một viên yêu đan của thất giai Địa Tích (thằn lằn đất), đồng thời trong lòng bàn tay bốc lên từng luồng Tam Muội Chân Hỏa, lại bắn ra mấy phiến linh diệp, bao vây yêu đan lại, dưới sự thiêu đốt của Tam Muội Chân Hỏa, yêu đan và linh dịch đồng thời tán phát ra từng đạo khí vụ mỏng manh.
Lúc này Dương Ngư giống như là vật sống vậy, vô cùng linh hoạt, cái miệng lúc đóng lúc mở, không ngừng hấp thu làn khí vụ mỏng manh đó vào miệng. Mỗi một hơi hút vào, màu kim sắc bên ngoài Dương Ngư càng thêm lấp lánh hơn vài phần. Âm Dương Ngư luân phiên đan xen, hai loại lực lượng thuộc tính hoàn toàn bất đồng, lúc này không ngờ lại cùng tồn tại hài hòa với nhau.
Mấy năm nay, Lục Tiểu Thiên không ngừng dung hợp những thất gia yêu đan săn giết được vào trong Dương Ngư nhưng thân thể Dương Ngư lúc này trông vẫn còn nhỏ hơn Âm Ngư một vòng. Lục Tiểu Thiên không khỏi có chút cảm khái, luyện chế Dương Ngư này còn khó hơn Âm Ngư không ít. Trước trước sau sau, hắn đã dung hợp vào đó không dưới một trăm viên thất giai Kim hệ yêu đan. Bất quá điều này cũng không kỳ quái, dù sao lực sát thương của Bát Quái Tỏa Yêu Trận chủ yếu đều dựa vào con Dương Ngư này.
Chỉ là cố gắng trong vô số năm này cũng không hề uổng phí, hiện tại Bát Quái Tỏa Yêu Trận đã có tiểu thành, tuy vẫn còn chưa thể phát huy ra toàn bộ uy lực của nó, Lục Tiểu Thiên thầm nghĩ, với thực lực của bản thân, Bát Quái Tỏa Yêu Trận, lại cộng thêm hai mươi mấy viên thất giai hậu kỳ yêu thú tinh phách, trong chúng tu sĩ Kim Đan kỳ cũng không phải kém cỏi lắm. Đương nhiên, mục tiêu của hắn không phải so sánh với đám người Mạnh lão quái và Mạc Vấn Thiên, mà là đám tu sĩ Kim Đan trung kỳ.
Những năm nay cho dù giết chết không ít thất giai yêu thú, bất quá lượng lớn tinh phách thu được cũng đã sử dụng hết trong khi liệp sát yêu thú. Nếu không chỉ dựa vào mấy người bọn họ, tuyệt đối không thể nào giết chết được nhiều thất giai yêu thú như vậy. Dưới tình huống bình thường, một tu sĩ Kim Đan kỳ sau khi giết chết một con yêu thú thực lực gần với bản thân cũng đều sẽ phải nghỉ ngơi một đoạn thời gian, tuyệt đối không thể nào tiến hành chiến đấu liên tục ở cường độ cao như vậy.
Sau khi Dương Ngư hấp thu hoàn toàn viên thất giai Kim hệ yêu đan, Lục Tiểu Thiên phất tay áo lên, hai con Âm Dương Ngư liền chui vào trong biến mất. Tính toán thời gian, khoảng cách tới thời gian ước định với La Bình Nhi còn chưa tới một năm, là lúc nên rời đi rồi.
Lục Tiểu Thiên đứng dậy, vung tay thu lại cấm chế xung quanh. Lúc này đám người Mạc Vấn Thiên lại đang đứng chung chỗ với một nhóm tu sĩ Trúc Cơ kỳ. Đối với điều này hắn cũng không cảm thấy bất ngờ, hắn bố trí cấm chế, ngoại nhân không thể nào biết rõ tình hình bên trong cấm chế nhưng phó nguyên thần của hắn lại dễ dàng biết được mọi việc bên ngoài. Bất quá phó nguyên thần của Lục Tiểu Thiên chỉ phát hiện bên ngoài có một đám tu sĩ Trúc Cơ kỳ đi tới, còn không biết có chuyện gì, nhưng xem bộ dạng cũng trò chuyện có phần rất hợp ý với hai người Mạnh lão quái và Mạc Vấn Thiên.
"Lục đạo hữu, ngươi tu luyện xong rồi à, mau tới đây, trong tay mấy tên tiểu bối của Thiên Tâm Các không ngờ lại có Bạch Vân Quả. Ta đã đổi lấy cho đạo hữu hai viên rồi." Mạc Vấn Thiên sớm đã nhìn quen thấy quen với việc Lục Tiểu Thiên luôn bố trí cấm chế xung quanh bản thân khi tu luyện, lúc này nhìn thấy Lục Tiểu Thiên vừa kết thúc tu luyện, vội vàng lên tiếng gọi lại.
"Bạch Vân Quả?" Lục Tiểu Thiên nghe được lời này trên mặt cũng lộ ra một tia vui mừng. Sớm ở hai năm trước, hắn đã đạt được cách ủ chế Túy Tiên Tửu trong tay của Mạnh lão quái và Mạc Vấn Thiên, song phương bù đắp với nhau, Lục Tiểu Thiên cũng lấy ra không ít linh quả cho hai người họ. Bất quá khi ở Vọng Nguyệt tu tiên giới, hắn không hề nghe qua việc liên quan đến Túy Tu, có lẽ là do đại năng tu sĩ ở Lam Ma Hải Vực này nghiên cứu ra cũng không chừng. Hơn nữa cách phối chế loại Túy Tiên Tửu này cũng không hề tầm thường, trong đó cần cả Thủy hệ và Hỏa hệ Ngưng Kim quả, sợ rằng lúc trước người suy nghĩ nghiềm ngẫm ra loại linh tửu này chí ít cũng là tu sĩ Kim Đan kỳ.
Các loại linh quả trong kết giới của Lục Tiểu Thiên tuy rằng cũng không ít, nhưng cũng còn thiếu một số, trong đó chính là bao gồm cả Bạch Vân Quả này.
"Lục, ngài là Lục tiền bối!" Trong hơn mười đệ tử Thiên Tâm Các đó, có hai người vừa nhìn thấy Lục Tiểu Thiên liền vô cùng kinh ngạc, sao đó vội vàng hành lễ với Lục Tiểu Thiên.
"Thế nào, các ngươi còn là người quen cũ sao? Thế thì thật là trùng hợp a." Mạc Vấn Thiên vừa nhìn thấy, lập tức cười nói.
"Trước kia có chút giao tình với phụ thân của người này." Lục Tiểu Thiên cũng không nghĩ tới ở nơi này lại còn có thể gặp được nữ nhi Phú Giảo Giảo của Phú Đông Minh. Hắn gật đầu coi như chào hỏi, sau đó nói: "Các ngươi vì sao lại đi tới nơi này, tu sĩ Trúc Cơ kỳ đi sâu vào trong đảo như vậy là một việc vô cùng nguy hiểm, phụ thân ngươi thế nào rồi?"