Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 577 - Chương 577: Lang Nha Song Chùy

Chương 577: Lang Nha Song Chùy Chương 577: Lang Nha Song Chùy

"Nhờ phúc của tiền bối, tình trạng của gia phụ vẫn coi như không tồi. Chúng ta cũng là do gặp phải một bầy yêu thú, hoảng sợ chạy loạn mới xông vào tới nơi này, không nghĩ tới lại gặp được các vị tiền bối ở nơi này." Phú Giảo Giảo cười khổ nói, đồng thời dư quang trong mắt không ngừng đánh giá Lục Tiểu Thiên. Không nghĩ tới từ biệt mới mấy chục năm, Lục Tiểu Thiên hiện tại đã là tu sĩ Kim Đan kỳ, xem bộ dạng địa vị cũng không thấp trong số tu sĩ Kim Đan kỳ ở đây.

"Thì ra là như vậy, mấy người chúng ta cũng đang định quay về Thanh Châu Thành, các ngươi nếu như muốn quay về thế thì đi cùng đi." Lục Tiểu Thiên gật đầu nói.

"Đa tạ tiền bối." Bảy tám vị tu sĩ Trúc Cơ kỳ của Thiên Tâm Các nghe vậy lập tức vui mừng. Bất quá trong lòng mấy người này cũng thầm nghĩ, vị tiền bối Kim Đan kỳ trước mắt trông niên kỷ nhỏ nhất này lại có thể một lời quyết định, mang theo đám tu sĩ thực lực nhỏ yếu như bọn họ theo chỉ tổ vướng víu. Xem ra địa vị của vị tiền bối này ở trong đội ngũ tu sĩ Kim Đan kỳ chỉ sợ còn cao hơn trong tưởng tượng của bọn họ một chút. Liên tục gặp phải mấy nhóm yêu thú, một nhóm người bọn họ cũng không biết như thế nào lại chạy tới nơi này, chính còn đang lo lắng nơm nớp sợ hãi với tình cảnh trước mắt, không nghĩ tới lại gặp phải nhóm tu sĩ Kim Đan kỳ này, trong đó còn có một người có chút giao tình với Phú Giảo Giảo, loại kết quả hiện tại tự nhiên là khiến bọn họ vui mừng không thôi.

"Hắc hắc, liên tiếp ở nơi quỷ quái này mấy năm trời, cũng coi như có thể quay về thành nghỉ ngơi vài ngày rồi." Mạc Vấn Thiên duỗi lưng lười biếng nói, một bộ dạng như trút được gánh nặng.

"Ở trong này mấy năm?" Chúng tu sĩ Trúc Cơ kỳ của Thiên Tâm Các nghe vậy liền hoảng hốt, bọn họ mỗi lần rời khỏi Thanh Châu Thành, bình thường không tới hai tháng liền sẽ quay về thành một chuyến. Yêu thú trên Đông Châu Đảo này quá nhiều, sau khi chiến đấu kịch liệt mấy lần, linh đan diệu dược trên người sẽ tiêu hao gần như không còn, càng không cần nói tới đa phần tu sĩ cũng không phải giàu có. Cho dù có linh thạch đầy đủ, nếu như không có quan hệ đặc biệt, muốn một lần mua được vật liệu tiếp tế trong mấy năm thì cũng là việc không thể nào, dù sao các loại dược vật, đan dược trị thương này nọ ở Thanh Châu Thành cũng là vô cùng khan hiếm.

"Ách, không nhắc đến điều này nữa, chúng ta về Thanh Châu Thành trước rồi nói." Nhìn hai thấy ánh mắt trừng tới của hai người Mạnh lão quái và Đào Tiểu Phượng, Mạc Vấn Thiên mới phát hiện vừa rồi bản thân đã lỡ lời. Tu sĩ Trúc Cơ kỳ thực lực kém một chút không thể nào bằng tu sĩ Kim Đan kỳ bọn họ, nhưng ngày xưa bọn họ chí ít cũng phải một năm quay về Thanh Châu Thành một lần. Nếu như vận khí không tốt, thậm chí còn phải quay về tới hai ba lần. Ở Thanh Châu Thành, rất khó mua được đầy đủ vật liệu tiếp tế trong một lần, nếu như đầu óc của đám tu sĩ Trúc Cơ kỳ không phải ngu ngốc, tự nhiên có thể đoán được trong đội ngũ bọn họ rất có khả năng có một Luyện Đan Sư. Nếu không làm sao có khả năng ở bên ngoài liên tục mấy năm như vậy, lẽ nào vận khí có thể tốt tới mức mấy năm trời đều không hề gặp phải yêu thú mạnh mẽ nào?

Mạc Vấn Thiên cười ngượng ngùng, cũng may chỉ là đám tu sĩ Trúc Cơ kỳ. Y không tiếp tục nói, đám người Phú Giảo Giảo cũng không dám hỏi nhiều, chỉ là trong lòng đám đệ tử Thiên Tâm Các này ít nhiều cũng cảm thấy mấy tên tu sĩ Kim Đan kỳ trước mặt này có chút gì đó quái dị.

"Mấy tên gia hỏa thực lực thấp kém, còn muốn mang theo một đám sâu bọ vướng víu, trước tiên hãy lo lắng cho bản thân các ngươi đi."

Khi một đám người chuẩn bị động thân, thì một giọng nói âm trầm vang lên. Chỉ thấy ở chân trời có hai bóng người đang nhanh chóng bay đến. Hai người đều là trung niên thân khoác một bộ huyền y, thể hình cường tráng. Dung mạo hai người giống nhau như đúc, là một đôi nam tử song bào thai, trong tay mỗi người đều cầm một đôi Lang Nha Chùy, khiến cho khí tức của hai người này càng thêm hung tàn.

"Lang Nha Song Chùy!" Sắc mặt Mạnh lão quái và Đào Tiểu Phượng hai người lập tức đại kinh thất sắc.

Sắc mặt của Lục Tiểu Thiên cũng hơi đổi, dựa theo khí thế mà nói. Đôi huynh đệ này không ngờ đều đã đạt tới trình độ Kim Đan trung kỳ. Dựa vào ngữ khí vừa rồi của hai người này, cũng biết được hai tên gia hỏa này là lai giả bất thiện.

"Giao hết đồ vật trên người ra, gia gia ngươi sẽ không thủ. Đám tiểu bối của Thiên Tâm Các thì cút sang một bên, đừng làm chướng mắt bản gia gia." Dẫn đầu là một trung niên mặc huyền y tên Hoắc Đương, đại chùy để tựa vào vai, tỏa ra sát khí bức người nói.

Lúc này đám tu sĩ Trúc Cơ kỳ của Thiên Tâm Các cũng không ngờ tới vừa rồi còn được mấy vị tu sĩ Kim Đan kỳ bảo hộ, trong chớp mắt lại có hai người càng thêm hung thần ác sát xuất hiện, thậm chí vui buồn lưỡng trọng thiên. Dưới sự uy bức của tu sĩ Kim Đan trung kỳ, đám người này thậm chí không hề có tia suy nghĩ phản kháng nào, liền ngoan ngoan đứng sang một bên, không dám có chút dị động nào. Dù sao tu sĩ Kim Đan kỳ một khi chiến đấu, bọn họ đừng nói là nhúng tay, ngay cả dư ba trong cuộc chiến của tu sĩ Kim Đan kỳ cũng đủ khiến cho bọn họ tan xương nát thịt.

"Hai người này có lai lịch gì?" Lục Tiểu Thiên truyền âm hỏi Mạnh lão quái.

"Hoắc thị huynh đệ là ác bá hung danh lan xa trong chúng tán tu, chuyên môn hiếp đáp giết người đoạt bảo những tán tu khác. Từ lúc Kim Đan sơ kỳ đã bắt đầu làm loại việc này, chỉ là do thực lực hai người này cực mạnh, công phu đào tẩu cũng không tồi, lại cộng thêm bọn họ cũng có mấy phần nhãn lực, không đi trêu chọc những người của tiên môn đại tông, chỉ chuyên lựa chọn tán tu thực lực yếu hơn động thủ. Đám tiên môn đó tự nhiên là cũng lười đi quản họ, nên huynh đệ họ vẫn một mực tiêu dao cho đến hiện tại. Không ngờ tới lúc này huynh đệ họ đã đột phá tới Kim Đan trung kỳ, gặp phải hai tên gia hỏa này thật đúng là xui xẻo. Trận chiến lần này của chúng ta rất là bấp bênh, nếu như giao hết đồ vật ra, mấy năm nay của chúng ta coi như là uổng phí cả, Lục đạo hữu có cao kiến gì không?" Mạnh lão quái khi truyền âm, ngữ khí cũng trở nên vô cùng lo lắng.

Không chỉ là Mạnh lão quái, lúc này hai người Đào Tiểu Phượng và Mạc Vấn Thiên cũng đồng thời nhìn về phía Lục Tiểu Thiên. Dù sao Lục Tiểu Thiên cũng là người có thực lực mạnh nhất trong bọn họ, chỉ là họ vẫn chưa biết được rốt cuộc là Lục Tiểu Thiên mạnh tới như thế nào. Nếu như Lục Tiểu Thiên nhận thua, bọn họ cũng thúc thủ vô sách. Dựa vào ba người bọn họ, tuyệt đối không thể nào đối kháng với hai huynh đệ này.

"Cực khổ mấy năm, làm gì có đạo lý về tay không được. Ba người các ngươi quấn lấy một người trong đó, có nắm chắc không?" Lục Tiểu Thiên đánh giá hai người này một lúc. Án chiếu theo cách nói của Mạnh lão quái, hai người này cũng vừa tiến vào Kim Đan trung kỳ không bao lâu, Lục Tiểu Thiên cũng muốn thử xem trình độ của tu sĩ Kim Đan trung kỳ rốt cuộc là mạnh tới mức nào.

"Không vấn đề, nếu như Lục đạo hữu nắm chắc, chúng ta ba người liều mạng cũng phải ngăn cản được một người trong đó. Tuy rằng cả hai người đều là Kim Đan trung kỳ nhưng ta và Đào đạo hữu cũng đã tiến vào Kim Đan kỳ rất nhiều năm, Mạc lão đệ có Húc Hạt Linh Hỏa cũng là một món đại sát khí, quấn lấy một người trong đó đương nhiên là không vấn đề." Mạnh lão quái cắn răng nói.

"Tuyệt đối không vấn đề, mẹ nó, không phải chỉ là Kim Đan trung kỳ thôi sao, có cái gì ghê gớm lắm hả. Lục đạo hữu ngươi cũng nên cẩn thận. Tuy rằng pháp lực của ngươi cao thâm, nhưng hai tên vương bát đản này xác thực rất là khó chơi, không sợ đạo hữu chê cười, nếu như không vị cao thủ như đạo hữu ở đây, mấy người chúng ta sợ rằng sẽ trực tiếp nhận thua, hiện tại nói như thế nào cũng phải liều một lần."

Mạc Vấn Thiên lúc này cũng nghiến răng nghiến lợi nói. Đào Tiểu Phượng càng trực tiếp lấy ra đan nguyên pháp khí của bản thân, chiến ý không cần nói cũng rõ.

Mấy năm nay tổ đội bốn người bọn họ, đặc biệt là sau khi có Lục Tiểu Thiên gia nhập, số lượng yêu thú cấp Kim Đan kỳ và linh thảo bọn họ thu thập được đều gấp mười lần trước đây. Nếu như chắp tay dâng lên cho người khác, sau này có khổ cực thêm hai ba mươi năm nữa, cũng chưa hẳn là không gặp phải một ác bá khác. Càng huống chi bọn họ còn phải dựa vào số vật liệu thu hoạch trong mấy năm nay để tu luyện tới Kim Đan trung kỳ. Nếu như kẻ có chiến lực mạnh nhất là Lục Tiểu Thiên không sợ, ba người bọn họ lại chỉ cần đối phó với một người trong đó là được, thế thì còn có cái gì đáng sợ chứ.

"Được, một người còn lại cứ giao cho ta." Lục Tiểu Thiên gật đầu. Thân thể không gió tự bay, lơ lửng trên không trung nói: "Muốn đoạt tiền tài của người khác, cũng phải xem các ngươi loại phần bản sự này hay không, nghe nói hai người các ngươi ỷ mạnh hiếp yếu quen rồi, chuyên môn lựa những quả hồng mềm để bóp. Hôm nay liền để hai người các ngươi mở to mắt ra mà xem, hai người các ngươi, ai dám chiến một trận với ta!"
Bình Luận (0)
Comment